Giòng sông quê hương
Chim hót trên cây Thuở còn nhỏ ... ôi sao! ... vui vui quá Chuyện đến trường thường trễ ... có sao đâu Lúc tan trường lo bắt bướm, chuồn chuồn Mẹ thương yêu nói các anh đừng phạt Các anh thương hầm hè nhưng không đánh Khi lớn rồi các anh nhắc nhở luôn Đừng điệu đàng sẽ lạc bước đường về Nếu thật thương họ cưới em bằng được Em vẫn vô tư, ngây thơ, trong trắng Có biết gì, có để ý ai đâu Nhưng có kẻ cũng thầm yêu, nhớ trộm Thường ghé nhà chỉ để ngó rồi đi Rồi qua đi mấy chục năm đâu ít Tuổi xế chiều nhưng lòng vẫn rộn ràng Vẫn thích nghe chim kêu, ong và bướm Mấy dàn hoa vẫn không chán, ngắm hoài Rồi một hôm có người đưa tập ảnh Đủ loại chim, hỏi em thích loại nào Chim ngoài trời, chim nào em cũng thích Chim anh trong lồng, em thấy thích hơn Nhưng ... anh ơi, yêu chim đừng nhốt nó Trả tự do chúng bay nhảy đời chim Nếu anh thích, anh cứ tìm anh gặp Đời chúng mình như chim hót trên cây !... Đặng Quang Chính 04.12.2021
Yêu chi nuối tiếc Trên đường đi tôi hát cho nàng nghe Bản tình ca nàng đã nghe người hát Sẽ hát lại anh nghe, nàng nói thế Bản tình ca xây mái ấm hai người Em mãi miết kiếm từng viên gạch nhỏ Em dày công sắp xếp chúng thẳng hàng Mái nhà kiểu em lắp tô rất đẹp Cửa ra vào còn một cánh dở dang. Tôi thương nàng nói thiếp hãy dừng tay Chàng, tôi đây, sẽ ra công tiếp tay Cùng xây dựng ngôi nhà hạnh phúc đó Thiếp và chàng hai người cùng gắn bó Nhưng nên nhớ nền phải cần nối kết
Chất keo son gắn lại mới thành hình
Mái nhà kia phải chồng khít lên nhau
Tránh rò rỉ nhà trở nên ấm cúng
Nhưng trên hết cần cái tình chung thủy
Em tin anh ... ta tin tưởng lẫn nhau
Em thần tượng trong lòng anh tất cả
Anh không phải kẻ tầm thường buông thả
Anh dù ngu cũng biết chọn điều hay
Kẹo đồng kia ai thèm hơn kẹo ngọt
Kẹo ngọt kia bao cám dỗ hay gì
Giá trị gì khi buông thả vu vơ !...
Đã yêu nhau có xá chi xa cách
Đã yêu nhau kể gì Nam với Bắc
Em có lúc mời anh vào nhà mới
Chủ cũ chưa đi ... chuyện đó giỡn chơi ?!... (*)
Chuyện tình yêu đâu phải trò xổ số
Canh bạc nào khi ta đã yêu nhau
Đừng nói chuyện người thứ ba, thứ nhất
Đã yêu rồi hãy soi kỹ lòng mình
Em tự do em sống đời độc lập Ta gặp nhau dù ba tháng trong năm Như Ngưu Lang, Chức Nữ chuyện trên trời Vui vẻ sống chẳng có gì nuối tiếc !... Đặng Quang Chính 07.12.2022
Giòng sông xưa Trời âm u mưa bên ngoài lác đác Giọt mưa nặng nề như gõ lòng ai Giọt mưa đan nhau thiếu bàn tay ấm Giọng cười hôm nao lan tỏa trong nhau Thư viên đây ... cảnh xưa giờ còn đấy Ghế nhỏ đó nơi cổng vào như đợi Bữa cơm trưa đã làm sẵn ở nhà Hộp sôi dẻo hết rồi còn thấy ngọt !... Tựa vào nhau nhìn ra nơi bãi tắm Đủ sắc màu, đủ âm thanh rộn rã Nhịp tình yêu đã sôi nổi trong tim Nhiều dự định những ngày vui sắp tới Một bữa trưa tại ngôi nhà thờ cũ Đời buồn vui kể hết cho nhau nghe Một dấu đen trên nền tờ giấy trắng Khắc vào trí người, ấn tượng không quên Ai nói rằng ... tha thứ dễ như chơi Nhưng vẫn nhớ ... nhớ hoài và nhớ mãi Vẫn còn nhớ ... vẫn còn ghi dấu ấn Khắc vào lòng ... tha thứ được hay sao ?!... Giòng sông đó có bao giờ cố định !?... Đợi một người xuống tắm đến hai lần Cùng giòng nước ... cùng một dòng tâm trạng Hay qua rồi ... một chuyện cũ xa xưa !... Đặng Quang Chính 18.11.2021
Mong một điều Dù ta có ở chốn lao xao Hưởng thú yên vui trong xóm làng Tâm bình đâu cũng bình tất cả Xáo trộn ở đâu cũng rối tung Nay thân yên ổn ngoài đất nước Nhưng trí lao lung nhớ nước nhà Nhớ em chuyện ấy còn đâu đó Nhớ nước Quốc kêu suốt đêm dài !... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Yêu chi nuối tiếc Trên đường đi tôi hát cho nàng nghe Bản tình ca nàng đã nghe người hát Sẽ hát lại anh nghe, nàng nói thế Bản tình ca xây mái ấm hai người Em mãi miết kiếm từng viên gạch nhỏ Em dày công sắp xếp chúng thẳng hàng Mái nhà kiểu em lắp tô rất đẹp Cửa ra vào còn một cánh dở dang. Tôi thương nàng nói thiếp hãy dừng tay Chàng, tôi đây, sẽ ra công tiếp tay Cùng xây dựng ngôi nhà hạnh phúc đó Thiếp và chàng hai người cùng gắn bó Nhưng nên nhớ nền phải cần nối kết
Chất keo son gắn lại mới thành hình
Mái nhà kia phải chồng khít lên nhau
Tránh rò rỉ nhà trở nên ấm cúng
Nhưng trên hết cần cái tình chung thủy
Em tin anh ... ta tin tưởng lẫn nhau
Em thần tượng trong lòng anh tất cả
Anh không phải kẻ tầm thường buông thả
Anh dù ngu cũng biết chọn điều hay
Kẹo đồng kia ai thèm hơn kẹo ngọt
Kẹo ngọt kia bao cám dỗ hay gì
Giá trị gì khi buông thả vu vơ !...
Đã yêu nhau có xá chi xa cách
Đã yêu nhau kể gì Nam với Bắc
Em có lúc mời anh vào nhà mới
Chủ cũ chưa đi ... chuyện đó giỡn chơi ?!... (*)
Chuyện tình yêu đâu phải trò xổ số
Canh bạc nào khi ta đã yêu nhau
Đừng nói chuyện người thứ ba, thứ nhất
Đã yêu rồi hãy soi kỹ lòng mình
Em tự do em sống đời độc lập Ta gặp nhau dù ba tháng trong năm Như Ngưu Lang, Chức Nữ chuyện trên trời Vui vẻ sống chẳng có gì nuối tiếc !... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Say tỉnh Say tỉnh là trò của thế nhân Tôi say tình cảm với người thân Tỉnh khi đất nước quá lầm than Tỉnh lúc trừ khử bọn quan tham Tỉnh lúc đuổi Tàu khỏi giang san Say với đồng bào nỗi hân hoan Say với nàng thơ khi gần cạnh Tỉnh khi thấy được thế gian cười !... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Em còn đâu đó ... Em còn đứng đâu đó ... Trên đường đá bên công viên nào đó Em không là tượng Nữ thần Tự do Bên bến cảng New York nơi xứ Mỹ !... Em là người tị nạn ...
Đã rời xứ ra đi khi không còn lối thoát
Em là người chiến binh
Chống lại độc tài, bất công, lừa dối !...
Bọn người cầm quyền
Bọn mù quáng tôn thờ bóng ma Lê Nin, Các Mác
Chúng dựng thần tượng Hồ Chí Minh
Để xây dựng nên một chế độ phi nhân, phi nghĩa
Chúng gian ác, thâm hiểm
Một loại người hung bạo chưa từng có trong lịch sử Việt
Tạo nên chế độ độc tài toàn trị
Biến con người thành súc vật, biết ăn không nói !...
Em đơn côi, thất thủ
Bạn đồng hành đã mất tích đâu rồi
Những người khác bị bắt giam, tra tấn
Kẻ còn lại chịu những phiên tòa dàn dựng
Em ra đi đau lòng ...
Nhưng sẽ trở về vào ngày xuân của dân tộc
Như bầy chim xa xứ quay về
Chân không còn khoen sắt
Đàn chim thân yêu của đất nước Hót hân hoan chào mừng ngày vui mới Em sẽ không còn đứng đâu đó Hòa nhập dòng người dựng xây đất nước thân yêu !...
Đặng Quang Chính 21.11.21
Tỉnh mê Tỉnh tỉnh mê mê cũng một tuồng Nếu ta không tỉnh sao biết mê Người mê không biết ta còn tỉnh Tỉnh để biết đâu tấn kịch hề Tấn tuồng khác hẳn gian và thiện Kẻ ác người hiền chẳng giống nhau Có thật ta mê hay còn tỉnh Hay bọn chúng mình cũng như nhau ?!... Đặng Quang Chính 20.11.2021
Ôi ... vàng lá Ôi vàng quá ... vàng cả khu rừng vắng Lá đỏ nâu làm sáng cả không gian Như em đó ... lá vàng mùa thu cũ Lẩn khuất đó đây cười nụ đồng tiền Sao lạ nhỉ ?... trông em hiền đến thế Mắt nai nhung ngơ ngác tuổi học trò Trông hồn nhiên trông ngây thơ đến sợ Dáng mượt mà tha thướt lúc tan trường Em đã đi anh vẫn còn vương vấn Bước theo em anh lững thững theo sau Khi quay lại nhìn vu vơ em ngó Anh giật mình như bị bắt quả tang Trồng cây si phải lỗi người trò nhỏ Hay vòng xoay nước cuốn cứ trôi theo Như gió thổi diều cứ bay cao mãi Có thể là lực hút của nam châm ?!... Em đã nói … nếu xem em bé nhỏ
Nhìn em như nai vàng nhỏ ngu ngơ
Đừng theo đuổi đừng làm em e ngại
Đến bây chừ ... nai vắng, thợ săn đâu ?!...
Đặng Quang Chính
23.11.2021
Gặp nhau xứ lạ Quán trọ năm xưa ta gặp nhau Chuyện trò mây gió cuốn qua mau Gió chẳng ngừng trôi, tình càng thắm Tình mơ xây đắp chuyện tương lai Em con thế phiệt trâm anh quá Bao kẻ với tay níu kéo hoài Anh người thôn dã đi xa học Ai biết ai quen chốn thị thành Ngày đó rụt rè tay nắm tay Run run như có gì e ngại Tuy ở gần nhau như cách xa Ôi sao !... cao đẹp tình ta nhỉ Rồi thời gian trôi không kịp nghỉ Em học trời Tây có nghĩ suy Có nhớ còn thương người bạn cũ hay dòng đời đó cứ cuốn xoay Anh trưởng thành trong cảnh chiến tranh Việc nhà việc nước hai vai gánh Ngăn thù giữ thôn xóm yên vui Thư xa có lúc không nhận được Chiến tranh chấm dứt ai cũng mong Nhưng tù cải tạo ai trông ngóng Thân xác vùi chôn nơi vắng xa Anh về mọi việc đã đổi thay Bây giờ ta gặp lại nơi đây
Mừng vui thuở trước còn như cũ
Kỷ niệm ngày xưa vẫn thiết tha
Nhớ nhung thỏa chí bao ngày qua !...
Đặng Quang Chính
28.11.2021
Người dân tính gì... Bạn kể truyện nghe cũng hay đáo để
Có hai người dân phải chịu tử vong
Một ông tên Hiền một ông tên Chín
Ông tên Hiền chết thật chẳng hiền
Ông tên Chín chết không chính đáng Cả hai cùng chết bởi "người lạ"
"lực lượng điều tra độc lập" có cần không?
Chuyện "người lạ" cũng như "tàu lạ"
Nói đến hoài cũng chẳng giải quyết gì
"Lực lượng điều tra" có giống cơ quan Liên hiệp quốc?
Nói đến hoài cũng chẳng giải quyết gì
Kiện "người lạ" cũng như kiện "tàu lạ"
Nói đến hoài cũng chẳng giải quyết gì! "Mắt đổi mắt" "răng đổi răng" thì được
Trò dã man đã có tự lâu rồi
Trước 75 đã có trò khủng bố
Đến giờ này dân phải tự lo toan.
Đặng Quang Chính
Ghi chú:
(*) Mi An (Baodatviet)
Mi An
(1)
http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-ho...oi-la-3045205/ (2)
https://sg-mg61.mail.yahoo.com/neo/l...lcb#6360837287 Bài viết nói về những người dân bị bọn côn đồ (do Công an chủ mưu) đánh chết ngoài
đường phố, vì cự cãi với CS giao thông, trong hay ngay sau lúc bị xử phạt vi phạm giao
thông.
Bang của Tàu phù Có một bọn ... Tàu thù gọi "tàu lạ" Lại nói rằng ... thù ấy "bốn chữ vàng" Dân lên tiếng ... "giặc trong", quân ấy gọi Kẻ đưa tiền ... chúng gọi là Việt kiều Người góp ý ... chúng kêu là phản động Cái tuồng ấy ... của bọn người bán nước Rồi nay mai ... thành bang của giặc Tàu Nói chi nhiều ... bọn ấy một giuộc thôi !... Đặng Quang Chính 04.12.2021
Chim hót trên cây Thuở còn nhỏ ... ôi sao! ... vui vui quá Chuyện đến trường thường trễ ... có sao đâu Lúc tan trường lo bắt bướm, chuồn chuồn Mẹ thương yêu nói các anh đừng phạt Các anh thương hầm hè nhưng không đánh Khi lớn rồi các anh nhắc nhở luôn Đừng điệu đàng sẽ lạc bước đường về Nếu thật thương họ cưới em bằng được Em vẫn vô tư, ngây thơ, trong trắng Có biết gì, có để ý ai đâu Nhưng có kẻ cũng thầm yêu, nhớ trộm Thường ghé nhà chỉ để ngó rồi đi Rồi qua đi mấy chục năm đâu ít Tuổi xế chiều nhưng lòng vẫn rộn ràng Vẫn thích nghe chim kêu, ong và bướm Mấy dàn hoa vẫn không chán, ngắm hoài Rồi một hôm có người đưa tập ảnh
Đủ loại chim, hỏi em thích loại nào
Chim ngoài trời, chim nào em cũng thích
Chim anh trong lồng, em thấy thích hơn
Nhưng ... anh ơi, yêu chim đừng nhốt nó
Trả tự do chúng bay nhảy đời chim
Nếu anh thích, anh cứ tìm anh gặp
Đời chúng mình như chim hót trên cây !...
Đặng Quang Chính
04.12.2021
Bang của Tàu phù Có một bọn ... Tàu thù gọi "tàu lạ" Lại nói rằng ... thù ấy "bốn chữ vàng" Dân lên tiếng ... "giặc trong", quân ấy gọi Kẻ đưa tiền ... chúng gọi là Việt kiều Người góp ý ... chúng kêu là phản động Cái tuồng ấy ... của bọn người bán nước Rồi nay mai ... thành bang của giặc Tàu Nói chi nhiều ... bọn ấy một giuộc thôi !... Đặng Quang Chính 04.12.2021
Yêu chi nuối tiếc Trên đường đi tôi hát cho nàng nghe Bản tình ca nàng đã nghe người hát Sẽ hát lại anh nghe, nàng nói thế Bản tình ca xây mái ấm hai người Em mãi miết kiếm từng viên gạch nhỏ Em dày công sắp xếp chúng thẳng hàng Mái nhà kiểu em lắp tô rất đẹp Cửa ra vào còn một cánh dở dang. Tôi thương nàng nói thiếp hãy dừng tay Chàng, tôi đây, sẽ ra công tiếp tay Cùng xây dựng ngôi nhà hạnh phúc đó Thiếp và chàng hai người cùng gắn bó Nhưng nên nhớ nền phải cần nối kết
Chất keo son gắn lại mới thành hình
Mái nhà kia phải chồng khít lên nhau
Tránh rò rỉ nhà trở nên ấm cúng
Nhưng trên hết cần cái tình chung thủy
Em tin anh ... ta tin tưởng lẫn nhau
Em thần tượng trong lòng anh tất cả
Anh không phải kẻ tầm thường buông thả
Anh dù ngu cũng biết chọn điều hay
Kẹo đồng kia ai thèm hơn kẹo ngọt
Kẹo ngọt kia bao cám dỗ hay gì
Giá trị gì khi buông thả vu vơ !...
Đã yêu nhau có xá chi xa cách
Đã yêu nhau kể gì Nam với Bắc
Em có lúc mời anh vào nhà mới
Chủ cũ chưa đi ... chuyện đó giỡn chơi ?!... (*)
Chuyện tình yêu đâu phải trò xổ số
Canh bạc nào khi ta đã yêu nhau
Đừng nói chuyện người thứ ba, thứ nhất
Đã yêu rồi hãy soi kỹ lòng mình
Em tự do em sống đời độc lập
Ta gặp nhau dù ba tháng trong năm
Như Ngưu Lang, Chức Nữ chuyện trên trời
Vui vẻ sống chẳng có gì nuối tiếc !...
Đặng Quang Chính
07.12.2022
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: