Nỗi Nhớ Tháng Mười Hai
Tháng mười hai đứng bên thềm gõ cửa
Gió đông về rét lạnh gọi mùa sang
Đường anh đi hai hàng cây lá vàng
Xơ xác rụng trơ cành khô ủ rũ
Nhớ làm sao hàng cây xanh ngày cũ
Xưa tan trường em đạp xe đi qua
Vòng xe lăn cuốn theo đời thác lũ
Bao năm rồi tình vẫn chưa phôi pha
Tháng mười hai về đứng trước hiên nhà
Anh chải tóc thấy đầu mình đã bạc
Nửa đời người trên bước đường lưu lạc
Còn lại gì ước vọng tuổi hai mươi
Nhớ làm sao ánh mắt với nụ cười
Mùa hè chín trên cành cây phượng đỏ
Ve kêu vang một thời anh thưở nhỏ
Đã qua rồi thời sách vở cầm tay
Tháng mười hai về trên những hàng cây
Ngọn gió đông thổi qua đời trắc trở
Có lạnh lắm không nơi em đang ở
Cuối chân trời có những hạt mưa bay
sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2019 09:21:02 bởi sgecstasy >