Giòng sông quê hương
Tâm sự cuối năm Bạn trời Mỹ, ta ở trời Âu Bạn chúng ta ở tận Á Châu Mỗi người lỡ vận theo một lối Thời cơ từ đó cũng khác nhau Chung nhau thương một chữ đồng bào Chung nhau tất cả đều già yếu Chung nhau sức khỏe nay xuống dốc Tinh thần yêu nước vẫn còn nguyên !... Đặng Quang Chính 26.12.2021
Sự đời số không Cái sự đời nghĩ cũng hay hay Thấy nó lằng nhằng nhưng cực hay Lúc nhỏ cuồng si có mấy tay Lớn hơn chút nữa si tất cả Càng lớn tuy cay nhưng bớt nồng Ước gì thì ước bớt cái ngông Sao thể làm thay chuyện hóa công Sự đời già quá hóa số không !... Đặng Quang Chính 27.12.2021
Cõi tịnh Bến giác nơi đâu cứ tìm cầu Tìm nơi an lạc ở trong tâm Tâm kia đâu cứ nơi thiền cốc Giữa chợ tâm yên vẫn xảy ra Tâm bình thế giới bình tất cả Giác ngộ đâu cần phải đi xa Cõi tịnh khi hiện diện trong ta Cũng do dưỡng trí tu tâm đấy !... Đặng Quang Chính 28.12.2021
Nhàn Nhàn của cuộc đời sao lắm kiểu Ông Tô nào đó thích ngao du (*) Ông Trứ hỏi nhàn như thế nào (**) Nhân thế ngày nay ôi lắm chuyện Kẻ ngồi câu cá chẳng lưỡi câu Người chờ thời đến không cần động Ta viết vài hàng câu thanh nghị Mặc ai khanh tướng với công hầu !... Đặng Quang Chính 29.12.2021
(*) Ông Tô, tức Tô đông Pha, một trong tám đại văn hào lớn nhất Trung quốc, suốt bảy thế kỷ, từ thế kỷ VII đến XIII, thích ngao du hát xướng
(**) Nguyễn công Trứ và bài thơ "Nhàn"
https://taodan.com.vn/chu.han-nguyen-cong-tru.html
Tâm thơ cuối năm Cuối đông, xuân lại đến nay mai Năm mới thập thò ngoài cửa trước Tháng lại ngày qua tuổi chất chồng Sống chẳng vô tư không thoái mái Lạc thú trên đời tựa nước trôi Long đong thân đó tha phương sống Nhớ nhà, nhớ nước còn ghi nhớ Thuyền chèo còn đó mãi chơi vơi !... Đặng Quang Chính 31.12.2021
Ôi ! ... đừng ngông (Omicron)
Chuyện người ở xứ tự do Ai dại ai chết ai lo cho mình Không chích mất một mạng người Quyết định anh lấy, không người quyết cho Chuyện dịch ở xứ mình đây "Ngóay mũi" phải chịu người dân chấp hành Mua test trả tiền đã đành Bệnh không ... không bệnh biết đường nào đi Đường nào cũng đến âm ti Trần gian cũng thế, âm ti khác gì Sống làm nô lệ khá gì Chết lại tiếp tuc có gì khá hơn Chuyện nào cũng chẳng hay ho Người dân chịu thiệt ai lo cho mình Một đàng mình quyết cho mình Đàng khác kẻ dập kẻ dìm chúng ta Đường nào trúng trật đây nha Chọn đường đi tốt tương lai thuộc mình Cũng là của con cháu mình Đường hoàng đi tới, lình xình thiệt thân !... Đặng Quang Chính 31.12.2021
Thơ diệt tà ma Tự lúc xa xưa vẫn thế thôi Lớp người tử tế lớp lôi thôi Kẻ toan giữ nước người bán nước Ai bọn gian tà người thật ngay Lời ngay đâu sợ cơn bão táp Thanh nghị vài câu cũng chỉ là Bút vẫn phân chia làm hai phái Thơ lời chánh nghĩa diệt tà ma !... Đặng Quang Chính 02.01.2022 02.01.2022
Hương vô thường Cuộc đời nghĩ cũng khá lôi thôi Giảng cứ rêu rao lẽ vô thường Gạt người nhẹ dạ dành vương bá Dối kẻ ngây thơ tạo mến thương Học thì cứ dở dở ương ương Chữ "sĩ" dành lấy cho bằng được Giương oai chỉ tạo những tai ương Lại cứ rêu rao lẽ vô thường !...
Đặng Quang Chính 05.01.2022
Tâm thơ cuối năm Cuối đông xuân lại đến nay mai Năm mới thập thò trước cửa ai Tuổi cứ chất chồng năm tháng lại Sống chẳng vô tư thoải mái sao Lạc thú trên đời con nước nổi Tha phương thân đó cứ long đong Nhớ nước nhớ nhà còn vương vấn Thuyền chèo còn đó vẫn chơi vơi !... Đặng Quang Chính 20.10.2022
08:39
Ôi ! ... đừng ngông (Omicron)
Chuyện người ở xứ tự do Ai dại ai chết ai lo cho mình Không chích mất một mạng người Quyết định anh lấy, không người quyết cho Chuyện dịch ở xứ mình đây "Ngóay mũi" phải chịu người dân chấp hành Mua test trả tiền đã đành Bệnh không ... không bệnh biết đường nào đi Đường nào cũng đến âm ti Trần gian cũng thế, âm ti khác gì Sống làm nô lệ khá gì Chết lại tiếp tuc có gì khá hơn Chuyện nào cũng chẳng hay ho Người dân chịu thiệt ai lo cho mình Một đàng mình quyết cho mình Đàng khác kẻ dập kẻ dìm chúng ta Đường nào trúng trật đây nha Chọn đường đi tốt tương lai thuộc mình Cũng là của con cháu mình Đường hoàng đi tới, lình xình thiệt thân !...
Đặng Quang Chính 31.12.2021
Thơ diệt tà ma Tự lúc xa xưa vẫn thế thôi Lớp người tử tế lớp lôi thôi Kẻ toan giữ nước người bán nước Ai bọn gian tà người thật ngay Lời ngay đâu sợ cơn bão táp Thanh nghị vài câu cũng chỉ là Bút vẫn phân chia làm hai phái Thơ lời chánh nghĩa diệt tà ma !... Đặng Quang Chính 02.01.2022
Hương vô thường Cuộc đời nghĩ cũng khá lôi thôi Giảng cứ rêu rao lẽ vô thường Gạt người nhẹ dạ dành vương bá Dối kẻ ngây thơ tạo mến thương Học thì cứ dở dở ương ương Chữ "sĩ" dành lấy cho bằng được Giương oai chỉ tạo những tai ương Lại cứ rêu rao lẽ vô thường !...
Đặng Quang Chính 05.01.2022
Âm binh Âm binh tài nó ra sao Nó biến nó óa không sao đoán lường Nó giả làm người thiện lương Đến khi cần thiết nó dương cái liềm Cái liềm tượng trưng tử thần
Nó cắt, nó đập không cần đúng sai
Thấy người chính nghĩa ra tay
Phù phép nó biến ra ngay gian tà
Thật ra nó là ác ma
Thờ bọn quỉ đó giết cha không từ
Giết mẹ giết hết mọi người
Ai chống đối chúng hết đường sống nhe
Nhưng chúng không thể hăm he
Chính nghĩa điều thiện người nghe biết liền
Dẫu chậm nhưng sẽ hiện tiền
Đuổi quân gian ác chạy liền một hơi !...
Đặng Quang Chính
08.01.2021
Buồn xa xứ Ông hay cứ nói tâm ông sầu Sầu vì năm tháng chồng chất mãi Xuân cứ ngày qua lại tháng qua "Nhớ nước đau lòng con Quốc quốc Thương nhà mõi miệng cái gia gia ..." (*) Buồn không dấu được muốn rời xa Thoát đời nhân thế đi xa mãi Nhưng buồn viễn xứ vẫn trong ta !... Đặng Quang Chính 10.01.2022
* Bà Huyện Thanh Quan,
https://vi.wikipedia.org/...ua_%C4%91%C3%A8o_Ngang
Băn khoăn
Có câu hỏi "vì sao" đặt lên như câu nghi vấn
hay một lời diễn tả cũng bình thường
Nhưng bình thường với những người không bình thường
hay câu hỏi đặt ra như một lời tâm sự ...?
Ở xứ người ...
Sống lâu cũng không trở thành người mắt xanh mũi lỏ
Ngôn ngữ nói cho nhiều cũng không bằng bé con hàng xóm
Việc người ta làm cài gì cũng xem như là lạ
Láng giềng xứ này khác chi láng giềng xứ mình ... đâu hỉ
Khố rác áo ôm, sống thị thành không ai dòm đến
Sống bạc tiền rủng rỉnh, nơi thâm sâu cùng cốc có người thăm
Gặp nhau ngoài đường, vài ba tiếng chào hỏi nghe hình thức
Xứ họ lớn to vì văn minh cơ giới đi trước
Người càng thiên vật chất, cái tâm càng nhỏ bé
Ở xứ mình bây giờ họ đối đãi với nhau ra sao
hay vật chất thừa mứa nên con người trở nên vô cảm ...?
Trong nước người dân ra đi vì không muốn sống đời câm điếc Nếu điếc câm, con cháu có tương lai, ai chịu làm người xa xứ Họ không về lại nước nhà … vì lá vẫn nuôi cây Khi lá rụng, lá sẽ quay về cội !... Đặng Quang Chính 11.01.2022
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: