Giòng sông quê hương
Mèo mun Con mèo mun của em sao mà tội nghiệp ghê (!) đến thế. Đợi em về trong suốt mấy ngày liền Kêu rền rã mấy ngày liền đến chết Nghĩa cử kia xem ra khác cả người Như một con chó ra nằm bên mộ chủ Nằm đến khi sức kiệt tàn hơi Tên của chó bây giờ được nhiều người biết đến! Nhưng phần em, em của người ta Thấy thân hình đẹp anh kêu là beo nhỏ Beo áo trắng anh gọi là beo trắng So với đàn mèo của em, em xinh đẹp hơn nhiều Anh nào muốn gọi em là mèo nhỏ Dù là mèo mun, đụng đến vật yêu dấu của em. Em không phải là mèo của anh, em của người ta! Nhưng nếu em muốn gọi em là mèo mun cũng được. Đặng Quang Chính 20.01.2015
11:21
Bài thơ chung cả nước Tôi đọc thơ anh, thơ tôi và thơ của toàn dân cũng thế Cũng một lòng một hoài bão tương lai Tương lai không phải là một ngày tình cờ sẽ đến mà là thành quả hôm nay bao nhiêu người gắng sức Miệt mài đấu tranh không chỉ nói suông Đấu tranh tự nội thân và với bọn gian bán nước «Tận nhân lực tri thiên mệnh đúng thôi Còn Đấu Tranh tức còn Hy Vọng sáng ngời Đâu có gì vĩnh cửu, trường tồn cõi thế ? ! Độc Ác như bạo chuá Tần Thuỷ Hoàng thuở xưa Có kéo dài được trăm năm, ngàn năm chăng hả ? Cộng sản nay mai cũng sẽ Cáo Chung, tan rả Đó là lẽ VÔ THƯỜNG cuả trời đất chả có chi lạ» (*) Tôi viết tiếp theo anh... viết tiếp một điều chẳng có chi là lạ Mọi vật cũng như cuộc đời một người, một quốc gia dân tộc Có lúc thịnh...rồi lúc suy chẳng ai biết trước Như trái cây trên cành lúc chín quá sẽ rơi Đó là luật tuần hoàn của trời đất từ lâu Nếu anh viết theo tôi... điều đó cũng chẳng có chi là lạ Đừng đợi trái chín cây rơi xuống Chín quá rồi thúi quá phải quăng đi Phải tận lực hái ngay khi chúng vừa thành quả chín Lẽ tuần hoàn hay luật vô thường cũng là chân lý như nhau Chúng ta cùng nhau cùng triệu người trong nước Cùng cất giọng ca chung bài yêu nước thương nòi Bài ca chung bài ca đoàn kết Cùng một lòng diệt kẻ bán nước hại dân Cùng một lòng dựng xây vinh quang tổ quốc Âm vang tiếng trống đồng Hùng Vương sẽ còn mãi vang rền... Đặng Quang Chính 14.02.2015
22:48
* KIỀU PHONG (Toronto)
Cuộc triển lãm tranh của hai họa sĩ Munch và Bjarne Melgård kéo dài từ 31.01.15 đến 12.04.15. Danh họa Munch (1863-1944), người Na Uy, nổi tiếng trên thế giới với 3 họa phẩm: The Scream (1893) Madona (1894-1895) và Puberty (1895).(1) Họa sĩ Melgård(1967-...) là một họa sĩ Na Uy, có trụ sở văn phòng tại Nữu Ước. Họa sĩ được diễn tả như là "một trong những họa sĩ quan trọng nhất của Na Uy" và sau khi phổ biến công chúng tác phẩm điêu khắc "Chair", được giới báo chí ca ngợi như là "Người họa sĩ Na Uy nổi danh nhất sau danh họa Edvard Munch (2). Họ có một số điểm giống nhau, chẳng hạn khi tham chiếu về các đề tài như tình dục, giống phái, sự chết, cô độc và xa lánh, cả hai đưa ra những kinh nghiệm trọng tâm về con người thời đại, nhưng trên nến tảng của mỗi thời gian khác nhau của hai người. Cuộc triển lãm còn kéo dài khoảng 2 tháng nữa, nhưng thời gian vừa qua đã có những phản ứng sôi nổi trong báo giới và những nhà nghệ thuật. Một trong những luận cứ của họ cho rằng, cuộc triển lãm đưa ra những hình ảnh có tính khiêu dâm, ấu dâm...v..v..và do đó làm sai lệch hình ảnh của danh họa Munch. Sau khi xem triển lãm, người viết có cảm hứng, được diễn đạt như dưới đây. Giấc mơ và cơn mê Hôm qua tôi đi xem tranh Danh họa Munch và Melgård Munch đã mất nhưng Melgård còn Danh họa bật tung nơi tiềm thức Sex một thời cổ điển xa xưa Nhưng cũng làm "shock" bao nhiêu người thuở đó Sex của Melgård thời Internet Trào ra ngoài những thực tế thời nay Tối đêm qua tôi nằm mộng Cùng thằng em lọt vào cõi hoang dâm Chúng làm tình với nhau trông như loài thú Đứa em này không cảm thấy hứng tình Chúng tống cổ nó ra ngoài băng nhóm Bọn chúng đưa tôi xem băng video về việc đó Như thầm bảo nếu tôi không khác thằng em Sẽ bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng chúng nó Tôi ra khỏi giấc mơ, giấc mơ Munch thuở trước Mọi tiềm tàng trong vô thức bung ra Hay qua thằng em tôi muốn trào ra những gì tích tụ Nhưng giữ lại mình một ít danh giá con người Ra khỏi địa đàng tôi bay trên niềm mơ ước Tình cảm gái trai tình dục đủ không dư Giấc mơ là con người tôi hay là cơn mê tạo thành mơ ước đó Munch và Melgård có phải là anh em với nhau? Đặng Quang Chính Munch 20.02.2015
09:50
Ghi chú:
(1) http://en.wikipedia.org/wiki/Edvard_Munch
(2) http://en.wikipedia.org/w...d#cite_ref-ES_meet_2-2
Tình em và đất nước Anh muốn nói với em... Ta nên đi cho trọn.. Cuộc tình đời đầy rẫy những gian nan Những trắc trở băn khoăn Cũng như đêm dài rồi ngày mai lại sáng! Anh muốn nói với em... Tình cảm ta dành cho đất nước Mênh mông trào dâng như nước biển ngoài khơi Có lúc thủy triều nước xuống Chẳng qua tuần hoàn luật tạo hóa đặt ra Ta muốn nói với nhau... Tình chúng ta như tình yêu đất nước Ru mãi ngàn đời như sóng vỗ mênh mang Có tình em gắn bó Sẽ giúp anh đi hết trọn cuộc đời Đặng Quang Chính Oslo 29.04.2015
10:15
Ngàn dặm phong sương Nàng trùng dương đi khắp nơi sông biển Lấy xứ người làm quê của riêng mình Phận bèo trôi biết đâu bờ bến cũ Thương kiếp người lận đận của riêng ai Số phận mỗi người không ai biết trước Ta người con của sông dài biển rộng Chí vẫy vùng ngang dọc một thời xưa Thú giang hồ gươm đàn treo nữa gánh Nữa gánh yêu thương gửi đến cho người Người càng xa gánh thương yêu càng nặng Một ngày kia đàn con yêu đất nước Giòng giống Lạc Hồng quay trở lại giang sơn Đuổi giặc ngoại xâm dựng xây đất nước Gánh gươm đàn trả lại thú yêu đương Ngàn dặm phong sương bấy giờ là tình yêu chăn gối Đặng Quang Chính 08.05.2015
9:55
Tình đong đưa (Gửi người bạn vừa đến Saudi Arabia)
Bạn:
Thơ ai gửi hay khách chưa đáp lại Kẻ đi người ở lòng ai trĩu? Nửa gánh yêu thương nhận sao đành? Khách quay lưng nghe lòng thổn thức Không biết chính mình hay của bạn Oslo... …….
…….
Đáp:
Lòng thổn thức mọi người ai cũng có Có tại Oslo hay tại Việt Nam Tại Việt Nam hay tại Saudi Ả Rập Tình vấn vương nên cứ mãi kéo dài Cứ kéo dài nên tình thêm nặng trĩu Lòng thổn thức ai nghe ai không hiểu Tiếng thời gian cứ thế mãi đong đưa!... Đặng Quang Chính Oslo 23.05.2015
9:40
Con sẽ trở về.... Con sẽ trở về với hàng triệu người con dân nước Việt. Xứ sở quê người đất nước tạm dung Con sẽ trở về trong vòng tay hàng triệu người mở rộng Tất cả vỡ ào... ôi! hạnh phúc tự do Đất nước người không chỉ dư thừa bơ, sữa Họ cũng còn thừa những dân chủ, nhân quyền Đất nước người không chỉ thừa bánh mì, ngô đậu Họ cũng còn thừa cách đối xử tình người Đất nước ta tiền rừng biển bạc Nhưng tiền rừng biển bạc ở đâu mà dân chủ chỉ là bánh vẽ và nhân quyền chỉ là trò chơi của bọn cầm quyền Biển bạc đâu rồi Biển Đông đã bán Rừng tại biên cương đã dâng bọn Tàu phù Dân oan khiên từng ngày đêm khiếu kiện Nhân công xí nghiệp nước ngoài bán máu, vắt mồ hôi Biết bao giờ ngư dân ta ra khơi không bị bắt Biết bao giờ dân thoát khỏi vòng tay bọn cường hào ác bá Biết bao giờ công nhân hưởng được giá trị sức mình làm ...và sông núi kia của ông cha sẽ được trả về cho dân tộc ..?? Câu trả lời không của một riêng ai không của anh, của chị mà của toàn nhân dân trong nước Khi tiếng nói lương tâm của cả triệu người vùng lên đòi hỏi Bọn Thái thú tân thời sẽ sống kiếp lưu vong Con sẽ trở về với hàng triệu người con dân nước Việt. Hãnh diện ngẩng cao đầu xây dựng lại quê hương Hãnh diện sóng vai cùng bạn bè năm châu thế giới Ôi!...hạnh phúc vỡ ào...độc lập, tự do! Đặng Quang Chính 06.06.2015
Khủng bố là gì?
Một cuộc họp (1) đại diện các quốc gia trên thế giới về việc chống khủng bố trên một hòn đảo trong Thái Bình Dương. Cuộc họp đựơc xem là thành công. Nói chính xác hơn, tuy có vài cuộc phản đối, nhưng cường độ không đáng kể. Sau ba ngày họp, tất cả đồng ý đưa những nước sau: Đức, Anh, Úc, Mỹ, Pháp... và Việt Nam vào Ủy ban tổng kết và trao đổi kinh nghiệm. KINH NGHIỆM Đức:
Sợ nhất cái bọn biểu tình Anh:
Lâu lâu nó đánh nó tìm giết ta Úc:
Bọn chúng nó hết làm càn Nhập cư tùy luật nhập gia tùy người (2) Đến nước người, học tiếng người Gắng sức làm việc chớ lười chảy thây Kinh Koran chẳng riêng tây Hòa hợp tôn giáo mới là an vui Pháp:
Bọn khủng bố làm lung tung Giết nơi sân bóng ...giết nơi hí trường Việt Nam:
Anh này nói chuyện buồn cười Giết người nơi chốn chiến trường nói chi Khủng bố hai chữ khắc ghi Giết quân, cán, chính, tránh chi dân lành Nước tôi lâu nay an bằng Ấy nhờ khủng bố sách thầy chúng tôi Mỹ:
Sẵn đây nói riêng chút thôi Thuở trước Do Thái về nguồn tập trung Khủng bố sử dụng lung tung Lập quốc xong rồi vẫn cũng đường xưa Pa-les-tin cũng chẳng vừa Khủng bố mày một đến mười là tao Mỹ đâu làm chuyện tào lao Chúng mày cứ giết dân tao đếch bàn ..... ...... Sẵn đây có chuyện lan man Việt Nam cuộc chiến kéo lan đến giờ Miền Nam thua trận bỏ cờ Chiến công thật đáng tuyên dương tự hào VIỆT NAM Bây giờ chẳng cần nói quanh Duy vật biện chứng là thầy chúng tôi Con vật cũng như con người Giết vật có thịt, giết người lời to Của cải sẽ chất đầy kho Không người tranh giật khỏi lo điều gì Nói ra nghe cũng kỳ kỳ Bọn IS đó xá gì chúng tôi MỸ: Các anh cứ mãi tự tôn Các anh duy vật, có hồn bọn kia Ôm bom tự sát một mình Các anh sát thủ thình lình trốn luôn ... Bây giờ đừng nói tuồng luông Giết ai cứ giết … miễn trừ chúng tôi TỔNG KẾT:
Khủng bố là cái chi chi Thời buổi bây giờ cũng chỉ một thôi Chiến thuật nó đánh chúng tôi Chiến lược nó đánh khắp nơi hoàn cầu Thánh chiến có kinh Koran Thánh tử vì đạo lên nhanh thiên đàng Ở đấy mới thật địa đàng Mười cô trinh nữ một thằng cùng vui Ôm bom húc càn cứ ủi Một mình tao đổi bọn hủi chúng bây Thử xem phương cách nào hay .......... ....... Thôi đừng có nói lung tung Cùng nhau giải quyết việc chung sống còn
Đặng Quang Chính 28.11.2015
13:13
Ghi chú:
(1) giả tưởng
(2) đường lối mới của nước Úc
Đóa hồng đen Người yêu tôi tặng một đóa hồng Thoáng chút ngập ngừng tôi nhận lấy Nhận đóa hoa hay nhận tình người Nếu tình người tôi vui nhận nó Đóa hồng đen làm người sửng sốt Màu đỏ nguyên si biến mất rồi Bởi đột biến gen ai biết được Cất một nơi riêng chẳng ngắm nhìn Từ năm 17 thế kỷ trước Đất nước Liên Sô ưu ái trao Màu đỏ nguyên si thêm liềm, búa Đảng ta vồ vập tưởng thương yêu 80 năm qua đâu phải ít Con đường xã hội cứ đi theo Lại thêm độc đảng chuyên quyền trị Mất đất dân than có kể gì! Màu đen của loại hoa tên Hồng Làm người sửng sốt cất nơi riêng Con đường xã hội màu máu đỏ Giết chết dân mình phải tránh xa Nay màu máu đỏ đà đột biến Gen của thú hoang chẳng phải người Con Nhân sư đầu người mình thú Ác vô cùng phải loại chúng ngay Loại chúng bằng gươm tên giáo mác Loại chúng bằng bom lửa hơi cay Loại chúng bằng trí nhân Nguyễn Trãi Đừng bất bạo động, chết không kịp ngáp! Con thú hoang nhập bầy quái vật Con đầu đàn bọn Tàu đỏ ác gian Chúng trao ta một đóa hồng đen Đừng tưởng thương yêu, sẽ ngàn năm tăm tối!!.. Đặng Quang Chính 22.12.2015
08:40
Nghe mà quặn lòng đau...
Trước kia do Kissinger mà miền Nam thua trận
Hắn nói cười "Sao không chết cho rồi !..." 30.04 mọi người cuống cuồng rời khỏi nước Có khoảng trăm ngàn người chớ đâu có nhiều hơn Một ông Dân biểu Mỹ đáng thương Vận động HO cho thêm một số sĩ quan VN sang Mỹ Lương tâm con người bớt dằn vặt oán hờn Thôi thì có thêm còn hơn không có gì hết trọi Nay một lần vận động mới... Rồi sẽ có hơn năm trăm sĩ quan thương tật Nếu sẽ sống được ở xứ người...(?) Cuộc đời bớt buồn hơn trước khi nhắm mắt Nhưng... Nỗi buồn của những người còn ở lại Những người lính oai hùng một thời trên chiến trận Họ có bớt buồn hơn khi lần nữa cấp chỉ huy lên đường di tản..?! Nhìn trận địa giờ đây kẻ thù vẫn còn quanh đây đó Những người lính năm xưa bây giờ đã thành người tàn phế Khi nhìn thấy cấp chỉ huy lên đường di tản, họ chẳng biết khóc cười Phần tôi, tuy ở nơi xa, nghe tin đó mà lòng thấy quặn đau! Đặng Quang Chính 06.01.2016
09:42
Ngày dân làm chủ Mỗi ngày thức dậy mở đài nghe trang mạng Chuyện động lòng cứ thôi thúc tâm can Cái xã hội kia sao lắm điều trái ngang Không rủ bỏ phường buôn dân bán nước Nghĩ cũng tội dân nghèo bạc phước Cõng trên mình bọn tàn ác quan tham Bọn bán nước đóng vai trò yêu nước Diễn vở tuồng Thái thú chẳng ai hơn Tội dân nghèo còn lầm than hơn nữa Làm công nhân bị bóc lột tận xương Đánh bắt cá bị bọn Tàu trấn lột Mảnh đất nhà còn bị chiếm không tha Họ muốn vùng lên tay không tấc sắt Không hỏa tiễn, súng dài và lựu đạn Họ chỉ có một tấm lòng thuần hậu Thương cho mình thương đến cả mọi người Thương không biết vì đâu mang khổ đau Nếu rõ biết phường buôn dân bán nước Chắc lòng người sẽ trở thành một khối Ý chí ấy không lực nào cản nổi Ngày tháng tới đây những ngày quyết định Đuổi giặc nhà viết nên trang sử mới Vận mệnh nước nhà do bởi toàn dân Ý chí ấy giặc Tàu kia cũng khiếp Đặng Quang Chính 30.01.2016
21:24
Ai nhớ thương ai Anh nói gì em nghe có rõ Anh nói "dzầy" em hãy lắng nghe Thương em thuở cau kia còn nhỏ Nhớ em mãi trầu muốn ra hoa Thương em tình mãi chập chùng Xa em tình lại não nùng làm sao Cứ nhớ thương, thương rồi lại nhớ Bóng hình ai khêu gợi trong đêm Chợt thức giấc tưởng người tiên nữ Đêm như ngày cứ ngỡ gặp em Tương tư bệnh ấy có ngờ Tình đơn phương đó bao giờ mới yên Em cắc cớ nhớ ai em hỏi Ai nhớ em không biết hay sao Bây giờ nhớ ai trời cao có mắt Thương em rồi ai biết cho ta Dù em có lúc rồi xa Tâm tình này mãi trong ta tuyệt vời! Đặng Quang Chính 27.02.2016
23:35
Ngày Phạm Viết Dũng ra tù Tin em ra tù tưởng cũng như việc ra tù của bao nhiêu tù nhân khác
Bởi nó đã chứng minh rằng cái ác đã lên ngôi
Nhưng, không... nơi tay em in hằn hai chữ "Sát thát"
Như giòng sông Bạch Đằng cuồn cuộn chảy khi xưa
Bộ chiến y trên người em, bộ đồ lính Cộng hòa trước năm 75 đã mặc
Nhưng không phải để phục hồi chế độ đó hôm nay
Đường em đi đường tự do, dân chủ
Lá cờ vàng là biểu tượng con tim
Ngày xa xưa Trần Quốc Toản bóp cam thề đưổi giặc
Nguyễn Thái Học bỏ đường học vấn lập thành VN Quốc dân Đảng.
Nguyễn Viết Dũng bỏ đại học Bách khoa lên đường mang theo một ý thức mới
Nhắn nhủ với mọi người rằng chính quyền phải sợ người dân
Nguyễn Viết Dũng bước ra khỏi nhà tù với tinh thần cương nghị, tự tin và bất khuất
Ngày xưa em là thư sinh trong chiếc áo trận lính dù biểu tình ngoài phố
Nay ra tù như Phù Đổng vươn vai
Em lớn lên như nhận thức của bao đồng bào, dâng cao như triều dâng ngoài biển
Cuốn bọn nội thù, bọn Tàu đỏ ra khơi Đặng Quang Chính 15.04.2016
22.11
Hy sinh Ông Bùi Bảo Trúc ơi!... và nhiều đồng bào thân thương của nước tôi Tất cả cùng bào thai, một bọc sinh ra nên tuy ở nơi xa Tất cả trong ngoài thương nhau như ruột thịt! Máu chảy ruột mềm... Con của mẹ đã nhiều lần vật vã Phải cõng thằng Tây, bị thằng Tàu dậy cho bài học Không chỉ dậy, nó còn muốn chơi trò đồng hóa Việc trước tiên nó gieo virus khắp nơi Virus ung thư truyền qua thực phẩm Virus tinh thần qua Bộ chính trị nước tôi Con bệnh thoi thóp nằm chờ Đợi chủ Tàu phù nuôi từng giọt thuốc "Đông Á bệnh phu" một chữ mới ra đời Tác giả chữ mới kia ông Bùi Bảo Trúc (
*)
Cùng nghĩa đồng bào nhiều người thấy như ông Nhưng nếu tất cả nói KHÔNG Đừng chiến đấu với kẻ thù lại chơi trò "Bất bạo động" Xây dựng "xã hội dân sự" như cho thuốc bổ đến con bệnh ung thư Trị bệnh độc phải dùng cách cực độc Phải cưa, phải mổ ...phải dùng liều thuốc tối đa Chữa bệnh cá nhân cũng như bệnh trầm kha của đất nước Phải đúng thầy, đúng thuốc, đúng cách ..chớ lần khân Nhất là đừng than thở, đừng khóc la vô ích Ta phải nhất quyết cho ta, đất nước ta cũng thế Như ít ra một lần Diên Hồng hội nghị cho ta bài học Mấy bô lão, nước nhà yếu, lấy gì đối địch Tiếng trả lời vang rền cả nước, "hy sinh" Ôi thiêng liêng!...vì hai chữ ấy mà dân tộc ta trường tồn đến ngày nay do tinh thần bất khuất! Đặng Quang Chính 23.05.2016
07:38
Ghi chú:
(*) «Nhưng khác với “Đông Á Bệnh Phu” ở Trung Hoa thời thế kỷ 19, các “Đông Á Bệnh Phu” ở Việt Nam đang được sự tiếp tay của chính nhà nước Việt Nam. Nhà nước không làm bất cứ gì để ngăn chặn các việc làm giết người Việt của Trung Quốc, để mặc và khuyến khích, tiếp tay với Trung Quốc kệ cho người Việt trở hành “Đông Á Bệnh Phu” của thế kỷ 21.
Khốn nạn vô cùng!...» BB. Trúc
(
https://mg.mail.yahoo.com/neo/launch?.rand=5bb48c4e62jvt#9449762475)
(**) Không hiểu tác giả (BBT) dùng nhóm chữ này theo nghĩa tiêu hay tích cực. Nhưng, một nghĩa tích cực của nhóm chữ đó, được hiểu như sau:
"...the most common feature of the image of “the sick man of East Asia” was the profound consciousness of self and awareness of the external world towards the right choices and positive action to protect the existence of their country and people in the competitive world full of challenges....)
(
http://khoavanhoc-ngonngu...temid=108&lang=vi)
Trần Huỳnh Duy Thức Đêm như dần sáng .. Đàn cá trở mình ... Nước biển như trong trở lại Trong nhà tù ngọn nến sáng hơn Có phải ngọn nến sáng hơn khi dần tàn lụi Ngọn nến tàn của bọn cường khấu nước ta..? Hay ý chí quật cường của người tù chính trị..? Trần Huỳnh Duy Thức tỉnh thức trong khi bao nhiêu người còn ngủ ... Tinh thần ấy, hy sinh vì đất nước Chọn làm cổ thụ tại quê hương ... hơn là làm cây sậy sống tại đất nước người Tinh thần đó tinh thần cha ông chúng ta thuở trước Trước bọn xâm lăng không chịu cúi đầu Trước lực áp đảo của quân thù không hề khiếp sợ Đánh chúng thất điên bát đảo phải ngậm ngùi công nhận Đất nước này là của dân Việt phương Nam Ngày nay bọn Thái thú tân thời Ngậm miệng ăn tiền, đất đảo dâng cho chúng Lòng người dân căm phẫn Chúng dùng ngục tù ngăn ý chí người dân Trần Huỳnh Duy Thức, người của toàn dân Thân trong ngục tù, tinh thần dõi theo bước chân của những người yêu nước Tất cả sẽ một lần tỉnh thức Cùng góp tay đưa nước nhà qua đại họa Hán Tàu Đặng Quang Chính 23.05.2016
10:49
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: