Ta về riêng bước đơn côi, mây quên trôi lặng trên trời lẻ loi, xa nhau từ độ thu về, giờ thu lại đến cơn mê chưa tròn...
Em đi chung lối người ta, màu hoa thắm đượm bao la những tình, yêu như xuân hãy còn trinh, phơi màu duyên lạ trăm nghìn lối mơ
Khóc cho duyên lỡ đường tơ, ngàn ngày nhung nhớ bơ phờ tóc xanh, Còn đâu mộng thuở trâm anh? Còn đâu tơ liễu bên ghềnh đá xưa...ước chờ ta - kẻ đón đưa...
Đường xưa có lá thu mưa, có hoa hàm tiếu bốn mùa tên em, có trăng khẽ rọi qua thềm, có đôi bướm trắng hằng đêm tỏ bày...tình yêu như rượu dễ say...
Đường giờ lắm kẻ đi qua,mà sao ta vẫn thương tà áo xưa, giờ đây mùa lại đến rồi là... mùa xưa vẫn cứ mùa xa duyên tình,...
Còn chi én hợp gió xuân, lia thia quẫy sóng, lục bình về sông, bốn mùa giờ chỉ mùa đông, con đường ta bước gặm lòng chia ly.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2005 02:56:02 bởi tulipdenus >