Giòng sông quê hương
Tạ lỗi ai đây ...? Người ta hay nói duyên gặp gỡ Đôi ngã phân ly bởi chữ tình Tình đã gặp rồi vì chữ nợ Vô duyên không gặp nói chi tình ...! Hôm nay biết chuyện quá giật mình Tình cờ đi đám một người quen Chuyện biết nghe ra thật bất bình Loanh quanh luẩn quẩn cũng chuyện tình Vợ tôi bạn cũ người đưa đám Vợ bạn là người tôi đã thương Việc đời vốn có lắm tai ương Gặp lại giờ cũng chẳng vấn vương ...! Chỉ tiếc anh chàng đã nằm kia Thi nhân ôm mộng hai người đẹp Tình ấy đơn phương có ích gì Cảm thông họ cùng chồng đưa tiễn Lời nói sau cùng lời vĩnh biệt Ra về còn thiếu nữ bên mồ Khóc thương nghe sao chừng da diết Đơn phương tình ấy chàng có biết ...?! Loanh quanh luẩn quẩn chuyện tình người Có duyên khi gặp chỉ nụ cười Hết nợ đôi khi vì tiếng khóc Ôi tình đời!... hết hợp rồi tan Đặng Quang Chính 25.01.2021
09:13
Cô gái gùi hoa Ôi!... cô em xí xọn Đi đường xa lối mòn Trong chốn núi non cao Nghe gió thổi lao xao Các bạn trên non cao Cuộc sống khổ làm sao Đi gùi hoa cho khách Độ nhật sống từng ngày Tôi khách đi đường xa Thăm cảnh nước non nhà Thấy tình quê mặn mà Càng lên cao càng thắm Các em gái gùi hoa Mặt hồn nhiên vô tư Trông dịu dàng, bẽn lẽn Trong y phục thô sơ Tôi nhớ đến năm nào Cũng tại chốn nơi này Gặp một người con gái Trông đáng yêu làm sao ...! Giờ ... nghe nói đi xa Thôi làm kẻ gùi hoa Gánh việc nhà cho chồng Biết có nhớ đến ta ...?! Đặng Quang Chính 31.12.2020
09:09
Một ngày xa nhau Ồ lãng trí!... anh bao giờ muốn thế Chỉ thơ thẩn, mơ màng và lãng mạn Chẳng chỉ yêu mình, yêu cả người ta Tình cảm ấy có ai nào thấu hiểu Chuyện đồng cảm nghe chừng sao khó nhỉ Đâu chỉ cười khi hai kẻ cùng vui Đâu chỉ buồn khi gặp chuyện bực mình Hai kẻ đồng cảm như hai mà một Đó ... hai mảnh ván trôi giờ gặp lại. Chiếc dép mất rồi không thể nào thay Một người mất đi khó tìm thay thế Dù sỏi đá cũng bên nhau khi mất Vì như thế anh chỉ mong thơ thẩn Hễ gần nhau ta bày mãi cuộc vui Hễ xa nhau ta cứ buồn muốn chết Người nơi đây mà hồn để nơi đâu ...! Anh sợ lắm ngày không còn thơ thẩn Lãng trí rồi anh không nhận được em Em lãng trí cũng quên anh tuốt luốt Ta xa nhau ngay trên cõi đời này ...! Đặng Quang Chính
Hứng bất tử Em lém lỉnh ngay khi còn niên thiếu Dạn dĩ ai hơn trong lớp đông trò Tính năng động ngay với điều mới lạ Học trung bình em chẳng cần nhất đâu...!
"Hứng bất tử" có hỗn danh từ đó Bất cần đời em chẳng nói chỉ cười Bất cần đời việc hay em xốc vác Giọng hát hay văn nghệ đứng đầu đàn
Người ghét em, nói em "Hư bất tận" Có phải vì trong sinh hoạt một lần Bị thách đố em chọn anh bất tử Ngồi vào lòng, anh không kịp đẩy ra Kể từ đó anh yêu em bất tử Suy tính gì đâu một phút bất ngờ Trái tim yêu bị tiếng sét nào ngờ Kể từ đó lòng ai vương vấn mãi...! Riêng phần em, hoa sen trong đầm vắng Gần bùn lầy nhưng không thắm mùi bùn Rồi xa cách phương trời Tây xa thẳm Cũng đóa sen vươn cao mãi trong đầm Rồi một ngày em "Nổi hứng bất tử" "Hư bất tận" một lần thôi em nhé Hai đứa mình sẽ yêu mãi không ngừng Yêu bây giờ và mãi mãi mai sau...! Đặng Quang Chính
Hứng bất tử (2)
Hoa lưu ly -forget-me-not- Em nói anh loài hoa sen cao quí Đừng khen em, em không đáng nhận lời Hoa Lưu Ly, tên em, nếu anh muốn Nói đến hoa này, nói đến tình em Tình chung thủy em trao anh từ trước
Đến bây giờ vẫn còn mãi không phai
Mùi hương dịu như mùi cây trái chín
Nở mỗi năm tình yêu mến vô bờ
Tình yêu đó là tình yêu chân thật
Gợi nhớ nhau khi đã cách xa nhau
Chung thủy lắm và cũng trung thành lắm
Sự chia ly thử thách chẳng phai lòng
Càng gần nhau cảm tình thêm phát triển
Giúp anh yêu bị lãng trí về già
Người yêu nhỏ vẫn bên anh mãi mãi
Biểu tượng của hoa biểu tượng yêu người
Loài sen quí cứ trong đầm thử thách
Hoa Lưu Ly biểu tượng em yêu anh
"Hứng bất tử" em chỉ dành anh đó
Hư với anh một lần là bất tận...!
Đăng Quang Chính
Hứng bất tử (3)
Hoa dâm dục
Người bạn thân đọc xong thơ tôi viết Khen quá lời, bạn nói, đúng không nhiều Theo bạn đó, một loài hoa đặc biệt Hoa dâm dục không phải ai cũng biết
Theo bạn thân, anh kể lại như vầy Con vợ đầu có tính hay hướng ngoại Ở nhà hoài, cuồng chân không chịu được Hay so chồng với người khác hơn thua Con vợ hai có thói hay mau chán Thích mạo hiểm tìm vui nơi cái lạ Con vợ ba hay kề cận nam nhân Gái hay ngoại tình là bạn thân nó Thương thì thương và yêu thì cũng tạm Nhưng sống đời với họ chẳng được đâu...!
Cô thứ tư hiện đang sống bây giờ Có đủ tật của ba cô vợ trước Nhưng điều chỉnh biết hài hòa chồng vợ Cô dám nói tình yêu là tình dục Trai hay gái chỉ dấu đi không nói Nhìn vấn đề không dấu diếm quanh co Nam nữ bình quyền không có chổ này Nữ lang chạ đàn con ai chăm sóc...? Nam ngoại tình nuôi con đống con đàn Lừa dối kiểu nào cũng dối mà thôi...!
Lúc mới yêu ai có biết thế nào Đã dám yêu thì chẳng gì phải sợ Có sức chơi phải đối mặt rủi ro Hoa dù đẹp cũng là hoa dâm dục (*)
Đặng Quang Chính
Hoa tranh
Anh không là hoa, đấy điều chắc chắn Em là hoa đủ loại kiểu anh thương Nào sen hồng, nào Thạch thảo, Lưu Ly Là hoa đẹp trong trí anh tưởng tượng
Hoa thực vật như anh nêu tên đó Có người yêu, người không thích cũng nhiều Đến như em khi đắn đo lựa chọn Em ngần ngừ cũng có thích, cũng không
Anh thử em nhớ ngày xưa một lúc Hai đứa đi xa, đồi vắng ít cây Gió thổi mạnh, mạnh nhiều hơn nữa Khi bão lòng đã sôi sục tuôn tràn
Có một loài hoa chúng mình ưa thích Thành nệm êm như ra trải trên giường Cùng vui thích như chúng mình vui thú Cùng trầm mình, cũng có lúc vươn lên Cười khúc khích em nói sao quên được Đồi cỏ tranh tiếng gió hú quanh ta Mừng đôi bạn tình nhân yêu thắm thiết Cỏ tranh ơi!...ta mãi mãi yêu tranh...!
Đặng Quang Chính
Hoa ngày sinh nhật
Ngày sinh nhật em trao hoa hồng đỏ Hai tay nâng xem trịnh trọng vô cùng Trang phục trắng làm tăng thêm vẻ đẹp Nhận quà em anh vui thích biết bao...! Biết nói gì tình ta dã trao nhau Tuy giản đơn nhưng vô ngần tinh khiết Thật giản dị không màu mè rực rỡ Hành xử sao nói vậy rất thật lòng
Tình cảm đó anh nói sao cho xiết Đáp tình em anh luôn muốn cậy tin Chân thành lắm không đầu môi ngọt mật Anh yêu em chẳng biết nói ra sao
Nhưng thời gian đã cuốn trôi tất cả Đời xa hoa em đã khác xa rồi Sống phù phiếm dòng đời em theo đuổi Tính dối gian theo đó cứ tăng dần
Lại sinh nhật hoa hồng em trao tiếp Anh nhận quà lòng cảm thấy không vui Lòng không vui không phải hoa bằng vải Anh biết rằng em tình mới vừa đơm...!
Đặng Quang Chính 06.04.2021
22:53
Tình đen thẫm
Ồ !...lối trang điểm của em theo kiểu xưa hay là mô-đen thời hôm nay như thế Ai nhìn em kinh dị hay không nào biết hay nhìn em... ngưỡng mộ, không dám chê...?! Lông mày đen, mi thật đen, mắt thật đen
Tóc loắn xoắn...đen một màu đen như nhuộm
Môi không đỏ... đen một màu đen trông lạ
Xâu chuỗi đen trên ngực hở, bộ đầm đen
Còn gì nữa em muốn nhuộm đen thật tối
Hy vọng rằng... tâm hồn em thật trong sáng
Trái tim em thật đỏ thắm tính yêu người
Bàn tay mát vươn ra tỏ tình nồng thắm
Nếu em hỏi anh, nhìn em sao là lạ
Anh nói thật... không điều chi cấm kỵ cả
Không a dua, không thành kiến, không phê bình
Chút băn khoăn... nhưng lòng anh thật khâm phục
Quí mến em đã bày tỏ hết thật hư
Em là thế...em có sao không dấu diếm
Phải ngày đó, biết thế này... ta yêu lắm
Giờ xa nhau khi sự thật được phanh phui...!
Đặng Quang Chính
Nhớ hoa nhớ người Tôi nhớ lại một lần thăm người bạn Bạn tình cờ trong một dịp quen nhau Nơi nhà vắng góc vườn đầy hoa thắm Hoa đẹp trong nhà trang điểm đây kia Người tiếp khách giản đơn trong trang phục Nụ cười tươi luôn nở ở trên môi Trông giản đơn nhưng thanh thoát vô cùng Thật cảm động người bạn đời nhuốm bệnh Trong sân vắng hoa Lưu Ly nở rộ Màu tím nhạt gợi màu xưa trường cũ "Trống trường kia Đồng Khánh, lúc vừa tan Đường Lê Lợi, bướm bay từng đàn nhỏ" * Nay vắng lặng người bạn già chăm sóc Chung thủy lắm và cũng trung thành lắm Làm người yêu bé nhỏ cạnh bên anh Một tình yêu quí mến thật vô bờ...! Hơn mười năm có lẽ đã qua đi Chợt nhớ lại hoa Lưu Ly ngày trước Chút gợi nhớ niềm băn khoăn xưa cũ Một tình yêu thoang thoảng những ngày tàn...! Đặng Quang Chính * "
Nữ sinh Đồng Khánh dạo chơi. Phấn thông vàng rải ngát trời Thiên An. Trống trường Đồng Khánh vừa tan. Trên đường Lê Lợi từng đàn bướm bay..."
Mai văn Hoan
Yêu vớ vẩn...!
Người tình tôi người tình trên Facebook Nói nhớ tôi từng đêm vắng một mình Nhớ đến tôi tiếng vang trên điện thoại Nói nhớ tôi cứ ra ngẩn vào ngơ...! Tình thi sĩ kìa trên tờ giấy trắng Gặp một lần trao trọn trái tim yêu Rồi xa nhau năm mười năm xa tít (*) Người chân trời, kẻ góc biển không quên
Chàng nói rằng lòng thương nhớ vô cùng Như giọt máu quay về tim khô héo Nhớ đến nàng từng nụ cười, ánh mắt Tạ ơn người... nhưng em nhớ hay quên
Tôi có tình trên Facebook hay không...? Tôi chợt hỏi vì đó là mạng ảo Thương thì thương... đấy là chuyện vẩn vơ Yêu trên mạng... yêu dật dờ ai biết...?
Là thi sĩ là người hay thơ thẩn Không thơ thẩn... tôi chỉ người đa cảm Người đa cảm nên yêu điều vớ vẩn Yêu kẻ dật dờ... kẻ vô cảm, thờ ơ...!
Đặng Quang Chính
(*) "Trăm năm dù lỗi hẹn
Nghìn năm vẫn không quên
Vẫn nhớ y nguyên..."
Phạm Duy
Nghìn năm vẫn không quên - Google-søk Before you continue to Google Search
Trái tim cùng nhịp Đã lâu rồi sức sống bừng bừng chảy Trái tim anh đập nhộn nhịp, nồng nàn Yêu mình, yêu người, giang sơn gấm vóc Nhịp tuần hoàn cứ như thế luân lưu Rồi có lúc anh âm thầm tự hỏi Nhịp tim kia có lỗi nhịp hay không Cố lắng nghe có khi nào lạc điệu Nhịp sống đời sẽ vắng bóng tình yêu Đừng than thở thế gian này rộng lắm Cuộc sống bi than giọt nước bể đời Ra ngoài trời lắng nghe thiên nhiên thở Cuối xuống gần bên kẻ mất niềm thương Đồng trống vắng lòng bước đi thong thả Trăng vừa lên khiêu vũ với sao đêm Đi xa mãi trong trăng khuya cô tịch Đến gần người chờ nhau đã lâu rồi Hãy đến với anh người em nhỏ bé Vòng tay ta ôm trọn thế gian này Nói với anh những gì em muốn nói Điều anh cần chỉ một tiếng thôi em... Yêu nhau... Cuộc đời...ôi! ngắn ngủi... Đặng Quang Chính 07.11.2020
22:16
Tình chim
Chim cổ đỏ cứ ngỏng cao cái mỏ
Ngóng chờ ai giờ đã được bao lâu
Không gian tĩnh nghe sao im lặng quá
Bạn đường ơi!... giờ đã ở nơi đâu...?
Rồi lặng lẽ...cúi đầu chờ tín hiệu
Bóng chim xưa biền biệt khuất chân trời
Âm thanh nhẹ thoáng nghe qua cành lá
Bạn quay về còn mãi ngập ngừng sao...?!
Cặp chim yến nghẹn ngào tìm nhau mãi
Bay mãi trên không, không chút rời nhau
Xây tổ ấm tìm về không sai lạc
Nước dãi mẹ cha, tổ ấm cho con
Không thấy con, yến mẹ lao vực đá
Vết máu tươi uất nghẹn chết lưng trời
Con chim trống điên cuồng kêu thảm thiết
Gieo mình nơi con cái đã quyên sinh...!
Anh tìm mãi loài chim linh như yến
Tìm người tình đồng cam khổ với nhau
Nhưng bạn đời dễ gì tìm đâu thấy
Gần thác rồi mới biết kẻ tình chung...!
Đặng Quang Chính
Nhớ hoa nhớ người
Tôi nhớ lại một lần thăm người bạn Bạn tình cờ trong một dịp quen nhau Nơi nhà vắng góc vườn đầy hoa thắm Hoa đẹp trong nhà trang điểm đây kia
Người tiếp khách giản đơn trong trang phục Nụ cười tươi luôn nở ở trên môi Trông giản đơn nhưng thanh thoát vô cùng Thật cảm động người bạn đời nhuốm bệnh Trong sân vắng hoa Lưu Ly nở rộ Màu tím nhạt gợi màu xưa trường cũ "Trống trường kia Đồng Khánh, lúc vừa tan Đường Lê Lợi, bướm bay từng đàn nhỏ" *
Nay vắng lặng người bạn già chăm sóc Chung thủy lắm và cũng trung thành lắm Làm người yêu bé nhỏ cạnh bên anh Một tình yêu quí mến thật vô bờ...!
Hơn mười năm có lẽ đã qua đi Chợt nhớ lại hoa Lưu Ly ngày trước Chút gợi nhớ niềm băn khoăn xưa cũ Một tình yêu thoang thoảng những ngày tàn...!
Đặng Quang Chính 19.04.2021
10:02
* "Nữ sinh Đồng Khánh dạo chơi. Phấn thông vàng rải ngát trời Thiên An.
Trống trường Đồng Khánh vừa tan.
Trên đường Lê Lợi từng đàn bướm bay..."
Mai văn Hoan
Yêu cuộc đời này
Ngẩng đầu nhìn cảnh trăng trên núi Tỏa ánh lung linh xuống xóm thôn
Áng trăng vàng đó hay ảo ảnh
Cuộc sống phù du của thế gian
Hạnh phúc khổ đau như biển cả
Niềm vui an lạc thoáng trôi qua
Ta bà thế giới này là thế
Xin cứ yêu đi cuộc đời này ...!
Đặng Quang Chính
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: