.
* Những Tiểu Thư . .
Theo một định nghĩa nào đó của văn học thì danh từ Tiểu Thư có nhiều ám ngữ và ẩn ngữ .
Tôi không làm văn học và cũng không thiết tha với cái gọi là Văn Học Mạng .
Nếu là một nhà văn và có những người yêu tên là Tiểu Thư thì tôi có thể viết bằng 2 cách như sau /
1 -
Em 28 * ở Sàigòn Nếu tình cờ đọc những dòng chữ này thì có nghĩa là em chưa chết , và có lẽ chưa ra chợ mua cá để chạy về hì hục nấu nướng và sau đó bị ngộ độc ngã lăn quay - tội em -
Ngày nọ, đọc ở chỗ kia, tôi thấy em vẫn nhằn nhì cầu nguyện , tôi thấy vô ích lắm vì chẳng có trời phật hoặc là chúa hay Mohamed nào đó chứng giám cho em .
Chuyện quá dễ hiểu mà thôi .
Vì khi mỗi chủ nhật đi lễ chỉ là kiểu thụ động mà thôi , thụ động bằng đôi mắt rất xinh đẹp của em , em ngước nhìn lên cây thập giá ( Em thấy cái gì không khi thử hình dung ra khuôn mặt của Goerge Harringson của The Bí Đù cũng giống mặt chúa GiêSu ! ? ! ) .
.
Trời ! Đầu tháng 5 mới tinh này ; Saigon đang nóng từ 34 đến 37 độ , em đã và đang làm gì khi thấy tin tức cá ngáp ngáp lăn quay ra chết đầy ở quê mình ?
Em có xuống đường biểu tình không em ?
Hay là vì hãi sợ, em nằm nhà , chùm chăn đến tận cổ và hi hí đôi mắt nai để khấn nguyện :
Chúa ơi ! Ông bà, ông vải ơi ! Làm sao ? Làm sao ?
Em tiểu thư SG cưng .
Tháng năm , 22 này anh về quê . Em sẽ không gặp anh giữa đám người biểu tình vì có thể vì hèn nhát , anh sẽ chùm mên, chùm chăn và khóc lóc :
- Chúa ơi ! Tiểu Thư ơi ! Quê mình tội lắm ai ơi .
( Giải ngữ : Hãy hành động thay vì cầu khấn )
2.
TiểuThư ở đất Người .
Chiều nay , rảnh rỗi quá nên Tiểu Thư xứ người móc mẻ ở hộp thư -
Nguyên văn :
" ...
Vậy từ nay em không nói nữa đâu, xin lỗi anh nhé"!
........................
Em cứ nghỉ là sẽ nhận được lời cám ơn, vì em tưởng anh vội nên không kịp sửa chính tả mà thôi, thành thực xin lỗi anh ạ
..................
..
Mèn !
Năm ấy , khi sang thăm đất của Molière , của Victor Hugo , em cũng ghé thăm anh . Thấy em, anh hết hồn, hết vía . Vì em mặc áo đầm màu trắng, thắt cái nơ màu tím y hệt tiểu thư của tranh Van Goch . . Ỏ cái quán nước bưà bộn hơn quán Văn Hoa ĐaKao xưa , anh giả bộ , hỏi em :
- Em là ai, em ?
Cô tiểu thư đài cát cười hi hi hí hí :
- Em là em - Kẻ đã bị anh chôm rất nhiều hình ảnh và không đề tên em dưới hình ảnh . Em thù ghét kẻ ăn cắp công trình của người khác ....
Tiểu Thư ơi ! Tội quá mà !
Cái Tôi của cô to quá !
..
Sông Seine đang ngã bóng chiều xuống , mắt tiểu thư đàn bà nhìn ra phía cầu kia . Cái Tôi này im ru , nhìn cái Tôi kia .
5 phút, rồi 10 phút . Hình như 2 cái Tôi bị câm một cách lạ lùng .
...
Anh và cái ' tôi ' của em rời quán nước, đi bộ . Đi ngang toà soạn của Charlie Hebdo , em chớp mắt khi nghĩ lại thảm cảnh đầu tháng giêng kia - Họ nhào vào toà soạn và bắn giết ..
..
Sau đó, anh viết 3 bài khác nhau tên là Non et NON .
Non từ điều phản kháng .
Non từ những đau lòng .
...
Chúng mình đã yên lặng, vào nhà thờ , thắp 2 ngọn nến và tiểu thư đàn bà rơi nước mắt ...
Vài ngày sau, tiểu thư ra phi trường , khăn gói về cái xứ đầy tuyết ở muà đông lạnh lùng .
Ở cái vẫy vẫy tay không giống ai , tiểu thư lại ướt mắt .
Anh nói với em :
- Để dành nước mắt ấy mà khóc khi viết cho quê mình đi em ...
Ở bên này , bên kia, bên nớ .
Ở đây mỗi ngày, anh vẫn viết .
Viết không để tán tỉnh những công tử , những tiểu thư như bao thằng làm thơ viết văn kiểu giả vờ ...
Viết - và vẫn viết . Viết cho đến một ngày nào đứt bóng , đứt bóng đèn .
Anh chui xuống địa ngục , chạy xa anh Ba Dũng, chạy xa những kẻ khốn kiếp đã ngậm miệng và để dân quê mình chết đói .
Có thể em và anh sẽ gặp lại nhau - Ở chỗ ấy, không có SàiGòn, không có Paris đầy nhung gấm và cũng không có Na Uy hay Phần Lan của dầu hoả, dầu hôi .
Ở chỗ ấy, có thể anh sẽ là người yêu của em .
Đơn giản như thế , mà giản đơn .
đăng sơn.fr
---
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2016 02:46:09 bởi dang son >