Giòng sông quê hương
Vọng phu ải Vọng phu ải hòn vọng phu đứng đó Đợi chờ ai năm tháng tóc phai màu Người chinh phu đã bao lâu biền biệt Chiến sĩ kia nợ nước trước tình nhà
Vọng phu ải người đứng chi đứng mãi Mắt sụp mi sương phủ trắng bờ vai Tay buốt lạnh co ro không nơi dấu Chân mõi mòn thành tượng đá nay mai ...?! Nàng có biết nợ nước nhà chinh chiến Đuổi giặc thù gìn giữ cõi gia tiên Gia đình ta trong quần chúng nhân sinh Quân giậc thắng tình ta tàn lụi hết Anh ra đi hai vai hai gánh nặng Nợ nước nhà nợ tình nghĩa phu thê Ở nơi đây nhưng lòng anh nơi ấy Mãi bên em chờ ngày thắng quay về
Em xao xuyến đợi chờ em lo lắng Mong anh về đừng gửi xác nơi xa Dù thương tích rồi mọi điều sẽ ổn Bởi nơi đây Vọng phu ải nàng chờ...! Đặng Quang Chính 11.12.2020
22:16
Bến ga tình mới Kìa bến ga cặp sinh viên nam nữ Chạm vào nhau như bồ câu gù rúc Quyến luyến nhau chẳng biết đến xung quanh Môi chạm nhau như tình cờ vô ý Tôi trên xe vẫn vương hình ảnh đó Hình ảnh nào khi trước tại trường xưa Đám bồ câu đua nhau tìm thực phẩm Quấn quít nhau trống mái chỉ hai con ...! Chúng gù gù quên ăn nhưng gắn bó Như chúng ta ngày ấy lúc tan trường Trên xe điện cứ như hình với bóng Lúc chia tay như dính chặt không rời ...! Giờ em đó ngồi trên xe phía trước Mỉm cười duyên thỉnh thoảng lại quay nhìn Ôi! ... nụ cười cuốn hồn ta thuở trước Bàn tay kia vẫy vẫy mến làm sao!... Xe ngừng lại nàng đi ra cửa trước Tôi đi sau mong nhanh gặp người xưa Nàng lùi lại như chờ tôi đi tới Nhưng đón nàng kẻ đi châm sau tôi ...! Chiều dần xuống như tối sầm trước mặt Đàn bồ câu quanh đó biến đâu rồi Tiếng gù gù tiếng cười tình yêu mới Bến nhà ga tình cũ chuyện ngày xưa ...! Đặng Quang Chính 25.04.2020
19:44
Viên ngọc tình yêu Xa xưa lắm anh lạc vào rừng vắng Cảnh hoang sơ như níu kéo chân người Trong hoang vắng bóng hình tiên nữ hiện Như kéo lôi như mời mọc ân cần ...! Em thuở đó như thiên thần áo trắng Lòng ngưỡng một anh như con rối ngốc Trải lòng ra nghe thánh nữ rao truyền Bốn viên ngọc tìm ra em kết nghĩa ...! T
hời gian kia đáng tiếc nếu mất đi Cơ hội đó qua đi buồn biết mấy Lòng tin mất rồi thật đáng sợ vô cùng ...! Ba viên ngọc quy anh trao em hết Rồi một hôm nàng rời rừng hoang vắng Về kinh đô tìm vui chốn phồn hoa Gặp thần tài một người giàu có lắm Nàng quên đi ba viên ngọc trong rừng…! Nhưng rừng vắng lại càng thêm hoang vắng Nét hoang sơ xua đuổi kẻ yêu nhau Tiên nữ đâu bóng hình xa mờ nhạt Tình cảm mất rồi vĩnh viễn xa nhau ...! Đặng Quang Chính 12.05.2020
21:09
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2021 23:39:18 bởi Ct.Ly >
Tình thương bao la Thương mẹ lắm thương qua con gái mẹ Thương cha nhiều thương qua con trai bố Thương yêu ai không chỉ nói bằng lời Một cử chỉ nói thay bao suy nghĩ Dù âm dương chẳng xa cách đôi đường…! Thương mẹ lắm qua ấp ủ, chăm nom Thương cha nhiều qua khuyên răn, nhắc nhở Thương mẹ cha hãy sống đời đức hạnh Mong ước mẹ cha con sẽ nên người Một chữ NGƯỜI vật thụ tạo ai hơn…! Chữ NGƯỜI đó nghe sao đơn giản quá Thật khó khăn khi dứt bỏ chữ NGƯỜI Con thú vật bản năng luôn vươn dậy Chỉ con NGƯỜI biết phân biệt đúng sai Tìm chân lý suốt cả đời theo đuổi Chân lý mẹ cha chân lý vĩnh hằng Chân lý đó rải trên toàn vũ trụ Có gì mất có gì sinh sản mới…? Cát bụi kia sẽ trở về cát bụi Chỉ tình thương tạo năng lượng cuộc đời..! Thương cha mẹ thương khi người còn sống Bằng chân thành tạo năng lượng tin yêu Bằng chân thành anh em đời hiếu thảo Bằng chân thành tình yêu xây đời mới Vũ trụ người mãi mãi sống thăng hoa...! Đặng Quang Chính 19.05.2020
07:29
Kết số tình yêu Thuở mới yêu em ví anh tùng, bách Liễu xanh em kề cạnh mãi reo vui Anh là đồi là núi cao hùng vĩ Em cận kề giòng suối mát reo vui Anh là cây trên rừng nghe gió thổi Em là mây gom gió rối lòng anh Anh núi cao mãi trầm tư xa cách Em suối reo cứ năn nĩ gọi mời Em vẫn muốn là người tình thi sĩ Ngồi trên mây vui ngắm cảnh hoàng hôn Ngoài khơi xa nhìn bình minh lên sớm Nghe tiếng chim anh hót mãi bên tai Em không khổ vì thương anh ngóng đợi Khổ chỉ vì em cứ mãi loang quanh Anh nhà thơ cứ thẫn thờ đi mãi Em mộng mơ ngày anh hẹn quay về Em cố nhân mong chờ ngày hội ngộ Anh yêu ai sao cứ mãi lửng lờ Chim vạn dặm có một ngày dừng lại Nhưng... người ơi!... có nhớ chốn quay về...!! Đặng Quang Chính 02.01.2021
14:57
Kết số tình yêu (II)
Khi gặp em đời anh như bừng sáng Liễu bên tùng trông yểu điệu làm sao Giòng suối lượn khiến đồi như cao hẳn Em thiên thần nghe tiếng hát thần điêu Cây trên rừng mãi nghe lời gió hát Rối lòng anh vì mây mãi phiêu du Em suối trong mê luyến mãi lòng người Em lãng đãng như chập chờn mộng mị Yêu thi sĩ em yêu thêm tiếng nhạc Nốt thấp cao quyển rũ cả hồn em Em thả hồn đi phiêu du khắp chốn Như hướng dương em hướng tới mặt trời Mặt trời xa khiến em quên tình cận Tuy ngóng trông nhưng tình cảm nhạt nhòa Tuy gần gũi nhưng sao xa cách quá Tình bên ngoài nhưng lãnh cảm bên trong Em như chim cứ lượn lờ bay mãi Em như hoa luôn phơi sắc khoe hương Em lẳng lơ ... có phải là như thế ...? Chắc anh ghen ... nên quên dấu đường về ...!? Đặng Quang Chính 02.01.2021
21:24
Tình kết sổ (III)
Gánh tang bồng
Anh ngồi đây nơi tuyến đầu biên ải Ngăn giặc về bảo vệ xóm lòng ta Có mơ đâu chuyện công hầu khanh tướng Chỉ nhớ về khoảng khắc lúc chia tay Trời lạnh im không gian như đứng lại Gió ngừng trôi không cuốn bụi mịt mù Ngăn hạt bụi rơi vào đôi mi ướt Ngăn giọt lệ chỉ chực trào tuôn rớt Rồi những lá thư những lần ra chiến tuyến Tình cảm sâu dệt thêm nỗi tình sầu Nhưng giờ đây em vẫn ở nơi kia Thân cô độc không có ai bầu bạn Anh chỉ nhớ chứ ghen khi nào có Lúc ra đi như một lần dứt khoát Nợ tình nhà tình nước đặt trên vai Thân gian nguy chẳng mặc nói gì ghen ...! Dù ở nhà không xông ra tiền tuyến Ghen làm chi khi chim đã xổ lồng Cất cánh bay không muốn về nơi cũ Thân trai này nhẹ gánh nặng yêu đương ...! Đặng Quang Chính 03.01.2021
08:30
Tình kết sổ (IV)
Cảnh chia ly
Anh ngồi đây trong trại tù cải tạo Là giáo viên có nợ máu nhân dân Là giáo viên có tội với nhân dân Bọn bán nước là tội đồ dân tộc Em ở ngoài trại tù lớn khổng lồ Cùng cả nước sống khó khăn nghiệt ngã Giáo viên cũ chỉ tạm thời lưu dụng Cảnh bất công khiến em phải lên đường Sau cải tạo anh tìm em không gặp Nghe lời đồn em đã bị truy lùng Nghe lời đồn em kiếm cách vượt biên Tin nào đúng anh làm sao biết được Anh xứ người lòng hằng đêm khắc khoải Vận nước nhà đến bao giờ thay đổi Sống nơi đây hồn để mãi nơi xa Sống nơi đây hằng nhớ em mãi mãi Kỷ niêm yêu... ôi! thật khó nhạt mờ Có đôi lúc trong giấc mơ gặp lại Thức giấc rồi mong giấc mộng sẽ thành Mộng ban ngày chắc khó thành hiện thực...?! Đặng Quang Chính 03.01.2021
21:04
Tình kết sổ (V)
Phân cách ngàn trùng
Mộng ban ngày có trở thành hiện thực ...? Việc trên đời có ai ngờ đâu được Chuyện không thể lại trở thành có thể Nước láng giềng nàng tìm chốn dung thân Anh xứ người cứ dõi theo tìm kiếm Truyền thông mạng anh đăng hoài không mệt Qua trung gian anh đoán chắc là em Thu xếp việc anh tìm nơi em trú Thật rủi thay em đã chuyển đi rồi Lại tìm về nơi cũ chốn dung thân Theo tiếng gọi lên đường vì công chính Góp sức mình chống bất công xã hội Tin được không... một Bồ tát đời thường Xông vào đời cứu giúp người cô thế Thấy người khổ như chính mình chịu khổ Cảnh trầm luân khổ lụy chẳng trừ ai Tôi về nhà với tấm lòng cảm phục Kẻ thất phu một dạ với non sông Hay quay lại tìm người xưa yêu mến Dù thế nào thục nữ đáng xưng danh...! Đặng Quang Chính 04.01.2021
12:43
Tình kết sổ (VI)
Sợi giây đồng cảm
Có gọi quá khi xưng danh thục nữ Hai bà Trưng trả thù nhà khi trước Chồng Thi Sách bị tên Tô Định giết Nhà Đông Hán bọn ác gian hết biết Em cứ tưởng ngoài chiến trường bị bắt Tù cải tạo anh tìm đường trốn thoát Có ngờ đâu tên lại cũng trùng tên Người chúng giết đã phơi thây rừng vắng Anh nơi đây sống khắc khoải từng ngày Về lén lút làm sao gây lực lớn Nhưng đường xa trông cậy lớp thanh niên Thế hệ trẻ tiến lên thay niên trưởng Anh sẽ chờ ta sẽ chờ nhau mãi Tay trong tay không chỉ chuyện yêu đương Tay trong tay góp phần gây việc lớn Mong nước nhà thịnh vượng sáng tươi hơn Xưa yêu nhau chỉ vì tình trai gái Càng xa nhau càng thương mến nhau nhiều Nhớ nhau nhiều qua mối giây đồng cảm Thương thân ta thương kẻ khổ như ta Đặng Quang Chính
Tình kết sổ (VII)
Mong kết nối
Ở nơi xa không dễ gì liên lạc Chuyện bảo mật lại càng nghiêm khắc lắm Nhiều tháng trời một tin nhắn cỏn con Qua trung gian cũng chẳng hề gặp mặt Nhưng lâu rồi... sao nhạn bặt con tin Rồi nhận được... nhưng thật là khó hiểu "Nụ cười tắt... đầu nặng nề nhức nhối Kiếp này tu...nhưng còn vụng đường tu" Rồi tin khác... "Kiếp mai này... em nguyện tu hết kiếp Ôi trần gian... nghiệt ngã cõi ta bà Bụi trần gian sao đầy mùi tục lụy..." Anh hoảng hốt... em vướng vòng lao lý Đại dịch kia... em nhuốm bệnh... phải không? Em trách anh... trách tình ta dang dở hay đau lòng... cuộc tranh đấu lụi tàn...!? Anh trả lời... ngày xưa chưa đi tu Nhưng bây giờ... đường trần gian gần hết Nếu mai này... đời ta còn nối kết Bụi trần gian... có dẫm cứ tìm nhau...!" Đặng Quang Chính 05.01.2021
10:41
Tình kết sổ (VII)
Mong kết nối
Ở nơi xa không dễ gì liên lạc Chuyện bảo mật lại càng nghiêm khắc lắm Nhiều tháng trời một tin nhắn cỏn con Qua trung gian cũng chẳng hề gặp mặt Nhưng lâu rồi... sao nhạn bặt con tin Rồi nhận được... nhưng thật là khó hiểu "Nụ cười tắt... đầu nặng nề nhức nhối Kiếp này tu...nhưng còn vụng đường tu" Rồi tin khác... "Kiếp mai này... em nguyện tu hết kiếp Ôi trần gian... nghiệt ngã cõi ta bà Bụi trần gian sao đầy mùi tục lụy..." Anh hoảng hốt... em vướng vòng lao lý Đại dịch kia... em nhuốm bệnh... phải không? Em trách anh... trách tình ta dang dở hay đau lòng... cuộc tranh đấu lụi tàn...!? Anh trả lời... ngày xưa chưa đi tu Nhưng bây giờ... đường trần gian gần hết Nếu mai này... đời ta còn nối kết Bụi trần gian... có dẫm cứ tìm nhau...!" Đặng Quang Chính 05.01.2021
10:41
Tình kết số (VIII)
Chờ mong
Khi trước đây, ta không biết nhau nhiều Trao đổi ít nên dễ gây ngộ nhận Hoa hướng dương, hướng về phía mặt trời Con ong kia đâu phải ong vò vẽ Núi kia cao cần suối lượn quanh mình Suối reo vui cứ ôm ấp, lượn lờ Bờ cát dài, sóng vỗ về trìu mến Tiếng chim kêu, cùng ong bướm đùa vui Em lững lờ khoe hương cùng sắc thắm Anh lãng đãng như mây bay gió thoảng Em hoa thơm cần ong bướm vây quanh Anh lãng mạn nhiều bóng hình theo đuổi Tình cảm người thật muôn màu muôn vẻ Yêu người khác chính là yêu mình đó Yêu con người yêu cuộc sống như nhau Thời gian qua ai níu kéo được nào Không kết số hay kết sổ gì cả Tình cảm ta sẽ nối kết nay mai Tình nở hoa dù một lần gặp lại Hoa nở sáng rồi tối tàn cũng được ...! Đặng Quang Chính 05.01.2021
22:25
Ối tình ơi !... Nhớ bảy lăm...sau cuộc chiến nát tan Cả đất nước nghèo nàn bao kham khổ Chiếc xe đạp cả gia tài đồ sộ Như tình ta không biết sẽ ra sao…! Em dạy học anh cũng trên bục giảng Hai đứa nghèo nhu yếu phẩm chực chờ Từng tháng một sống cuộc đời "dứt cháo" (*) Nhưng tình ta xem êm đẹp làm sao…! Khi tan trường những khi rảnh rỗi Bên bờ hồ hai đứa thả hồn thơ Nhìn cuộc đời vẫn cứ đẹp như mơ và dự tưởng một ngày mai mái ấm…! Rồi đoàn tụ em rời xa đất nước Xa người tình xa đất nước thân yêu Xa khuất lâu nên ngày càng xa vắng Biết bao giờ hai đứa gặp lại nhau…? Rồi bây giờ ngồi trên xe tưởng nhớ Một thuở yêu dù vật chất bần cùng Tình vẫn đẹp khi tình còn dang dở Ôi tình ơi!... tình đẹp cứ như mơ Đặng Quang Chính 23.05.2020
09:00
(*) * giáo chức = "dứt cháo" (ăn cháo, không đủ gạo nấu cơm)
Mẹ và con Tuổi hai mươi như trăng rằm sáng tỏ Nhìn cuộc đời sao cứ thấy màu hồng Thấy nhân gian ai cũng bế cũng bồng Mình muốn bế ... nhưng lòng không mong muốn …" Nhưng riêng con, mẹ yêu thương không kể Bởi vì con ruột thịt mẹ sinh ra Mẹ mong con một ngày mai tươi thắm Một màu hồng khác đường mẹ đã qua...! Mẹ sẽ vì con, vì con tất cả Dù đời còn dài mẹ chỉ đơn côi Cố gắng bước đi miệt mài gian khổ Gắng hết sức mình cũng chỉ vì con...! Con sẽ hiểu được nay mai khi lớn Từ lúc bước đi đến lúc ra đời Đời thăng trầm không chỉ một màu hồng Nhưng nay con trẻ chỉ vòi vĩnh mẹ…! Mỗi lần con khóc mẹ buồn hơn thế Mỗi lần con vui mẹ thích biết bao Khi con học tốt mẹ chừng được thưởng Khi thấy con ngoan nước mắt mẹ rơi…! Thôi con nhé!... con không còn bé nhỏ Hãy thương con ... rồi nghĩ đến mẹ sau Dù sau này đời có hết bể dâu Con hiểu mẹ nước mắt rơi trên xuống…! Đặng Quang Chính 28.05.2020
06:37
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: