..
[
size=3]
NGỌT. _______________________
Ngọt thì có nhiều thứ ngọt khác nhau.
Ngọt lịm,ngọt ngào,ngọt và ..ngọt.
Ly cà phê thứ hai của tôi đang ở trạng thái thứ nhất - có nghĩa là ngọt lìm lịm.Quá ngọt vì tôi lơ đễnh ,lỡ tay cho vào ly hai viên đường thay vì chỉ một viên để nếm được chất đắng nhè nhẹ của mùi cà phê.
Nghĩ mà buồn cười khi uống cà phê,có người nào đó đã thốt lên câu : " Tình yêu cũng giống như một ly cà phê.cà phê nguội tượng trưng cho một thứ tình yêu đã nguội lạnh.uống cà phê hơi đăng đắng thì sẽ nếm được cái hương vị bùi ngùi của tình yêu..."
Đã không phải là người nghiện cà phê để có thể viết một bài tán phiếm về cà phê và cũng không phải là một chuyên gia về tình ái nên tôi chẳng thể nào biết cái hương vị của T.Y khi uống cà phê không có đường.Ly cà phê của tôi luôn ít đường và để nguội xong mơí uống.
Thời ấy,người ấy hỏi tôi trong quán nước :
- Sao anh không uống khi cà phê còn nóng ?!
- Vì anh sợ nóng
- Người ta hay thích uống khi còn ấm
- Kệ người ta,anh chỉ là anh
- Anh kỳ cục.
- Cà phê nguội chả sao;miễn tình của anh đủ nóng là được rồi.
Tôi đành trả lời như thế để thấy mình ngọt lìm lịm,tôi ngồi bên người để nhìn ra ngoài cửa quán,để ngắm những hạt mưa rơi.Ở đầu một ngả phố có những cặp tình nhân đi dạo dưới những chiếc dù đủ màu sắc.Quay sang nhìn người,thấy mắt môi người ngọt.Thấy bờ vai tròn cũng ngọt.Và tôi thử ngọt ngào khen người.Tôi thêm đường cho ngọt ngắt vào lời khen ( có nghĩa là tôi đang nịnh nọt người ).Theo sự tính toán của tôi,khi mình nịnh người yêu thì mình chẳng mất gì cả.Mình chỉ có lợi mà thôi,vì người xưa hay nói : Lời nói chẳng mất tiền mua - Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
Tôi chẳng lựa lời gì cả,vớ được câu nào thì tôi phang câu đó.Chẳng hạn,nói theo kiểu nhạc sến thì tôi khen đôi mắt người đẹp và tôi muốn chết đuối trong mắt người.
- Anh xạo !
- Môi em đẹp,êm,dịu làm anh phải say.
- Anh xạo nhất thế giơí.Xí ! Xí !
Tôi ngẩn ngơ vi chẳng biết " xạo nhất thế giới " là thế nào.Chẳng có giải quán quân nào cho những kẻ biết yêu nhau cả.Ai nói gì thì nói.Tôi nói điều tôi muốn nói để đôi mắt người nồng nàn nhìn tôi giữa chiều mưa bay.Hình như tôi thấy thời gian ngừng lại khi tôi hôn trên bờ môi của nàng bằng mắt.Ở cái thành phố chật chội và cổ lổ sỉ ấy,người yêu không nên hôn môi nhau trước thiên hạ.Tôi biết chờ đợi khi đưa nàng về nhà ở một góc buổi tối,để nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn và rất ấm của nàng.Tôi hà tiện thời gian khi nói và thích nói bằng nụ hôn.
Những lời khen ngòn ngọt lúc ban chiều đã là những viên đường cho tình yêu thêm ngọt.Nụ hôn của người trả lại cũng ngọt.Lịm ! Say khướt ! Hình như,những lúc như thế,tôi quên cả trời đất,quên những ly cà phê nguội ngắt hoặc quá dở, vì đã lỡ tay nhiều đường....
Thời gian theo thời gian.
Sống ở một nơi xa.Đôi lúc uống cà phê nguội,ít đường hay nhiều đường,tôi chợt nhớ.Chợt nhiên...
Chợt nhiên....
đăng sơn.fr