Truyện tập thơ đường thời Space-X Tình anh sóng vỗ mãi thôi Thấm thoát thời gian trôi quá mau
Ngày này năm nọ mới biết nhau
Duyên kia người đã không ngăn cách
Hẹn biển thề non một thuở nào
Nắng ấm bình mình em giận dỗi
Hoàng hôn soi sáng mắt em trao
Sao trời lấp lánh tim em đập
Thổn thức mùi hương tỏa ngọt ngào
Em ở bên chồng có nhớ anh
Hay là con cái nở sao đành
Không chừng hồn ai nào oán trách
Hạnh phúc bên em mộng đã thành
Quân tử là ta...em có biết
Bởi vì nhịp máu chảy loanh quanh
Hay là trái tim lay bất tận!!!
Để nhớ người ta dạ chẳng đành
Thu đi đông đến tuyết trên cành
Mắt nhỏ đêm buồn sáng long lanh
Ngọn gió mùa đông se lành lạnh
Bao giờ chấm dứt tuyết rũ cành
Con tim rướm máu người có biết
Muốn trốn mà sao chẳng đoạn đành
Cứ mãi như vầy không chấm dứt
Làm sao buông bỏ khỏi lòng anh
Dẫu biết giờ đây vắng em rồi
Tình anh sóng vỗ mãi mãi thôi
Phận người đàn bà tôi yêu Trời xanh mây trắng má hồng hồng
Luyến ái đôi mi tuyệt tác cong
Lộ liễu đôi môi nao nức gợi
Si tình lắm kẻ tha thiết mong
Đường dài em bước cao trọng vọng
Nét đẹp kiêu sa lộ phập phồng
Khép nép yêu kiều ngời quyến rũ
Mơ màng mắt biếc giữa rừng bông
Văn chương thõa mộng kiếp long rong
Gió thoảng mây trôi giữa cánh đồng
Bướm lượn hoa lay mùa lúa chín
Ngạc ngào hương vị gợi bầy ong
Nao nao vỗ cánh đón hương nồng
Lấp lánh giọt sương quyện lá trong
Ríu rít đàn chim trường mắt rộ
Mẹ ơi!!! con đói, đợi sâu lông
Bướm mộng tung tăng suối nước trong
Lung linh ngọn sóng quyện sương nồng
Hồn nhiên gối mộng yên duyên phận
Lạc lối thiên đường có phải không?
Ngọn cỏ xanh xanh đan óng ẩy
Chim đàn ríu rít đáp ven sông
Hương nồng phản phất bay trong nắng
Cảnh vật êm đềm
Hạc trên không
Đáp cánh đong đưa thõa mộng lòng
Thanh bình từng bước mỏi mắt mong
Bình yên nhẹ cánh tìm hương vị
Róc rách kia sông cuối cánh đồng
Nhà nàng đối diện cách vài căn
Đón gió mùa đông vách reo vầng
Thắp ngọn đèn khuya đom đóm tõ
Dáng người mảnh khảnh phước hồng nhan...
Xa xa ngọn núi sen sen kẽ
Nửa sáng nữa đen mái ấm nàng
Chợt tắt chợt tan trăng mất bóng
Đèn khuya len lõi cả xóm làng
Nào ếch văng vẳng gợi gió ngàn
Cú mèo vang vọng núi đèo mang
Âm Thanh dội ngược tường vang bỗng
Trong cõi hư vô quyện nhip nhàn
Tất bật màng đêm dơi lủi thủi
Quanh co ngọn núi kiếm ăn bần
Chui vào bụi kín nhai no dạ
Mặc cả thời gian ánh sáng gần
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2023 21:48:27 bởi Cá Mặn >