Trích đoạn: honghac
Hạc hồng 18 tuổi trời
Bay qua bay lại trên đồi núi non
Bất chợt nhìn Một Thoi nhon
Thơ hay quá đổi nên mon men dòm
Đọc nghiêng đọc xéo lom khom
Hạc hồng thích quá dài mồm khen hay
Một Thoi oánh Hạc Hồng bay
Hạc Hồng bông bổng vỗ tay (í lộn - vỗ cánh) khen hoài
Một Thoi đá Hạc lăn quay
Hạc Hồng rớt xuống chỗ này hoạ thơ
Nhưng thơ Hạc dở quá ờ
Một Thoi tung cước Hạc đờ ra sân
Hạc mê thơ sáp lại gần
Một Thoi chưởng tiếp Hạc tâng lên trời
Hạc mê thơ lại nhào rơi
Vào ngay chỗ có Một Thoi thơ nhiều
Hạc Hồng thích quá khều khều
Một Thoi đổ quạo mắng yêu ... Hạc Hồng
Hạc Hồng nhảy tót vào lòng
Một Thoi...
(Hi hi hi... tự dưng bí thơ dzồi sư phọ ơi ! Sư phọ tiếp dùm Hạc con đi !)
CÁM ƠN HONGHAC
CON TRỜI
Hồng Hạc là con của Trời
Trốn cha cùng mẹ ham chơi xuống trần
18 xương cốt còn gân
Lại giỏi vỏ nghệ chẵng cần ai theo
Bay qua , lượn lại "cái vèo"
Bao nhiêu "nàng én" phóng theo...tối ngày
Hồng Hạc văn giỏi thơ hay
Nên chi xuống thế vào ngay thi đàn
Thấy ai thất thểu lang thang
Lòng thương Hồng Hạc ghé ngang thăm dò
Một hồi đối đáp quanh co
Té ra...quen biết mồm to....Một Thời
Thượng giới bị quá tả tơi
Bây chừ tìm bạn để chơi dưới đời
Lang bang thơ rớt thơ rơi
Ngày đêm trà rượu cứ xơi đều đều
May mà nghe tiếng Hạc kêu
Từ nay có Hạc ngao nghêu tâm đầu
Núi cao cho đến sông sâu
Lời ca tiếng nhạc xin "hầu" Hạc gia !
Cái nầy dương thế gọi là
Cám ơn Hạc đã thơ ta...thích cùng !
motthoi