Xuân.
Rực-rỡ nắng vàng một chốn xưa.
Hân-hoan trúc vẫy gió Xuân về.
Vội-vàng con én bay tìm bạn.
Chiều đẹp huy-hoàng như giấc mơ.
Hạ.
Ghế đá chờ ai đã bấy lâu.
Chiều nghiêng tia nắng trượt qua đầu.
Hạ vàng phai sắc trên nền cỏ.
Chờ đến luân-hồi mới gặp nhau.
Thu.
Người về thăm-thẵm một chiều xưa.
Phãng-phất hơi Thu đọng bóng dừa.
Con suối miệt-mài hôn chân cỏ.
Ngập-ngừng chim đậu khóm cây thưa.
Đông.
Núi bốc hơi sương mỗi buỗi chiều.
Gió Đông lành-lạnh thỗi hiu-hiu.
Mười năm tình lạnh như hoang mộ.
Ta đã quên người hay vẫn yêu.
Người San Jose
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2011 13:51:00 bởi Người San Jose >