Vết Thương Lòng
Khao Khát
Trường Phi Bảo
Phía trước là bầu trời,
Sau lưng đầy bão tố.
Tình yêu càng trắc trở,
Hạnh phúc khát khao mơ.
13/01/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2013 09:59:50 bởi Trường Phi Bảo >
Thua
Trường Phi Bảo
Cuộc tình
người thắng ta thua,
Trái tim đặt cược
cho vừa lòng nhau.
Chúc người hạnh phúc mai sau,
Ta về khâu vết thương đau dại khờ.
17/01/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2013 11:40:34 bởi Trường Phi Bảo >
Lặng Thinh
Trường Phi Bảo
Trong tim thánh nữ có lời kinh
Có chúa ngôi cao ngự chân thành
Chuông lòng ai đổ hồi hiu quạnh
Tình yêu hai phía vẫn lặng thinh.
29/01/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2013 11:55:23 bởi Trường Phi Bảo >
Mộng Cũ Tình Xưa
Trường Phi Bảo
Dỗi hờn như con nít,
Không thèm nói nửa lời
Em lạc vào cổ tích,
Một chiều mưa nhẹ rơi.
Tình cũ mịt mù khơi,
Anh xưa giờ như mộng.
Kỷ niệm như chiếc bóng,
Theo nhau đến suốt đời.
31/01/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2013 22:47:12 bởi Trường Phi Bảo >
Làm Sao Em Biết
Trường Phi Bảo
Trăng lúc tròn lúc khuyết,
Tình chưa hợp đã tan,
Trên chuyến xe muộn màng
Gặp nhau trong hối tiếc.
Làm sao mà em biết
Thơ dẫn lối chỉ đường
Mình mắc nợ nỗi nhớ
Cho lòng nặng yêu thương.
Làm sao không vấn vương
Anh làm sao thôi nghĩ
Em biết phải làm gì
Để thơ đừng uỷ mị.
Dù cách ngăn vạn lý
Muôn trùng xa thêm xa
Tình này chẳng phôi pha
Em biết làm sao được.
Làm sao mình đoán trước
Duyên phận vẫn đợi chờ
Nếu yêu mà dang dở
Thà đau trong giấc mơ.
13/02/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2013 22:59:30 bởi Trường Phi Bảo >
Dấu Yêu Xưa
Trường Phi Bảo
Ai trả giúp ta nợ văn chương
Một tấm thân đau lắm đoạn trường
Mấy khúc tình buồn đem gối mộng
Chập chờn với muôn ảnh người thương
Tơ lòng trăm mối ai người gở
Nốt thắt nhân duyên bẽ bàng thơ
Ta muốn quên đi từng thương nhớ
Mà dấu yêu xưa chửa phai mờ.
27/02/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2013 23:08:07 bởi Trường Phi Bảo >
Tự Oán
Trường Phi Bảo
Tiết trinh em lỡ trao người,
Còn đâu son sắt để rồi... trao anh!
Sợ lòng yêu quá mỏng manh,
Vết thương ngày cũ khó lành trong tim.
27/02/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2013 23:22:19 bởi Trường Phi Bảo >
Không Đề
Trường Phi Bảo
Tặng: K.Tr
Thời gian mang đến nhiều thay đổi
Nụ cười hoà nước mắt
Tình yêu hoá chia ly
Vui buồn - không còn ai chia sẻ
Một mình,
lẻ bóng một mình thôi.
Anh xa xôi
Em xa xôi
Kỷ niệm như bóng mây
cũng lặng lẽ trôi
Mình mất nhau
Đau!
Tâm hồn nức nẻ
khoảng trời riêng mơ ước
Chẳng còn gì ngoài những trầy xước
Trái tim rướm lệ tình si
Anh về đi,
Em đi...
Nhớ thương chai sạn theo cảm xúc.
Chúc ai hạnh phúc!
Một lần thôi, và mãi mãi bền lòng.
Vô duyên gặp gỡ,
vỡ mộng tơ hồng.
Không nên vợ chồng,
thì... kiếp sau... đừng nhắc...
Đừng hứa sẽ son sắt
Khi niềm tin anh dập tắt mất rồi.
12/07/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2013 23:36:19 bởi Trường Phi Bảo >
Một Mình
Trường Phi Bảo
Chim thôi tiếng hót
Gọi nhau từng đàn
Sáng nay ngơ ngác
Nhìn quanh ngỡ ngàng
Có cơn gió thoảng
Nhẹ run vai gầy
Hồn sao trống trải
Tình buồn chân mây
Vắng ai, ai vắng
Mà ta một mình
Đường xưa quên lối
Người xưa không về
Đành thôi..., thôi đành...
Lạnh vòng tay bé
Nửa vành môi khô
Khép lòng ngây thơ
Sớm trưa thui thủi
Đời sao tủi sầu
Thèm nghe câu hát
Mượt mà nhớ nhau
Đêm chưa quen giấc
Mộng mơ chập chờn
Nắng xuyên kẽ lá
Lệ nào ướt mi
Sáng ra chim đã
Lìa xa từng đàn
Mong manh chiếc lá
Lén rơi vội vàng
Giật mình mới biết
Lạc vùng kỷ niệm
Sớm mai thức giấc
Không còn ấm êm.
31/07/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2013 21:10:09 bởi Trường Phi Bảo >
Đành Thôi
Trường Phi Bảo
Thơ tình em kết bụi thời gian
Mỏi mắt ngùi trông lệ đôi hàng
Buông lơi mấy dòng tâm sự mỏng
Thương nhớ nặng lòng lại thở than
Một dãy thơ buồn mênh mông quá
Người xưa cánh hạc đã lưng mây
Duyên yêu khuất nẻo, sầu trăm ngả
Đành thôi mộng ước cũng héo gầy.
04/08/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2013 21:19:05 bởi Trường Phi Bảo >
Chầm Chậm
Trường Phi Bảo
Tặng: Sh...
Một người đi lòng thôi không hối hả
Mắt dõi theo chầm chậm phía trời xa
Chuyến xe đời cũng lặng lẽ ngang qua
Chầm chậm nhé niềm yêu chừ hối tiếc
Một người đi có gì đâu tha thiết
Tưởng rằng quên mà nhớ vẫn âm thầm
Vờ ngoảnh mặt như lần chưa quen biết
Sợ nghiêng mình đối diện trước trăm năm
Một người đi chẳng hẹn ngày về thăm
Thì hờ hững cho hồn đừng ngơ ngẩn
Chầm chậm thế đôi khi còn bất cẩn
Lại sa mình vào mộng mị đêm đen
Một người đi ngại ngùng trên lối quen
Câu hẹn cũ nhủ lòng thôi không giữ
Chầm chậm chờ khi tình say giấc ngủ
Đặt môi hôn làm dấu tích... thật buồn.
05/08/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2013 21:34:19 bởi Trường Phi Bảo >
Anh Yêu Em
Trường Phi Bảo
Anh yêu em bao nhiêu?
Anh bảo yêu rất nhiều!
Em không tin hỏi lại
Thế nào mới thật yêu?
Ánh mắt anh đăm chiêu
Anh nhìn em khó hiểu
Yêu là không ai biểu
Yêu là yêu chứ sao!
Nhưng phải yêu thế nào
Để tình không ngăn cách
Trời ơi, em đáng trách
Cứ thử thách lòng anh
Đây, một tấm lòng thành!
Đây, cả vòng tay rộng!
Đây, trái tim nóng bỏng!
Đây, bờ vai thương mong!
Anh yêu em thật không?
Đừng thốt lời đường mật
Anh yêu em chân thật
Có trời đất chứng minh
Thời gian cho niềm tin
Chung tay xây hạnh phúc
Nhớ nhau trong mọi lúc
Tình yêu cần cảm thông.
Anh yêu em mặn nồng
Em chính thực cuộc sống
Yêu như hình yêu bóng
Tự bao giờ... rất xưa...
06/08/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2013 21:56:38 bởi Trường Phi Bảo >
Tình Yêu Như ... Trường Phi Bảo
Tình yêu như nắng lụa
Sưởi ấm hồn mỏng manh
Tình yêu nói với anh
Những lời em muốn tỏ
Tình yêu như lá cỏ
Mọc um xanh thềm nhà
Sợ tình anh ngọn gió
Thoắt gần rồi thoắt xa
Tình yêu như bài ca
Ngọt ngào theo năm tháng
Mà trong từng giai điệu
Hạnh phúc thật diễm kiều
Ồ, tình yêu, tình yêu
Đâu dễ dàng có được
Tình yêu nói với em
Anh nợ tình kiếp trước
Hoa trôi theo dòng nước
Em lạc vào tình anh
Bởi tình yêu thấu hiểu
Mình yêu nhau chân thành.
07/08/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2013 23:18:30 bởi Trường Phi Bảo >
Duyên Kiếp
Trường Phi Bảo
Mọi dòng sông đều đổ ra cửa biển
Riêng lòng em cứ chảy ngược về anh
Duyên kiếp nào đưa nhau vào lối mộng
Cho trăm năm hạnh phúc mãi dỗ dành.
08/08/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2013 23:24:02 bởi Trường Phi Bảo >
Tâm Sự Sư Nữ
Trường Phi Bảo
Chữ tình
quẳng phía sau lưng
Phấn hương gởi lại
nửa chừng cuộc vui
Đưa chân
qua bến ngậm ngùi
Giữa dòng tâm định bén mùi thiền duyên
Giã từ
thương nhớ trăm miền
Xa rồi suối tóc
xanh huyền nhung mơ
Lược gương
thôi hết đợi chờ
Môi son nhạt cánh hững hờ bướm ong
Đường hoa
khách đã sang sông
Nợ đời buông gánh
cho lòng thảnh thơi
Xiêm y
cởi bỏ trả người
Tinh khôi thuở ấy mặn mòi nay đâu
Bụi trần
lấp dấu tình sầu
Để yên em với
một mầu áo lam
Sớm khuya
kinh kệ toạ đàm
Không u mê nữa, chẳng ham muộn phiền
Đây bờ giác ngộ,
non tiên
Vọng chuông cứu khổ
xuôi thuyền giải oan
Chấp chi
vụng vặt thế gian
Nguyện như sen nở bạt ngàn bồng lai.
10/08/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2013 23:32:29 bởi Trường Phi Bảo >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: