Giòng sông quê hương
Nỗi nhớ mênh mang Hè đã qua đi bốn mươi năm Ngày buồn tháng tư, ba mươi đó Nay đã gần qua một kiếp người Đời người viễn xứ đầy thương nhớ Đời người viễn xứ như lá rụng Hoài niêm xa xưa cứ nhớ hoài Lá rơi để thấy mùa đông tới Lòng nhớ quê hương lại chất đầy Trạnh nhớ quê hương đầu tóc bạc Xót xa vận nước có ai hay Hoài niệm mênh mang mùa qua mùa Nhục nhã vì thua bọn ác gian ...! Nhục nước còn kia đầu đã bạc Dưới trăng mài kiếm vẫn kiên trung Sức khỏe tuy mõi mòn năm tháng Lý tưởng hiên ngang chí chẳng cùn ...! Mong sao thời thế xoay vần tới Vận nước bĩ cùng lại thới lai Bình minh rực sáng chân trời mới Cả nước ca vang khúc nhạc mừng ...! Đặng Quang Chính 27.09.2020
10:19
Niềm yêu dấu Anh thèm quá ...! Bên em anh nói khẽ Em mỉm cười Nghe sao quá là ghê...! Anh thèm quá... Bên màn hình anh nói Cười vu vơ Em nói quá là ghê Trên mạng ảo cứ như là đời thiệt Anh thèm quá... Cuộc sống đời sinh động Tình cảm người cứ mãi thế thăng hoa Nằm tĩnh dưỡng cứ như đời tĩnh lặng Thèm cuộc đời mãi sống động vui tươi Anh thèm quá...! Một cuộc đời lặp lại Yêu trần gian, yêu triệt để đời này Tình cảm đó khắp nơi nơi trải rộng Niềm đớn đau, nỗi khổ mất đâu rồi Anh thèm quá...! Ánh mắt nhìn lần cuối Lời tạ từ không hối tiếc, ăn năn Một nụ hôn đầy tha thiết, ân cần Dòng lệ chảy thuở yêu nhau ngày ấy...! Đặng Quang Chính 12.11.2020
11:26
T-banen
Trường kỳ đối kháng Đọc Diễn đàn khiến tôi cười, khóc Khóc vì nay còn lắm kẻ thương nhà Việt Nam ta cứ mãi còn lận đận Bởi trong, ngoài người Việt cứ loanh quanh ...! Cứ loanh quanh chống Tàu hay Việt Cộng Hỏi thế nào giữ nước hữu hiệu đây Ông chủ bại không muốn làm gì nữa Ông chủ thắng, đánh không còn thằng địch Ông khách quan đưa ra bốn năm điều Giúp dân mạnh tức là nhà nước mạnh Lại e rằng không địch nổi tụi Tàu Nó vừa đông người, vũ khí lại tối tân Ông khách quan thấy rằng nâng dân trí Cũng thấy rằng nhà nước chẳng cần dân Thanh kiếm công an kè kè bên cạnh Ông khuyên rằng nhà nước phải vì dân Ông băn khoăn tôi hiểu ông như vậy Nhưng loanh quanh cũng chẳng ích lợi gì Nếu dân cảm thấy ngục tù nên vùng dậy Đối kháng không ngừng cũng có lúc thành công...! Tôi khóc thương vận nước cứ thăng trầm Dân đói khổ, Tàu nuôi bầy nô cẩu Cười cười vui khi có kẻ loang quanh Đất nước sẽ tiến nhanh khi gông cùm gãy nát...!
Đặng Quang Chính
Hồ ly tinh Nằm bên nhau anh hay nói loanh quanh Khi nói thật làm cho em bật ngữa Hồ ly tinh chuyện anh đôi khi kể Một cái hồ đầy những ly thủy tinh Những ly đó chứa những điều yêu quái Hơn thế nữa những trạng thái yêu ma Như người thật là yêu tinh mới gớm ...! Liễu trai chí dị chuyện xưa nay còn đó Có chàng trai bị người tình thu hút Như anh đây bị quyến rũ bởi em Cả trời đất là thiên thai em đó Em dìu anh đến tận cõi hư vô …! Chuyện Liễu trai đã từng đề cập đến Thiếu nữ đẹp vẻ hoang dâm hiếm có Đôi mắt xanh như từ cõi hư vô Thèm khát vọng như nam châm thu hút Môi say sưa cắn người truyền dâm dục Ngực căng phồng thâu sức sống người nam Vú tròn đẹp hỏa diệm sơn sắp phún Thôi loanh quanh ... em không nghe nói nữa! Em là "hồ" anh là "tinh" gặp gỡ Yêu nhau đi … cùng đến cõi hư không ...!
Đặng Quang Chính
Cơn bão 13
Bạn có cảm được cơn đau thắt ruột ...? Khi lụt tràn, trôi nhà cửa, xác người Rừng trên ngàn đã đốn chặt tự bao giờ Nay để nước tuôn tràn giết dân lành vô tội ...! Rồi trận bão, chín mười ... mười hai đến Họa thiên nhiên thật ghê gớm làm sao Bao nhà cửa tan hoang, ruộng đồng hư hại Lòng cảm thương chất chứa mãi tuôn trào Nhưng cơn bão 13 ... nó sẽ tràn ập tới Không chỉ miền Trung nước Việt Đảo Trường Sa và những miền biển khác Sẽ bị liếm sạch trơn bởi "Lưỡi bò" Tàu đỏ Cơn bão tự đâu ra ...? Áp suất của không gian ngoài biển Khi lực thăng bằng giữa Tàu, Mỹ bất cân phân Nhìn kỹ lại ... chiến trường bầu cử bên Mỹ kia cực kỳ xáo trộn ...!!! Đặng Quang Chính
Trận Mậu Thân năm 2020 Năm 1968, Trận Mậu Thân xảy ra ... Tổng công kích toàn miền Nam nước Việt Do bọn "đầu gấu" miền Bắc Lợi dụng xuân hưu chiến mọi nhà đón tết Chúng dùng toàn lực Bộ đội chủ lực và du kích miền Nam Tấn công ba mươi mấy tỉnh thành Tàn sát dân lành, mong lật nhào chính thể Gần 26 ngày đêm ... hàng ngàn nhân viên hành chánh Biết bao thường dân Huế mang vành khăn tang trắng Chỉ vì câu "Tiến lên! toàn thắng ắt về ta …!" Năm 2020 ... Bên trời Mỹ xa xôi Một trận tổng công kích lại bùng ra dữ dội Họ dùng lá phiếu như hàng ngàn viên đạn tung ra ... Bất phân thắng bại Dù chưa chính thức hơn thua Một bên thừa lúc ngưng đếm phiếu xông lên Tràn ra đường phố, làm lễ đăng quang Còn tháng nữa và qua bao thủ tục Nhưng kịch bản đã làm, phải đóng hết tuồng như đã tính Bao khó khăn, thương tổn sẽ xảy ra Chỉ vì câu "Khôi phục linh hồn của dân tộc ...!" (*)
Đặng Quang Chính 09.11.2020
13:46
(*) Restore the soul of our nation
Duyên tình dang dở
Thu tàn rụi để mùa đông bước đến Lá vàng rơi để cây chịu nhọc nhằn Đường đầy lá bước đi lòng trĩu nặng Tuyết đầy đường gieo bao nỗi rủi ro ...! Lúc gặp nhau anh nói "duyên" sẽ đến Anh nói rằng em diễm lệ làm sao Đẹp từ trong đẹp đến dáng thanh tao Nhưng hai chữ "hên xui" nàng hay nói Ta gặp nhau mùa hè ôi ấm áp Nắng gắt gay vui trong quán chuyện trò Chiều chênh vênh rủ nhau đường xa bước Tối ấm lòng ngồi ca hát cùng nhau Nhưng xa cách hai phương trời cách biệt Hai bầu trời hai tâm sự não lòng Nhớ vẫn nhớ nhưng biết sao ngày đến “Hên xui" sao...hay duyên phận thế nào ...?! Tình e ấp khiến đôi ta thương tưởng Duyên không tròn đành chịu kiếp ly tan Ta gặp nhau có phải đã muộn màng...?! Nên đành chịu mối duyên tình dang dở...?! Đặng Quang Chính
Thuyền tình neo bến Khi mới đến mùa đông sao rét lạnh Hai mươi âm sưởi không đủ ấm lòng Ngoài tuyết trắng cứ như lòng băng giá Nỗi lạnh lòng càng giá buốt hơn lên ...! Em tiễn anh trời lập đông ngoài biển Chuyến tàu đông, người lố nhố lao nhao Em rớt lại chỉ kịp tay chào vẫy Nước mắt trào không kịp phủ rèm mi Sau nhiều năm đợi chờ nhau mệt mõi Em gặp may cùng sóng bước với người Vì tự do vì bến bờ xa lạ Ở nơi kia có kẻ mõi mòn trông Rừng thông xanh, xanh hơn khi gặp lại Dù tuyết rơi anh cứ mãi đợi chờ Chuyện tương tư cứ dài theo năm tháng Đã thương người dù đông rét tìm nhau Như thuyền tình khi xưa ta mất hút Cứ chờ trông càng khắc khoải dõi soi Nay thuyền tình thôi lao xao bến đỗ Người xưa kia nay dang rộng vòng tay ...!
Đặng Quang Chính
Thơ và thuật ngữ
Thơ là ý hồn
của một người...!
Thuật ghi thuật chép
theo nguyên tắc
Tôi muốn hồn thơ
theo gió bay
Hôm nay thấy người
theo thuật ngữ
Câu bốn câu ba
tạo ý tình
Tôi cười sảng khoái
Thơ tôi đó
Nếu có yêu ai
Chỉ tặng thơ
Người thơ tôi đó
người trong mộng
Người ở trong mơ
Tôi mến yêu ...!
Đặng Quang Chính
25.02.2020
08:47
Giống đa tình Ôi thôi!...nàng đã hứa với ông Nhất quyết cùng ông sống vợ chồng Chỉ hồng câu hứa keo sơn lắm... Nay đã ba con thật oái ăm...! Tôi đây...nàng hứa còn kinh khiếp Sống mãi với anh kiếp lai sinh Kiếp này nếu duyên mình không đặng Xuất gia cạo trọc trốn cõi tình...! Người yêu anh đã con và cháu Người yêu tôi nghệ sĩ rất đa tình Yêu ba yêu bốn còn yêu nữa Hứa nữa hứa hoài chẳng chán chê...! Phụ nữ, đàn ông cũng giống nhau Người thì chơn chất kẻ đa tình Ông người thành thật mà mắc phải Lúa giống không còn...mất công toi...! Đặng Quang Chính 03.03.2020
16:43
Hoàng hôn tình ái Em là ai lôi anh chiều lộng gió Đến chân trời góc bể chốn xa xôi Tận cùng sâu thăm thẳm thế giới này Dìm anh xuống hay nâng anh thánh thiện…!? Em hỏi anh muốn đến cùng tuyệt đích thấy nơi đâu sự toàn bích loài người …? Tới nơi đâu vừa thiên đàng, địa ngục Hãy theo em theo suốt mãi cuộc đời Ôi!..những câu hỏi xoắn nhau không dứt Ở nơi nao điểm mấu chốt cuộc tình Một lần mở một lần là toàn bích Nhưng thiên đàng đâu, địa ngục nơi đâu …? Tình lãng mạn giúp người xa đời thực Nâng người lên xa vật chất, phù hoa Nhưng đôi lúc cũng phong ba dữ dội…! Dìm thuyền tình sâu thẳm dưới đại dương Anh lưỡng lự chần chừ không dứt khoát Nắm tay kia buông lỏng phút không ngờ Ở nơi xa, nàng có còn quyến rũ …? Ở nơi đây, anh đợi cảnh bình minh …! Đặng Quang Chính
Cửa sổ tin yêu Cửa sổ kia khoảng vắng em lặng ngắm Áng mây trôi trời nắng hực mùa hè Chờ mưa tan chờ người thương yêu đến nhưng sương mù như che phủ bóng hình …! Cửa sổ em đôi mắt sao tinh tế Sáng long lanh như thầm gọi tin yêu Như đẵm buồn đợi bóng dáng ai về Như tiếng yêu chợt một lần nói khẽ..._! Đôi mắt em cửa sổ của tâm hồn Một nỗi lòng mang mang buồn trống vắng Một niềm vui dấu kín đợi sẻ chia Một nốt đàn chờ người lên cung bậc…! Đôi mắt đó đã dìu anh vào mộng Đã làm anh lòng thắm đẫm tình yêu Đã khiến ta cùng dệt giấc mơ đầu Những mộng tưởng hai mái đầu hạnh phúc…! Bên cửa sổ trầm ngâm em suy nghĩ Đôi mắt em sai nhân dạng đuối tình Ngoài cửa sổ bóng anh xa ẩn hiện Đã thôi rồi!...thuở hai đứa yêu nhau…! Đặng Quang Chính
Trẫy hội ngày nay Xưa lâu lắm ...! Có một người thôn nữ Đi lễ hội giai nhân gặp chàng hoàng tử Hoàng tử gọi ... khi nàng về ... một chiếc hài rớt lại Hội chùa Hương ... Cha mẹ em gặp nhau Mẹ đi trước, cha theo sau Rồi tựa vai cười ... đi với nhau suốt đời Nay lễ tạ ơn ... Em cùng đi với bạn Vui sao thật là vui Trời lạnh ... ôi thật lạnh ...! Ba ngày xem tuyết rơi Không quên lên "phê bút" * Khoe hình nhóm, hình em Mặt ai trông cũng ngộ ...! Mặt em xinh làm sao Mắt đen da thật trắng Nụ cười trông thật tươi Cái mũ trông là lạ...!
T
rời lạnh ... ôi thật lạnh ...! Cô đơn bước chân về Khăn choàng đừng quên nhé Chẳng ai đưa lại đâu...!! Đặng Quang Chính 26.11.2020
08:56
Giáo đường tình yêu Nhà thờ nhỏ nằm trong lòng xóm đạo Hơi khúc khủy quanh co không dễ kiếm Lần đầu tiên chủ nhật lạc đường đi Rồi quen dần anh theo sau lẽo đẽo…! Tình gần hơn khi đứng gần ngoài cổng chẳng dám vào vì đâu phải con chiên Đợi tan lễ em ra về thong thả Gót chân đi như chuông đổ nhà thờ Lòng rạo rực mong một ngày thánh lễ Áo trắng tinh cô dâu trẻ bên anh Nhưng chiến tranh đâu tránh trời, tránh Phật Con chiên nhà thờ bỏ xứ ra đi…! Nhà thờ này em thường hay đi lễ Sao xa vắng và trông sao cổ kính Tĩnh mịch lặng yên buồn tẻ không hồn Tan lễ xong, em chồng về thong thả…! Chuông nhà thờ như xoa dịu lòng anh ...! Đặng Quang Chính
Liễu rũ bên hồ Thuở còn đi học mộng mơ ghê Cuối tuần dù bận vẫn lang thang Sông sâu suối cạn vui chơi mãi Thơ thẩn cùng nàng chẳng muốn ngưng Rừng dương liễu đó lá buông dài Tóc mây tha thướt ngang hông nhỏ Giọng nói thanh tao tựa gió ru Dáng gầy guộc nhỏ chơ vơ đứng Em như chồi non hướng mặt trời là dịu dàng muôn ngàn quyến rũ là thùy mị, bao dung rộng mở Em hồn liễu rũ gọi yêu thương Anh như thiền sĩ chốn thâm cung Thơ thẩn trên đời gió với trăng Tình cứ vấn vương hồ liễu rũ Phiêu lưu đây đó học đạo trần Có ngày quay lại rừng dương liễu Xem lá buông dài thật thướt tha Lá xen với gió nghe xào xạc Gió thổi muôn trùng lá mãi reo ...! Đặng Quang Chính 13.12.2020
22:30
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: