Giòng sông quê hương
Tình yêu là thế Tôi đã biết tình yêu là như thế…
Chút ngây thơ lẫn gian dối gọi mời
Là men tình gây nồng nàn say đắm
Vị tình yêu lẫn mật ngọt hương cay
Tôi biết thế nhưng rúc đầu háo hức
Hương tình yêu thoang thoảng lúc gần xa
Mỗi cuộc tình mỗi dạng vẻ khác nhau
Như ong bướm muôn đời say hoa lạ
Tôi từng trải qua bản thân sự sống
Một tình yêu thôi thúc bước vào đời
Yêu con người yêu non sông gấm vóc
Dấn bước đi xem thân mạng như bông
Tôi đã biết tình yêu là như thế
Nhưng hăng say hăm hở bước ngay vào
Tôi yêu người không chỉ tình trai gái
Yêu chất người yêu luôn vị tình yêu
Nếu men tình có làm người choáng ngất
Nếu nhụy hoa làm say bọn bướm ong
Đấy dấu hiệu của con người cuộc sống
Mỗi lần yêu mỗi hương vị cuộc đời.
Đặng quang Chính
Bão lòng Bên này, nghe bên ấy không hay
Thời tiết sao lại xấu thế này
Ở nhà chớ có ra đừơng nhé
Gió cuốn trôi đi sao gặp em
Trời bão mưa dông ghê gớm thế
Nhớ em lòng dạ cứ bồn chồn
Ô hay!..mưa bão trời muốn thế
Vẫn không bằng bão ở trong lòng Đặng Quang Chính Oslo 04.04.2012
10:41
Ông đồ trẻ, ông đồ già Hơn trăm năm trước đây
Có những ông đồ già
Nhìn đất nước can qua
Tưởng chuyện của người ta
Ông đồ vì cuộc sống
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Lây lất sống qua ngày !!....
Ba mươi năm gần đây
Có những ông đồ trẻ
Đất nước bị bán rẻ
Mặc phó bọn cầm quyền
Nước sắp bị đồng hóa
Ông đồ vẫn không hay
Sống cứ kể tụi bây
Đô la là trên nhất !!...
Mùa xuân nào ai hay
Cảnh đời quá cơ cực
Ngư nghiệp không cá mực
Đất ruộng thành sân "gôn"
Còn mùa xuân của đảng
Đất nước còn bị nạn
Khi mọi người vùng dậy
Xuân dân tộc sẽ về. Đặng Quang Chính
Giòng sông thương nhớ Giòng sông đó tuôn mình ra biển cả
Nước sông thu có gợn đục phù sa
Có còn chăng những chuyến tàu viễn xứ
Bóng hình ai vẫn đợi kẻ si tình
Hay giòng nước vẫn trôi đi lặng lẽ
Xóa riêng tư làm phai nhạt tình nồng
Quên người xưa mộng ước thuở ban đầu
Rồi hối hả bám vào bờ bến lạ
Xây yêu thương quên nghĩa cũ tình xưa
Kẻ si tình như cây đa chờ con thuyền cũ
Đến bao giờ mới gặp lại mặt nhau
Hay giòng nước như dòng đời lặng lẽ
Bao đổi thay rồi cũng kiếp phù du. Đặng Quang Chính
Bài thơ cuối Đây có phải là bài thơ cuối
dành cho đất nước tôi sẽ độc lập từ nay
hay là bài thơ còn đang viết dở...
đợi hàng ngàn bàn tay viết trang kết thúc
một chặng đường lịch sử quá đau thương
Ai cũng muốn tâm tình mình trải rộng
Triệu bàn tay xiết chặt cả trong ngoài
Bao trái tim cùng một lòng thổn thức
Dựng ngày mai đất nước mãi yên vui
Cháu con đời đời sống an cư lập nghiệp
Ai cũng muốn cuộc chiến này lần cuối
diệt được thù trong đuổi được bọn ngoại xâm
đất nước thanh bình thịnh vượng
bao bàn tay khối óc dựng quê hương
đất nước vươn mình tiến nhanh về phía trước
Nhưng ..ý muốn còn chờ những con tim nồng cháy
đốt rực lửa thiêng tiếng trống khởi liên hồi
Cờ phất phới bay mọi người tiến về phía trước
Khi bao trái tim còn đang nguội lạnh !...
Bài thơ này vẫn còn là bài thơ dang dở đợi thời !... Đặng Quang Chính 13.05.2012
22:25
Anh lính chiến Cộng Hoà Anh lính chiến của thời gian xa trước
Thuở thanh niên anh xếp bút nghiên
Vì chống trả Cộng quân anh lên đường nhập ngũ
Bản thân anh chẳng mơ ước công danh
Bao phố điêu tàn bao làng quê sụp đổ
Bởi bọn người theo chủ nghĩa ngoại lai
Bao gia đình nát tan bao lòng người ai oán
Cuộc chiến tranh tàn thảm cảnh lại quay lui
Địa đầu phía bắc lại nhường cho Tàu đỏ
Hải đảo biển Đông đã bán đứt cho người
Tư bản nước ngoài xâm lăng nội địa
Sức con người đem rao bán khắp nơi
Anh lính chiến bây giờ cũng chẳng thèm danh lợi
Nhưng xót thuơng ruột thịt ở quê nhà
Dù bà con hay tất cả đồng bào
Máu đã chảy ruột làm sao êm tiếng
Anh lính chiến bây giờ không còn cung kiếm
Dẫu súng trên vai không đạn bắn ai
Nhưng đường lương chính là con đường muôn thủa
Anh quyết chí đi theo đến hơi thở cuối cùng. Đặng Quang Chính
Bài ca mới Ôi tội nghiệp!...những con người yêu nước
Trải rộng lòng mình vượt đại dương
Quê xa thương nhớ lòng trùng xuống
Núi biếc sông dài mộng viễn khơi
Ôi tội nghiệp! ...cây đa chùm khế cũ
Biểu tượng quê hương được đem bán thị trường
Bọn đến mua tụi đầu cơ của thời đại mới
Sống chết mặc bây tiền đầy túi được rồi
Ôi tội nghiệp ...kẻ hát bài hát cũ
Ngày nằm mơ tưởng viễn cảnh đời người
Khúc quân hành ngày xưa còn vang vọng
Nhạc khải hoàn còn đợi một ngày mai...
Đời tự do ...là được sống tại quê nhà
Đời no ấm ..là không quên người cùng khổ
Sống hào hùng..là không cuối đầu khuất phục
Sống hiên ngang ...là gạt bỏ mọi bất công
Bài ca mới mọi người đồng một giọng
Tiếng núi sông tất cả đáp một lời
Cảnh ngục tù trên quê hương sẽ mất
Đẹp cảnh đời đẹp sông núi trăng soi
Người tù cũ..hãy nhìn về phía trước
Dẫu cả nước còn trong cùm gông xích
Vạn tấm lòng sẽ tháo cũi xổ lồng
Ngày chiến thắng ngày của toàn dân tộc Đặng Quang Chính
Tính tranh đấu Tình đất nước khi đến thời tranh đấu
Lửa bùng lên thôi thúc giục lòng người
Nước trên ngàn tuôn tràn trôi tất cả
Vạn bàn tay cùng viết bản hùng ca
Còn chờ gì khi đất nước gặp phong ba
Còn đợi gì khi nhà tan cửa nát
Đời con người sống một lần rồi mất
Chết làm sao cho xứng đáng con người
Giữa sống chết chỉ một giây tích tắc
Ánh vinh quang soi rọi biết bao đời
Khi tranh đấu phải có lòng quyết tử Đặng Quang Chính Oslo 16.06.2012
23:49
Chim báo bão Còn phần đời anh cũng quyết ra đi
Thêm tiếng nói về nhân quyền trong nước
Nếu anh ngã - hàng vạn người đứng dậy
Thành mưa sa gió táp trận cuồng phong
Quét thật sạch những tàn dư, cặn bã
Để dân nghèo sống xứng kiếp con người
Chim báo bão khi nào ngưng tiếng hót
Sau cơn mưa trời lại rạng bình minh Đặng Quang Chính
Thù nhà nhục nước Con phản đối cha cũng quyết ra đi
Hành trang đó người tù trên đất giặc
Cha ngã xuống con là người tiếp nối
Thế hệ măng non thành chông nhọn diệt thù
Đừng khóc nữa chí làm trai đã tỏ
Xẻ núi rừng ngang dọc khắp đông tây
Phi Khanh đây xác thân nơi phương Bắc
Nguyễn Trãi phương Nam lấy thù nhà rửa nhục non sông Đặng Quang Chính
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2012 02:58:10 bởi Đặng Quang Chính >
Bài thơ dài Không kể văn nhân, thi sĩ
Những con người rất đổi bình thường
Sau khi bỏ phiếu bằng chân
họ đã thấy đời đôc lập, tự do
còn quí hơn gì mà họ đã từng được hưởng
Nhưng những văn nhân thi sĩ đó
Những người dân bình thường quá đổi
Sau hơn 30 năm sống ở nước người
thấy được chân lý tưởng tầm thường nhưng đã đổi bằng mạng sống
Chỉ tội nghiệp !...cho những người còn bị tù lỏng ở nước nhà
Những tù nhân lương tâm được hưởng cái gọi là cải tạo
Họ sống tối tăm câm điếc chốn lao tù
Những người dân đen sống trong sự quản thúc của chính quyền độc đảng
Họ biết gì đâu ngoài chân lý được Đảng vẽ tô
Những kêu gọi bên ngoài chẳng trôi đi những phấn son giả tạo
Những bài thơ dài của những văn nhân thi sĩ
lập mãi hoài tiếng chim Quốc đau thương
Những bài thơ đó phải làm vang lên tiếng trống đồng Hùng Vương giữ nước
Tiếng trống rền thôi thúc vạn con tim
Chính nghĩa sẽ sáng ngời bằng những cánh tay hành động.
Bài thơ sẽ không còn dài ...
Bởi bao con tim cùng nhịp đập
Bởi bao cánh tay xiết chặt cả trong ngoài
Ngày vui đó sẽ không còn lâu nữa
Bài thơ dài sẽ kết thúc khúc hoan ca Đặng Quang Chính Oslo 26.06.2012
11:06
Nắng tình Gió trôi từ bốn phương trời
Quyện về phố cát gặp người thuở xưa
Mây hồng rọi nhẹ buổi trưa
Cuộc tình nồng ấm như chưa đổi dời
Mưa rơi từ bốn phương trời
Thấm đẫm sa mạc tình người mênh mông
Thoáng đâu đây một đóa hồng
Sáng lên ánh mắt đẹp lòng người đi
Nắng trời vẫn đẹp lung linh
Mây vẫn trôi nổi nhưng tình còn vương Đặng Quang Chính Las Vegas 10.07.2012
7:32
Hai mái đầu Hơn ba mươi năm trước anh rời xa tổ quốc
lìa bỏ quê hương xa lánh giặc thù
Em với anh hai ta cùng sóng bước
Vai sát vai vượt gian khó hiểm nghèo
hai mái đầu kề nhau tóc cũng vẫn còn xanh
Trên con đường chúng ta đi bao gió mưa giông bão
Em không sờn lòng vẫn vui bước bên anh
Em cay đắng chịu muôn vàn hờn tủi
Em xót xa nhận phiền muộn thay anh
Bởi chúng ta biết đường chúng ta đi không lợi danh phù phiếm
Dòng đời đó bao chông gai trắc trở
Giữ lòng thành lại gặp những tị hiềm
Vươn vai sống bị người đời ganh tị
Sống thanh tao như sen trong đầm vắng
Không ngát hương nhưng tinh khiết, trang nghiêm
Sen trong bùn bao nhiêu năm còn đó
Lòng người ngay thời thế chẳng đổi thay
Em yêu anh vẫn cùng anh sóng bước
Anh yêu em không muốn bước chia xa
Hai mái đầu kề nhau tóc đã ngã bạc màu Đặng Quang Chính
Cuộc hành trình ...
về đất mẹ
Hai mươi năm nữa ...
Nếu tôi sẽ ra đi ...
Cuộc hành trình về lòng đất mẹ
Nếu tôi có được nhiều điều mong ước
Tôi mong ước rằng ...
Dân tộc tôi sẽ đuổi được bọn thù trong giặc ngoại
Ba mươi năm nữa ...
Nếu tôi sẽ ra đi ...
Cuộc hành trình về lòng đất mẹ
Nếu tôi có được nhiều điều mong ước
Tôi mong rằng
Đất nước tôi sẽ độc lập, tự cường
Bốn mươi năm nữa ...
Nếu tôi sẽ ra đi ...
Nếu tôi có một điều mong ước
Mong nước nhà thịnh vượng, con cháu sống yên vui
Cuộc hành trình đó tưởng dài nhưng ngắn ngủi
Cuộc đời người hai mươi năm có là bao
Nhưng đường nhân bản kéo dài không cùng tận
Góp sức mình nhiều thế hệ sẽ thành công. Đặng Quang Chính Oslo 31.07.2012
16:03
Có một ngày … Em có nghe …
Sông nước hờn tủi nhục
vạn người dân mất đất
trăm ngư dân thân xác trôi biển đông
Em có thấy
cả dân tộc đắm chìm
trong mơ vọng kiếm tiền
dưới gông xiềng của bọn mafia đỏ
Em hãy nhìn
Những cuộc biểu tình đây đó
Nỗi căm hờn sôi sục đó đây
Rồi có lúc ngọn sóng thần trổi dậy
Bọn cường hào ác bá
Bọn bán nước cầu vinh
Trôi ra ngoài biển Đông
Đất nước lại quay về thời kỳ tươi sáng Đặng Quang Chính Oslo 07.08.2012
08:02
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: