Vết Thương Lòng
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              
   
  
 Ru Chị Muộn Màng  
  Trường Phi Bảo  
   
  Chị hai chưa tuổi dậy thì, 
  Sao mẹ sớm gả chị đi lấy chồng (?)  
  Nhỡ mai tóc trắng tợ bông,  
  Thân già sức yếu ai trông, ai nhờ.  
   
  Giàu sang đúng thật giấc mơ,  
  Chị tôi khăn gói xuống bờ theo anh.  
  Mẹ buồn ngồi góc nhà tranh,  
  Ôm tôi ngỡ chị long lanh ngấn sầu.  
   
  Tôi còn nhỏ biết chi đâu,  
  Nhìn theo bóng chị qua cầu mà thương.  
  Thương chị mẹ liệu trăm đường,  
  Sợ chị như mẹ vấn vương cái nghèo.  
   
  Chị đi lòng mẹ đi theo,  
  Thầm mong sông lặng đò neo bến hiền.  
  Biết đời chị có bình yên (?)  
  Quê người chị có đẹp duyên với người (?)  
   
  Gian nhà trống quá chị ơi !  
  Quạnh hiu dáng mẹ, buồn mười dáng em.  
  Vẫn thường nhắc chị ngày đêm,  
  Mà sao bóng chị vẫn biền biệt xa...  
   
  Nhiều năm thoăn thoắt trôi qua,  
  Mồ xanh ngọn cỏ mẹ già còn không 
  Chị về tóc trắng tợ bông,  
  Phía sau đời chị bão giông mịt mùng.  
   
  Tâm hồn xơ xác ngại ngùng,  
  Chị ôm tôi khóc muôn trùng đắng cay.  
  Ngỡ ngàng thương lắm "chị hai"  
  Xuân tàn rụng cánh hoa phai bao giờ.  
   
  Làm sao học được chữ ngờ,  
  Giàu sang thôi chỉ giấc mơ thấp hèn.  
  Chị về bùn bết gót sen,  
  Đường trơn dốc trượt đã quen tủi hờn.  
   
  Thuở xưa bên mẹ yêu thương,  
  Ở bên người nhạt phấn hương son tình.  
  Thói đời đen bạc phát khinh,  
  Ngủ ngoan chị giấc yên bình em ru.  
   
  11/10/2011
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
           Chỉ Mình Anh 
  Trường Phi Bảo 
   
  Anh mơ mình tỷ phú 
  Sẽ lắm bạc nhiều tiền 
  Rồi sẽ có mọi thứ 
  Anh cho em đầu tiên 
   
  Trang sức đầy lấp lánh 
  Áo quần chất mấy rương 
  Sẽ làm em say đắm 
  Trong cuộc sống thiên đường 
   
  (Trong cuộc sống thiên đường) 
  Rồi sẽ vắng tình thương 
  Em biết là có thể 
  Lòng anh dễ chán chường 
   
  Em cần một trái tim 
  Hơn ngàn căn biệt thự 
  Em cần một bờ vai 
  Hơn lụa là êm ái 
   
  Anh dễ dàng đổi thay 
  Trước đồng tiền danh vọng 
  Tâm hồn anh trống rỗng 
  Trước muôn thỏi vàng ròng 
   
  Thôi anh đừng hào phóng 
  Và mơ giấc dị thường 
  Em chỉ cần yêu thương 
  Trong lòng anh duy nhất 
   
  Hãy tặng em chân thật 
  Hơn là xe với nhà 
  Mơ chi giấc sa hoa 
  Em không cần vật chất 
   
  Niềm tin chớ đánh mất 
  Vui buồn mình chia đôi 
  Em chẳng thiết gì cả 
  Em chỉ cần anh thôi. 
   
  14/10/2011   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       Giấc Mơ Thu  
  Trường Phi Bảo  
   
  Thoáng thấy người về nhặt lá mơ  
  Trong mùa thu mới rất nên thơ  
  Trăng vàng nhuộm sắc thu vàng óng  
  Thả xuống sông thu muôn ánh tơ  
   
  Vườn thu cũng nở bừng hoa thắm  
  Thuyền trôi lờ lững ở dưới đầm  
  Đôi lứa yêu nhau ngày thu trước  
  Chụm đầu ngồi gỡ chỉ trăm năm  
   
  Cố níu hương xưa, làn khói mỏng  
  Giật mình lệ đẫm ướt mi thưa  
  Cạnh chồng hờ hững ôm gối chiếc  
  Lẻ mọn tình duyên, kiếp sống thừa. 
   
  15/10/2011   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
 Thế Rồi... Yêu Vẫn Hoàn Yêu 
  Trường Phi Bảo 
   
  Thế rồi... yêu vẫn hoàn yêu 
  Hờn ghen, nhung nhớ vẫn nhiều đấy thôi 
  Duyên trời đã định sẵn rồi 
  Trầu cau nặng nợ lứa đôi kiếp này 
  Em về... về với anh đây 
  Thỏa tình khao khát đắp xây tháng ngày. 
   
  15/10/2011 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
 Lý Trí và Trái Tim 
  Trường Phi Bảo 
   
  Lý trí là lý trí gàn 
  Đôi khi cũng phải đầu hàng trái tim 
  Trái tim sao cứ yếu mềm 
  Khiến cho lý trí phải kìm nén theo 
   
  Lệ nàng một giọt trong veo 
  Đủ làm gan ruột chàng teo dài dài 
  Tình yêu đâu chỉ một ngày 
  Tình yêu là cả năm dài tháng xa 
   
  Lý trí là gã ba hoa 
  Nhủ lòng sắt đá thế mà lại quên 
  Trái tim thầm mãi gọi tên 
  Tức thời nỗi nhớ loạn lên rất nhiều 
   
  Đi tìm nửa của tình yêu 
  Ngờ đâu gió thổi ngược chiều thời gian 
  Đôi ta tình hợp rồi tan 
  Gặp nhau chi để nhỡ nhàng trao nhau. 
   
  15/10/2011 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       Thu Cảm  
  Trường Phi Bảo  
   
  Thoảng hương trong gió tiếng chim Oanh  
  Hoa nở đêm qua đã rụng cành  
  Những sắc hồng tàn trong thu sớm  
  Một đời nào biết đến mong manh  
   
  Một mình dạo gót thu tình nhớ  
  Người xưa mây trắng đã ngang trời  
  Muốn hỏi thời gian sao lặng lẽ  
  Mà thời gian đi chẳng tới nơi  
   
  Chuyện lòng đặt bút viết ngàn trang  
  Áo cười vờn bay lối thu sang  
  Trăng thu đêm ấy tròn hay khuyết  
  Có kẻ theo chồng lạnh hồn hoang.  
   
  16/10/2011   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       Sang Thu  
  Trường Phi Bảo  
   
  Giọt sương còn đọng trên mắt thu  
  Thổn thức lòng ta nhạc tình ru  
  Ngơ ngẩn Quỳnh hoa, ngơ ngẩn đợi  
  Dạo gót đường xưa lối bụi mù  
   
  Bụi mù lấp mất dấu người xưa  
  Bóng ta bé nhỏ dưới hiên mưa  
  Mưa thu bất chợt, mưa thu rụng  
  Xuyên tạt hồn ta những lạnh lùng  
   
  Thôi về với gió sang mùa mới  
  Quỳnh hương chừ khép cánh phai phôi  
  Sáng ra nháo nhác đàn chim gọi  
  Giật mình thương chiếc lá vàng rơi.  
   
  17/10/2011   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       Mộng Ước Mai Sau 
  Trường Phi Bảo 
   
  Em không là biển cả 
  Để nhọc thân dã tràng 
  Em xin làm quán trọ  
  Dừng chân gã lang thang 
   
  Chú chim nào bay ngang 
  Tối trời bơ vơ nhớ 
  Em nguyện làm chiếc tổ 
  Trên cành cây thật cao 
   
  Em không là trăng sao 
  Mà anh mơ, anh tưởng 
  Em một vầng thái dương 
  Soi lối đường anh đến 
   
  Anh có hoá thành mây 
  Hay mỏng manh sợi khói 
  Em sẽ là ngọn gió 
  Trói hồn anh suốt đời 
   
  Bốn mùa vẫn xanh tươi 
  Em mãi như xuân thắm 
  Hạnh phúc trong tay nắm 
  Cầm thật chắc nhé anh ! 
   
  18/10/2011   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
           Phôi Pha  
  Trường Phi Bảo  
   
  Tình cũ như hoa rũ  
  Về qua bến nước xưa  
  Chân chợt ngang thềm cũ  
  Nhặt chút dư âm thừa  
   
  Chốn cũ không người cũ  
  Biết giờ phiêu bạt đâu  
  Con đò yên giấc ngủ  
  (Ai tiễn ai qua cầu)  
   
  Một mình trên lối cũ  
  Chiều muộn, cánh chim bay  
  Tường nhà bên rêu phủ  
  Dây leo chật tháng ngày  
   
  Trăng còn trong mùa cũ  
  Khuyết mãi chẳng tròn đầy  
  Kỷ niệm hoài ấp ủ  
  Phôi pha tình thơ ngây. 
   
  19/10/2011   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
 Cuối Trời Hoàng Hôn 
  Trường Phi Bảo 
   
  Lần theo một cánh cò bay 
  Tìm về quê mẹ nhớ ngày còn thơ 
  Ngút ngàn...  
  dịu vợi...  
  xa mờ... 
  Đường xưa lối cũ  
  thẩn thờ... bóng trăng! 
   
  Thời gian  
  khắc dấu ăn năn 
  Trên môi sám hối  
  tím lằn son phai 
  Khi xa đêm thẳm tình dài 
  Ra đi là bỏ lại ai mối tình 
   
  Đau đời đá sỏi  
  chung trinh 
  Thương chim lẻ bạn  
  một mình kêu than 
  Quặn lòng nát cả tâm can 
  Đò tình đem cắm suối vàng chờ trông 
   
  Chưa tìm được lá diêu bông 
  Đành thôi lỡ bước sang sông...  
  muộn chiều 
  Bướm vàng  
  đậu nhánh cô liêu 
  Mù u đắng ngọn 
  gió hiu hiu buồn 
   
  Cánh cò dẫn lối về nguồn 
  Bơ vơ em với hoàng hôn cuối trời. 
   
  20/10/2011
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
 Lòng Quê 
  Trường Phi Bảo 
   
  Lòng quê vật đổi sao dời 
  Em lên phố thị thành người cao sang 
  Diêu bông lá chịu hàm oan 
  Phải mang lấy tiếng trái ngang cuộc tình 
   
  Thiết gì thề hẹn ba sinh 
  Mà anh nhắc khéo duyên mình thêm chi! 
  Trời quê đổ lệ ướt mi 
  Hồn em chết lặng từ khi xa nhà 
   
  Đánh mất rồi nết thật thà 
  Nụ cười trong trẻo mặn mà duyên ưa 
  Bẽ bàng con bé ngày xưa 
  Diêu bông lá đố anh thua cuộc đời 
   
  Người ta chín bạc, vàng mười 
  Người ta mua chuộc tim người anh yêu 
  Để sớm mai, đến tàn chiều 
  Anh ngồi tiếc chiếc lá diêu thuở nào! 
   
  Thôi đừng ngơ ngẩn chiêm bao 
  Lòng quê tha thiết, đành sao hững hờ 
  Chỉ còn đôi ánh sao mờ 
  Ngỡ đôi mắt ấy vẫn chờ đợi em. 
   
  21/10/2011
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                     Lỗi Hẹn Lá Diêu Bông   
  Trường Phi Bảo   
   
  Con cóc nó kiện ông trời    
  Sao anh    
  anh nở    
  kiện người anh yêu    
  Muộn mằn     
  nên lỡ duyên Kiều    
  Biết tìm đâu được lá diêu bông buồn    
   
  Trăm năm     
  thôi chỉ vở tuồng    
  Mình không duyên phận     
  chớ hờn trách nhau    
  Dẫu anh tìm tận kiếp sau    
  Lá xanh, lá đỏ đâu nào... lá em!    
   
  Thuyền xưa    
  lướt sóng rời tim    
  Người anh yêu trót như chim sổ lồng    
  Kiện chi nguyệt lão tơ hồng    
  Se nhằm mối chỉ đau lòng em thôi.    
   
  Diêu bông     
  em lỗi hẹn rồi    
  Tình như con nước     
  dạt trôi lững lờ    
  Đôi lòng không một bến bờ    
  Đành chôn vùi hết mộng mơ ban đầu.   
   
  22/10/2011
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2013 23:36:47 bởi Trường Phi Bảo >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
       Chưa Bao Giờ Em Nghĩ... 
  Trường Phi Bảo 
   
  Chưa bao giờ em nghĩ phải xa anh 
  Cho tới chết... chưa lần nào em tưởng 
  Người cao sang, đời nhìn ta ngất ngưởng 
  Nghịch mùa duyên đành rẽ hướng tâm hồn 
   
  Chưa bao giờ chuyện cũ muốn vùi chôn 
  Bóng hình anh đâu đành đem tẩm liệm 
  Người sáng chói ánh hào quang mặc niệm 
  Danh vọng nào bóp nát hai trái tim 
   
  Chưa bao giờ đôi môi phải lặng im 
  Em khổ sở ngàn lần hơn thế nữa 
  Suốt đời em cháy dở như ngọn lửa 
  Thèm được yêu và khao khát được cười 
   
  Chưa bao giờ em nghĩ... phải quên thôi! 
  Tình yêu anh có nhẽ nào mất trắng 
  Trong trí em là màn đen tĩnh lặng 
  Lúc riêng tư sao thao thức một mình. 
   
  23/10/2011   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
 Tục Truyền Có Lá Diêu Bông 
  Trường Phi Bảo 
   
  Tục truyền có lá diêu bông 
  Chưa chi em vội lấy chồng phụ anh 
   
  Nhà bên có đứa trẻ ranh 
  Bỏ bê cặp sách chạy quanh khắp làng 
  Nghe đồn sát vách có nàng 
  Chiều chiều thơ thẩn bên đàng mộng mơ 
   
  Hái hoa, bắt bướm, làm thơ, 
  Đường xuân óng ánh tơ hờ hững buông. 
  Em nào đâu thệ ước suông 
  Tuổi anh thuở đó nhỏ hơn nhất, nhì 
   
  Sợ đời mai mỉa thị phi 
  Rằng em chị lớn lấy chi trẻ hiền 
  Diêu bông chiếc lá tình duyên 
  Anh tin em thật xuôi thuyền về đâu (?) 
   
  Non cao, vực thẳm, rừng sâu 
  Em thương anh ngại qua cầu theo ai 
  Chờ than vắn, đợi thở dài 
  Mà người xuân cũ vẫn hoài vắng xa 
   
  Con trăng năm tới trăng già 
  Các cô thôn nữ làng ta đâu rồi (?) 
  Sao giờ riêng mỗi em thôi 
  Anh như một cánh chim trời bay ngông 
   
  Diêu bông ơi hỡi diêu bông 
  Lỗi em em hứa giờ không anh về 
  Sang sông dạ rối bờ đê 
  Ướt đôi cánh bướm lối về mưa khuya 
   
  Trách gì chiếc lá diêu kia 
  Ngàn sau nhân thế vẫn chia nhau tìm. 
   
  23/10/2011 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Cuộc Đời Trắc Trở 
 ***nguoitruongphu***     
  Qua khó khăn,mới biết những bạn hiền 
 Già chợt hiểu,chuyện tình duyên lận đận 
 Tuổi phai mòn ,ta hối hận ...vấn vương 
 Hoa mộng hỡi,đời tai ương trắc trở... 
 11/9/2017   
https://www.facebook.com/hoangan.tran.7127   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: