Giòng sông quê hương
Thắp sáng niềm tin Gặp lại nhau hai ta mừng sao kể Đời bể dâu đời cùng cực làm sao Người dân tôi vẫn còn say giấc mộng Đến hôm nay ta dệt giấc mơ này! Gấm vóc non sông cha ông xây dựng Nước mắt, mồ hôi, xương máu vun bồi Thiên nhiên đẹp lòng người càng thêm đẹp Sao nỡ nào để bọn chúng dập vùi Bọn Hán gian tay sai quân Tàu cộng Bòn rút tài nguyên hút máu đồng bào Lấy vật chất làm mục tiêu cuộc sống Đạo đức rớt đài, con người suy thoái Nhân dân ta đã ngủ lâu chưa tỉnh Xiềng xích kia thân phận cứ lưu đày Cứ mê mãi tưởng sống trong hạnh phúc Nào ngờ đâu nô lệ tận thân tâm Giấc mơ này thắp niềm tin trở lại Tình yêu thương, nhân ái rọi muôn nơi Đuổi Hán gian, diệt Tàu kia gian ác Vai sánh vai cùng sánh bước năm châu Đặng Quang Chính 20.07.2020
09:05
Công thủ như nhau (Biếm thi)
Ồ!... em biết chơi cờ tướng sao Biết cỡi mã không chớ làm cao Tướng người lỏng khỏng con cò đó Chịu đấm ăn xôi bị "nốc ao" (*)
Anh mèo khen mèo dài đuôi Tướng ốm lưng còng như con tôm Hạ thể tướng hai hàng thấy rõ Rồi đây ai sẽ bị "nốc ao"...! Con sĩ tay em che trước cửa Tốt kia che bồng đảo cũng hay Coi chừng pháo địch bắn như mưa Qui hàng không kịp ôm đầu máu Công mãi không được rồi sẽ thua Thủ hoài thủ mãi đành thất thủ Kẻ thủ người công đều "nốc ao" Sướng mệt cả hai đều lãnh đủ...! Đặng Quang Chính 15.07.2020
08:33
* Bị địch đánh cho ngã nằm xoài trên sàn đài
Tóc mai một thuở xa rồi Gặp lại nhau hai ta hơi bỡ ngỡ Anh hơi ốm em trọc đầu thấy rõ Mái tóc dài đã cắt trọc khi nào Nay lún phún như lời nguyền mới ngỏ Xưa tóc dài em dành tình anh đó Khi buông lơi câu hát ngọt trên môi Lúc vén gọn cuộc hành trình tình tứ Bím ngang vai lí lắc bước đường về Cuộc đổi đời năm bảy lăm ngày đó Sống tảo tần nuôi cha yếu, mẹ già Đời tiết kiệm sống cho đàn em nhỏ Tóc chẳng cài trâm cũng bỏ quên rồi ...! Đầu em tròn như tình ta đầy trọn Tóc lún phún tình sẽ nồng hơn trước Mắt sáng ngời sức sống lại quay về Mặt rạng rỡ như tình yêu bén lại Anh cần chi mái tóc dài khi trước Đã xa rồi thời ôm cặp đến trường Nay mái ấm hai ta cùng xây đắp Tóc bây giờ tóc lún phún của anh ...! Đặng Quang Chính 20.07.2020
11:00
Tóc mai một thuở xa rồi Gặp lại nhau hai ta hơi bỡ ngỡ Anh hơi ốm em trọc đầu thấy rõ Mái tóc dài đã cắt trọc khi nào Nay lún phún như lời nguyền mới ngỏ Xưa tóc dài em dành tình anh đó Khi buông lơi câu hát ngọt trên môi Lúc vén gọn cuộc hành trình tình tứ Bím ngang vai lí lắc bước đường về Cuộc đổi đời năm bảy lăm ngày đó Sống tảo tần nuôi cha yếu, mẹ già Đời tiết kiệm sống cho đàn em nhỏ Tóc chẳng cài trâm cũng bỏ quên rồi ...! Đầu em tròn như tình ta đầy trọn Tóc lún phún tình sẽ nồng hơn trước Mắt sáng ngời sức sống lại quay về Mặt rạng rỡ như tình yêu bén lại Anh cần chi mái tóc dài khi trước Đã xa rồi thời ôm cặp đến trường Nay mái ấm hai ta cùng xây đắp Tóc bây giờ tóc lún phún của anh ...! Đặng Quang Chính 20.07.2020
11:00
Con đường đi tới Các bạn ơi!... những bạn đã đồng hành Đi gần hết bốn mươi năm khốn khổ Nay chúng ta vẫn còn luôn tiến bước Cùng đồng bào đưa đất nước thoát nguy!... [/link] Nhưng mục tiêu chúng ta nên vạch rõ Đất nước nào có thể giúp được ta Việc làm nào chúng ta nên chú trọng Lực đã mòn đừng bắt cá hai tay …! Có kẻ hô đuổi nội thù diệt Hán Nghe cũng kêu cũng xác đáng biết bao Nhưng thực tế gặp rất nhiều trắc trở Nội thù còn vòng tay Hán chở che …! Bọn Hán bá quyền thật gian, thật ác Chúng chỉ dùng tiền lũng đoạn Việt Nam Cũng phương cách này chúng làm yếu Mỹ Chúng chỉ xâm lăng khi tay sai ngã quị …! Bởi thế nên chuyện đuổi Hán tính sau Chuyện Hán tặc cứ giao cho Mỹ tính Khi Tàu suy Hán ngụy sẽ chạy dài Tàu xâm lăng chúng ta cho bài học …! Chỉ cầm cự bốn tám giờ là đủ Như Đài Loan thế giới sẽ can ngăn Đập Tam Hiệp sẽ cuốn trôi Hán tặc Nay thế giới xa rồi trăm năm trước …! Vậy ... nước Mỹ tranh cử ngày sắp đến Người Việt Nam ở Mỹ hãy rọi soi Bầu cho kẻ chặn dừng quân Hán tặc Việc nước nhà trong nước hãy cùng lo ...! [link=https://www.tvvn.org/forums/attachments/upload_2020-5-30_21-8-11-png.6230/] Ngay bây giờ chuẩn bị xong mọi thứ Nội thù chạy hãy lắp ngay chổ trống Thời cơ đến "xuồng" lên theo đúng lúc (*) Nếu không làm bọn chúng lại quay lui …! Vậy … nên nhớ, nhớ nằm lòng thật kỹ Chuẩn bị người, có tổ chức hẳn hòi Nằm yên đó, đợi thời cơ vừa tới Giành cơ đồ đưa đất nước tiến lên …! Đặng Quang Chính (*) Thời cơ được xem như nước dâng và lực lượng nhân dân được xem như ghe (tàu)
Tiếng cười người dân Việt Tôi không đợi đến già rồi mới khóc Từ lúc sinh ra tôi đã khóc òa Thương thân tôi lạc vào đời bể khổ Thương cho người chẳng biết cảnh lầm than! Rồi lớn lên có lần tôi cười lớn Lúc chia tay người yêu không quay lại Bạn thấy lạ hỏi sao cười lớn thế Có biết đâu tiếng cười khô không lệ Một ngày kia tôi không cười không khóc Lúc mẹ cha đã lặng lẽ ra đi Còn giọt lệ nào khi đã phân ly Khi đã biết đời có sinh có tử Làm sao tôi còn khóc cười hơn nữa Kể từ khi tôi yêu tiếng nước tôi Rồi khóc cười theo vận nước nổi trôi Ấy thân phận một người con dân Việt Nhưng có lẽ một lần cười rồi dứt Thấy nước nhà thoát khỏi cảnh vong nô Thấy mọi người sống vui tình thân ái Thấy cõi kia dang rộng cánh tay mừng ...! Đặng Quang Chính 05.08.2020
22:32
Về quê cũ Em xa quê đã bao lâu rồi nhỉ ...? Mỹ Khê đó chung cư sừng sững đứng Bãi Non Nước có còn chùa cổ kính …? Sóng tình yêu có còn mãi du dương …? Bãi biển đó trước nhà khi còn nhỏ Bãi biển yêu thương sóng vỗ rì rào Lời mẹ ru con ru tình xanh thẵm Thuyền ra khơi cứ muốn sớm quay về Em lớn lên tình yêu nồng thắm lắm Yêu người tình như dâu kén yêu tằm Như chim bay mơ về nơi tổ ấm Như ngư dân yêu tấm lưới tay chèo Anh chợt xa chợt gần không hẹn trước Tình yêu anh như mây trắng lững lờ Như gió thổi dạt vào bờ biển nóng Như trùng dương lúc cuồng nộ lúc êm Em sẽ về thăm quê hương yêu dấu Anh hãy thử một lần thăm nơi đó Như thuyền kia nhớ bến cũ quay về Nghe tiếng sóng có còn du dương mãi !... Đặng Quang Chính 03.08.2020
17:54
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 23:28:14 bởi Ct.Ly >
Tiếng cười người dân Việt Tôi không đợi đến già rồi mới khóc Từ lúc sinh ra tôi đã khóc òa Thương thân tôi lạc vào đời bể khổ Thương cho người chẳng biết cảnh lầm than! Rồi lớn lên có lần tôi cười lớn Lúc chia tay người yêu không quay lại Bạn thấy lạ hỏi sao cười lớn thế Có biết đâu tiếng cười khô không lệ Một ngày kia tôi không cười không khóc Lúc mẹ cha đã lặng lẽ ra đi Còn giọt lệ nào khi đã phân ly Khi đã biết đời có sinh có tử Làm sao tôi còn khóc cười hơn nữa Kể từ khi tôi yêu tiếng nước tôi Rồi khóc cười theo vận nước nổi trôi Ấy thân phận một người con dân Việt Nhưng có lẽ một lần cười rồi dứt Thấy nước nhà thoát khỏi cảnh vong nô Thấy mọi người sống vui tình thân ái Thấy cõi kia dang rộng cánh tay mừng ...! Đặng Quang Chính
Mưa Ngâu tình ái Trời âm u nhớ người xưa năm cũ Một buổi trưa trời bỗng đổ cơn mưa Người con gái cho rằng mưa Ngâu đó Chức Nữ đang chờ Ô thước bắc cầu (*) Ồ lạ nhỉ …? Em mà khóc trời sẽ trào mưa xuống Anh kẹt mưa sao đến được với em Nợ chưa trả ta phải hoàn sao tránh ...? Anh đã nói em vẫn còn nhớ chứ Em khóc hoài anh có lúc đứng tim Em có yêu ... em đừng nhè khóc nữa Đứng tim rồi sao đến được với em Em thổn thức một lần đà gặp mặt Mắt nhìn nhau không nói được một lời Chưa một lần tay ôm chặt trong tay Mà cảm thấy tâm hồn xao xuyến quá...! Anh cảm động biết nói sao hơn được Nợ kiếp trước chắc anh chưa đền trả Đến bây giờ em gặp lại đòi ngay Chưa kịp đáp lệ đã trào khóe mắt Em hay khóc vì em hay mau khóc Lũ chim kia sao chưa thấy bắc cầu hay lang thang anh tìm vui nơi khác để em đây cứ đợi mãi đợi hoài Em khóc rồi đứng tim sao anh đến Em nhậy cảm anh gấp mười em đó Trời mưa kia là nước mắt của anh hay lệ em tuôn trào nào ai biết …? Em đừng khóc anh đang chờ em đấy Ở bên kia em cứ khóc, cứ cười Hãy cười vui một lần em nhớ nhé Gặp nhau rồi sẽ vui khóc hay buồn Anh biết đấy con thiêu thân tình ái Khóc hay vui tự chọn lấy đường bay Dù có lỡ, có lầm, vui lựa chọn Cứ bay vào lửa cháy chết vì yêu...! Trời tội nghiệp!... tôi làm gì nên tội Làm tổn thương đến người ấy tôi quen Con thiêu thân em và anh là một Đã thương rồi... đành chấp nhận thương đau Đời ngắn lắm...ai ơi đời ngắn lắm Vui cho nhau...dù chẳng còn bao lâu Đẹp lòng nhau dù có đôi lầm lỡ Chuyện cuối đời ... chuyện có hậu đời người Trời tháng bảy mưa cứ rơi rả rích Mưa bây giờ mưa mãi đến sau này Truyền thuyết tình yêu có bao giờ dứt Kẻ bên này, người bên ấy yêu nhau…! Đặng Quang Chính 19.08.2020
08:12
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 23:34:46 bởi Ct.Ly >
Lãng mạn tình tôi Lãng mạn đấy tôi đã từng nói thế Khúc khích cười nàng nói nhỏ tôi nghe Bảo tôi rằng ta đâu sống trên mây Em lãng mạn không chừng anh cũng thế….! Ừ lãng mạn!... em chào đời miền biển Sống dạt dào nuôi thơ ấu tình em Lời sóng ru như lời mẹ vỗ về Gió biển khơi mang tình cha nồng thắm Còn anh đây cao nguyên xanh bát ngát Đó là nơi cha ông sống bao đời Anh phiêu bạt theo cha ông chiến đấu Mang theo anh giòng máu biết thương người Yêu con người yêu quê hương xứ sở Yêu đồng bào yêu tình cảm gái trai Lòng căm hận bọn gian manh, xảo trá Chống bất công, bọn bán nước buôn dân Tình lãng mạn tưởng như sương như khói Tuy chập chờn, không mông lung... hiện thực Tính nhân bản đó là lòng nhân ái Khối tinh anh tích tụ của con người Em lãng mạn anh không chừng như thế Đã mến nhau dù chân trời góc bể Nếu yêu nhau dù sao đổi, trăng dời Yêu lần đầu, yêu mãi sau cũng thế Đặng Quang Chính 31.08.2020
22:39
Em gái chân quê Ngày xưa còn nhỏ tôi còn khờ dại Theo bạn cùng lớp tôi tìm chân quê Thơ ông Nguyễn Bính nay đã tám mươi Thơ ông lên chín tôi vừa nằm nôi Thiếu niên mười sáu có biết gì đâu Cái yếm lụa sồi, cái áo tứ thân Cái quần nái đen, rộn ràng quần Lĩnh Em mặc lễ chùa mát dạ người thơ Thuở còn thiếu niên lòng tình chân chất Gái yêu miền quê ai cũng "chân quê" Thiếu nữ kiêu sa thách đố tìm chồng Tôi lang thang tìm lá diêu bông đó Đến tuổi trưởng thành kiêu sa biết rõ Thiếu nữ áo trắng mỏng manh khiêu gợi Lá diêu bông đó tiền tài có đủ Đặt dưới chân em trần trụi bạc tiền ...! Gái chân quê nọ, đẹp không chải chuốt Tóc ngắn, mắt biếc, không phấn không son. Nói năng thưa dạ, tiếng hát ngọt ngào. Anh mê anh mẩn, ngày nhớ đêm mơ Lãng mạn xa xưa, ngày nay tan biến Gái chân quê tìm mãi nào có thấy Lá diêu bông chuyện huyễn hoặc trên đời Anh thương em, người bình dị, thật thà ...! Đặng Quang Chính
Em gái chân dài Xưa ghi lại vài câu thực tế Kẻ dài lưng tốn vải ích gì Kẻ dài lưng không là kẻ sĩ Chỉ ăn no, xong lại hay nằm Xưa coi nhẹ phận gái má hồng Dù dài lưng cũng là phụ nữ Lo chồng con gánh vác việc nhà Một chữ nam, viết vô mười nữ Thời buổi nay đảo lộn tùng phèo Gái dài lưng thân cao thước bảy Thêm chân dài ai cũng ngợi khen Bọn đàn ông đề cao hết mức Trường túc bất chi lao, có phải...? Ai không lao, ai phải phóng lao Anh ham phóng, anh mau mất sức Người nằm lì chịu pháo tấn công Chuyện đời xưa, chuyện nay cũng thế Trên chiến trường như trên cái giường Tấn tới tấp, địch thua thì thắng Hết đạn rồi, còng địch cũng thua À lạ nhỉ…? hơn thua chi đó Gái chân dài nhiều loại nhe anh Gà móng đỏ, móng xanh ai thích...? Dân mô-đen, hoa hậu tốn tiền Nghề chơi đó, có chơi có chịu Nghề chơi nào cũng lắm công phu Mua phụ nữ bằng tiền bằng bạc Tham nhũng rồi có lúc tiêu ma...! Đặng Quang Chính 17.09.2020
18:55
Đóa hoa mãi mãi hồng Đóa hoa hồng đẹp xinh như cười mỉm Như vẫy tay như mời gọi đến tôi Như có điều muốn nói chuyện riêng tư Đóa hồng đó hãy chờ anh chốc lát Tôi nằm mơ hay tôi còn tỉnh táo Hồng bên tôi đâu cách biệt xa xôi Tay nắm tay hai người như cùng bước Mắt nhìn nhau trông vui vẻ vô cùng ...! Em lặng im như đắm chìm suy nghĩ Nói điều gì em cứ nói đi em Mưa trút xuống hay mắt em đẫm lệ Có điều gì còn chưa nói hả em Mưa ngừng rơi nhưng em như khóc lớn Rồi nhỏ dần nghe muốn nói thầm thì Em yêu anh!... yêu biết đến bao giờ Em hạnh phúc dù gần anh chốc lát Tôi nằm mơ chứ đâu còn tỉnh giấc Giấc mơ hoa thấy khắng khít yêu người Tay nhẹ vuốt má em thay lời nói Gai hồng kia làm tỉnh giấc mơ hoa Nàng vẫn gần dù xa xôi cách trở Dịch bệnh kia chỉ ngăn cách tạm thời Em vẫn đợi hoa hồng kia vẫn thắm Hoa mãi hồng đẹp như tấm lòng em ...! Đặng Quang Chính
Đóa hoa mãi mãi hồng Đóa hoa hồng tươi đẹp mỉm cười Như vẫy tay gọi mời tôi đến Như có điều muốn nói riêng tư Đóa hồng tươi hãy chờ anh chốc lát Tôi nằm mơ hay tôi còn tỉnh táo Hồng bên tôi đâu cách biệt xa xôi Tay nắm tay hai người như cùng bước Mắt nhìn nhau trông vui vẻ vô cùng ...! Em lặng im như đắm chìm suy nghĩ Nói điều gì em cứ nói đi em Mưa trút xuống hay mắt em đẫm lệ Có điều gì còn chưa nói hả em Mưa ngưng rơi nhưng em như khóc lớn Rồi nhỏ dần nghe muốn nói thầm thì Em yêu anh!... yêu biết đến bao giờ Em hạnh phúc dù gần anh chốc lát Tôi nằm mơ chứ đâu còn tỉnh giấc Giấc mơ hoa thấy khắng khít yêu người Tay nhẹ vuốt má em thay lời nói Gai hồng kia làm tỉnh giấc mơ hoa Nàng vẫn cận kề dù xa xôi cách trở Dịch bệnh kia chỉ ngăn cách tạm thời Em vẫn đợi hoa hồng kia vẫn thắm Hoa mãi hồng đẹp như tấm lòng em ...! Đặng Quang Chính 22.09.2020
07:13
Dịch
Mùa đại dịch ai cũng nằm ở nhà Thất nghiệp này vui gọi có bảy nghề Nghề ở nhà là nghề dễ sợ nhất Đã không lương lại ăn vặt luôn mồm Nhưng thú nhất coi bói bài trên mạng Bấm vào đây vào kia sẽ nói rõ Tính cách đó của anh và của chị Ai ham thích cứ bấm vô thoải mái Em bấm thử xem rồi em thích chí Không sợ mới em ham mê thử thách Đụng vào ai thực dụng phải chi tiền Còn nhiều nữa nhưng nhớ chi cho mệt...! Em thách đố anh có ngon hãy thử Ham thử thách anh bấm ngay đâu ngán Nghĩ về người không toan tính so đo Người lãng mạn cả đời không vụ lợi Còn nhiều nữa nhưng cả hai không nhớ Chỉ cười vui vì thấy hạp nhau ghê Chanh có đường làm độ chua giảm bớt Lãng mạn kia có thực tế đi kèm Mùa đại dịch thực đúng là dịch đại Chuyện hợp nhau duyên số đã định rồi Duyên không nợ cũng chẳng gì lo sợ Trời tính rồi xem bói để làm chi ...?! Đặng Quang Chính
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: