Giòng sông quê hương
Thương nhau là đủ
Anh khờ khạo em có thương không nhỉ? Anh ngây ngô không biết nói tiếng yêu Anh không giận khi em tan học trễ Anh bằng lòng khi em chán cuộc vui Em thương anh thương tấm lòng chất phác Em thương anh thương cả tiếng ghét em Em thương anh vì tấm lòng chung thủy Em thương anh khi hai đứa xa nhau Cuộc tình ta mối tình đầu tình cuối Trao cho nhau cả thân xác niềm đau Trao cho nhau ngày hôm nay tất cả Trao cho nhau cả viễn ảnh tương lai Cuộc tình nào chỉ niềm vui mãi mãi Cuộc tình nào không cay đắng, giận hờn Cuộc tình nào không sóng to gió lớn Cuộc tình nào chỉ mật ngọt men say Anh thương em em thương anh là đủ Không ngọt ngào giả dối chất đầu môi Anh quý mến tấm lòng em chân thật Em thương anh thương cả trái tim này Ðặng quang Chính 29.11.2009
Lỡ chuyến tàu Lỡ chuyến tàu ... lỡ một chuyến đi xa Người đi xa sẽ còn đi xa mãi Ta ngồi đây, nhớ chuyện nước non mình Lỡ một lần lịch sử cứ sang trang!... Có thi sĩ than sinh lầm thế hệ
Ta đi sau còn chậm bước thật xa
Muốn chung tay muốn xây dựng dài lâu
Nhưng đi chậm việc đời ai gồng gánh
Tiếng nước tôi, tôi học thuở nằm nôi
Tiếng Việt còn, dân sẽ mãi trường tồn
Tiếng Việt mất, nước suy dân sẽ mất
Trước, ngàn năm nô lệ đã quên sao …?
Nhưng nước tôi tài nguyên đâu có thiếu
Kẻ anh hào tuấn kiệt khắp nơi nơi
Sao đành tâm dâng đất nước cho Tàu
Nhưng che dấu sẽ thành bang của chúng...?!
Lẽ nhân quả đừng tào lao viện lẽ
Diệt Chiêm Thành (*) là tội lỗi ông cha
Nay chúng ta, muốn không đành phải gánh
Chịu tội ông cha, gánh xích xiềng Tàu
Đừng nói thế, cháu con sẽ nguyền rủa
Như đời Trần, dân quyết liệt hy sinh
Tìm sự sống trong tay thần chết
Nên nước ta tồn tại đến bây giờ
Hãy sáng suốt, kiên gan và vững chí
Đừng nhụt hèn thối chí tránh việc chung
Lẽ đấu tranh không thắng ắt phải thua
Ai cũng thế đời trôi theo vận nước
Lỡ chuyến tàu ... ta chờ lần đi khác
Lỡ cuộc chơi ... ta sẽ bày cuộc khác
Lỡ chiến bại ... ta sẽ tranh đấu lại
Nước Việt Nam sẽ thịnh vượng, phú cường...!
Đặng Quang Chính
* Vì sao Chiêm Thành mất nước? - Trí Thức VN (trithucvn.org)
https://www.trithucvn.org/.../vi-sao-chiem-thanh-mat-nuoc...
Lỡ chuyến tàu Lỡ chuyến tàu ... lỡ một chuyến đi xa Người đi xa sẽ còn đi xa mãi Ta ngồi đây, nhớ chuyện nước non mình Lỡ một lần lịch sử cứ sang trang!... Có thi sĩ than sinh lầm thế hệ
Ta đi sau còn chậm bước thật xa
Muốn chung tay muốn xây dựng dài lâu
Nhưng đi chậm việc đời ai gồng gánh
Tiếng nước tôi, tôi học thuở nằm nôi
Tiếng Việt còn, dân sẽ mãi trường tồn
Tiếng Việt mất, nước suy dân sẽ mất
Trước, ngàn năm nô lệ đã quên sao …?
Nhưng nước tôi tài nguyên đâu có thiếu
Kẻ anh hào tuấn kiệt khắp nơi nơi
Sao đành tâm dâng đất nước cho Tàu
Nhưng che dấu sẽ thành bang của chúng...?!
Lẽ nhân quả đừng tào lao viện lẽ
Diệt Chiêm Thành (*) là tội lỗi ông cha
Nay chúng ta, muốn không đành phải gánh
Chịu tội ông cha, gánh xích xiềng Tàu
Đừng nói thế, cháu con sẽ nguyền rủa
Như đời Trần, dân quyết liệt hy sinh
Tìm sự sống trong tay thần chết
Nên nước ta tồn tại đến bây giờ
Hãy sáng suốt, kiên gan và vững chí
Đừng nhụt hèn thối chí tránh việc chung
Lẽ đấu tranh không thắng ắt phải thua
Ai cũng thế đời trôi theo vận nước
Lỡ chuyến tàu ... ta chờ lần đi khác Lỡ cuộc chơi ... ta sẽ bày cuộc khác Lỡ chiến bại ... ta sẽ tranh đấu lại Nước Việt Nam sẽ thịnh vượng, phú cường...! Đặng Quang Chính
Giòng sông xưa Trời âm u mưa bên ngoài lác đác Giọt mưa nặng nề như gõ lòng ai Giọt mưa đan nhau thiếu bàn tay ấm Giọng cười hôm nào lan tỏa trong nhau Thư viên đây ... cảnh xưa giờ còn đó Ghế nhỏ cổng vào như đợi chờ ai Đợi bữa trưa đã làm sẵn ở nhà Chia nhau hết hộp sôi còn dẻo ngọt Tựa vào nhau nhìn ra nơi bãi tắm Đủ sắc màu, đủ âm thanh rộn rã Nhịp tình yêu đã sôi nổi trong tim Nhiều dự định những ngày vui sắp tới Một bữa trưa tại ngôi nhà thờ cũ Đời buồn vui kể hết cho nhau nghe Một dấu đen trên nền tờ giấy trắng Ghi vào trí người, ấn tượng không quên Ai nói rằng ... tha thứ dễ như chơi Nhưng vẫn nhớ ... nhớ hoài và nhớ mãi Vẫn còn nhớ ... vẫn còn ghi dấu ấn Khắc vào lòng ... tha thứ được hay sao ?!... Giòng sông đó có bao giờ cố định !?...
Đợi một người xuống tắm đến hai lần
Cùng giòng nước ... cùng một dòng tâm trạng
Hay qua rồi ... một chuyện đã cũ xưa !...
Đặng Quang Chính
18.11.2021
Mong một điều Dù ta có ở chốn lao xao Hưởng thú yên vui trong xóm làng Tâm bình đâu cũng bình tất cả Xáo trộn ở đâu cũng rối tung Nay thân yên ổn ngoài đất nước Nhưng trí lao lung nhớ nước nhà Nhớ em chuyện ấy còn đâu đó Nhớ nước Quốc kêu suốt đêm dài !... Đặng Quang Chính 20.11. 2021
Yêu chi nuối tiếc Trên đường đi tôi hát cho nàng nghe Bản tình ca nàng đã nghe người hát Sẽ hát lại anh nghe, nàng nói thế Bản tình ca xây mái ấm hai người Em mãi miết kiếm từng viên gạch nhỏ Em dày công sắp xếp chúng thẳng hàng Mái nhà kiểu em lắp tô rất đẹp Cửa ra vào còn một cánh dở dang. Tôi thương nàng nói thiếp hãy dừng tay Chàng, tôi đây, sẽ ra công tiếp tay Cùng xây dựng ngôi nhà hạnh phúc đó Thiếp và chàng hai người cùng gắn bó Nhưng nên nhớ nền phải cần nối kết Chất keo son gắn lại mới thành hình Mái nhà kia phải chồng khít lên nhau Tránh rò rỉ nhà trở nên ấm cúng Nhưng trên hết cần cái tình chung thủy Em tin anh ... ta tin tưởng lẫn nhau Em thần tượng trong lòng anh tất cả Anh không phải kẻ tầm thường buông thả Anh dù ngu cũng biết chọn điều hay Kẹo đồng kia ai thèm hơn kẹo ngọt Kẹo ngọt kia bao cám dỗ hay gì Giá trị gì khi buông thả vu vơ !... Đã yêu nhau có xá chi xa cách Đã yêu nhau kể gì Nam với Bắc Em có lúc mời anh vào nhà mới Chủ cũ chưa đi ... chuyện đó giỡn chơi ?!... (*) Chuyện tình yêu đâu phải trò xổ số Canh bạc nào khi ta đã yêu nhau Đừng nói chuyện người thứ ba, thứ nhất Đã yêu rồi hãy soi kỹ lòng mình Em tự do em sống đời độc lập Ta gặp nhau dù ba tháng trong năm Như Ngưu Lang, Chức Nữ chuyện trên trời Vui vẻ sống chẳng có gì nuối tiếc !... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Say tỉnh Say tỉnh là trò của thế nhân Tôi say tình cảm với người thân Tỉnh khi đất nước quá lầm than Tỉnh lúc trừ khử bọn quan tham Tỉnh lúc đuổi Tàu khỏi giang san Say với đồng bào nỗi hân hoan Say với nàng thơ khi gần cạnh Tỉnh khi thấy được thế gian cười !... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Tỉnh mê Tỉnh tỉnh mê mê cũng một tuồng Nếu ta không tỉnh sao biết mê Người mê không biết ta còn tỉnh Tỉnh để biết đâu tấn kịch hề Tấn tuồng khác hẳn gian và thiện Kẻ ác người hiền chẳng giống nhau Có thật ta mê hay còn tỉnh Hay bọn chúng mình cũng như nhau ?!... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Mong một điều Dù ta có ở chốn lao xao Hưởng thú yên vui trong xóm làng Tâm bình đâu cũng bình tất cả Xáo trộn ở đâu cũng rối tung Nay thân yên ổn ngoài đất nước Nhưng trí lao lung nhớ nước nhà Nhớ em chuyện ấy còn đâu đó Nhớ nước Quốc kêu suốt đêm dài !... Đặng Quang Chính
Yêu chi nuối tiếc Trên đường đi tôi hát cho nàng nghe Bản tình ca nàng đã nghe người hát Sẽ hát lại anh nghe, nàng nói thế Bản tình ca xây mái ấm hai người Em mãi miết kiếm từng viên gạch nhỏ Em dày công sắp xếp chúng thẳng hàng Mái nhà kiểu em lắp tô rất đẹp Cửa ra vào còn một cánh dở dang. Tôi thương nàng nói thiếp hãy dừng tay Chàng, tôi đây, sẽ ra công tiếp tay Cùng xây dựng ngôi nhà hạnh phúc đó Thiếp và chàng hai người cùng gắn bó Nhưng nên nhớ nền phải cần nối kết
Chất keo son gắn lại mới thành hình
Mái nhà kia phải chồng khít lên nhau
Tránh rò rỉ nhà trở nên ấm cúng
Nhưng trên hết cần cái tình chung thủy
Em tin anh ... ta tin tưởng lẫn nhau
Em thần tượng trong lòng anh tất cả
Anh không phải kẻ tầm thường buông thả
Anh dù ngu cũng biết chọn điều hay
Kẹo đồng kia ai thèm hơn kẹo ngọt
Kẹo ngọt kia bao cám dỗ hay gì
Giá trị gì khi buông thả vu vơ !...
Đã yêu nhau có xá chi xa cách
Đã yêu nhau kể gì Nam với Bắc
Em có lúc mời anh vào nhà mới
Chủ cũ chưa đi ... chuyện đó giỡn chơi ?!... (*)
Chuyện tình yêu đâu phải trò xổ số
Canh bạc nào khi ta đã yêu nhau
Đừng nói chuyện người thứ ba, thứ nhất
Đã yêu rồi hãy soi kỹ lòng mình
Em tự do em sống đời độc lập Ta gặp nhau dù ba tháng trong năm Như Ngưu Lang, Chức Nữ chuyện trên trời Vui vẻ sống chẳng có gì nuối tiếc !... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Say tỉnh Say tỉnh là trò của thế nhân Tôi say tình cảm với người thân Tỉnh khi đất nước quá lầm than Tỉnh lúc trừ khử bọn quan tham Tỉnh lúc đuổi Tàu khỏi giang san Say với đồng bào nỗi hân hoan Say với nàng thơ khi gần cạnh Tỉnh khi thấy được thế gian cười !... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Tỉnh mê Tỉnh tỉnh mê mê cũng một tuồng Nếu ta không tỉnh sao biết mê Người mê không biết ta còn tỉnh Tỉnh để biết đâu tấn kịch hề Tấn tuồng khác hẳn gian và thiện Kẻ ác người hiền chẳng giống nhau Có thật ta mê hay còn tỉnh Hay bọn chúng mình cũng như nhau ?!... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Em còn đâu đó ... Em còn đứng đâu đó ... Trên đường đá bên công viên nào đó Em không là tượng Nữ thần Tự do Bên bến cảng New York nơi xứ Mỹ !... Em là người tị nạn ...
Đã rời xứ ra đi khi không còn lối thoát
Em là người chiến binh
Chống lại độc tài, bất công, lừa dối !...
Bọn người cầm quyền
Bọn mù quáng tôn thờ bóng ma Lê Nin, Các Mác
Chúng dựng thần tượng Hồ Chí Minh
Để xây dựng nên một chế độ phi nhân, phi nghĩa
Chúng gian ác, thâm hiểm
Một loại người hung bạo chưa từng có trong lịch sử Việt
Tạo nên chế độ độc tài toàn trị
Biến con người thành súc vật, biết ăn không nói !...
Em đơn côi, thất thủ
Bạn đồng hành đã mất tích đâu rồi
Những người khác bị bắt giam, tra tấn
Kẻ còn lại chịu những phiên tòa dàn dựng
Em ra đi đau lòng ...
Nhưng sẽ trở về vào ngày xuân của dân tộc
Như bầy chim xa xứ quay về
Chân không còn khoen sắt
Đàn chim thân yêu của đất nước
Hót hân hoan chào mừng ngày vui mới
Em sẽ không còn đứng đâu đó
Hòa nhập dòng người dựng xây đất nước thân yêu !...
Đặng Quang Chính
21.11.21
Ôi ... vàng lá Ôi vàng quá ... vàng cả khu rừng vắng Lá đỏ nâu làm sáng cả không gian Như em đó ... lá vàng mùa thu cũ Lẩn khuất đó đây cười nụ đồng tiền Sao lạ nhỉ ?... trông em hiền đến thế Mắt nai nhung ngơ ngác tuổi học trò Trông hồn nhiên trông ngây thơ đến sợ Dáng mượt mà tha thướt lúc tan trường Em đã đi anh vẫn còn vương vấn Bước theo em anh lững thững theo sau Khi quay lại nhìn vu vơ em ngó Anh giật mình như bị bắt quả tang Trồng cây si phải lỗi người trò nhỏ Hay vòng xoay nước cuốn cứ trôi theo Như gió thổi diều cứ bay cao mãi Có thể là lực hút của nam châm ?!... Em đã nói … nếu xem em bé nhỏ Nhìn em như nai vàng nhỏ ngu ngơ Đừng theo đuổi đừng làm em e ngại Đến bây chừ ... nai vắng, thợ săn đâu ?!... Đặng Quang Chính 23.11.2021
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2022 04:47:03 bởi Ct.Ly >
Mắt em trời hạnh phúc
Mắt em không có màu nắng thủy tinh Mắt em không có đuôi ở con mắt Mắt em không muốn chôn chặt đời anh Nhưng mắt nói nhiều để anh biết thế Mắt em nhìn như tâm tư em đó Bác ái, vị tha, rộng rãi khoan dung Em đã hy sinh nhiều năm gian khổ Cực nhọc trăm bề vì đã yêu ai Em có yêu anh không ... ai hỏi thế Nhìn mắt em bao chịu đựng lo âu Em yêu đủ nhiều ... quên giận yêu anh Anh yêu đủ nhiều ... thấy tình em tỏ Em yêu nên bản thân âu lo quá Em yêu nhiều nên trăn trở khôn nguôi Em yêu nhiều nên mong mai trời sáng Dù tối đêm trời giông bão ầm ì Em yêu ... nên gạt âu lo thái quá Chia xẻ muộn phiền với kẻ em yêu Anh yêu ... nên buồn vui chia em đủ Em chợt buồn ... anh vui được với ai Mắt em không là váng chiều úa nắng Không lẳng lơ, không kêu gọi, chài mồi Mắt chứa đầy sự rộng rãi khoan dung Lôi anh mãi đến cuối trời hạnh phúc !... Đặng Quang Chính 26.11.2021
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: