CHỢT NHIÊN ...
Thay đổi trang: << < 131415 > | Trang 14 của 15 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 07.04.2015 22:10:54 (permalink)
.
 
 
 
 
 

Madame và 1 / 2 madame



.









Để < thử < DễThương ....






Đi chơi về , cô hỏi tôi :

- Em thấy anh đã xóa cái tựa tên " Madame " ở Nous Magazine ! Tại sao thế ?




Tôi biết là mình có nhiều cách để nói dối với cô .



( Đôi khi mình cần nói dối như một viện cớ ) - < Cho dù ......

Cô biết rõ là tại sao tôi cần nói dối .



Vì ..............

Chỉ cần tôi viết những dấu chấm lưng lửng là cô hiểu .



Vì .....

Có những điều người ta chẳng cần dông dài như kép cải lương khi cần viết - cần nói .



Vì ..... Có khi tôi cần nói dối sau nỗi lặng thinh của chính mình .




Thật ra, tôi không thích cái tựa mang tên " Madame " như thế .

Trịnh trọng và xa cách quá thể , quá đáng như nói với một người dưng , rất dưng .



Ở đời này , lắm lúc ta cần đóng kịch với nhau vì nhiều lý lẽ .

Có những lúc, tôi không vui cho lắm khi phải ' đóng kịch ' với nhau .

Tôi đã giữ một khuôn mặt rất lạnh lùng với những người mà mình không thấy hợp qua giây phút đầu tiên .

Đánh hơi và khịt mũi để ngửi như chó con toutou ngờ vực .



Chữ Madame và chữ Monsieur đã rất lạnh như tảng băng đông đặc .

Ở thể cách của người Việt , có danh từ Bà, Bà chị, cô Em .....

Người Pháp không có chữ " Chị - chữ ' E m ' thân mật .



Với người tình , người yêu , mình phải dùng chữ " Em " - M "

Khi mà Em quá đáng , tôi dùng chữ Madame .



Nhìn vào mắt nàng . Nhìn rất sâu và nói vơí Nàng :

- Madame ! Madame !

Tôi muốn madame ngừng lại cái trò khỉ ấy . Tôi sẽ không dễ chịu, dễ thương với madame lâu hơn .



Mình ngừng nói . Dịu lại để chờ madame trở lại nỗi hiền lành, dịu dàng như từ lúc vưà quen biết để kéo danh từ Madame thành chữ Em nhỏ xíu , bé bỏng .

Em ở bên anh .

Anh bên em .

Và chúng mình chia nhau buồn vui .



Madame nép bên vai Monsieur khi dạo phố đêm .

Madame ngồi ngoan ngoan cạnh Me Xừ và hỏi thăm chuyện đời, chuyện tình, chuyện lung tung .

Ở bên cạnh Me Xừ và ở một lúc Monsieur và Madame biến thành Chúng Mình .



Phải rồi ( 1 + 1 = 2 )





Phải rồi . Một nửa cái tên của em là một nửa của anh .

Vì thế - em không còn cái tên là Madame quá xa lạ .









đăng sơn.fr

 
 
dang son 10.06.2015 22:06:02 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
... So Cool ! ...





  
dangson.fr



....















.
 4.30 pm -





 Nghe rắc rắc trên mái nhà sơm sớm .

 Những hạt mưa đến thăm sau những ngày nóng bức .

 Có lẽ khu vườn sẽ hát lời cám ơn .

Có lẽ những mặt đường sẽ loang loáng nước mưa dưới ánh đèn . Tắt cái đĩa dvd đang chơi blues với 8 tay đàn solo và những tiếng hát của họ, anh mở pc, tìm đọc lại những bài viết cũ ở một chỗ ( chỗ có người vừa giã từ trần gian ) **

Ở hơn 24 trang viết ở chủ đề  mang tên ' ChợtNhiên ' tìm chưa được cái tên khá dịu dàng đoan hạnh ấy . Mắt rơi vào một bài viết rất nhẹ, rất êm  :

....  Chuyện kể về một kẻ hay bị thiên hạ bỏ rơi , cuối cùng hắn đành chọn chữ nghĩa để làm bạn và người yêu của mình .....

-





 Đọc lại , thấy không vui .

.....



 Đành phải an ủi mình như dỗ trẻ nít :

- Đừng lèo nhẽo nữa mà . Tội lắm !

  Ai cũng rên hừ hừ , ai cũng kêu rên , chẳng lẽ mình cũng theo phong trào Rên và Rên ( ? )

 Dỏm lắm và lắm lắm .





 Viết cái gì cho đời này vui chút đi .

 Viết gì để mình thấy mình biến thành chất lỏng .

 Nước có thể  biến thể để phù hợp với tất cả những gì có thể chứa nó .

 Nước chui vào cái chai thì ôm hình cái chai . Nước vào cái hộp vuông vức thì thành hình vuông .

Có phải thế là cool , là zen không ?

Đặt nhiều câu hỏi để làm gì ?

 Những câu trả lời đúng hay sai để làm gì ?







 Thí dụ nho nhỏ cho dễ hiểu :





 Đêm . Đi ngang nhà người ta . Đèn tắt .

 Im lìm - Im lìm .

 Định gõ cửa nhưng nghĩ lại đành thôi không gõ .

 Đứng im lặng để thấy cái bóng mình  in trên cánh cửa dưới ánh đèn đường . Cái bóng ngần  ngừ rồi quay đi .

  Đi được vài bước, rồi nghĩ lại : Nếu chúng mình, ai cũng im lìm như thế, chẳng ai gặp ai, chẳng ai nói gì với nhau . Đời này sẽ buồn chết .

 Nghĩ như thế , lục túi, tìm được mẫu giấy và cây bút, ngồi xuống bậc thềm và viết :

" .... Em .

 Anh ghé và không nỡ gõ cửa ( có lẽ anh sợ em sẽ la anh )

  Em, có lẽ đã ngủ say . Đêm của anh còn đang rất dài, anh đang thèm lang thang trên mấy ngã phố . Thả bộ kiểu mình ên .

  Biết mình sẽ thèm có em đi bên cạnh , hai bàn tay tìm nhau .

 Biết thèm một trong những ngàn ánh mắt và tiếng nói mềm mềm .....











 Đành thôi .

 Ngủ ngon , em !

 Anh sẽ đi bộ và nghe mưa rơi suốt một ngả phố đêm nay .... "







 Cool ! So cool .


**
 <  Trích Đoạn bài viết ở ngày ấy :


   NGƯỜI YÊU .





   Ngày hôm kia, có cô nhỏ nghịch ngợm làm thầy bói , cô nói như hỏi :


  - Ai mà làm người yêu của anh, chắc là khổ lắm !



Thật sự , không hiểu lắm câu nói như dọ hỏi , như hăm he ấy, tôi im rơ . Tôi hiền, tôi ngoan lắm mà !  Hiền lành như một buổi sáng có nắng tươi đầu cành lá . Ngoan giống như khi chỉa ống kính chụp cảnh chiều xuống với mưa . Và cũng rất dịu dàng như bóng đêm trên khu vườn nhỏ .



   Tôi thấy mích lòng với cái cô thầy bói dỏm ấy, tôi đi ngủ  và ngủ ngon .




   .....




   Bây giờ là buổi sáng . Mưa lại rơi, rơi . Hai quyển sách của hai tác giả nằm trên bàn . Đó là hai tácgiả mà tôi đã yêu thích khi đọc họ . Cái tựa truyện tuyển tập mang tên  Mây Bay Trong Đầu của Đoàn thạch Biền và   Nguyễn Ngọc Tư vơí Giao Thừa làm cho tôi nhớ người yêu của mình .


Để gặp được Nàng, tôi phải né hai người viết văn kia, vì tôi sợ tôi viết giống họ như kiểu nhại ý, nhại phong thái văn chương .



Nàng người yêu sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi nếu khám phá ra tôi là một kẻ cắp ( đạo chích ) .


   Tôi phải làm sao ?




....





  Bạn , người Dưng !


   Khi bạn gần tôi, biết là bạn có thể chê trách tôi nhiều thứ lắm : Tham ăn, dễ nổi cọc, xấu tính ( hung hăng hay cắn ) ......  Nhưng chỉ có một điều nhỏ là tôi rất thủy chung  như một chú chó nhỏ không bao giờ bỏ rơi chủ ( cho dù chủ có chết đói )



   Ngày xưa, người ta hay thích bỏ rơi tôi .Trong tất cả những người quay lưng ấy, có vài cô áo trắng xinh xinh ở sân trường . Mỗi lần bị bỏ quên như thế, tôi đi tìm mình để nếm cái thui thủi mình ên ..... Lâu rồi thì mình cũng quen mà thôi . Và từ đó, tôi tìm thấy một người yêu khác và tìm cách để nàng không bỏ mình nữa ( Không như bài hát If You Go Away ).



Lần  này, nàng ấy ở lại để chia sẻ những nỗi buồn vui . nàng không kêu ca, hò hét khi thấy tôi ngồi nán lại ở văn phòng dưới ngọn đèn của bàn giấy , nàng lẳng lặng nghe tiếng dương cầm có màu nắng ấm .


  Giữa điệp khúc của Just For You , nàng hỏi :


  - Anh đang viết gì  ? Đừng bắt chước bài " Đâu Phải Cái Gì Cũng Mong Manh hoặc là Ví Dụ ta yêu nhau nha anh . Anh .....   Quê lắm !



Tôi ra sức trấn an Nàng :


- Em hãy  yên tâm . Anh đủ sức mà, em !



   Và tôi viết với 10 ngón tay như lúc  tìm phím đàn blues  :





   Thử xem :




1.   Cơn Bão T.Y



Ba ngày nay , cơn bão tên Pétra đang thịnh nộ ( vì nó bị mất người yêu, người ấy phản bội  để quay đi ) Pétra buồn bã quét sạch tàu bè ở ven biển và kéo về thành phố muà đông .

   Khi mất người yêu thì người ta hung hăng ,điên cuồng lắm .


   Anh sơ sự  nổi giận của kẻ khác ( Trông xấu lắm ! )  Anh đóng kín  những ô cửa sổ, ngồi ì trong văn phòng , mở nhạc nghe, tìm đoạn nhạc tình tứ nhất và viết . Anh viết về em : một cơn bão  có tên là Bão Tình Yêu .


Hơ !





2. NẮNG ẤM


  ....


   Nơi em và anh là hai  khoảng cách rất xa . Ở bên em, khi nói chuyện với ai, em dùng chữ You and Me .

  Ở bên anh, ngoài văn chương cải cách ra vẻ, không có chữ You ấy . Ngôn ngữ của Pháp là một thứ âm thanh không thể nào chơi Rock .   Ở dưới  ánh đèn rất mềm, người ta có thể chia nhau khi hát bài Toi et Moi ...



  Toi - C' est une chanson
   C' est un rayon de soleil
   Je chante " My song for You
   Pourque tu sois l' Amour



Em là tình khúc
Là tia nắng ấm
Anh hát tình khúc về Em
Để em là tình yêu ....





....




Ngôn ngữ nào chẳng là ngôn ngữ . Một người yêu nằm trên chữ viết thì  người yêu ấm và đẹp hơn .





đăng sơn.fr 
   



 
 
 
dang son 13.06.2015 21:24:37 (permalink)
.
 
 
 
* Người biết nói chữ Cám Ơn * .........






dangson.fr







       Có khi cũng nên lịch sự để dịu dàng cám ơn một ngày nắng dịu, nắng hiền .


 Thoải mái mở cửa , nhìn ra vườn, nghe  tiếng gió riu riu sau một đêm mưa muà hạ .



Cám ơn mưa đã mưa .

 Lắm lúc , cũng nên cám ơn một con đường không kẹt xe cộ, thong thả  ghé vào thương xá, đi ngang những  gian hàng chưng đèn, chưng quần áo kiểu cọ đủ màu sắc .

 Nhìn ngắm những người thong thả trò chuyện với nhau bên ly cà phê, ly nước . Đếm những tia mắt và nụ cười của họ .

Tạt ngang, rồi ghé vào tiệm sách, tai nghe vài bản nhạc rù rì từ những chiếc loa nào đó , ne né gian hàng bán đầy máy móc, đồ điện tử, điện thaọi tân kỳ đang nheo nheo mắt dụ dỗ người tiêu thụ ..



( Hạ giá, xuống giá cỡ - 40 % thì cũng thây kệ  ) Cái điện thoại hiệu Cà Giật nằm trong tuí đã 5 năm cũ mèm mèm mà cũng còn chạy ngon lành .

 Alô, alô rõ ràng, có số giờ và thỉnh  thoảng ngứa tay chụp vài tấm ảnh bỏ vào máy là đủ rồi .

 Đi ngang quầy hàng bán đầy TV màn ảnh dẹp, màn ảnh cong hay méo ,  nghía vài hình ảnh rực màu rồi  lại ngõ nguẩy bỏ đi .
Nghĩ lại thấy tồi tội cho mấy anh, mấy cô bán hàng đang bị ế khách .




Nghĩ lại câu ông bà nói : Tội người, rồi ai tội mình ?





 Ghé hàng sách, đứng ngẩn ngơ trước những quyển sách đang hăm he mình, thấy ngài ngại ơn ớn :

 Thiên hạ ra đầy những tựa sách nói về tội phạm ,......

Cứ nhìn những cái bià sách là thấy nổi da gà, da voi .

 Liếc thêm vài đầu sách nói về chính trị  thì lại càng đau đầu .

 Tự dưng lại thèm đọc những trang sách nói về những chuyện tình nhè nhẹ . Thèm nghe kể chuyện về những người hiền lành yêu người hiền lành .



( .... )

    (  Để viết về những điều giản dị, nhẹ nhàng, dịu êm kiểu hiền lành thì có lẽ khó !

    Viết gì , kể gì ? Chẳng lẽ cô cậu nhà văn  sẽ kể về những câu chuyện nhạt thếch như :




 Hai đứa ghé thăm nhau, ngó nhau rồi nhe răng cười , nắm tay, nắm chân vài ba cái rồi mạnh ai nấy về nhà chùm chăn ngủ khò ? )




Viết  truyện tình thì phải có màn bóp cổ nhau lè lưỡi hoặc là vác dao rượt nhau chạy từ tầng lầu 30  chạy xuống từng trệt và sau đó là đổ máu cả lít thì mới gọi là gây cấn để bán giấy chứ ?!!!   )


Thôi kệ ! Ai viết truyện tình éo le lâm li bi đát sao thì kệ họ .




Mình rời nhà bán sách, đi dạo  ngang bờ sông . Ngồi xuống , thong thả nghĩ đến một câu chuyện tình khác để viết và có lẽ sẽ chọn một cái tựa truyện chưa bao giờ giống ai để làm sì tin :

 '' Chuyện của một người có 20 cái tên "




20 cái tên rất giản dị và đẹp .

 Tên nào cũng hiền như giàn bông giấy lung linh ngoài cửa vườn .

Tên nào cũng có dáng vóc hiền hoà như ánh nhìn của một chú chó bébé hoặc tên nghe như tiếng mẹ nấu cơm xong, thò mũi ra cửa bếp gọi con gái :

- Ui Ui  !  Thị Ui vào ăn cơm với canh cá lóc nè con ơi . Ui !








Có lẽ khi viết xong tập truyện ngắn như thế, thay vì ký tên mình thì mình ghi hai chữ :  CÁM - ƠN .






( Cám ơn đã đọc đến trang cuối của một người viết toàn những câu chuyện tình thật thà và  giản dị ) ...








 đăng sơn.fr
..






 
 
 
 
dang son 18.06.2015 01:08:27 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 


* KHÔNG LÀ TIỂU THUYẾT



.












Đang ...



Ở chữ " đang " ấy, tôi phải ngừng lại để nghĩ là mình sẽ viết gì ( ? ! )




__________________________________________________ _________________________________________________





.



Đang muốn viết để kể lại môt vài điều vui từ 7.30 sáng .

Đang buồn và đang vui .



Buồn thì tìm ở đâu cũng có . : Giữa trang sách đang đọc khi đọc đến đoạn người ta bỏ nhau rồi xa hẳn nhau .

Vui thì có khi hiếm .




Ghé chợ trước khi đi làm, bắt gặp được nụ cười của một cô người dưng, cô đang mua cà rốt, mua rau, cô ngẩng lên thấy mình đi ngang, chợt dưng cô tặng cho một nụ cười bằng mắt đẹp, bằng môi đẹp .


Cám ơn cô .



* Vui thứ 2 :


Trời đẹp !

Cô nhỏ 24 tuổi làm ở hiệp hội thiện nguyện đang bày những hình ảnh, bích chương về phong trào bảo vệ thiên nhiên .


Cô quay sang , hỏi :

- Ông có muốn lấy một cây cà chua này về trồng hăm ?



Aura ! Phải rồi, cô bé tên là Aura .



Cô giản dị và đẹp như một thiên thần của tuổi 24 .

Cô tặng thêm một tiếng cười - Rồi cô kể chuyện :


" Ông biết không , hai năm trước , em đã đạp xe cả hơn 2000 cây số từ BaLan về Pháp ..... "


- Cô đi với ai ?


- Mình ên !




Sao lại mình ên ?


Nắng rạng rỡ trên khuôn mặt cô bé .



- Có thể, chiều nay tôi sẽ viết về em .




Cô lại cười , ngó xinh như nắng đồng quê . Cánh áo cô cũng biết cười .




Và bây giờ, tôi đang viết . Viết bằng 3 ngôn ngữ : Việt - Pháp - và ngôn ngữ của trái tim.


Ở một người viết - hắn có thể sử dụng nhiều ngôn ngữ khác nhau nhưng khó nhất là viết bằng ngôn từ đến từ trái tim .




Nếu cần viết thật nhanh để bắt kịp ý nghĩ , tôi có thể viết :



" Aura

Je tiens ma promesse en parlant de toi . Un regard , une image ... ''


( Aura, tôi giữ lời hứa khi kể về em . Một tia mắt, một hình ảnh ...... )



Ít khi thất hứa , nên tôi viết cho em - Thiên thần áo trắng giữa những thiên thần mà tôi đã gặp .


Tôi muốn nói với em một điều nhỏ :


.... 4 năm học đại học ở trường mỹ thuật không có nghĩa gì đâu khi tôi hỏi em khi nhìn tấm ảnh ở bià quyển sách mà em vừa bày trên bàn : - Em thấy gì không ở tấm ảnh ấy ?



Em ngần ngừ để không thấy cảnh chụp 3 người đang chụm đầu ôm lấy nhau .


Vòng tay choàng lấy nhau đã lập thành hình tam giác có 3 góc cạnh bằng nhau . Mỹ thuật là ở chỗ có chiều sâu .



Em cười như khóc :


- Em ...... Em đã nhìn ra diều ông nói .




Tôi cười, cười .



Nếu là một nhà văn , thì có lẽ em sẽ biết vẽ hình bằng văn chương .











....




Vui thứ 3 :



Cô gõ cửa ghé thăm tôi lúc 11 giờ sáng .

Cô ngoan hiền khi ngồi trước mặt tôi :


- Em đang sung sướng vì có thể tìm lại tình yêu ....




Tôi nhăn, nhăn với chữ ' Có Thể ' của cô .


Đã bao lần em đã nói chữ ấy, chứ .



Tôi thấy thành phố Paris trong mắt cô . Đẹp, lãng mạn và tình tứ .



Hai người choàng vai, hôn lên má nhau khi chia tay . Mắt cô ươn ướt .


Cô nói :


- Anh nhớ phone cho em . Nhớ nha , nha .



Chiếc áo đầm và khoảng đùi dài biến mất .




Tôi đang nghĩ cách viết về cô và những chuyện tình bằng một thứ ngôn ngữ khác thường .......











đăng sơn.fr

dang son 30.06.2015 12:18:02 (permalink)
.
 
 
 
 


Chợt Nhiên 
Mình thấy Mình Hiền .








.................................................. .................

























Ai cũng lúc này lúc khác , có ngày dữ như con gấu, con cọp gầm gừ khi đói khát . Có ngày họ hiền hiền ( hoặc là buồn bã như một bài thơ tình ) -




Ở phone, gọi bạn :


- Gửi cái gì cho tớ đi . Vài bài viết , vài bài thơ .
Vài giờ sau, cuối chiều, họ gửi :












CŨMỘTLẦNRỒITHÔI 



Trở về thành phố biển 

Nhìn lại những góc đường 
Chơ vơ tìm điểm hẹn 
Mờ chốn cũ thân thương 


Buổi chiều hơi muộn ( có thể nói là khá muộn màng ) 
Cho những dấu chân người tình vừa bỏ nhau 
Nghẹn lời và thấm thía 
Nói như thế nào cũng chỉ là những nỗi đau 


Đau nằm dài trên bãi cát 
Cát không còn cái tên biển xanh của những ngày còn bên nhau 
Sóng không còn là những tiếng thì thầm 


Tất cả chỉ là những điều vô nghĩa 
Khi tình yêu bắt chước cánh hải âu kia vỗ cánh 
Tình yêu bỏ đi 
Lời hẹn ước bỏ đi 
Như những bài thơ tình đã một thời gây vương vấn 
Tình yêu không thể nào tồn tại 
Như bài thơ mang hình bóng kỷ niệm cũ của người cũ 


Tình yêu ( như đã nói ) chỉ là một phần hình thức của ảo giác 
Ảo giác như bọt bia biết sủi bọt ở cái miệng ly 
Tình yêu là những dấu chân mờ mờ trên bãi cát 
Sóng ập đến làm mất biệt dấu chân 




... 


Buổi chiều muộn 
Trên bãi biển muộn 
Lời từ biệt cũng muộn màng- khép kín 
Vĩnh biệt là câu hát cuối 
Cho một cái tên dĩ vãng 
Biển cứ ở lại và cứ muộn phiền vơí quá khứ 


Để ta quay lưng - một lần là vĩnh viễn 
Quay lưng rời thành phố biển 
Rồi tất cả sẽ trở thành quá khứ 
Rồi bài hát cũ đã ca ngợi những ngày yêu nhau trở thành cũ 


Cũ một lần rồi thôi. 


Trần.k.sơn & đăng sơn.fr
---

Sao kỳ vậy? Đó là một bài viết chung chừng mấy năm trước với bạn , lời lẽ buồn quá như hai kẻ thất tình !


Làm như trong nhóm , họ sợ mình không hiểu ' Thất Tình Thơ ' là cái gì , họ tống thêm cho vài bài ẻo lả, ủy mị tối đa :


NgườiTa

Ở Cơn Mưa ấy


ngưòi ta đã bỏ ra đi
níu nhau lại để làm gì ?
những nhánh mưa ấy đã cũ
khuất chìm vào tiếng gió hú


người ta làm ngã sóng soài trí nhớ
bóng nào đó nhạt trên đường
xưa như nẽo xa , con dốc nhỏ
mà lớn dần từng góc núi mờ sương


trắng lắm, trắng vào những đêm màu trắng
thấp thoáng tình người ta cũ kỹ
mình làm mới thêm vài nỗi buồn
thỉnh thoảng ngồi lại để nhắc nhau
... ________________________________________________ @nguyênhạ














D Ư K H Ú C


Làm sao người ta biết được
Mỗi ngày của tôi mới lắm
Mới trên quãng đường mỗi lần
Tháng tư - tháng năm hoặc những ngày nào không tên tuổi trên tờ lịch
Chỉ là dấu khắc gọi thầm


Gọi giữa tiếng sóng ầm ì
Gọi dư khúc có hai ba giọt lệ
Thầm thì như ngại ai đó nghe được
Giữa tiếng mưa từ tình khúc
Bây giờ là ' Dư Khúc '
Vắng người rồi - tất cả chỉ là nỗi buồn thừa mà thôi

________________________________________________ @nguyên sơn




<





Ủa ! Sao mà kỳ ? !




Chẳng lẽ là tình yêu nào cũng buồn rã rượi như thế sao ?


Bộ khi yêu xong thì chẳng còn gì để vui ?






Muốn nổi gió , nổi cọc , hỏi như khẩu cung họ :




- Nếu như thế thì chẳng nên ai yêu ai vì tình yêu luôn có những bộ mặt sầu thảm và đen tối .


- Tình yêu màu gì ?

Nghĩ đi, nghĩ lại , cất đi những câu thắc mắc ấy , vì mình hiểu một điều : đặt câu hỏi cắc cớ chỉ gây sự khó chịu và có khi gây điều hiểu lầm . Bữa nay mình muốn hiền như hình tượng phật ngồi thiền ở bờ ao nhà người bạn .

Phải rồi - Ừa , Ừa . Bữa nay tôi hiền .


đăng sơn.fr






....

 
macdung 30.06.2015 19:06:32 (permalink)
   Có một nhà văn nói rằng: Khi một cô gái lần đầu tiên được một chàng trai nắm tay, lúc ấy nhìn vào màu trên móng tay sẽ biết tình yêu màu gì... Xin thứ lỗi vì không nói tên nhà văn ấy, bởi vì không muốn nghĩ... Trời ạ! Chuyện của mình còn mãi nghĩ kia mà. Tình yêu đẹp là tình đầu... bởi vì đâu có giữ được... Còn nếu ai giữ được thì chắc gì nó có màu... móng tay...
   Xin cảm ơn đã nhín chút ít thì gian đọc bài của MacDung và đưa lên... chị hằng... hihihi
                                                  Thân ái
dang son 30.06.2015 22:15:59 (permalink)
..
 
Hơ Hơ !
 
Cám Ơn MặcDung đã ghé
 
 
 
 
 đs
dang son 10.07.2015 16:10:20 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
& Nhóc - Thỏ Con - .



...











- Nhóc - Thỏ Con


   VideoClip  by      Thương Bổng








0°0









Ở con bé này , tôi đã giữ lại một vài câu viết như điều kể lể ....



  Từ một cái tên ngồ ngộ giản dị :

 Nó lấy cái tên là Nhok Con khi viết ở chủ đề : " ĐểHiểuMìnhHơn " ( Cái tên kỳ kỳ nhưng đơn giản )


Một ngày kia , mở mục kiểm bài và ở ô cửa sổ, thấy cái tên của Nhók Con ; Nhóc đòi kết bạn với tôi . Máy hỏi là  :  - Có nhận lời không ?


 Tôi không ừ, không hử vì mình chẳng biết ai là ai ....


   Lý Do :

 Khi cần viết và âm thầm , tôi biết mình là một trong những trong những kẻ viết lách đáng ghét nhất thế giới , tôi e dè sự kết bạn theo hình thức của thế giới chữ ( thế giới ảo ).

Ví mình như một loài thú hoang dã, tôi không có nhiều bạn bè vì lắm lần thất vọng khi trải nghiệm .

Và ....

Và có cả hàng chục lý do khác  khi đã không nhận lời kết bạn, kết thân từ những chỗ đã và đang sinh hoạt .


( Nghĩ là con bé sẽ giận lắm - vậy mà không ! Nó không giận dỗi gì ! )







.....



 Thời gian  trôi , cứ trôi .

 Tôi làm độc giả của Nhóc, xem ' lửa viết ', cách hành văn của Nhóc đi đến đâu từ những câu viết nỉ non tâm sự ...


 Những lời văn gọn nhẹ , giản dị , thoải mái .

 Nó viết :


 ... "    Tôi đang buồn . Tại sao tôi lại buồn ?

.... "   Tôi buồn vì tôi sắp không được vui nữa ..."




.... 

Vì sao sẽ không được vui nữa chứ ?


Có phải như ở một bài viết kể là Nhóc đã tủi thân khi bắt gặp những ánh mắt nặng nề, nghe những lời nguyền rủa từ những kẻ có đầy thành kiến vì sự kỳ thị địa phương ?

....


 Tôi nhẹ nhàng an ủi Nhóc :


                

 Như một bức thư ...




            Chú đã nhận mấy chữ vỏn vẹn của  Nhóc ở hộp thư . Gọn - Ngắn .


            Chưa trả  lời gì cho Nhóc vội vì chú chưa biết sẽ viết gì cho Nhóc từ một tâm trạng không vui, không buồn . Có lẽ Nhóc  không hiểu thế nào là Không Buồn , không Vui ( Dửng Dưng ) ( ? )





      Để hiểu thế nào là Dửng Dưng thì hãy làm con toán sau khi học đếm : 10 + 10 + .............. < Phương Trình của đời sống .




     Đời sống này là tất cả những điều chúng ta đã mở mắt để thấy khi muốn giữ lại vài điều mà chiêm nghiệm . Trí nhớ của chúng mình luôn có những  yếu điểm từ vài điều phải quên cho dẫu là rất muốn nhớ .



    Quên đi những gì đã làm mình bị  thương - Sẹo lớn ,sẹo nhỏ -  


   Quên đi chất đăng đắng để giữ lại chun chút chất ngọt .




   Nhỏ nên dùng thời gian để hiểu tại sao có chữ Kỳ Thị từ những điều khác bìệt ( Chỉ trích - Luận điệu - Cảm Tính ..... )





   Có lẽ một ngày nào đó ( để thành một nhà văn - sau khi chai mònh từ những điều đã làm mình ngọt và đắng ) Nhóc sẽ viết rất vững và hiểu được điều Không Vui - Không Buồn -


 Vì thế , có thể ta biết Viết Để Làm Gì ........................





................



Thử tài Nhóc , tôi viết bài tên NgạoMạn và Nhóc đã làm 2 bài tập về chuyện Thỏ và Ruà N° 1 + 2 .


<




Sáng nay, thấy cái ảnh chân dung con bé Thỏ đội nón lá , da mặt cháy nắng . Chợt nhiên nghĩ về những hình ảnh thân tình của những ngày nơi quê cũ .
Thà như vậy đi . Thà mình là mình .


Một hình ảnh mộc mạc không son phấn như hằng hà đa số những cảnh tượng thành phố sống vội, sống cuồng như sợ mất thời gian của tuổi trẻ .
   Để hiểu mình hơn thì mình dùng thời gian sau những ấm áp của gia đình, người thân, học đường và mình ngồi xuống , trầm lòng để viết .



Ở Nhóc ( con thỏ tí hon ấy ) tôi giữ lại những hình ảnh trẻ trung .
 Giản dị như thế mà thôi .







đăng sơn.fr


   





 
 
 
dang son 18.08.2015 23:47:40 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
°........ Thủ Phạm .








  
dangson.f

...............













  Lâu lắm rồi đã không gặp ông linh mục nào để xưng tội ( Confession )

 Có lẽ vì tội lỗi quá nhiều nên ngại đi xưng tội .

 Vả lại, nghe nói là các ngài linh mục cũng tội đầy mình ( nên không biết phải nên kể lể kiểu gì với họ - ! - )

  Chả nhẽ phải quỳ gối trước mặt họ để tỉ tê như sau :

- Ngài biết không, ngài ? Tôi có rất nhiều tội không kể xiết . Tôi mà lục lạo trí nhớ để kể thì có lẽ các ngài phải nghe từ đêm đến sáng cũng chưa kể xong .

- Mấy ngài đừng tò mò , đừng tra khảo, đừng bắt tôi phải đọc 50 kinh lạy cha , 100 kinh kính mừng để được xóa tội .

 Chúa của tôi mà nghe thì cũng có lẽ cũng xách giày, xách dép chạy mất .

   Có ngày kia, trời lành lạnh, đi lễ chủ nhật - Nhà thờ lạnh ngắt vì hết tiền mở lò sưởi máy ấm , đọc ở đoạn đầu của bài kinh Lạy Cha , tôi đọc nhầm là :

 ' Ý cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời,  xin cha cho chúng tôi cái lò sưởi ở trong nhà thờ ..... '

   Hình như với kẻ ác và  là kẻ thích trêu ghẹo thiên hạ như tôi nên chẳng thấy lời nguyện nào của mình được như ý .

 Bỏ lễ ở nửa chừng lễ , tôi kéo nàng ra khỏi nhà thờ , cùng nhau trốn vào cái quán cà phê , nghe nhạc tình và tôi dự thánh lễ trong đôi mắt nàng .




Nàng gâu gâu mấy câu để hù dọa như nhát ma con nít :

- Thế nào anh cũng xuống địa ngục !




    Bạn ( người đọc ) có biết địa ngục ra sao chưa ? Ra sao ?





 Theo tôi :

 " Địa ngục là khi ai đó bỏ mình ra đi sau khi ỏm tỏi hứa hẹn này nọ để mình hảo huyền tưởng bở .

"

 Hừ !

 Hừ !

 Họ bỏ mình thì dẫu cho trời đang xanh nắng thì cũng chỉ là mưa xám .

 Mưa trong lòng mình lạnh hơn mưa ngoài đường .

 Địa ngục nằm ở chỗ có những bóng cây mà ngày nào đã tay trong tay đi thẩn thơ và tưởng là thế giới này chỉ có đôi ta .

Địa ngục ở hẳn giữa sự lặng thinh khi lờ nhau .

Ai cũng đã nếm ít nhiều những hình ảnh tượng trưng của địa ngục như thế .

 Rồi ai cũng phải tự an ủi mình ( Lâu rồi thì đời cũng quen ... )




    Bây giờ, tôi - kẻ tà đạo - đang thèm xưng tội kiểu riêng - Rất riêng .

   Thèm rủ rỉ bên tai nàng :

- Gâu và grrrrrr ! Gâu - Gâu !

Hãy để anh nói là anh nhớ em - Vậy thôi .

 Em không hiểu thì mặc xác em .







 Kệ -

 Lâu rồi thì mình sẽ quen .







đăng sơn.fr

- Viết giữa một muà hạ tuyết rơi -







 
 
 
 
 
dang son 20.11.2015 00:07:05 (permalink)
.
 
 
 
 
* Đi Dạo .








dangson.fr



   1.

  
 Không phải bất cứ ai cũng thích cái một mình : Mình ên !

 Nghe chữ một mình, có khi im lặng đáng sợ . Sợ gì khi nhìn lại chính mình ? - Sợ không có ai nghe, để nói , để tâm tình ư ?

 Nói gì với nhau hay chỉ để kể lể những chuyện không vui, không buồn hoặc  tỉ tê khóc lóc than phận ?


 Hình như đã đọc ở đâu đó có một câu ngồ ngộ : Bạn thân nhất của mình là mình . Đừng đi tìm tri kỷ .
  Tri kỷ là gì ? Là ai ? Bật ánh đèn, đốt ngọn lửa đi tìm tri kỷ  thì có khi cả đời cũng không thấy ai đâu . Tìm kiếm làm  gì ?

Vậy thì khỏi tìm , để thì giờ  rủ cái một mình đi dạo . Ở góc phố , tìm cái bàn, cái ghế ở quán nước , gọi ly cà phê , mở trang sách mới mua : Cabrel par Cabrel , lần mò xem cách dụng ngữ . Xem thử những người chuyên về sáng tác, họ nghĩ gì , làm gì để cho ra đời một tác phẩm .... - ? ...



 Cabrel đã hát :



 Partis pour rester .

Y’a quelqu’un d’autre dans ta glace 
Entre les potions et les crèmes 
Tous les petits pots qui s’entassent 
Tu vois le temps est passé quand même 

On croyait faire du sur place , ah - ça on s’en est donné de la peine 
On se dépense, on se démène et même sous les pas d’une reine 
La grande aiguille se déplace 

On va viser l’éternité 
On est tellement bien ici 
On va tout faire comme si 
On était partis pour rester 

Entre les cahots du parcours 
Les demi-tours, les impasses 
Les grandes nuits, les petits jours 
Et tout ce qui raye la surface 

On tombe chacun à son tour 
Entre les griffes du rapace 
Le seul remède c’est l’amour 
D’ailleurs, c’est pour ça qu’on court 
D’un bout à l’autre de l’espace 

On va viser l’éternité 
On est tellement bien ici 
On va tout faire comme si 
On était partis pour rester 
On est loin d'être lassés 

Dans un coin de mes pensées 
Une vie à t'en,lacer 
Mille fois recommencer 





Leaving To Stay
There's someone else in your glass
Between the potions and creams
All the little jar that pile up
You see time has gone by anyway
We thought to stay still, despite the sentence given to us
We spend ourselves, we struggle, and even under the feet of a queen,
The big hand of the clock moves.
We will strive for eternity
It's so good here
We'll do everything as if
We'd left to stay
Between the knockouts of the route,
The U-turns, the dead ends,
The long nights, the short days,
And everything which scratched the surface
Everyone falls in their turn
Between the claws of ravage
The only remedy is love
Besides, that's what we're running after
From one end of space to the other
We will strive for eternity
It's so good here
We'll do everything as if
We'd left to stay
We're far from tired
In a corner of my thoughts,
A lifetime away, tying,
Starting again a thousand times
And it's for that we'll stay, stay, stay
I would have liked to bring you
On a beautiful lace cushion,
The niche where the keys
Of the eternal mechanics are hiding
But the clock is out of reach
And it isn't the most important thing here
The hands can keep turning
And it can take everything away
I find you more beautiful every day
We will strive for eternity
It's so good here
We'll do everything as if
We'd left to stay
We're far from tired
In a corner of my thoughts,
A lifetime away, tying,
Starting again a thousand times
We'll stay, stay, stay
We're in no hurry
For everything that has hurt us
Everything that has had to embrace us
The same thing, all over again
We will strive for eternity
It's so good here
We'll do everything as if
We'd left to stay





 và đã hát :

  Des Hommes Pareils





2.



 Cái ông nhà thơ và ca nhạc sĩ chơi chữ lạ quá há ông ? Tại sao lại là Partir pour rester  ( Ra đi  để Ở Lại ) ?

 Ôi - Chữ và  nghĩa và những thứ  rất cô đơn như  những đại danh từ . Có những điều như thế mà  " Không phải là Thế "  !



3.


 Rời tạm những trang chữ  nói về ông , tôi thử đi dạo  bằng một cách khác khi nói về sự Ra Đi :


 Tôi mượn tạm hình ảnh của em
 Từ một nửa buổi sáng mưa rơi êm
 Từ một thoáng chừng ở ý nghĩ bỏ đi ở một vài khoảng trống .

 Ra đi - Để nhau lại !
 Tôi biến mình vào không khí
 Em hoà tan vào đám đông
Đám đông  mang tên gọi người dưng
 ( Ở đó , tôi rời đi . Một mình và không hối tiếc )


 Em cũng như bao kẻ khác - Thế mà thôi .
 Thôi ở nửa đêm nào đó  đã lên tiếng gọi

 Đêm biết khóc nhoà lệ
 Tôi quen rồi những khi sợ mình còn biết  khóc
 Từ vài trang chữ mang dấu ấn ' một mình '

 Một mình và thủy chung với điều mình thấy , mình suy nghĩ

 Hãy ở lại ( chỗ ấy ) một khoảng không
 Khi ta trở lại thành người dưng





Y’a quelqu’un d’autre dans ta vie sans moi
Entre le vide et les mots toi et moi
Tous les petits chagrins qui s’entassent 
Tu vois le temps est passé quand même  sans moi .



 đăng sơn.fr



 Và rời bàn, rời ghế , mình tiếp tục đi dạo với mình . Giữa trời dù nắng hay mưa rơi







 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2015 01:03:29 bởi dang son >
dang son 11.12.2015 14:35:31 (permalink)
.
 
 
 
 
BâyGiờLàMùaĐông - Hiver
 
 

by BeeBee - france .
 
 

Bây giờ là mùa đông .

 Những buổi sớm  - băng đá đóng lạnh trên vườn cỏ . 6 giờ sáng ,  mở cửa ra vườn, thấy màu trắng , trắng xóa đục hơi sương và khoảng lặng .
Sợ lạnh  . Bước vào nhà , nghe cà phê nhỏ giọt , thơm , thơm. Thấy mình dịu dàng , thấy mình sợ mình buồn bã nên phải dịu ngọt với mình .
Ngồi vào bàn bếp , ấn tay vào  playlist - Giọng của Anh Tú thời Khánh Hà  hoặc của Lê Hiếu nghe  ngọt và mềm :
  
" Muà đông sắp đến trong thành phố , buổi chiều ngủ vùi, heo mây từng cơn gió , bước chân về căn gác nhỏ ....... "

Uống hết ly cà phê sớm _ lại thèm nghe thêm 1 lần nữa bài hát ấy , mở You Tube tìm nghe lại bản nhạc muà đông ấy .Rơi vào tiếng hát của Lê Hiếu .
 
 
 
2. 
Đó là bài hát đã làm mình buồn bã lắm !  Thời ấy , dành dụm tiền , mua được cái máy hát đầu tiên  ở đất người . Gắn cái băng nhạc nghe ĐH hát .
'  Buổi chiều trời lạnh , khi muà đông đến trong thành phố .... '
 

 Chao ơi ! 
Hình như mình bị say , say.
Mình lủi thi đi giữa đường phố - Cái gì cũng lạ lỳ - Có cái nào giống như mình đâu . Từng chỗ ngồi ở quán nước , sao lặng thinh ! Sao lặng thinh như không một bờ bến ?
  

Kéo cao cổ áo , nhìn những cửa hàng sáng rực đèn muà giáng sinh , tự hỏi mình ' làm gì ở  nơi này ? :   '

Sao chợt dưng thấy lạnh hơn ?  Ở chỗ ấy đang có nắng ấm lắm , cho dù đang là tháng 12 . Những đèn đuốc lấp lánh ! Ở chỗ này sao là băng đá  trơn trượt ?
 
Những chiều, những buổi tối ngắt lạnh  : Tôi còn ai để nói với tôi khi trời vào cuối năm  ? 
Quyển sách nằm dài trên bàn có cái tựa lạ hững mang tên ngộ kỳ   : '  Vẻ đẹp của người đứng một mình ' !
 

  1 mình thì làm sao mà đẹp được chứ ? Một mình thì sẽ lạnh hơn bất cứ mùa đông nào và ở  bất cứ ở đâu  !



  Để thôi  một mình - ta cần một tiếng hát . Và Lê Hiếu đã hát ở phía bên tay trái, tay phải .


 Hãy  lắng nghe .

    Vậy thôi -






 

 
 












 đăng sơn.fr
 






 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2015 14:43:03 bởi dang son >
dang son 14.12.2015 15:12:55 (permalink)
.
 
 
 
. Nhủ Nhỉ với NHAU . .













by nguyễntrườngan - Paris - muà nắng ấm - 2015









°°°




 Người này gặp người kia - hỏi thăm :
    - Có chi vui không ? Sao thấy mặt  ỉu xìu vậy chứ ?
 - .....
 - Sao lại im lặng ? Có gì buồn thì nói ra sẽ đỡ buồn ...


    Người kia vẫn lặng thinh, lặng lẽ , lặng thầm .
 °°°


 Vậy sao, có lúc người ta buồn cái gì đó và không hiểu vì sao mình lại buồn, buồn ? Có phải vì thất tình khi yêu thầm một ai đó mà người ấy không đáp lại ?  Có nhiều trường hợp yêu thầm kín như thế : Chiều chiều, cứ đi ngang nhà người ấy, len lén nhìn thoáng vào khung cửa sổ để mong thấy mái tóc, bờ vai cắm cúi trên bàn học ( Rồi lại buồn và tủi thân với bao mong muốn : Phải chi hắn ngẩng đầu lên và thấy mình ! ! )

 Mình quay đi, bước chân nặng triũ như có ai cột mấy ký lô đá kiềng cổ chân . Nếu gió rưng rưng , gió mang hơi nước từ đâu đó lùa vào cửa mắt thì có lẽ mình biến thành một nhà thơ bất đắc  dĩ để thấy với những cung bậc của cảm xúc ( ! ) Nếu chữ nghĩa không thể nào bật ra khỏi tâm trạng thất vọng hiu hắt thì mình cũng có thể mượn đỡ vài câu thơ từ ai đó 
( Qua ngõ nhà ai từng chiều
-Thèm lên tiếng gọi - Em
Em chừng đó mỗi chiều
Tôi cũng từng ấy nỗi lặng yên .....  ).."


 Em ấy không biết câu thơ ấy vì mình chỉ yêu thầm thầm .
 Mình không dám nói năng gì để tỏ tình ( Có lẽ mình vụng về, mình nhút nhát để đến ngày người ta hát bài con sáo sang sông và mình ngẩn ngơ , mình lại buồn ! )



 Ơi !

  Nghĩ mà thấy chẳng có gì lạ lùng  . Những tâm trạng yêu thầm , yêu lặng như thế  lại giống y hệt nhau khi nghe đi , nghe lại những bài hát kiểu Con Sáo Sang Sông . Con sáo tượng trưng cho cô gái đi lấy chồng . Gã thanh niên đóng phim nản chí, buồn thảm nên ghé quán kêu mấy xị nước mắt quê huơng hoặc móc tiền chơi đại một chai whisky cho đến khi say mèm  siêu vẹo trên những bước chân và than ri rỉ như những cái clip vidéo ....


    (  những vòng băng, vòng đĩa lại khóc : Sáo ơi , sáo đã sang sông , mình tôi đứng khóc đầy dòng nước sông ) Rồi người viết kịch bản chơi ác , cho vai gã ấy nhảy xuống sông sâu vĩnh việt cõi đời .


Thảm  vô cùng là thảm ! Ấy ơi !
Để nói và viết về tình yêu, sao mình cứ lột hẳn cái mặt nạ bên ngoài để lộ hẳn bộ mặt sầu thảm toàn màu đen tối và nước mắt ? Có cách nào làm tình yêu vui hơn chút đỉnh không ? Giả vờ vui đi, thì có lẽ mai mốt không có gì vui thì cũng sẽ có điều làm vui .




 °°°



2.



Quay lại  nhà bạn, vẫn thấy bạn ngồi yên ở góc nhà hiu hiu gió lung lay trên cửa thềm .
 Khều vai bạn :

- Này ! Có biết những động từ " ĐI " của ngôn ngữ Viết không ? : Đi chơi ( buồn thì bước ra đường ) Đi ăn ( Bao tử khá no thì sẽ bớt buồn mà ) Đi nhậu ( Rượu là chất độc để tạm giết nỗi sầu )
 Đi về ( Về căn phòng và loay hoay tìm cách giết đi nỗi buồn - Ngồi vào bàn viết . Viết điều làm mình đang buồn bã ) Và Đi Ngủ ( Leo lên giường, bật ngọn đèn đầu giường, tìm một quyển chuyện nói về tình yêu đôi lứa không có nhiều sự chia lià và ngủ tyhiếp đi khi nằm mơ ... )

 Mơ thấy sáng mai thức dậy , nhìn vào gương kính, dịu dàng cười với mình và thầm thầm :"    Để trả thù và gỡ gạc chuyện thất tình, tôi sẽ viết về tình yêu và những điều đẹp nhất còn sót lại trong tôi .... Thử xem sao ....



đăng sơn.fr

( ViếtChoTìnhYêuNàoĐó )
 
 
 
 
 
 
dang son 30.12.2015 11:32:45 (permalink)
*
 
 
 
Trôi về N Ơ I Đ Â U ?
 
___________________________________________________________________
 
 
   Thỉnh thoảng , có lẽ cũng nên hỏi thăm nhau bằng vài cách vì sợ thời gian đẩy bụi vào trí nhớ .
 Làm cách nào để phủi bụi giữa một khoảng cách lặng thinh ?
 
 
 1. Viết cho một người VIẾT còn rất Trẻ .
 
  ...  Đã nhận được lá thư khá dài của cháu ở hộp thư . Giữa những đoạn viết nhẹ nhàng trôi chảy ấy , tôi bắt gặp lại những trăn trở của mình vào thời ấy trước ngưỡng cửa làm người lớn .  Tôi hiểu rõ sự bỡ ngỡ , đắn đo của người trẻ trên những bước chân chạm ngõ đời như cánh chim bắt đầu phải rời tổ ấm .
 
    Đời như dòng nước trôi mà . Ngã lên, ngã xuống rồi sẽ tự mình đứng dậy sau những vết đau bầm tím . Có những điều sẽ giúp mình dày dạn hơn và rồi , cũng có những việc mình nên quên đi .
 
      Tôi biết người trẻ ấy sẽ vững tin hơn .
 
     Cuối lá thư trả lời, thăm hỏi, để lại một câu hỏi như nhắc chừng :
  "   Lâu quá rồi , không thấy cháu viết gì ở mục sáng tác ! Chữ nghĩa của cháu đã trôi về nơi đâu ? ...."
 
     
    2. 
    Viết cho một khoảng khắc CŨ
 
     Không phải ai cũng giống như ai . Không phải những cuộc vui nào cũng giống y nhau . 
     Đến gặp nhau trong những đám tiệc thì sẽ có những tiếng chào, những tiếng cười đuà kiểu xúm xít , vài khoảng cách được nối gần lại bằng chỗ ngồi, bằng tiếng chạm ly chúc tụng . Phải rồi . Khi  cùng vui được với nhau thì cứ vui đi . Vui đầy ấp như kiểu để dành cho những lần khác không còn tiệc, sẽ không còn những thăm hỏi ra vẻ ân cần giao tế ...
 
  Người ta rất cần vui như sau những ngày tiêu điều cần ánh nắng .
 
   Nay nắng - mai mưa . Nắng tan đi nhường chỗ cho bóng hoàng hôn về . Bóng tối chập choạng trên một nẽo đi ở khu phố quạnh vắng . Dẫm chân lên đám lá âm ẩm trên vỉa hè , mắt nhìn ra bờ sông , tai nghe nỗi im lìm ,có khi nhớ lại một vài câu viết , câu nói ra vẻ thân tình .. Những thân tình biến mất . Rồi lại trôi . Tình  bỏ quên nghĩa như dòng nước trôi .
 
 Rồi thì quên, quên như sự rời xa . Quên là đã có những tháng ngày ghi dấu trên một vài trang viết ở đây , ở đó, rồi họ xóa phần tên tuổi, lý lịch sau khi tự thấy mình không còn gì để vui .
 
   Ừ mà . Vậy là CŨ .
 
 
 
    đăng sơn.fr

 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2015 11:55:25 bởi dang son >
dang son 01.01.2016 22:55:41 (permalink)
.
 
 
* Opening - 2016 - .










 Chào mừng năm mới tinh - 2016 -
Chào bạn vưà mở cửa của Blog ChúngMình . Nous -  để vào một thế giới có những điều thân tình và cùng bắt đầu cho một năm mới nguyên .








by dangson.fr

(       opening ceremony  )





 Bây giờ, nơi tôi đang sắp xếp chương trình đón 2016 đang là 12.17 am .

      Bạn từ đâu đến và bên bạn là mấy giờ ở những vùng đất như sau , đọc ở bảng người đến thăm ?:

   -   

Pages vues par pays
EntréePages vues






France

26
Vietnam

7
Canada

3
États-Unis

3
Taïwan

1



....


     Trước khi mình rù rì, rủ rỉ với nhau, hãy cùng ngồi bên cạnh nhau nghe một bản nhạc mở đầu kiểu pop nhẹ nhàng nhé .
    Saigon ngọt lịm như tiếng hát của một chàng trai đã đến và ở lại để yêu Saigon .
 


....


        * Sugar in Saigon .
                         by  Kyo York





...


Bạn có vui không khi mở vòng tay để chào đón 2016 ?
 Kể cho nhau nghe đi ?


*  Sau khi lắng nghe những câu trả lời từ ý nghĩ của bạn , tôi cũng có vài điều nho nhỏ để kể . Đơn giản như tất cả những gì mình có thể yêu thích :

. Chuyện Tình Cuối Năm -


    Bóng tối ụp xuống ...

    Nàng đi theo tôi , nàng ngập ngừng trước cổng vườn ở nhà bạn bè tôi và ngập ngừng .

    Để trấn an nàng, tôi nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mềm mại , nói khẽ :

   - Đi theo anh . Ở đây , ai cũng hiền lành mà , em ! Chẳng sợ ai cắn đâu mà . Ở đây, chỉ có một kẻ hung ác và dữ dằn nhất là anh thôi . Khi anh  trở chứng hiền lành thì em yên tâm , anh biết trở thành kẻ lãng mạn tình tứ nhất thế kỷ ( Nổ ! )
 Hơ !



   Sau khi chào hỏi mọi người xong, nàng yên lặng ngồi xuống bên tôi để nhìn ngắm một góc tối nơi góc vườn muà đông không lạnh . Cuối năm, nhìn lên bầu trời, có những vì sao sáng và thấy ánh đèn chơm chớp từ thân cánh của chiếc máy bay sửa soạn hạ cánh ở phía tây thành phố .
  Ở trong nhà,  thiên hạ đang rì rào tán gẫu . có người nghe xong câu nhắn ở điện thoại báo động : Có lẽ Paris sẽ có khủng bố đặt bom , đặt mìn , tất cả những chuyến bay, những chuyến xe lửa đều trễ giờ .
 
Nàng nhìn tôi, tôi ngó nàng , im bặt .

  Giữa khoảng khắc lặng thinh  như thế này, chúng tôi đủ sức hiểu nhau :  Nàng không cần hoảng hốt , không cần nhảy nhỏm lên với những hình ảnh máu me như đã từ toà soạn của báo Charlie Hebdo đầu năm 2015 ( Khi người ta cầm súng , dùng bạo lực, ào vào phòng họp và nổ đạn ... )
 
 Nàng không cần làm tôi sợ hãi uất ức hơn nữa khi bạn  mình đã nằm xuống sau khi viết những tựa đề với chữ " Amen " .

 Không mà ! Không !
  Nàng chỉ cần ngồi yên , giữ thinh lặng và hoà vào ý nghĩ nơi tôi . 
 Sau bữa tiệc , nâng ly, cụng ly , nàng vén áo, đi chân trần theo tôi ngồi trước màn ảnh vi tính . Nàng hỏi tôi, nhỏ nhẹ :
 
-   Nguyên một năm 2015 , anh đã làm gì ? Viết gì ?

   Chưa kịp trả lời thì đồng hồ điểm tiếng chuông 12 giờ đêm + 1 phút . Nàng đứng dậy từ giã tôi và biến mất sau khung cửa kính vừa đẫm hơi sương .

    Nàng 2015 mang thời gian đi mất .




 °°°

 * ChuyệnTìnhVềSáng -


 Khi ai đó ra đi sau khi vẫy vẫy tay , bạn nghĩ gì ? Làm gì ở một chỗ ngồi ?

   Nàng đi mất . Tiếng nhạc vẫn quay tròn khi nghe bài Something của

 The Beatles SOMETHING ** THE BEATLES (lyrics) - YouTube
Biết là không thể níu nàng ở lại thì đành thôi . Đêm đang về sáng và sương mờ đục trên bãi đậu xe , trên con đường về nhà .

 Ngọn đèn ấm trong phòng khách được bật lên , chưa thể đi ngủ nên ngồi lại nghe nhạc với ông anh . Clic Clic , anh mở You tube để giới thiệu về hai anh chàng da trắng nói tiếng việt, hát tiếng việt như người mình :
 -   Ryan Duy Hùng

-  Kyo York



 Úp headphone vào tai để nghe .

 Trời ơi ! Mèng ơi ! Người yêu ơi !  Sao mình cay ở mắt ? !   Nhắm mắt lại trong cảm xúc ngập tràn , người ta là da trắng, mắt xanh ! Sao người ta có thể phát âm và hát nhạc bằng tiếng mẹ đẻ của mình chứ ?
Trời ơi ! Nghĩ lại, đã có bao nhiêu đứa trẻ cha mẹ Việt , sinh đẻ bên này và bị mất gốc bằng những câu nói lơ lớ như ngoại quốc nói tiếng mẹ ?

  Ngồi nghe để ngậm ngùi và cảm phục những tâm hồn, những tình tự bằng tiếng quê mẹ của mình .
 
   Nghe để bắt đầu cho một năm mới với lời cảm ơn .












đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
 
 
 
dang son 16.01.2016 02:19:23 (permalink)
.
 
 
 
 
° Để làm nhau vui - khi gọi tên
°°°°


























.




____________________________________________________________________________




    Để Không Nhắc Tên .






     Ai cũng có cái tên để gọi ,  và cũng có lúc mình cũng không biết gọi người ta là gì ( ? )
     Chẳng lẽ gọi họ là người dưng để khi khổng khi không kể chuyện cho nhau nghe ?
     Kể về điều gì ?
 ( .    .     .      .        .                  .                                                                        )
    Đang viết những hàng này, ngẩng nhìn ra ngoài cửa sổ thì buổi chiều đã đi mất , bóng tối tràn về . Buổi tối muà đông, nằm nhà chùm chăn ấm, chọn nghe những bản nhạc nhẹ nhàng, đọc vài trang sách cũng là một cái thú khó bỏ qua .
    Có khi đọc xong , lại thấy thèm viết . Ngồi bật dậy, mở máy , nhìn màn ảnh còn trắng xóa như đợi chờ những con chữ rượt đuổi theo nhau để thành một bài viết .
     Viết gì để có thể làm nhau ấm và vui .  Ấy ơi !
    Ấy ơi cũng là một cái tên để gọi - để đừng nhắc tên nếu mình nhơ nhớ .
   Nhớ điều chi - Ấy ơi ?


2.

NGỘ -


Ngộ cũng có nghĩa là ngồ ngộ , là lạ !  Và cũng có khi là dễ thương kiểu ngộ nghĩnh như một hàng chữ góp ý kiểu lạ lùng :

"... Vẫn quan tâm đến những gì người viết đã viết ...."

  Chẳng thấy, chẳng biết ai đã và đang là AI khi viết ở phần góp ý như thế với cái tên là " Ngộ "


Ưà thì ngộ chứ !

Quan tâm để làm gì ?  Vì, viết là một hình thức đi dạo , chỗ nào có nét êm dịu làm mình thanh thản thì mình đến , đi ngang , đi lại như người ngoạn cảnh .

Cảnh đời, cảnh  thế thái nhân tình có lắm điều buồn vui . Giữ lại vài điều để viết . Chỉ vậy mà thôi , Ngộ ấy ơi ! Chẳng có gì đáng để quan tâm đâu .

Những ngày sáng, ngày chiều rồi những buổi tối cứ thế mà lũ lượt đi theo nhau . Có khi thức dậy, ngơ ngác để nhớ lại những giấc mơ ngồ ngộ , định cố gắng nhớ lại để viết như kiểu kể chuyện rồi tất bật với những điều có và mất trong chuỗi ngày, có lúc, ngồi xuống bàn viết, thấy mình lơ lững như kẻ bị mất trí nhớ .


 Ngộ đến vậy thì thôi !



 đăng sơn.fr





 - - -
 
 
 
 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 131415 > | Trang 14 của 15 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 224 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9