Chung Vần Thơ Đợi
Trường Phi Bảo 02.11.2011 23:44:19 (permalink)
0





Màu Áo Sang Sông
Nguyên Thạch - Trường Phi Bảo


Ngày xưa
Còn bé
Áo hồng
Bây giờ
Áo trắng
Theo chồng về bên

Mân mê
Áo lụa
Buồn tênh
Anh len chỉ tím
Viền trên lụa vàng

Năm xưa
Ngơ ngẩn nhìn nàng
Lòng nghe dịu vợi
Ngút ngàn thương yêu

Cảm linh
Tình sẽ cô liêu
Hồn Anh tràn ngập
Bão chiều tuyết đông

Thu sang
Em bước theo chồng
Thướt tha áo cưới
Bềnh bồng tóc mây

Về bên ấy
Em có hay ?
Người bên góc phố
Trên tay lụa vàng

Áo
Anh chưa kịp trao nàng
Để nay nhìn áo
Ngút ngàn thương đau

Ước mơ
Đợi dịp nhẫn trao
Se tơ
Duyên thắm
Dạt dào bể yêu

Nhẫn buồn
Lụa héo
Cô liêu
Tình theo con nước
Tiêu điều đợi trông

Người tôi mơ
Đã có chồng

Vàng phai
Lụa úa
Tình hồng chân mây.


Ngày xưa
Thơ dại đâu còn
Buồn vương áo mỏng
Lối mòn về thăm
Áo hồng thuở ấy xa xăm
Chọn màu áo tím âm thầm thủy chung

Ngày xưa
Được sánh vai cùng
Áo em màu trắng trẻ trung học trò
Hồn nhiên
Chung một chuyến đò
Bên anh hò hẹn chơi trò rước dâu

Áo trắng giờ bước qua cầu
Đêm đêm nức nở
Gục đầu bên song
Người xưa không phải
...là chồng,
Vàng phai sắc áo
Mênh mông trời chiều

Đôi tà áo cưới mỹ miều
Em về bên ấy cánh diều đứt dây
Cỏ xanh,
xanh tận chân mây
Em về bên ấy đong đầy xót xa

Bao năm cách biệt quê nhà
Nay về thăm lại
Nhận ra người tình
Áo đen bó gọn thân mình
Người xưa cay đắng gợi tình hôm xưa.

Trời không mưa
Cũng đổ mưa
Chưa vui sum họp
...chừ đưa tiễn rồi
Trao nhau tấm áo chia phôi
Niềm thương gởi lại bồi hồi con tim.

07/2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2011 17:19:33 bởi Trường Phi Bảo >
#1
    Trường Phi Bảo 03.11.2011 17:04:42 (permalink)
    0
    Ngàn Xưa Áo Tím
    Trường Phi Bảo - Nguyên Thạch
     
     
    Giá mà có thể vùi chôn,
    Ngàn muôn thương nhớ khơi nguồn bấy lâu.
    Giận mình dại bước qua cầu,
    Để cho sắc áo
    phai sầu dáng anh.

    Chữ tình,
    chữ hiếu chòng chành,
    Em đi
    mà dạ chẳng đành quay đi.
    Bên tình,
    bên hiếu trách gì?
    Thương em chớ hiểu lầm chi
    nhé người!

    Áo hoa gởi lại bên đời,
    Trả cho anh
    áo một thời mộng mơ.
    Giờ mình em
    lạnh bơ vơ,
    Dù chồng bên cạnh,
    thờ ơ vẫn mình.

    Nhớ vòng tay
    thuở ân tình,
    Nhớ anh trìu mến
    với tình đắm say.
    Thương tà áo tím bay bay,
    Chạnh lòng tưởng tiếc những ngày bên nhau.

    Đẹp gì sắc áo cô dâu,
    Hồng đôi cánh nhạn
    thẳm màu thủy chung.
    Đàn chừ lỡ phím sai cung,
    Đường xưa,
    lối cũ não nùng bóng mây.

    Vô duyên
    vô nợ thế này,
    Khó mong có dịp sum vầy
    thì thôi...
    Áo đen
    buồn bã lệ rơi
    Chỉ mong anh vẹn nụ cười ngày xưa.

    Những ngày xưa ấy...
    Dưới mưa.
    Bồi hồi áo trắng.
    Đợi đưa em về
    Nụ hồng vạt trắng mân mê.
    Ngỡ câu ước mộng.
    Dệt thề trăm năm.

    Những ngày xưa ấy... Xa xăm.
    Sao lời nguyện ước trăm năm vút rồi.
    Hoa soan vẫn nở bên đồi.
    Đâu người tình cũ.
    Bồi hồi nhói đau.

    Ngẫm đời.
    Lẫn lộn vàng thau.
    Tình sâu đậm vẫn quên nhau.
    Theo chồng.
    Mây chiều nửa tím nửa hồng.
    Hoang vu đồi cũ tình nồng đã bay.

    Tình xưa.
    Trốn cõi chân mây.
    Chỉ mưa lất phất đắng cay nhớ tình.
    Ngày xưa.
    Đôi bóng chung hình.
    Bây giờ.
    Bóng lẻ chỉ mình lẻ loi.

    Đồi thông hờ hững trăng soi.
    Nửa vầng đơn chiếc.
    Nửa soi bên nàng.
    Nhớ xưa...
    Áo trắng viền vàng.
    Tóc cài lan tím lên ngàn tình du.

    Nhớ xưa...
    Trời trở vào thu.
    Ai dìu vạt trắng viễn du lên ngàn.
    Đồi mơ nằm cạnh luống vàng.
    Ấm đôi lồng ngực ngút ngàn tình mơ.

    Vùng trời mộng.
    Khối tình thơ.
    Thiên thần dệt mộng đôi bờ mi cong.
    Trăng thanh rừng lá thu phong.
    Tay anh làm lượt em hong tóc huyền.

    Cành thu xoãi cánh chim Quyên.
    Có con chép trắng chào Duyên bên hồ.
    Những ngày xưa ấy điểm tô.
    Cho đời ngây ngất.
    Tình thơ đượm mầu.

    Ngày xưa...
    Mình chẳng sang giầu.
    Nhưng trời hạnh phúc.
    Giang đầu có nhau.
    Tình.
    Đời.
    Thay đổi thật mau.
    Anh không nở trách.
    Chỉ đau phận mình.

    Đá vàng.
    Những tưởng chung tình.
    Phải chăng trời đoạ.
    Đôi mình chia ly.
    Ngày xưa ơi đến làm chi.
    Duyên tan.
    Tình đợi biết khi nào về.

    Nói chi lời nguyện ước thề.
    Hẹn chi trọn kiếp phu thê.
    Đau lòng.
    Kiếp này.
    Em ở với chồng.
    Dẫu gì cũng đã sang sông mất rồi.

    Đừng thương.
    Đừng tiếc.
    Phận tôi.
    Tuyền đài mang dấu.
    Đơn côi cõi trần.
     
    Những ngày
    yêu dấu xa rồi,
    Còn chăng chỉ có
    lệ rơi năm đầy.
    Tháng dài
    mộng chẳng ai xây,
    Mình em ôm ước hẹn gầy héo hon.

    Thương sao
    mùi tóc mạ non,
    Với màu áo trắng
    lúc còn ngây thơ.
    và giờ tất cả
    như mơ,
    Người em thuở ấy
    bây giờ sang ngang.

    Ai làm
    hoa  - bướm ly tan?
    Ai gieo
    chi mối phũ phàng
    hở anh?
    Ai ngăn vách?
    ai xây thành?
    Cho duyên mình khổ
    cho tình mình đau!

    Thôi đành
    hẹn lại
    kiếp sau
    Tơ duyên ngắn ngủi
    phận nào dám mong
    Gắng vui,
    em sống cạnh chồng.
    Ai hay con sáo
    trong lồng kêu than.

    Chuyện tình
    hai đứa dở dang,
    Em ngồi
    may lấy áo tang để dành.
    Vĩnh biệt nhé chiếc áo xanh,
    Buồn cho áo tím,
    không thành nợ duyên.

    Mai sau nhắm mắt
    vẫn nguyền,
    Theo anh xuống chốn cửu tiền
    nên đôi.

    07/2007
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2011 09:19:03 bởi Trường Phi Bảo >
    #2
      Trường Phi Bảo 04.11.2011 21:37:03 (permalink)
      0
      Phép Màu
      Lại Duy Bến - Trường Phi Bảo


      Dẫu xa vẫn nhớ về ngâu
      Trái tim nông nổi ẩn sau cõi lòng
      Ước mong là để ước mong
      Em như rượu ủ càng nồng càng say...


      Cảm ơn những vần thơ hay,
      Cho em tìm lại tháng ngày em yêu.
      Cảm ơn anh thật là nhiều,
      Đã san sẻ mộng từng chiều chung mơ.

      Bỗng dưng lòng hết bơ vơ,
      Dù duyên chưa thắm vẫn chờ mai sau.
      Đôi tâm hồn mãi nhớ nhau,
      Nhờ thơ, thơ có phép màu đó thôi!

      14/01/2011
      #3
        Trường Phi Bảo 06.11.2011 09:02:48 (permalink)
        0
        Mối Duyên Thơ
        Lại Duy Bến - Trường Phi Bảo



        Mình gieo mầm nhớ ban đầu,
        Nhờ thơ mối lái trong nhau âm thầm.
        Dẫu chưa ánh mắt tay cầm,
        Hình như mình đã...mưa dầm thấm nhau.



        Mình mong thơ mãi xanh màu,
        Cho mình trang trải trước sau nợ lòng.
        Thuyền tình cách bến, ngăn sông,
        Vẫn khao khát chút tình hồng duyên thơ.



        16/01/2011
        #4
          Trường Phi Bảo 09.11.2011 23:14:39 (permalink)
          0
          Người Thơ Ơi !
          Lại Duy Bến - Trường Phi Bảo



          Cái ta đang thiếu trong đời
          Người thơ ơi! Gặp khoảng trời mến yêu
          Để từ sớm đến lưng chiều
          Cầm tay nhau thả con diều mộng mơ
          Để được trông ngóng đợi chờ
          Nhìn con thuyền giấy neo bờ...vậy thôi




          Ước mong, mong ước xa xôi,
          Người thơ có hiểu lòng tôi lúc này.
          Vầng trăng sao chẳng tròn đầy,
          Khuyết hao nỗi nhớ, lạnh gầy vai sương.
          Dù xa thăm thẳm hai phương,
          Vẫn không ngăn được yêu thương thuở nào.



          Tâm hồn nuôi dưỡng khát khao,
          Người thơ gặp để rồi ao ước tình.
          Khúc thơ sưởi ấm tim mình,
          Tìm nhau giữa khoảng trời xinh nắng hồng.
          Câu thơ tím nỗi buồn không ?
          Hay câu thơ rót vào lòng duyên say.



          24/01/2011
          #5
            Trường Phi Bảo 13.11.2011 08:19:46 (permalink)
            0
            Như Xưa
            Sông Hậu -Trường Phi Bảo

            Lâu rồi
            Anh mới sang nhà
            thăm Em - thơ cũng đậm đà như xưa

            Ông trời
            lúc nắng lúc mưa
            Quen lâu mà ngỡ như vừa mới quen

            Thơ tình
            Ta hãy còn men
            Dệt thêu vần điệu... cho thêm... nồng nàn

            Chuyện đời
            đem kết ngàn trang
            Giữ cho nhau nhé muôn vàn niềm yêu

            Nắng mai
            cho đến nắng chiều
            bao nhiêu hạt nắng bấy nhiêu trang tình

            Vầng trăng
            thệ ước duyên mình
            Bóng chồng lên bóng hai mình đắm say

            Cánh thơ
            bay bỗng lưng mây
            Ngàn sau biển biếc còn ngây ngất lòng.

            10/2011
            #6
              Trường Phi Bảo 16.11.2011 19:00:45 (permalink)
              0
              Nhắn Cánh Cò
              Nguyễn Ngân - Trường Phi Bảo



              Cái cò mày có nhớ không
              Mẹ mày lặn lội dưới đồng ban trưa
              Mồ hôi thánh thót như mưa
              Bát cơm mẹ độn muối dưa qua ngày
              Bờ vai mẹ héo lại gầy
              Đường xa gánh nặng nuôi mày cò ơi




              Một mai cò nhớn khôn rồi,
              Đủ lông, đủ cánh qua trời tự do.
              Nhớ công dưỡng dục nha cò,
              Đừng quên bóng mẹ chăm lo sớm chiều.
              Chịu thương, chịu khó thật nhiều,
              Chỉ mong cò học được nhiều điều hay.
              Đem tài đức đi dựng xây,
              Quê cha đất tổ chung tay giữ gìn.
              Cò ơi, mẹ đã hy sinh,
              Một đời vất vả nuôi tình yêu thương.
              Dù cò bay khắp muôn phương,
              Nhớ lời ru mẹ vấn vương mà về.



              22/10/2011



              #7
                Trường Phi Bảo 18.11.2011 22:37:22 (permalink)
                0
                Lòng Quê Hoài Niệm
                Trường Phi Bảo - ĐQL

                Lòng quê vật đổi sao dời,
                Em lên phố thị thành người cao sang.
                Diêu bông lá chịu hàm oan,
                Phải mang lấy tiếng trái ngang cuộc tình.

                Thiết gì thề hẹn ba sinh,
                Mà anh nhắc khéo duyên mình thêm chi.
                Trời quê đổ lệ thắm mi,
                Hồn em chết lặng từ khi xa nhà.

                Đánh mất rồi nết thật thà,
                Nụ cười trong trẻo mặn mà duyên ưa.
                Bẽ bàng con bé ngày xưa,
                Diêu bông lá đố anh thua cuộc đời.

                Người ta chín bạc vàng mười,
                Người ta mua chuộc tim người anh yêu.
                Để sớm mai, đến tàn chiều,
                Anh ngồi tiếc chiếc lá diêu thuở nào.

                Thôi đừng ngơ ngẩn chiêm bao,
                Lòng quê tha thiết đành sao hững hờ.
                Chỉ còn đôi ánh sao mờ,
                Ngỡ đôi mắt ấy vẫn chờ đợi em.

                Để rồi lặng ngắm sao đêm,
                Lặng riêng, riêng ngắm đau êm một mình.
                Sáng ra chim hót trên cành,
                Mà nghe không rõ phải đành ngẩn ngơ.

                Bất ngờ giăng bụi mưa thưa,
                Làm chùm hoàng cúc bất ngờ buồn tênh.
                Giơ tay đón giọt chông chênh,
                Gieo mưa vào nắng, gập gềnh tim yêu

                Niềm quê quyến khói rơm chiều,
                Em xa còn nhớ cánh diều tuổi thơ.
                Hằng đêm trong ánh sao xưa,
                Anh tìm đôi mắt đong đưa một thời.

                Vẫn tìm thấy đó em ơi,
                Từ trong sâu thẳm vẫn ngời vu vơ.

                10/2011
                #8
                  Trường Phi Bảo 21.11.2011 18:19:24 (permalink)
                  0
                  Gởi Người Tình Thơ
                  Sông Hậu - Trường Phi Bảo

                  Bao giờ
                  Em muốn lấy chồng
                  Cho Anh xin gởi nỗi lòng Người Thơ
                  Mỗi dòng sông
                  có đôi bờ
                  Mỗi Người có mấy lúc chờ yêu đương ?

                  Người Thơ
                  gở mộng đêm trường
                  Tay đan nỗi nhớ
                  lòng vương tơ lòng
                  Tim sầu vá víu hư không
                  Lấp sao khoảng trống mênh mông đợi chờ (?)

                  Canh dài
                  thao thức ngẩn ngơ
                  Vầng trăng xẻ nửa dại khờ chia chung
                  Trăm năm
                  khó dịp tương phùng
                  Én Nam Nhạn Bắc nghìn trùng mưa giông?!


                  Thuyền yêu
                  chưa ghé bến lòng
                  Chờ Ai... Ai ngỏ...
                  ...Ai mong... Ai tìm (?)
                  Vườn hồng cửa mở lối tim,
                  Người Thơ sao cứ lặng im hỡi Người (!)


                  Đôi khi
                  lời định ướm lời
                  Mà sao Em cứ hay cười vu vơ
                  Duyên Anh
                  đem ghép thành thơ
                  Thay câu ước hẹn tình mơ kiếp nào.

                  10/2011
                  #9
                    Trường Phi Bảo 23.11.2011 22:16:02 (permalink)
                    0
                    Lỡ Làng

                    Huyền Minh - Vũ Kim Thanh - Nguyenngoat - Nét cố đô - HKBT - Trường Phi Bảo

                    Thôi rồi ta đã mất nhau!
                    Nửa vầng trăng khuyết tìm đâu, hỡi người?
                    Còn đâu môi mắt tuyệt vời
                    Còn đâu ân ái một trời yêu thương

                    Còn đâu mái tóc Dạ Hương
                    Bàn tay ấp ủ ngàn chương thơ tình

                    Đành... quên chuyện của đôi mình
                    Đành... quên hai tiếng trung trinh thuở nào

                    Ngỡ là bóng nắng hư hao
                    Chìm trong đáy mắt biết bao ân tình

                    Phương nào còn ánh bình minh
                    Hong từng nỗi nhớ chúng mình xót xa

                    Giờ đây cách biệt chia xa
                    Em về phương ấy, còn ta... bẽ bàng

                    Nỗi buồn đọng nét đài trang
                    Thôi rồi thuyền đã sang ngang... thôi rồi
                    Giữa dòng lệ đắng vành môi
                    Đục trong con nước ai người khóc em.


                    Trích từ topic Theo vần lục bát của Nét cố đô
                    Nguồn: VNthuquan
                    #10
                      Trường Phi Bảo 26.11.2011 23:14:09 (permalink)
                      0
                      Tình Mộng Duyên Thơ
                      Trường Phi Bảo - Nguyên Thạch

                      Bến thơ, khách đợi, thuyền chờ,
                      Sông trăng hẹn ước đôi bờ tình Ngâu.
                      Nhờ chim ô thước bắc cầu,
                      Cho duyên mình chút mộng đầu thắm xanh.

                      Thắm xanh vạt áo thiên thanh,
                      Lòng em dãi yếm mỏng manh một màu.
                      Đợi ngày nên nghĩa trầu cau,
                      Tựa cha yêu mẹ qua màu mắt xưa.

                      Chờ nhau,chờ mấy cho vừa,
                      Như khung dệt lụa chờ mùa tằm tơ.
                      Quá giang một nhịp trong thơ,
                      Cho lòng nở đoá hoa mơ đầu đời.

                      Trăng thu, ơi bóng trăng ngời,
                      Thuyền yêu trĩu nặng vạn lời nhớ thương.
                      Đón em về bến tiêu tương,
                      Đượm câu tri ngộ ngát hương trùng phùng.

                      Tơ lòng muôn kiếp còn rung,
                      Hồn em ý nhạc say cung nhiệm mầu.
                      Nguyện bên nhau tới bạc đầu,
                      Trăm năm vàng đá tình sâu thẳm tình.

                      10/2011
                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9