Hởi đàn bà ! ! !
Ta nhớ em...
Khi người ấy chẳng nỡ xa ta
Cái dạ ai đau mãi mãi và
Nếu biết tình yêu còn đó vẫn
Làm sao nỗi nhớ bỏ quên mà
Con tim khổ sở bờ mi đẫm
Ánh mắt u sầu giọt lệ sa
Lặng lẻ nhìn nhau không dám nói
Nôn nao khắc khoải giữa gần xa
Cá Mặn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2012 00:59:14 bởi Cá Mặn >
Kiếm vợ
Không nhà đếch vợ lại chưa con
Muốn hỏi ai kia vẫn có còn...
Theo thằng rỗng túi thân vừa ốm
Lấy kẻ nghèo nàn tướng lại thon
Lủi thủi làm trâu như ở đợ
Âm thầm giúp mợ để ăn ngon
Ra đường mở cửa làm tài xế
Những lúc nàng cần nó sẽ on
Cá Mặn
Thiên đàng sống
Ê thằng bán muối lấy nơi đâu !
Tức tối dân ngu gãi cái đầu
Nếu bố như tôi nghèo quá mức
Hay thầy giống tớ Khổ càng lâu
Năm ba bạc lẻ không cần hỏi
Mấy chục đồng tiền chẳng lấy xâu
Bởi vậy con buôn đành tráo trở
Bề trên móc ruột khỏi lo âu
Cá Mặn
Tức quá đi thôi !
Về khuya lạnh buốt nghỉ chưa thông
Lật ngữa rồi nghiên cứ thế gồng
Nhắm mắt co giò mong nó hết
Trùm chăn há miệng ngỡ mình xong
Nào thằng nhóc nhỏ đòi lên đạn
Với cái bòn bon thích phá ông
Đến lúc nằm mơ cùng mỹ nữ
Đồng hồ đánh thức tức cành hong
Cá Mặn
Tiên huyền tiền
Đàn bà nhõng nhẽo thế gian ui!
Ấy thế bầy trâu bọt mép sùi
Cùng đôi mắt quạ thèm thuồng nó
Với cái eo thon quyến rũ tui
Của cải tiền tài tha thiết móc
Vài đồng bạc chẵn nhẹ nhàng chui
Làm sao bỏ mặc con bà nó!
Lộ liễu đôi mông lẫn ngọt bùi
Cá Mặn
Yêu là hận
Ông trời có lúc giận mày tao
Tạo những phong ba cứ thế gào
Làm ngao ngán mãi khi gần gủi
Để thở than hoài lúc vắng nhau
Bởi những chua cay mang thất vọng
Vì bao ngọt đắng sống lao đao
Tình ai lận đận là duyên số
Hãy cố mà đi nuốt nghẹn ngào
Cá Mặn
Nghiện là tiên
Nghiện Ngập là tiên biến cái tôi
Tiền tài đốt sạch để làm mồi
Dùng viên thuốc lắc trời nghiêng ngả
Hút nhựa màu đen trí rối bời
Thoã mãn cơn điên thành có tội
Thèm thuồng thoát loạn trở nên tồi
Đằng sau lén lút là chôm chĩa
Bán vợ cùng con một cữ thôi
Cá Mặn
Lạy ông bà
Một gã không nhà ghẻ dính chân
Xin đồng bạc lẻ miệng ân cần
Mặc đồ đói rách van người thí
Lấy nón ăn mày ngữa tay nâng
Lạy phước cho ai giàu tốt bụng
Cầu may cứu bọn đói che thân
Ngày nay tích đức trời làm chứng
Sẽ được giàu sang giúp kẻ bần
Cá Mặn
Ai chết ai...
Lúc giận ông trời xấu cái ta
Nhìn quanh thiên hạ thấy khác là
Nào giông với bão ôi thôi oải
Với lụt cùng mưa mệt thấy bà!
Khổ sở ai kia đòi hốt trọn
Vui cười kẻ đó thích liệng ra
Vài câu tức dái cho người thiến
Kẻ khác đằng sau gọi đại ca
Cá Mặn
Tuổi mông mơ
Khổ sở làm sao
tuổi mộng mơ
Vì ai bỡ ngỡ lẫn mong chờ
Con tim vội vã nào biết trước
Ánh mắt ngu ngơ bởi
bất ngờ
Lúng túng đôi môi không dám nói
Miên man trí óc cố làm ngơ
Trong lòng vẫn muốn ai ai đó
Chớ để ta đây nhớ dại khờ
Cá Mặn
Đã yêu ai...
Em là giọt đắng trái tim ta
Có phải tình yêu mãi mãi là
Những lúc gần nhau càng quấn quít
Bao lần vắng bóng muốn bôn ba
Hơn là xác chết không định hướng
Mới biết thay ma chẳng nhận ra
Ấp ủ điên cuồng trong ánh mắt
Cầu mong gặp gỡ dẫu phương xa
Cá Mặn
Điếu thuốc và ta
Thoã mãn nhà ngươi cái thú ta
Đôi bên khoái lạc cũng chỉ là
Còn mơ với mộng là khao khát
Có nhớ mà trông mới mặn mà
Thích thú bên nhau không trách nhiệm
Thèm thuồng nhận lấy chẳng buông tha
Du dương loã thể đàn bà vẫn...
Nhắm mắt cùng ra cái nõn nà
Cá Mặn
Một kiếp yêu
Một kiếp yêu em mệt chết cha
Làm trâu khổ sở dưới chân bà
Đưa nàng dạo phố vô điều kiện
Rửa chén lau nhà vẫn bị la
Có lúc than phiền nào bỏ mặc
Bao lần mệt mõi chẳng buông tha
Đòi ông đấm bóp khi chưa ngủ
Nhắm mắt nằm mơ dạ có ta
Cá Mặn
Chim ăn sáng
Buổi sáng con chim nó ngẩn đầu
chui vô bụi rậm ngắm chưa lâu
Đôi mông dựng đứng rung rinh lá
Cái mỏm tung hoành lúc lắc râu
Nó hất đôi chân chừa cái lổ
Đầu nghiên cái lưởi bách con sâu
Đam mê thổn thức mùi hương ẩn
Ở chốn trần gian lấy thế bâu
Cá Mặn
Mất em rồi...
Em yêu hỡi! chớ bỏ ta đi
Khổ sở vì ai bởi những gì
Ánh mắt kia đâu đâu vẫn thấy
Đôi môi ấy mãi mãi còn ghi
Lòng càng nhớ những khi xa cách
Dạ cứ đau nhiều lúc cố ghì
Chẳng thấy người con tim ủ rũ
Không tha thiết ánh sáng làm chi
Cá Mặn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: