Giòng sông quê hương
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 26 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 383 bài trong đề mục
Đặng Quang Chính 25.10.2016 11:32:17 (permalink)
0
 
Formosa khắp nơi
 
Đã ít ra ba năm rồi không kém
Người dân Văn Giang nay đã được những gì...?
Khiếu kiện ngày đó giờ chung kết ra sao
 
Chỉ biết rằng trước Văn Giang đã có vụ Đoàn Văn Vươn
Dùng súng hoa cải và bình ga tự chế
Để ngăn chận đoàn cưỡng chế muốn cướp đất anh ta
Rồi Đặng Ngọc Viết ở Thái Bình phải bắn cán bộ giải phóng mặt bằng rồi tự sát
Còn hơn nhìn chúng cù nhầy để dân khiếu kiện ngồi chực cửa quan tháng này sang năm khác.
 
Ngày đó dân Văn Giang nói rằng...
Nhà cầm quyền chỉ muốn bảo vệ tập đoàn tư bản
nên đàn áp dân, dân phải căm tức đấu tranh
Đã đấu tranh là đương nhiên đổ máu
Việc này dân Văn Giang đã xác định lâu rồi!...(1)
 
Nhưng cuộc đấu tranh không nghiêng thắng lợi về cho họ
Bởi từng chiếc đũa không sức nào cưỡng được
Bọn hung thần với vũ khí trong tay
Phải nhớ rằng bó đũa như sức đoàn kết của cha ông khi trước
Cùng một lòng bọn Mông Cổ tan tành!
 
Dân Kỳ Anh, Hà Tĩnh lần này làm thấy được
Hãy một lòng siết chặt tay trong tay
Lúc thế tĩnh hãy nhu mềm kiềm chế
Bị đàn áp sẽ vươn mình đứng dậy
Nhưng thời cơ tĩnh, động phải kỷ lưỡng điều nghiên
 
Thế trận Formosa không dễ gì giải quyết
Bất cứ nơi nao hễ môi trường nhiễm độc là một Formosa mới
Cứ trường kỳ tranh đấu sẽ thành công!
 
 
Đặng Quang Chính
24.10.2016
22:19
 
Đặng Quang Chính 05.11.2016 20:57:42 (permalink)
0

Giấc mơ yêu người

Hôm qua nghe khúc nhạc buồn
Buâng khuâng ngắm ảnh như tuồng bên nhau
Nụ hôn còn đó ngày xưa
Nồng nàn đằm thắm vẫn chưa nhạt mùi
Nhớ về dĩ vãng ngậm ngùi
Ôi con mắt ấy chôn vùi đời ta!
Nụ cười da diết miên man
Trăm gai ốc mọc trong ta bàng hoàng
Hôm nay nghe lại bài ca
Ngổn ngang tâm sự nát tan cõi lòng
Ước gì em trốn trong mơ
Cho anh đi nốt cõi thơ trên đời
Yêu em yêu trọn đời người
Yêu anh em dệt giấc mơ tuyệt vời!


Đặng Quang Chính
05.11.2016
14:35
Đặng Quang Chính 13.11.2016 20:48:52 (permalink)
0
Trăm năm cõi thế
 
Lúc chúng ta sắp sinh ra chúng ta không biết gia đình nào chúng ta sẽ đến
Cứ tưởng cuộc đời trên trần thế này lâu ơi quá là lâu!..
Cuộc hồng trần cứ như thế giới bao la khi ta còn trong cõi mông lung huyền hoặc
Có ngờ đâu nơi ta đến đầy ái ố, sân si, hỉ nộ
Có ngờ đâu nơi đây đầy yêu ghét, đau buồn
Có những người vì lạc vào trầm luân như thế đã ra đi
Có những người đạt những điều gần như mong muốn
lại tự kết liễu đời mình dù đoạn đời còn lại vẫn còn dài.
Có người, đời chẳng lắm phong ba, tự mình ngồi tính sổ cuộc đời
Còn bao lâu?!...
Ôi!...câu hỏi đó do tự bi quan, yếm thế
hay đầy lạc quan, tích cực, sống vui những ngày còn lại
vui vẻ ra đi khi đã trút hơi tàn
Ôi!..ta cứ tưởng xuống trần trong chốc lát
Có ai ngờ thắm thoát đã trăm năm!...
 
 
Đặng Quang Chính
13.11.2016
11:20
 
Đặng Quang Chính 26.11.2016 17:51:04 (permalink)
0

Thú vui người cao niên 

Vào lớp học cứ tưởng mình già chát! 
Nào ai ngờ có hai bạn còn gân 
Một bạn nhỏ hơn tôi đến hai tuổi 
Bạn kia cùng độ lệch nhưng chẳn bảy mươi 
  
Vào phòng thể dục của trường cũng cùng suy nghĩ 
Cứ tưởng mình tập lâu nhất hơn người 
Nào ngờ gặp đúng hai kiện tướng 
Bà "cúp thùng thiếc"(*) vẫn tập tỉnh bơ 
Anh kia hai tròng mắt kiếng tối thui 
Dựng cây gậy cạnh bên, anh chạy, đi, thoải mái 
  
Cuối tuần thỉnh thoảng xem triển lãm 
Hình ảnh trong tranh khác gì cảnh đời thường 
Đôi lúc nghe phê bình chuyện văn chương người khác 
Chuyện giấy mực và xã hội thực tế khác gì nhau 
  
Nhưng có chuyện không hẳn là vui thú 
có lẽ là chuyện buồn vươn vấn mãi không thôi 
Người cao tuổi khi rảnh lo cho cháu 
huớng dẫn những người con yêu dấu... 
trở lại quê hương xây dựng đất nước nay mai 
nhưng sẽ không cản trở vì đập rồi mới xây được tốt! 
  
Đúng là không vui thú!... 
Chuyện làm sao vui khi nước nhà không ổn định 
Ngàn năm xưa lệ thuộc đã qua đi 
Nhưng một ngàn năm nữa cho những lớp người thừa kế 
Lớp người sẽ ra đi sẽ không còn gì để nói 
Nhưng những thế hệ sắp tới kia sẽ nhận được những gì...?! 

  
  
Đặng Quang Chính 
Vallhall Arena 24.11
26.11.2016 
11:32 
  
  
  
  
Ghi chú
(*) lưng còng gần như nằm ngang 
 
Đặng Quang Chính 24.12.2016 02:51:38 (permalink)
0
Thế giới của em
 
Em đài các bên ngoài ai cũng thấy
Dáng thon dài ai ai thấy cũng mê
Mặt thanh tú mắt môi đều xinh xắn
Miệng nói cười trông duyên dáng làm sao!
 
Nét đoan trang ẩn đâu đó ai hay!
Nguồn kiến thức tiếp thu hoài không cạn
Lòng nhân ái hưởng của cha lẫn mẹ
Cư xử với người lịch thiệp đàng hoàng
 
Nhìn qua em một suối nguồn sức sống
Thể dục điều hòa sinh khí tự nhiên
Bọc quanh em nguồn năng lượng vững bền
Từ tâm khảm gợi anh tượng thần Venus!
 
Anh chợt muốn hôn lên khuôn mặt đó
Hớp vào hồn sức sống của tình yêu
Muốn mơn trớ trên đôi gò bồng đảo
Vục mặt sâu vào đen thẳm hư không!
 
Ôi!...thế giới thần tiên sao huyền ảo
 
 
Đặng Quang Chính
23.12.2016
20:44
 
Đặng Quang Chính 18.03.2017 03:30:28 (permalink)
0
Sóc thương

Con sóc nhỏ bỗng nhiên xuất hiện
Lẫn trên cành tưởng đâu đó loài chim
Em đến em đi không ngờ như thế
Sóc nhỏ của anh sao cứ thế hồn nhiên

Em vô tư hay giả vờ nai ngơ ngác
Dẫm đạp lá vàng rơi như cứ sợ anh cười
Rồi thư thả đôi khi em lui tới
Cứ chập chờn trong mộng ảo nơi anh

Rồi em hẹn em khuất lần không tới
Như nai vàng sợ mắt cọp đâu đây
Anh muốn vồ vập em nhưng còn e ngại
Nai biến mất sóc kia không còn nữa

Sóc lanh lẹ, dễ thương nhưng rắn mắt
Cặm cụi gặm lộc non như chẳng biết điều gì
Rồi chợt biến chẳng thiết điều gì nữa
Bỏ mặc anh trơ trụi đứng nhìn đời!...

Anh cô đơn làm gan kiên nhẫn đợi
Lộc đầu cành đợi xuân tới đâm chồi
Tình yêu thăng hoa thời gian mài thêm sắc
Tình cảm đôi ta càng ấp ủ càng nồng!...

Rồi một ngày sóc kia quay trở lại
Chút bỡ ngỡ ban đầu rồi nồng thắm như xưa
Anh chợt giật mình tưởng chiêm bao tỉnh giấc
Robinhood (*) xưa kia nay gặp lại sóc đuôi dài (**)


Đặng Quang Chính
17.03.2017
08:54



(*) Robinhood, một nhân vật được xem như người hùng, hay làm việc cứu giúp người khốn khó, trong một loạt phim trước đây khá lâu, của Âu châu. Nhân vật này xuất hiện với mũ da thú, có đuôi dài phía sau như con sóc.
(**) Ngụ ý rằng, người hùng đã làm xong sứ mệnh và gặp lại người yêu của mình.
Đặng Quang Chính 29.04.2017 16:43:11 (permalink)
0

Ngày mai của đất nước

Đã hơn 40 năm ta còn thương tiếc!
Năm bảy mươi lăm, tháng tư ngày ba mươi
Lich sử sang trang sao lắm cảnh trái ngang
Cái ác lên ngôi, cái thiện bị lật nhào

Thương cả triệu đồng bào đã chết trong cuộc chiến
Thương cho đất nước này bị tàn phá đạn bom
Tiếc làm sao bọn tham tàn lên ngôi thống trị
Tiếc cho hàng trăm ngàn nhân viên chế độ xưa bị tù cải tạo

Thương tiếc đó nếu kể mãi không cùng
Thương tiếc đó lòng dạ nào chứa hết
Có khóc than sẽ diễn đến bao giờ..?
Có đâu bằng đổi thành dạng hờn căm

Lòng căm thù toàn dân trở thành Quốc hận
Quốc hận của toàn dân không phải chữ đầu môi
Quốc hận của mọi người là biến đau thương thành hành động
Một chiến sĩ đấu tranh ngã xuống là một tên nợ máu nhân dân (*) bị loại ngoài vòng chiến đấu.

Chống bọn Tàu phù là phải chống bọn nội thù
Chọn bọn nội thù là chống bọn hô hào hòa giải
Chống luôn bọn rêu rao bất chiến tự nhiên thành
Bọn bất bạo động cũng là bọn cản đường đấu tranh của toàn dân tộc!...

Phải rõ như thế mọi người cùng một hướng
Tay trong tay đoàn kết chặt một lòng
Ngày chiến thắng sẽ không còn lâu nữa
Quốc hận qua đi đất nước sẽ yên vui!



Đặng Quang Chính
28.04.2017
23:40

 
* Bọn "nợ máu nhân dân" (chữ của người CS) là bọn cán bộ đảng viên cấp cao, hay là bọn đã đánh đập, gây thương tích, giết hại dân lành, những người đấu tranh chống lại chế độ toàn trị, tay sai của Tàu đỏ.

Đặng Quang Chính 27.05.2017 04:16:47 (permalink)
0
Nếu ngày đó...


Nếu ngày đó em không đi du lịch
Biết đâu chừng nay ta đã chung giưong
Ôi chữ "chung"!.. nghe thật đẹp làm sao
Nghe tưởng như cùng chung nhà một mái
Chung gian bếp, chung những ngày nghỉ lễ
Nhưng chữ "chung" này đã trọn ý hay chưa...?
Hay chung giưong nhưng cả hai dị mộng
Trong tâm tưởng em luôn mang chữ Cộng
Trong đầu anh luôn trừ khử ác gian
Hai chữ "Cộng" "Trừ" thật khó giải phân
Thoạt nghe qua tưởng chừng tan tác
Nhưng nhiệm mầu qua thuyết giải âm dương
Tạo biến hóa qua lẽ đời hòa hợp
Do lẽ đó nếu em đi du lịch
Biết đâu chừng ta cũng sẽ gặp nhau
Cũng yêu nhau cũng tạo nên mái ấm
Chuyện đất trời..nói hết đến bao giờ..?!



Đặng Quang Chính
26.05.2017
21:25
Đặng Quang Chính 09.06.2017 18:09:38 (permalink)
0
Đến bến Giác ngộ
 
Cuộc đời ngắn như một câu chuyện ngắn
Chứa đựng đầy những hỉ, nộ, sân, si
Những vui buồn trôi qua nhanh như chớp
Cuộc đời ngắn thoảng qua như giấc mộng
 
Nhưng cuộc tình dài hay ngắn em ơi !...
Lúc buồn, phiền kéo dài như không dứt
Lúc vui mừng sao lại chóng qua nhanh
Tình dài, ngắn có phải do ta định ...?
 
Có phải chăng cuộc đời là bể khổ ...?!
Em và ta cùng rong ruỗi trong mê
Bến Giác đó chờ con người tỉnh thức
Tiên đồng, ngọc nữ có phải là ta ...?
 
Ngày sinh nhật của em nay lại đến
Bao năm qua em vẫn còn khoẻ mạnh
Anh mong sao em vui khoẻ như xưa
Sóng bước cùng nhau đến bờ bến Giác
 
 
Đặng Quang Chính
09.06.2017
08:38
Đặng Quang Chính 18.06.2017 03:09:11 (permalink)
0

Hái trái cấm ngày xưa

Em là trái cấm ngày xưa
Ai nhìn, ai ngắm cũng ưa em liền
Gần em họ nói liên miên
Anh yêu, anh nhớ như điên suốt ngày


Riêng anh như một ông thầy
Tẩm ngẩm tầm ngầm chẳng thấy nói chi
Làm em ngẫm mãi sinh nghi
Yêu ai anh biết em thì bỏ ra


Phận con gái, phận đàn bà
Mười hai bến nước biết đâu tốt bờ
Thời gian cũng chẳng đợi chờ
Bắt bóng không được, bắt mồi được ngay


Thời gian nhanh tựa mây bay
Hết thời con gái trời mau về chiều
Thôi rồi!...cái thuở mỹ miều
Ngày xưa trái cấm làm điên lòng người


Anh nay tuổi hạc đã nhiều
Chẳng màng trái cấm chẳng chìu lụy ai
Thuơng em thuở còn tóc mai
Muộn màng kết nối ai đâu trách mình!



Đặng Quang Chính
17.06.2017
15:50
Đặng Quang Chính 27.06.2017 16:03:21 (permalink)
0
Những con người nói ngược
 

Có người nói Trúc Hồ có mắt có tai (1)
Đã tạo dựng đựơc tiếng tăm... sao nay lại mang tai tiếng!
 
Câu hỏi nghe "hay" nhưng xét kỹ cũng chưa hay lắm
Hỏi Trúc hồ sao nói ngược khó nghe
Người bị trù dập lại phải im re
dù Cộng đảng lấy nhà, lấy đất
dù Cộng đảng bán rừng, bán đảo
đã thế mà Trúc Hồ còn cho rằng chúng ta nên thông minh hơn nữa...
vì CHXHCN Việt Nam là thành viên của Liên Hiệp Quốc (LHQ)
khi có dân đen phản đối chính quyền
Đại biểu LHQ nếu có thì giờ đến tra đến xét
Sẽ bị cấm tiếp cận vì chuyện đó của riêng tao
để tao cứ đập, cứ nhốt cứ cho người cắt cổ
Chết bởi giọng lưỡi Trúc Hồ thế mới thật thông minh!...
 
Mà tại sao Trúc Hồ lại có câu nói trên thông minh như thế
Bởi giọng lưỡi láu cá như thế ta đã từng nghe qua những từ chiến lược "da" của một đảng đại tài
"Lấy bất bạo động để tháo gỡ độc tài"
dù bọn độc tài là tay chân của Tàu đỏ
là dạng Thái thú mới của thời đại điện tử ngày nay
Tháo gọng kềm của bọn Thái Thú chưa xong
nói gì đến tháo gọng kềm của bọn Tàu phương Bắc..?
 
Thế cho nên dù Trúc Hồ có danh có tiếng
Cũng là phận làm công của một đảng đại tài!!....
 
 
Đặng Quang Chính
27.06.2017
09:42
 
 

(1)https://mg.mail.yahoo.com...h?.rand=dclmqlferb863#

 
Đặng Quang Chính 24.07.2017 18:11:07 (permalink)
0
Mây mẹ phương xa
 
Mẹ tuần rồi mới vừa hỏi chuyện
Vợ và con mạnh khỏe thế nào
Trời bên ấy chắc giờ hết lạnh
Đến bao giờ thăm lại mẹ đây..?

 
Mẹ bên ấy con mong gặp lại
Hưu trí rồi bên mẹ ở luôn
Ngày hôm nay mẹ khỏe thế nào
Đỡ chút ít nhưng nên cẩn thận

 
Mẹ cười nói hôm nay vui lắm!...
Nghe đọc thơ ba đứa cháu ngâm nga
Ấm lòng hơn thuở trước ở xa
Nhưng thơ con có còn viết nữa..?!

 
Câu hỏi ấy vẫn chưa giải đáp
Thơ của con lãng đãng nơi xa
Như sương phủ chập chờn chân núi
Mây bao la tình phụ mẫu cao thiêng

 
Những con mẹ lạc loài viễn xứ
Mãi buồn phiền nhớ mẹ quê xưa
Đứa ở lại ngược xuôi, xuôi ngược
Đuổi theo đời quên mẹ cạnh bên

 
Nhưng người mẹ bên con mãi mãi
Vẫn lo âu, thắc mắc, ưu tư
Như mây cao phủ trời xanh ngát
Thấp xuống dần che chở đàn con

 
Nhưng hôm nay trời không xanh nữa!
Ảm đạm buồn tin mẹ không vui
Mẹ trở mệt tấm thân gầy xẹp
Như mây buồn lẫn tránh phương xa

 
Rồi một ngày mây xa mất hút
Đàn con kia trơ trọi nhìn nhau
Có tự hỏi mây còn hay mất
Hay ngược, xuôi quên mẹ thân yêu!?...

 

Đặng Quang Chính
24.07.2017
11:41
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2017 08:21:21 bởi Nguyệt Hạ >
Đặng Quang Chính 27.07.2017 17:59:52 (permalink)
0
 
Đường đời
 
Ngày đó tôi còn trẻ
Mẹ tôi vẫn còn khỏe
Hai mẹ con dạo phố
Ở xứ người rất xa
 
Bây giờ tôi già hơn
Mẹ tôi già hơn nữa
Muốn cùng bà đi quanh
Nhưng chân tay yếu ớt!...
 
Một mình bà ở nhà
Việc đời tôi phải đi
Bà lặng yên chịu đựng
Như một ngày sẽ xa!...
 

Đặng Quang Chính
27.07.2017
11:30
Đặng Quang Chính 24.08.2017 01:07:01 (permalink)
0
Đặng Quang Chính
23.08.2017
08:30

Đặng Quang Chính 06.10.2017 21:31:38 (permalink)
0
Yêu tròn đôi mt
 
 
Em người con gái tôi yêu
Tròn xoe đôi mắt gặp liền thương ngay
 
Có lẽ đôi mắt bồ câu
Gợi hình một cặp chim gù với nhau
Tiếng gù trong đục vàng thau
Âm thanh đực, cái ái ân không rời
 
Hay là anh yêu tiếng cười
Yêu luôn giọng nói rã rời âm thanh
Xem chừng bộ dáng lanh chanh
Như con chim mái lượn quanh người tình
 
Bởi thế anh thương hết mình
Tới, lui đưa đón mặc tình sớm trưa
Có người dèm pha chẳng ưa
Người thon, ngực nhỏ chẳng vừa cái ôm
Anh nói anh yêu cái hồn
Có ai lại hỏi cái hồn ở đâu
Em cười chẳng phải chờ lâu
Má lúm đồng tiền mua cả xóm thôn!
Cái duyên ai phải đó cái hồn
Nên người lữ khách chẳng trông lâu dài!
 
Gặp em thương trước, cưới sau
Trăm năm duyên đó biết đâu mà lường!
 
 
Đng Quang Chính
06.10.2017
12:39
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2017 04:06:56 bởi Đặng Quang Chính >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 26 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 383 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9