Trang Thơ sgecstasy
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 26 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 378 bài trong đề mục
sgecstasy 17.09.2012 06:05:15 (permalink)
0
Ừ Thôi  

Ừ thôi, tình cũng lỡ làng rồi  
Chuyện mình đành chỉ có thế thôi  
Người về nơi ấy xa xôi lắm  
Ở lại bên nầy ta đơn côi  

Ừ thôi, chỉ là mưa ngang trời  
Cũng đành xin làm hạt mưa rơi  
Mai sau tự hỏi ai còn nhớ  
Ru mãi một đời sóng biển khơi  

Ừ thôi, tình như lá trên cây  
Rụng xuống trên sân nhớ đong đầy  
Vườn xưa những đóa hoa tàn úa  
Vạt nắng chiều thu chết cuối ngày  

Ừ thôi, anh xin chúc em vui  
Chia sẻ cùng ai chút ngọt bùi  
Hạnh phúc như mây trời bay mãi  
Giữ lại cho nhau chút ngậm ngùi  

sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2017 16:29:35 bởi sgecstasy >
sgecstasy 19.10.2012 05:12:42 (permalink)
0



Ký Ức


Đi về một cõi chốn nhân gian
Ký ức mù sương mắt lệ tràn
Tục lụy đắm chìm mong lối thoát
Luân hồi xoay chuyển nghiệp còn mang
Tiễn người xa khuất trầm câu hát
Vọng lại âm thanh tiếng đục khàn
Bể khổ trầm luân lòng tan nát
Sông Hằng hạt cát tái sinh hàng



Và Thời Gian

Thu về lặng lẽ đón mùa sang
Chiếc lá vàng rơi, hoa úa tàn
Chiều xuống âm thầm mưa nặng hạt
Hoàng hôn nhớ nắng mây lang thang
Trên cành hạnh phúc giơ tay với
Rụng trái sầu đau mộng võ vàng
Lưu lạc bên trời nghe thác đổ
Dòng đời trôi dạt tiếng thời gian



sgecstasy







R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2012 23:43:28 bởi Ct.Ly >
sgecstasy 26.12.2012 04:42:12 (permalink)
0
Mùa Đông Về Qua Phố 

Không phải là trầm cảm 
Sao ngôn ngữ nghẹn lời 
Tháng mười hai ảm đạm 
Mưa gió bay ngang trời 

Tôi ngồi chiều góc phố 
Khói thuốc vàng ngón tay 
Ly cà phê nhỏ giọt 
Khoảng lặng rơi xuống ngày 

Âm thanh nghe rã rời 
Tiếng hát nào chơi vơi 
Không phải là nhung nhớ 
Mà tưởng chừng lệ rơi 

Thời gian như dừng lại 
Bóng ai khuất cuối đường 
Đông về ngang qua phố 
Thung lũng trời mù sương 

sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2017 12:31:26 bởi sgecstasy >
sgecstasy 26.12.2012 04:57:39 (permalink)
0
Vẫn Hoài Một Câu Hỏi 

Nhìn hoa trông thấy rác 
Trong rác lại có hoa 
Lẩn quẩn cõi ta bà 
Đâu là hoa là rác

Sắc Không ở trên đời 
Cũng như hoa và rác
Ai người không lệ rơi 
Ngàn năm một câu hỏi 

Người tìm về bến giác 
Bước ra ngoài biển mê 
Chánh niệm quay trở về 
Tỉnh thức đã tìm thấy? 

Ta mệt nhoài hơi thở
Lạc giữa dòng phù hư 
Đâu là vết chân như 
Một đời đi tìm kiếm

Người không nhìn thấy ta 
Trong ta vẫn có người 
Ánh mắt và nụ cười 
Đi, về trong giấc ngủ

Ta nhìn hoa thấy rác 
Sao rác không nở hoa
Người không thấy rác, hoa 
Vẫn hoài một câu hỏi 

sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2017 08:52:51 bởi sgecstasy >
SuongAnh 27.12.2012 13:38:57 (permalink)
0

Trích đoạn: sgecstasy

Vu Vơ Sầu Khúc


Vu vơ sầu lắng đọng câu thơ
Nhỏ lệ hồn ai mãi ngóng chờ
Ngu ngơ con chữ buồn vay mượn
Thế sự thăng trầm một cõi mơ

Thời gian như nước chảy qua cầu
Bèo dạt hoa trôi đi về đâu
Rong rêu sõi đá mòn thương nhớ
Chiều xuống hoàng hôn gió gọi sầu

Nửa đời sao vẫn còn phân vân
Lặng lẽ mùa thu đến thật gần
Suy nghĩ miên man về quá khứ
Giật mình thấy nắng úa ngoài sân

Trăm năm qua vội tựa mây bay
Còn lại tiếng chim vọng cuối ngày
Tố Như, xưa hỏi ai người khóc (*)
Đập cổ kính ra, áo lụa nhàu (**)

(*)
Không biết hơn ba trăm năm sau,
Thiên hạ ai người khóc Tố Như?

Nguyễn Du "Độc Tiểu Thanh Ký"


(**)
Đập cổ kính ra, tìm lấy bóng,
Xếp tàn y lại, để dành hơi.

Vua Tự Đức "Khóc Bằng Phi"



Sgecstasy ơi... Sa cứ ngỡ đường xa cho nên Sgecstasy đi hoài hỏng tới nổi Paris chứ hihihihi.
SA cám ơn Sgecs. đã đến thăm SA cùng bài thơ Sầu Khúc rất sâu lắng. Giờ SA có đôi vần tiếp bạn đến thăm nè. Chúc Sgecs những ngày cuối năm thật là Vui và An Bình nhé!





Mộng Huyễn Hư

Thời gian nào có đời chờ ai
Nước chảy dòng trôi cứ miệt mài
Sỏi đá cũng mòn vì ngóng đợi
Tình rồi thoáng chốc cũng phôi phai

Hơn nưả đời người nhớ với thương
Đắm trong mộng ảo cõi vô thường
Tìm hoài chẳng thấy hồn sầu não
Sực tỉnh thấy mình tóc điểm sương

Vẫn biết trăm năm đường khổ đau
Mấy ai tránh khỏi chuyện thương sầu
Bể tình cứ mãi hoài bơi lội
Hụt hẫng bị chìm xuống bể sâu

Trầm lặng nơi dòng nước Chân Như
Thấy lòng dịu lắng bên Cha Từ
Sắc trần đâu có gì vui nhỉ?!
Tất cả chỉ là mộng huyễn hư

Sương Anh
sgecstasy 02.02.2013 08:31:57 (permalink)
0



Bài thơ viết về một người em đã qua đời trên dòng sông quê nhà.


Em Tôi

Em thả con diều bay đi theo gió
Băng qua cánh đồng đời tuổi ấu thơ
Con diều bay về, nằm im trước ngõ
Tựa cửa hiên nhà mắt mẹ âu lo

Em tôi chết trên dòng sông thuở bé
Nơi tôi tắm mát những buổi trưa hè
Bờ xe nước quay đều trong lặng lẽ
Con chim nào đứng hót trên ngọn tre

Bến sông Thương, hững hờ con nước chảy
Hai bên bờ lau lách buồn quạnh hiu
Mẹ đi tìm em bóng ngã đường chiều
Theo cơn gió em đi không về nữa

Ngọn cỏ khô, đất nứt mùa nắng hạn
Gió hạ Lào quay quắt thổi vườn trưa
Mộ của em nằm phơi mình dưới nắng
Tháng Năm về xứ Quảng trời không mưa

sgecstasy






<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2013 18:24:15 bởi diên vỹ >
duonglam 14.02.2013 00:30:50 (permalink)
0


Đón Xuân nầy,nhớ Xuân xưa....Đọc lịch sử ngày nay,nhớ lịch sử ngày xưa...Chúng ta cùng nhau đọc:

BẮC BÌNH VƯƠNG NGUYỄN HUỆ VÀ ĐẠI THẮNG MÙA XUÂN KỶ DẬU [1789 ]


Như mơ ngày Tết xuân năm ấy

Nguyễn Huệ oai hùng giữa núi sông.

Áo trận thơm nồng xuân Kỷ Dậu,

Giáp bào rạng rỡ đất Thăng Long.

Trời Nam Lừng Lẫy Trang Hào Kiệt,

Sử Việt Vang Danh Giống Lạc Hồng.

Thắp nén hương lòng dâng Tổ Quốc,

KHÓI TRẦM LỘNG GIÓ QUYỆN TRỜI ĐÔNG...

Dương Lam


Chiến thắng XUÂN KỶ DẬU (1789)

Bài chi tiết: Trận Ngọc Hồi - Đống Đa, Trận Hà Hồi, Trận Ngọc Hồi, Trận Đống Đa, và Trận Thăng Long


Thần tốc bắc tiến

Trận Ngọc Hồi - Đống Đa

Lê Chiêu Thống chạy sang Trung Quốc, cầu viện hoàng đế nhà Thanh là Càn Long. Cuối năm 1788, Càn Long sai Tổng đốc Lưỡng Quảng Tôn Sĩ Nghị chỉ huy 29 vạn quân Thanh hộ tống Lê Chiêu Thống về Đại Việt với danh nghĩa “phù Lê”, vào chiếm đóng Thăng Long.

Quân Tây Sơn do Đại tư mã Ngô Văn Sở, theo mưu kế của Ngô Thì Nhậm, Phan Huy Ích và các mưu thần khác, chủ động rút quân về đóng ở Tam Điệp - Biện Sơn cố thủ chờ lệnh.

Nghe tin báo, ngày 25 tháng 11 năm Mậu Thân (22 tháng 12 năm 1788), Nguyễn Huệ xuất quân tiến ra Bắc Hà. Để lấy danh nghĩa chính thống, Nguyễn Huệ lên ngôi Hoàng đế, lấy niên hiệu Quang Trung.

Ngày 29 tháng 11 năm Mậu Thân (26 tháng 12 năm 1788), đại quân của hoàng đế Quang Trung tới Nghệ An, dừng quân tại đó hơn 10 ngày để tuyển quân và củng cố lực lượng, nâng quân số lên tới 10 vạn, tổ chức thành 5 đạo quân: tiền, hậu, tả, hữu và trung quân, ngoài ra còn có một đội tượng binh gồm 200 voi chiến. Quang Trung còn tổ chức lễ duyệt binh ngay tại Nghệ An để khích lệ tinh thần và ý chí quyết chiến, quyết thắng của tướng sĩ đối với quân xâm lược Mãn Thanh. Ngay sau lễ duyệt binh, Quang Trung tiến quân ra Bắc Hà.

Tôn Sĩ Nghị coi thường quân Tây Sơn, sau nghe lời các tướng của Chiêu Thống thì có lo đôi phần, hẹn mồng 6 Tết ra quân đánh Tây Sơn.

Ngày 20 tháng Chạp năm Mậu Thân (15 tháng 1 năm 1789), đại quân của Quang Trung đã ra đến Tam Điệp. Sau khi xem xét tình hình, Quang Trung hẹn ba quân ngày mồng 7 Tết sẽ quét sạch quân Thanh, vào ăn Tết ở Thăng Long.

Quang Trung chia quân làm 5 đạo. Một cánh do đô đốc Long chỉ huy từ làng Nhân Mục tập kích đồn Khương Thượng và phía Tây Thăng Long. Cánh đô đốc Bảo tiến đánh các đồn phía Nam Thăng Long. Trung quân do đích thân Quang Trung chỉ huy, phối hợp với đô đốc Bảo đánh diệt các đồn phía Nam Thăng Long. Cánh đô đốc Tuyết và đô đốc Lộc theo đường biển ra Bắc, chặn đường lui của địch ở phía Bắc sông Nhị Hà và huyện Phượng Nhãn.

Đêm 30 tháng Chạp âm lịch, quân Tây Sơn đánh diệt đồn Gián Khẩu của các tướng Lê Chiêu Thống. Sau đó Quang Trung đánh diệt các đồn Nguyệt Quyết, Nhật Tảo, dụ hàng được đồn Hà Hồi. Đêm mồng 4 Tết, Quang Trung tiến đến trước đồn lớn nhất của quân Thanh là Ngọc Hồi nhưng dừng lại chưa đánh khiến quân Thanh lo sợ, phần bị động không dám đánh trước nhưng cũng không biết bị đánh lúc nào. Trong khi đó cánh quân của đô đốc Long bất ngờ tập kích đồn Khương Thượng khiến quân Thanh không kịp trở tay, hàng vạn lính bỏ mạng. Chủ tướng Sầm Nghi Đống tự vẫn. Xác quân Thanh chết sau xếp thành 13 gò đống lớn, có đa mọc um tùm nên gọi là gò Đống Đa.

Đô đốc Long tiến vào đánh phá quân địch phòng thủ ở Tây Long. Sáng mồng 5, Quang Trung mới cùng đô đốc Bảo tổng tấn công vào đồn Ngọc Hồi. Trước sức tấn công mãnh liệt của Tây Sơn, quân Thanh bị động thua chết hàng vạn, phần lớn các tướng bị giết.[Trong khi Quang Trung chưa đánh Ngọc Hồi thì Tôn Sĩ Nghị nghe tin đô đốc Long đánh vào Thăng Long, cuống cuồng sợ hãi đã bỏ chạy trước. Đến sông Nhị Hà, sợ quân Tây sơn đuổi theo, Tôn Sĩ Nghị hạ lệnh cắt cầu khiến quân Thanh rơi xuống sông chết rất nhiều làm dòng sông bị nghẽn dòng chảy. Trên đường tháo chạy, Tôn Sĩ Nghị bị hai cánh quân Tây Sơn của đô đốc Tuyết và đô đốc Lộc chặn đánh, tơi tả chạy về. Lê Chiêu Thống hớt hải chạy theo Nghị thoát sang bên kia biên giới. Quân Tây Sơn đuổi theo và rao lên rằng sẽ đuổi qua biên giới đến khi bắt được Tôn Sĩ Nghị và Chiêu Thống mới thôi. Bởi thế dân Trung Quốc ở biên giới dắt nhau chạy làm cho suốt vài chục dặm không có người. Như vậy, sớm hơn dự kiến, chỉ trong vòng 6 ngày, quân Tây Sơn đã đánh tan quân Thanh. Trưa mồng 5 Tết, Quang Trung tiến vào thành Thăng Long trong sự chào đón của nhân dân.

Ngô Ngọc Du là một nhà thơ đương thời, đã ghi lại không khí tưng bừng của ngày chiến thắng oanh liệt đó trong một bài thơ[cần dẫn nguồn]:


Giặc đâu tàn bạo sang điên cuồng
Quân vua một giận oai bốn phương
Thần tốc ruỗi dài xông thẳng tới,
Như trên trời xuống dám ai đương

Một trận rồng lửa giặc tan tành,
Bỏ thành cướp đó trốn cho nhanh
Ba quân đội ngũ chỉnh tề tiến,
Trăm họ chật đường vui tiếp nghênh

Mây tạnh mù tan trời lại sáng
Đầy thành già trẻ mặt như hoa,
Chen vai khoác cánh cùng nhau nói:
"Kinh đô vẫn thuộc núi sông ta"

[nguồn wikipedia]

sgecstasy 18.02.2013 07:14:31 (permalink)
0
Cám ơn Dương Lam đã cho đọc một bài viết hay nhân dịp xuân về.
sgecstasy 09.03.2013 05:21:07 (permalink)
0


<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2017 15:51:40 bởi sgecstasy >
sgecstasy 09.03.2013 05:24:32 (permalink)
0





Thềm Đời


Nấc thang đời bước lên cao mấy bậc?
Cũng như người bất chợt đến rồi đi
Trăm năm sau nhắm mắt còn lại gì
Còn ai nhớ đến một người đã mất

Thềm đời bước lên cao hay xuống thấp
Quay lưng lại nhìn lãng đãng mù sương
Tháng ngày trôi qua trong cõi vô thường
Chân mệt mõi, chúng ta cùng nặng bước

Có gì đợi chờ ta ở phía trước
Dõi mắt nhìn chỉ thấy trời mây bay
Hắt hiu hiện tại vạt nắng cuối ngày
Tương lai đối diện thấy mình bất lực

Gió và mưa cùng trăng khuya thổn thức
Nhớ thương ai lá rụng trước hiên nhà
Tàn tạ rồi vườn hồng lối xưa qua
Khi mơ ước đã không còn mơ ước

sgecstasy







sgecstasy 09.03.2013 05:27:47 (permalink)
0





Lặng Thầm

Có những niềm riêng mình ta hiểu
Nói ra chẳng giúp ích được chi
Ước mong đời không buồn thị phi
Mặc thế nhân ai nói điều gì

Khi hạnh phúc đo bằng con số
Miệng đời cay nghiệt những vết dao
Cắt trái tim ra làm trăm mảnh
Trí tuệ mù lòa bởi tại sao?

Vẽ chân trời loang màu sắc tím
Từ tâm lệ chảy ướt môi mềm
Cô đơn, ta một đời khép kín
Đối diện nỗi buồn ngày như đêm

Có những muộn phiền muốn lãng quên
Mà sao dĩ vãng mãi gọi tên
Giọng người sâu thẳm trong tiềm thức
Mất mát ngày xưa làm sao đền

Bởi chúng ta không là thần thánh
Nên có ai không phạm lỗi lầm
Nhân gian tự cổ tình như lá
Rơi xuống mùa thu rất lặng thầm

sgecstasy










sgecstasy 09.03.2013 05:31:27 (permalink)
0





Đêm

Đêm, điêu khắc vũ trụ tinh tú
Trãi rộng ngân hà tỏa sáng sao
Khuấy động tâm tư, miền quá khứ
Câu thơ trầm ngữ bước chân vào

Đêm, mặc khải, người trăn trở giấc
Mông lung tình vọng gọi trong mơ
Hạnh phúc nở hoa, bàn tay với
Long lanh mắt lệ bổng dâng trào

Đêm, điệp trùng, trong vùng bóng tối
Đời nghiêng sóng vỗ ở trong thơ
Hiện hữu, hư vô người lạc lối
Biển mê đứng khóc ở bên bờ

Đêm, còn giữ lại gì trong tôi?

sgecstasy









sgecstasy 09.03.2013 05:35:06 (permalink)
0
Đôi mắt 

Ẩn nhốt trời giông tố 
Trong đáy nước hồ thu 
Lãng đãng khói sương mù 
Đôi mắt nào sầu muộn 

Long lanh hình giọt lệ 
Mưa vỡ trên bàn tay
Tím chân mây cuối ngày 
Nỗi buồn rơi chạm khẽ 

Cây gầy trơ nhánh gãy 
Rưng rưng mùa thu về 
Còn lại chút hư mê 
Đem chôn vào dĩ vãng 

Thôi đành như khờ dại 
Xin lặng lẽ yêu người 
Son nhạt trên môi cười 
Đóa sầu thương nở rộ 

sgecstasy 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2017 16:24:24 bởi sgecstasy >
sgecstasy 09.03.2013 05:40:08 (permalink)
0
Gỡ Đôi Sợi Tóc

một dòng tự khúc yêu đương 
thương ai tóc xõa sầu vương nửa đời 
gỡ đôi sợi tóc rối bời 
chải dòng tự khúc bên trời gió giông 
âm thầm chảy một dòng sông 
tràn dâng nỗi nhớ mời hư không về 
tương tư trong cõi tình mê 
gỡ đôi sợi tóc tái tê phận người 
thời gian nào có cơ cầu 
mà sao tóc bỗng bạc đầu vì đâu? 
một dòng tự khúc đôi câu 
bên thềm nhật nguyệt nghe sầu gọi tên 
thương ai ngày tháng lênh đênh 
gió ru em ngủ chênh vênh mi buồn 
chải dòng tự khúc tay thuôn 
gỡ đôi sợi tóc lệ tuôn mắt người

sgecstasy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2017 05:07:08 bởi sgecstasy >
sgecstasy 09.03.2013 05:42:12 (permalink)
0
 



Giữa những giấc mơ chập chùng

Con chạy đuổi theo cơn gió
Trên cánh đồng đời tuổi ấu thơ

Ngọn cỏ khô
Mùa nắng hạn
Tiếng mẹ gọi con trưa hè
Giọng buồn nghe rất lạ

Lau lách hai bên bờ hiu quạnh
Lặng lẽ bờ xe nước quay đều
Mẹ đi tìm con bóng ngã đường chiều

Giữa những giấc mơ chập chùng
Con thấy mình chết đuối

sgecstsy



 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2014 07:48:43 bởi sgecstasy >
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 26 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 378 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9