CHỢT NHIÊN ...
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 15 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 10.01.2012 06:26:29 (permalink)



..


CHUYỆN KỂ.


________________________________




Người ta có thể kể cho nhau nghe vài câu chuyện nhỏ :


1.




Một buổi chiều trên phố Paris.Trời mưa lất phất.Hai người khác phái đi dạo với nhau.Nàng kêu mỏi chân .Chàng kéo nàng vào trong một quán nước có để nhạc tình.Ngồi đối diện với nhau qua vài câu chuyện nhỏ,uống ly cà phê ngon.

Chàng nhìn nàng,dịu dàng.Nàng cũng nhìn chàng và không nói năng gì.

Sau vài chốc lát im lặng,nàng cảm thấy ngầy ngật say.Nàng không uống rượu nhưng vẫn thấy say vì cái nhìn và sự dịu dàng của chàng.

Chàng muốn hôn nàng lắm lắm nhưng nghĩ lại thì cả hai người đều đã có gia đình.Chàng đành kéo nàng lại để lịch sự hôn lên trán nàng.

Vậy thôi ! Đó là một nụ hôn " lãng xẹt " nhưng có tí ti lãng mạn.

Rồi ai về đường nấy.Chút bồi hồi,chút thương cảm.



2.


Gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách.Từ một ngả đường,hai người nhận ra nhau.Ngỡ ngàng.Một ít nhiều thay đổi theo năm tháng.

Chẳng ai biết nói gì với nhau ngoài những câu hỏi thông thường :

- Em hả ? Em thế nào rồi ? Khoẻ không ?

- Vẫn vậy.Còn anh ?


Chẳng ai còn được ai.
Hai người vào một quán nước yên tĩnh,nhìn nhau.Cúi xuống,nhìn lên.Rụt rè.Bỡ ngỡ.Chuyện gì cũng đã qua rồi.Nhắc lại làm gì thêm đau lòng nhau


____________



Như vậy đó.Cả hai câu chuyện chẳng có chuyện nào vui.Vui làm sao mà vui ?

Chợt nhiên .....





đăng sơn.fr
#16
    dang son 10.01.2012 23:06:53 (permalink)
    ..







    NGUỘI .



    ______________________




    Nguội lạnh là một từ ngữ chán chường !

    Có thể lắm chứ. Ly cà phê nguội,bữa cơm nguội,tình bạn nguội và tình yêu cũng có thể bị nguội.Thế thì ....


    Người ta có thể hâm nóng lại ly cà phê,bữa cơm nguội.

    Có những tình bạn đã lỡ đi xa,gặp lại nhau,rù rì rủ ri nhắc lại chuyện cũ qua một chỗ ngồi ,một bữa ăn thân mật,người ta có thể trở lại để nối tình. Chuyện này thì có thể.

    Còn tình yêu khi đã nguội thì ...


    Có người hỏi tôi như thế về một mối tình bị nguội lạnh.

    Tôi không biết trả lời ra sao ...Đành thế.Có những câu hỏi chẳng bao giờ tìm được câu trả lời cho phải lẽ.





    đăng sơn.fr
    #17
      dang son 15.01.2012 12:04:49 (permalink)

      .







      Lời Hỏi Thăm khi thức dậy....



      __________________________________________





      * Chủ nhật lạnh cóng và băng đá.


      .5.40 am


      Đã ngủ quá ngon.Ngon và sâu để lấy sức sau 1 ngày khá dài và đầy ấp công việc.Đã nằm mơ thấy mình đi dạo với đầy đủ màu sắc...

      Trong giấc mơ đẹp,đầy.Thấy có một người đúng chờ mình.Người cười nhẹ và chẳng nghe nói năng gì ?

      Chẳng hiểu vì sao ? Chẳng biết tại sao chẳng ai nói năng gì ?

      Thường thì trong một cuốn phim,người ta hay có đối thoại. Giữa những lời nói chuyện như thế ,lắm khi có tiếng nhạc nhẹ dìu dặt....

      Vậy mà xuất chiếu bóng ở màn ảnh đại vĩ tuyến đêm về sáng đã vừa xem chẳng có một tiếng nói nào.Chẳng có một tiếng gọi ư ử hay lời hỏi han chào đón.Cũng chẳng thấy mặt chàng đàn ông tài tử chính vừa đến con dốc để gặp nàng,nàng mặc cái áo mỏng màu đỏ rực và có những cơn gió lùa làm tóc nàng tung bay khỏi bờ vai tròn...

      Rồi thôi.Chàng quay về.Phim không thấy quay cảnh chàng đi đâu về đâu.

      Rồi dứt phim.

      ---



      Buổi sớm.
      Chàng thức dậy,pha cà phê,ngẩn ngơ trong những tiếng động nhẹ nhàng ở góc bếp.Mùi cà phê thơm thơm. Hơi ấm từ trong nhà rất trái ngược với cơn lạnh gắt ở ngoài vườn khi chàng mở cửa nhìn ra ngoài.Có thể muà đông năm nay sẽ không có tuyết như năm vừa rồi.

      Chợt dưng chàng thèm thấy một cơn bão tuyết.Bão màu trắng như thế để chàng ngồi yên nhìn nàng trong một cái quán cà phê có để nhạc nhẹ.Chàng sẽ nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng và nói chuyện với nàng bằng mắt.Trong kiểu ngôn ngữ câm như thế,nàng biết chơm chớp đôi mắt đẹp,nàng cười nhẹ để kịp nghe tiếng thở của mình.Trong tiếng thở ấm dịu như thế,nàng biết chàng đang yêu mình.





      đăng sơn.fr


      #18
        dang son 16.01.2012 15:18:19 (permalink)



        .





        * Thế Giới Của Chữ
        và những hẹn hò -

        ________________




        Anh có cái thú nhỏ ở nhà bạn mình khi mọi người đang tụ tập nghe nhạc,đấu hót và hát hò là dấu anh vào một chỗ riêng.
        Bạn anh có một cái góc nhỏ làm bàn giấy sát khung cửa sổ,ấm cúng và dịu.Ở đó - anh có một chỗ ngồi,vừa nghe bạn hát những bài nhạc tình vừa nhâm nhi ly rượu ấm,ngón tay anh biết tìm cái phím và con chuột của máy vi tính.Anh hay mở lại nhũng trang viết,thoải mái đọc lại những điều mình đã viết.

        Vừa mở trang chữ của phố chữ,anh thấy có cái tin nhắn ở ô
        cửa - Ngắn - Gọn :

        " Bạn có một thư - Có muốn đọc bây giờ không ? "



        Dĩ nhiên là muốn.

        Em viết :

        " Nè anh.Chào anh.Em thấy tên anh.Chúc anh vui "

        Có lúc nào mà anh không vui - em ? Anh thấy vui khi đến nhà bè bạn.Thấy vui với những cung cách ấm cúng khi tán chuyện rù rì với bạn bè.Những tiếng cười,nói,những tiếng động của chén bát ly tách.Từ những bản nhạc rộn rã phát ra từ dàn máy,anh luôn thích những bản nhạc có âm điệu pop rock và hình như anh hay sợ những bản nhạc lê thê buồn bã.

        Em biết không ? Bây giờ cô ca sĩ có một bộ ngực được tân trang kiểu vĩ đại và kiểu đại hạ giá đang rên rỉ bản nhạc có tên : " Anh còn nợ em "

        Cô ngân nga,cô híp mắt ,chìa môi đòi nợ tình.Chuyện kể tình yêu nằm dài trên băng đá công viên vào một buổi chiều ẩm ướt và tình yêu than vãn đòi cho bằng được một món nợ tình.

        Chao ơi !

        Chao ơi ! Rồi làm như chưa hài lòng với bản nhạc ướt quá cỡ ấy,bà bạn của anh lại phang thêm một bài khác mang tên : Trả nợ tình xa.

        Có một điều anh không hiểu là tại sao lại phải trả nợ tình xa ? Một khi tình đã vỗ cánh bay đi,những nụ hôn,những quấn quýt hò hẹn đã rời xa thì sự lãng quên đau nhức uà đến rồi tan,tan theo mây khói của năm tháng...Người ta còn gì để trả nợ và đòi nợ nhau ?

        Câu hỏi lẩm cẩm như thế vẫn còn nguyên ở trong đầu anh.Liếc mắt nhìn ra ngoài khung cửa,anh thấy một màu trắng của băng giá đông lạnh.Muà đông nơi chúng mình còn đang dài,cái lạnh có thể làm người ta ray rức khi nhớ nhau.

        Riêng anh.Anh vẫn còn đủ trí nhớ để biết mình nhớ gì,nghĩ gì ?

        Nhớ một con đường đã nghiêng nắng,nhớ một góc phố có hàng chè đậu đỏ ngày ấy tan học và hẹn hò nhau.Nhớ một ý nghĩ rất mơ hồ về tương lai trên thành phố cũ có tuổi trẻ của mình.

        Nhớ để mà nhớ.

        Cũng may,những con chữ đã giúp anh ghi lại những điều cần giữ khi mà thời gian giống như một lớp bụi làm nhạt nhoà kỷ niệm...

        Cũng may là từ hàng chữ ngắn ngủi của em để cho anh biết mình vẫn còn một tình thân.Biết mình còn những điều vui,rất nhỏ,rất nhẹ nhàng để giữ gìn và trân quý.

        Em !

        Buổi tối trên góc bàn viết của anh đang trôi qua.Đêm ở ngoài đường lạnh cóng đang xuống sâu và nhanh như vòng đồ hồ có những cây kim quay đều.


        Em !


        Khuya rồi đó.Trong anh,vẫn thao thức trên dòng chữ viết.Giờ này,có lẽ em đã lên giường với chăn ấm.


        Ngủ ngon - em !




        đăng sơn.fr
        #19
          dang son 18.01.2012 13:04:27 (permalink)




          Góc Tĩnh Yên ...



          ______________________



          Ngồi giữa đêm để nghe nhạc và viết cũng là một cái thú khó bỏ.Đêm mang lại niềm yên tĩnh sau một ngày bận rộn.

          Ngày và đêm là hai điều khác nhau như màu đen và màu trắng.Trắng ở chặng đường mờ sương,trắng như những giọt nước linh tinh vắt vẻo trên từng ngọn cây lá,như màu da của người bản xứ đang chạy tất bật vơí đời sống.

          Đêm nhả bóng tối xuống đầy khu vườn lạnh.Sợ đêm bị lẻ loi buồn bã với ánh trăng lưỡi liềm khuất sau dẫy mây mù,tôi bật những hàng đèn nhấp nháy chớp tắt còn trang trí để lại từ trước ngày giáng sinh.Đỏ,tím,xanh vàng... Đèn nhấp nháy,óng ánh và thấy được vui mắt.

          Trở lại cái bàn ở góc bếp,mở trang tạp chí để đọc vài điều cần đọc.Đọc để thấy mình được lấp đầy một khoảng thời gian.Đọc xong thì viết.Viết là một điều vui.

          Xin cám ơn một ngày bận bịu.Xin cám ơn những nụ cười,những lời thăm hỏi đến từ nhau.




          đăng sơn.fr
          #20
            dang son 20.01.2012 14:38:21 (permalink)


            ..




            ĐẾN THĂM NHAU.


            _____________________




            Vài ngày nữa .Đến tết rồi.

            Vài ngày nữa,quay đi quay lại thấy mình vẫn còn ở trên xứ người.Vẫn thế đó chứ.Một thoáng bâng khuâng,một thoáng ngỡ ngàng.

            Chiều nay,rãnh rỗi chốc lát,ngồi ở bàn giấy,đọc lại những chủ đề mới và cũ...

            Lòng thấy không vui.


            Lại nhớ về những người bạn đã rời xa diễn đàn.Trí nhớ vẫn nằm yên trong một góc ký ức.

            Nhớ để chẳng bao giờ quên. Bạn cũ của tôi ơi ! Những ngày vui đang ở nơi đâu ?



            đăng sơn.fr
            #21
              dang son 23.01.2012 00:44:47 (permalink)



              CHỢT NHIÊN THÊM MỘT LẦN NỮA..


              _________________________________






              Em !


              Chợt nhiên anh cảm thấy chán nản cho dù đã có một buổi sáng rất vui.

              Chợt nhiên anh nhìn thấy sương mù sau một buổi sáng mưa và đã nghĩ rằng sau buổi làm việc nhẹ nhàng,anh sẽ có điều vui,rất vui để viết.


              Chiều nay 7 giờ đúng,có buổi lễ mừng xuân ở nhà thờ.Sẽ có văn nghệ tất niên và nhậu nhẹt như mọi năm.Buổi lễ được tổ chức sau nhiều bận rộn và thiện ý.

              Anh nổi hứng,nói với nàng nhà :

              - Nè em ! Sửa soạn đi lễ.


              Nàng ngần ngừ ở cửa mắt :

              - Không.Không muốn.

              - Sao vậy em ?

              - Hắn không có quyền làm lễ nữa vì hắn đã phạm tội.


              Anh giữ yên lặng và rất băn khoăn vơí ý nghĩ : Thế nào là phạm tội ? Hắn,bạn anh - một linh mục - đã phạm tội gì ? Và như thế nào ?

              Hắn,cái thằng đã lãng mạn ca hát một thời với anh.Hắn,cởi áo đời đi làm linh mục và hắn đã hơn anh ở chỗ dám dấn thân.

              Hắn,cái thằng có giọng hát truyền cảm và hay gọi anh là cố nhân.

              Hắn,cái thằng đứng trên bục giảng,liếc mắt nhìn thấy anh khi anh đến muộn trong buổi lễ ngày chủ nhật.Hắn nói bằng mắt :

              - Thằng kia ! Tao thấy mày luôn đến muộn trong buổi lễ.Thằng quỷ chùa ôn vật kia,tao chờ mày lên đọc bài thánh kinh.


              Và anh đọc kinh thánh đã nhiều lần trong niềm xúc động.Và hắn ngồi ở góc tay trái của nhà thờ gật gù,gật gù.


              Giữa anh và hắn là một tình bạn.Không ai có thể chia cách tình bạn giữa anh và hắn.Đã có lần,hắn điện thoại cho anh và nói :


              - Bạn ui ! Tôi muốn xin lỗi bạn về một bài báo nói về bạn.Tha thứ cho tôi nhé.


              Anh ngạc nhiên :

              - Báo nói gì về tớ và báo nào ?


              Hắn lại xin lỗi lần nữa và nói tên tờ tạp chí sẽ ra đời trong một tuần tới. Và anh đã đọc bài báo ấy.



              Em !


              Bây giờ là 6.34 phút.Buổi thánh lễ sẽ cử hành và anh còn ngồi lại ở bàn giấy để viết những hàng chữ này.Và anh nghĩ anh sẽ không đi lễ chiều nay.Nhưng anh sẽ gọi điện thoại cho bạn anh sau buổi lễ.

              Anh sẽ nói với linh mục bạn anh một câu :

              - Nè.Tôi không đi lễ và gặp bạn vì nhiều lý do.Năm nay,tôi không viết sớ táo quân để đọc sau buổi lễ .Tớ có nhiều điều muốn hỏi bạn.Mặt đối mặt.Rất riêng tư.Nếu bạn bận quá không gặp được tôi thì hãy đọc những hàng viết cho bạn ở cái web mang tên như sau : ----------www / http....





              Chợt nhiên anh thấy buồn.

              Chợt nhiên anh thấy cay ,cay ở mắt.Và anh biết khi gặp lại thằng bạn làm linh mục,anh sẽ nói gì vơí hắn.


              Không phải mà chợt nhiên.





              đăng sơn.fr






              @ à P. Je voudrais te dire que .......


              #22
                Ct.Ly 23.01.2012 01:28:17 (permalink)
                #23
                  dang son 25.01.2012 02:17:36 (permalink)




                  @ - Cám ơn Công Tử Lỳ đã ghé với mùa xuân trong lời chúc.

                  < Nàng CT Lỳ hãy mở pm để đọc thư riêng về việc một bài viết về nhà thơ Trần Kiêu Bạt ( T ) trong Thư Viện của VNTQ và sự trùng hợp với cái tên của một nhà thơ cũng tên là Trần Kiêu Bạc ( chữ C ở đằng sau )

                  Chúc Công Tử Lỳ vui.



                  thân ái



                  Nđs.
                  #24
                    dang son 25.01.2012 02:19:21 (permalink)






                    ..





                    BUỔI SÁNG CỦA NĂM MỚI.


                    ______________________________




                    Nụ cười nở rất đẹp trên khuôn mặt đẹp.Cái đẹp của sự không trang điểm ở một góc sáng gần trưa.Đôi mắt ấy đi ngang rồi ngừng lại .

                    Giọng cô nhẹ nhàng có pha chút lưỡng lự :

                    - Bonjour monsieur.Vous êtez vietnamien ?

                    - Vâng.Tôi là người việt

                    - Vậy thì " Chào ông - chúc mừng năm mới "


                    Người đàn bà trẻ tuổi mặc cái áo veste màu đỏ rực tươi trước đôi mắt tròn xoe ngạc nhiên của người đàn ông Việt.Người đàn ông ấy là tôi.

                    Tôi hỏi cô bằng tiếng việt.Thử xem :
                    - Cô nói được tiếng việt ? Giỏi há ?!

                    Cô cười.Môi nở cánh hoa xuân :
                    - Chút chút thôi,vì tôi làm việc ở Saigon.Nè ông ! Tôi có một món quà tết cho ông .


                    Cha mẹ ông bà ơi ! Tôi muốn lăn quay vì sự ngạc nhiên quá đỗi :

                    - Tại sao ?

                    Mà cần gì phải nói nhiều,cô mở các sac tay,móc ra một gói giấy,trong đó là một hộp mứt dừa có cái nhãn ghi : Made in VietNam và cô đưa cho tôi.

                    - Nè cô ! Cám ơn cô nhiều.Bây giờ cô trở lại Pháp để sống hay sao ?

                    Cô đàn bà trẻ không hiểu cái câu hỏi khá dài bằng tiếng việt nên tôi phải lập lại câu hỏi bằng thứ ngôn ngữ của cô.Cô lại mỉm cười,lần này cô lại nói sang tiếng anh :

                    _ Ông nè. Tôi sẽ trở lại Việt Nam và làm việc tiếp tục bên ấy trong vòng hai năm

                    - Cô làm gì bên ấy ?

                    - Nghề của tôi là luật sư.Tôi tên là Australia

                    - Ô ! Ơ ơ ....

                    - Sao lại ơ ơ ơ ? Why ?

                    Cô pha câu nói bằng cả 3 thứ tiếng việt,anh,pháp và cô kể chuyện về Việt Nam.

                    Thế là buổi sáng xế trưa rực màu trong cái nắm tay chợt nhiên mà như thân thiết giữa cô và tôi.

                    Lúc cô từ giã quay đi với cái vẫy tay,cô lại nói " chúc mừng năm mơí " với tiếng cười vui.Tự dưng tôi muốn khóc.

                    Chợt dưng mà không phải là chợt nhiên.





                    đăng sơn.fr


                    @ - À toi . Australia.Si tu lisais ces quelques lignes....
                    #25
                      dang son 26.01.2012 12:29:53 (permalink)




                      .


                      NGỌT ( KHÔNG BỎ ĐƯỜNG )



                      __________________________________________



                      . Thử viết cho một người em xa.



                      Em !


                      Anh đã có một buổi chiều hôm qua quá tải.Có nghĩa là quá sức.Đã có một dài như sự co dãn của cây kẹo kéo.Vòng kim đồng hồ quay tròn.Anh đã mặc kệ nó.Anh nán và nán làm cho xong những việc phải làm.

                      Con đường đi làm về đã không kẹt xe cộ.Anh được thong dong vừa lái xe vừa nghe nhạc cổ điển ở radio Fif FM.Về đến nhà,vẫn có cái thú ngồi một chốc lát ở vườn sau nhà,nghe chim chíp chíp gọii nhau từ bụi cây mai.Muà này mà lại ấm áp,cây cối trở giấc chào xuân đến sớm.Chưa thấy tuyết như năm rồi.

                      Anh mở cửa phòng đọc sách,thấy mấy cái tựa sách,tự dưng cảm thấy lười đọc.Chữ nghĩa nhiều quá có khi lại làm mình nhức đầu.Người ta có thể sống vài ngày chỉ để chơi bời và hú hí,người ta không đọc cũng chả sao.Cái đầu sẽ được nhẹ nhàng đi.Ba cái mớ chữ nghĩa lý thuyết có khi chỉ làm khổ mình.

                      Mở pc thì anh thấy có cái thư của em.Em viết :

                      " Tự nhiên thắc mắc, anh còn cưng em nữa hông?
                      Sao lâu quá hông thấy ngọt ngào gì nữa hết?
                      ... "


                      Trời mẹ ơi ! Sao kỳ vậy em ? Mắc cái chi mà phải cưng em ? Em là cái gì mà anh phải nựng,phải cưng ?
                      Mắc chứng gì mà anh phải ngọt ngào vơí em ?

                      Có lẽ là em có nhiều lý do để viết và hỏi anh như thế.Bình thường anh vẫn ngọt ngào,nhẹ nhàng mà viết.Và anh có nhiều cách thức để viết.

                      Khi cần lý luận về một tiêu đề nào đó thì anh suy nghĩ,dùng thì giờ để phân tích và viết gọn,lạnh,khuôn khổ.Văn lý luận không cần đặt tình cảm ướt át.Khi nào làm thơ hoặc viết một bài văn xuôi tâm tình thì khác,anh cần sự mềm mỏng,anh có thể pha một tí mưa,một tí gió để làm nhẹ câu chuyện ( kể cả lúc anh muốn nổi cáu ..)

                      Gần đây,anh lại sáng chế ra được một môn võ Húc.Húc như một con bò rừng trước những bất công,những cái phi lý ở đời.Anh húc cả những kẻ dùng thế giới ảo như một món vũ khí hoặc trò chơi để tung hoả mù hãm hại tinh thần người khác.


                      Bây giờ thì anh sẽ thử ngọt ngào với em sau một đêm đã ngủ quá say và ngon.Khi viết những dòng này,anh nhâm nhi ly cà phê sữa ít bỏ đường và anh để dành đường để pha vào chữ viết gửi em.

                      Vậy đó.Đủ lãng mạn chưa em ? Đủ tình chưa em ?

                      Anh có nhiều lý do để biện hộ cho khoảng thời gian mà anh đã không thư từ cho em : - Bởi,tại,vì.....

                      Bởi vì anh lười.
                      Tại vì anh oải sau ngày làm việc.
                      Vì em không phải là người yêu của anh.

                      Ngọt ngào để làm gì,em ? Ngọt bằng chữ có nuôi mình mập béo ra tí nào không ?
                      Con người không dùng chữ để ăn.Con người dùng chữ để nuôi đời sống tinh thần ( Phải vậy không ? )

                      Vài hàng gửi em như một cách tử tế để trả lời.Hãy tự bỏ thêm đường vào ly cà phê của em.Tự bỏ mình ên.
                      Hãy tha thướt vơí những ý nghĩ thiện lành trong một ngày và thỉnh thoảng nhớ viết thư cho anh.Đừng bỏ đường ngọt như nấu chè vào lá thư từ xa ( anh ít khi ăn chè )

                      Nếu em tử tế hỏi thăm anh thì anh cũng sẽ biết tử tế trở lại.Cái gì cũng thế vì không phải mà " chợt nhiên "


                      Chúc em gái luôn " ngọt " và vui.





                      đăng sơn.fr
                      #26
                        dang son 27.01.2012 12:16:51 (permalink)


                        .





                        NÈ.





                        ______________________________________


                        @ - Viết để trả lời _



                        *

                        ..... Nè ! Nè !


                        Có lẽ em biết là anh rất thích và yêu chữ " Nè" . Nè ! Nè cũng là một cách gọi thân mật giản dị theo tiếng người Nam.Mộc mạc,dễ thương.

                        Ngày xưa,thời đi học,có vài cô nhỏ hay nói ,hay kêu :

                        - Anh nè,anh nè ! Nghe em nói cái này nè...

                        Chưa kịp hiểu ,kịp nghe gì nhưng vơí chữ "anh nè","anh nè" như thế thì không muốn nghe cũng phải nghe.


                        Bây giờ.Bao nhiêu năm qua rồi . Ngôn ngữ của Pháp không có chữ Em nè - Anh nè !

                        Ngôn ngữ của Pháp có những cái lạ nhưng vẫn không thể nào đẹp và nồng nàn bằng tiếng mẹ đẻ. Pháp không có câu hò nam bộ.Không có câu : " Anh thấy em nhỏ xíu,anh thương ..."


                        Mỗi sáng,mỗi chiều đi làm,lái xe trên những đoạn đường có gió,mưa hoặc sương mù,nghe vài bản nhạc có những câu hò ngọt lịm như khế,tự dưng anh thấy cay ở mắt.

                        Cay vì anh nhớ lại ngày nào về quê,chạy chân đất thả diều trên quãng đường đê dìu dặt gió mát,nhớ lại con đò chòng chành trên bờ rạch buổi trưa hè.Nhớ tiếng võng và tiếng mẹ ru con ở một góc nhà.. .Nhớ nhiều và biết mình vẫn nhỏ bé vơí quê hương.


                        Bây giờ..
                        Bao nhiêu ngày tháng năm trôi đi.Anh đã làm gì,nghĩ gì vơí những bước chân trên xứ người ? Anh có thêm điều gì và mất đi những điều gì ?

                        Điều này chỉ có anh biết trong nỗi im lặng riêng - rất riêng.

                        Và ... Em nè ! Anh nghĩ là em có thể hiểu.




                        Em nè - anh chúc em vui và lúc nào em cũng có hơi ấm ở trái tim nhân ái của em.








                        đăng sơn.fr

                        #27
                          dang son 30.01.2012 15:59:16 (permalink)
                          .






                          Chẳng có gì mà CHỢT NHIÊN





                          ______________________________________







                          Những ngày lễ hội vẫn còn đầy ấp bên này.Cái gì chứ dân Mít mình thì ăn chơi là số 1.Dân tây chơi ngày noel,ngày mùng một đầu năm.Người mình cày nhiều,cày thê thảm nên lúc chơi thì cũng chơi khá nhiều.

                          Anh là mít nên anh cũng được kéo theo để chơi.Chơi đến lã cả người.

                          Sau ngày tết tây là tết ta - Anh ghé thăm nhà ông bà bạn.Chồng Lào vợ Mít lai tàu.Nhà họ ở cách anh mấy con đường mà thôi.Cây lá tiêu điều ngó thấy thảm thê giữa trời đông.Chủ nhà ôm chầm lấy ,làm cho vài màn hôn hít y hệt người Pháp.Thế là chúc tụng nhau.Chẳng thấy ai chúc nhau yêu nhiều nhiều.


                          Màn trà nước,cà phê,cà pháo rượu chè bắt đầu.Ông chồng nói tiếng việt hơi rành ,câu nào ông bí thì ông quay sang pha nửa tiếng anh,nửa tiếng tây và 15 % tiếng Lào làm anh nghe và tự phiên dịch kiểu mình ên muốn đứt hơi.Bà vợ xinh đẹp của ông thì thỉnh thoảng ra oai sai ông chồng đi lăng xăng vào bếp để lấy cái này cái kia.
                          Thấy chàng ta ngoan lắm ,vì phải ngoan như thế để nàng nhà được dịp trả thù cái tội hoang đàng ngày xưa đã hú hí vơí biết bao nhiêu là người đẹp ở khắp chỗ trên quả địa cầu.Nghe nói đã có vài cô tự tử hụt vì quá yêu chàng và không lấy được chàng vì chàng đã vướng vợ con đùm đề.

                          Bây giờ thì về hưu rồi nên chàng phải ngoan.Đi đâu cũng cặp kè sát nàng.Ở chỗ nào cũng thấy nựng và hôn nàng.Âu yếm lắm ! Tình lắm !


                          Anh nực cười trêu hai vợ chồng :

                          - Chị thấy chưa ? Hồi đó mà nổi khùng lên để bỏ ông ấy thì bây giờ lấy ai nựng mình ?

                          Hai người nhìn nhau.Tình yêu vợ chồng đầy ấp trong mắt họ.Bà vợ thủ thỉ kể chuyện cậu con lớn đang mang bệnh hiểm nghèo và đang có cái may mắn thoát bệnh ....Ai nấy đều có những câu chuyện riêng để kể.Ai cũng là một tài tử trong cuốn phim chính của cuộc đời mình.


                          Ăn uống xong vơí nhau.Trời còn sớm.Cả bọn lại rủ rê nhau kéo đến một nhà khác.Nhà này cũng có một cặp rất yêu nhau.Chồng là người Tàu,vợ người Việt.


                          Đi thì đi - Vòng xe bon bon chạy ra xa lộ.


                          Nhà bạn nằm trên đỉnh cao.Bóng tối mùa đông ngập đầy khu vườn.Con chó đen thui cồng kềnh chạy ra đón khách và chẳng sủa câu nào.Nó biết là khách mang niềm vui đến cho chủ nhà.

                          Chủ nhà toét miệng cười thấy mà thương.Vợ chủ nhà vặn nhạc um xùm ở cái TV và dàn máy.Cả bọn hôn chào nhau,quay nhau giữa piste vơí điệu rumba dòn tan của bài hát And I love her. Bánh trái,đèn đuốc,tiếng cười dòn,ấm,thân....

                          Anh chàng Tàu này có thời là ký giả của một tờ báo hoa ngữ bên Saigon.Anh chơi guitar và bass khá cừ.Mỗi lần gặp nhau là không thiếu màn ca hát nhảy nhót.Chỉ cần cho anh uống nhâm nhi vài ly rượu nhỏ là anh hăng hái vui vẻ hát hò và kể chuyện khôi hài.Và sau khi đùa bỡn xong thì anh quay sang nịnh hót và tán tỉnh vợ anh.Nàng thích chí cười híp mắt thấy mà thương.


                          Nói về chữ thương thì anh thấy nên mở một cái ngoặc kép nho nhỏ : ( Anh có một ông bạn bác sĩ về hưu,ông ta hào hoa kinh khủng và hay đua đòi thương đại vợ của bạn bè.Người ta bảo ông ấy là kẻ rất trăng hoa ) - Anh mặc kệ.Ai muốn nói về bạn anh như thế nào cứ nói.Miễn là anh ấy đừng thương đại " bà nhà " của anh là được rồi.


                          Tiếng cười,âm nhạc trong nhà của bạn anh kéo dài đến hơn 1 giờ sáng.Anh nghe nhạc,thảy mấy cái đĩa cd vào máy nghe một dọc các bài hát mà mình yêu thích.

                          Giọng ca của chàng Françis Cabrel đêm nay rất nồng nàn.Chàng hát :

                          C'est rien que du ciel ordinaire
                          Du bleu comme on en voit partout
                          Mais j'y ai mis tout mon savoir-faire
                          Et toute notre histoire en-dessous




                          Nghe xong bài hát về mẫu chuyện bình thường ấy,anh mở cửa bước ra vườn.Bầu trời lạnh có đầy ánh sao báo hiệu trời đẹp cho buổi sáng hôm sau.Đêm sâu đang trôi.Đêm về sáng.

                          Chợt nhiên anh nhớ lại một đêm về sáng ở chốn cũ.Đêm lúc nào cũng đẹp.







                          đăng sơn.fr

                          #28
                            dang son 04.02.2012 12:56:14 (permalink)



                            ..




                            MÙA ĐÔNG .

                            _______________________



                            Buổi sớm !
                            Trời đang lạnh cóng.Lạnh bao trùm cả một phố núi.Lạnh run rẫy trên khóm hồng vàng nở sớm trái mùa.
                            Ly cà phê nằm trên bàn giấy cũng lành lạnh.Lạnh như một chỗ hẹn vưà chưa kịp cũ.
                            Vậy đó.Lạnh và lạnh.




                            nđs.
                            #29
                              dang son 05.02.2012 12:30:09 (permalink)
                              ..







                              NGÀY TUYẾT RƠI.




                              _______________________________________




                              Những hạt mưa trắng đang tung bay ngoài cửa kính.Gió hiu hiu như một bản nhạc.Cô thư ký trẻ măng đang ngắm tuyết .Hình như cô đang mơ mộng với mái tóc nghiêng nghiêng trên vai .

                              Cô quay lại - nụ cười nhỏ :

                              - Chào thầy . Hôm nay ông đến sớm ? Cái hẹn bắt đầu lúc giờ 9.30 mà.Em nghĩ là tuyết như thế này,có người sẽ không đến được.

                              - Chẳng sao .Nếu không dến thì họ gọi điện.Còn em ? Em lái xe đi làm được là tôi vui rồi ...



                              Cô pha cho tôi ly cà phê.Thấy có điều gì " không nói " trong mắt cô,tôi hỏi :

                              - Còn cô ? Có việc gì vơí màu xám trong mắt ? Chừng nào đám cưới ? Tụi tôi sửa soạn quà...


                              Cô nhỏ lại nhìn ra cửa kính.Giọng cô trầm xuống như thầm thì :

                              - Ông đừng nhắc đến chuyện đám cưới nữa.Tụi em thôi nhau rồi ? Chán lắm,cứ như chó với mèo...


                              Sự im lặng kéo dài giữa chúng tôi.Alice sắp xếp lại chồng giấy tờ trên bàn giấy,cô làm mọi thứ rất chậm và làm như cô đang đếm thời gian trôi ngoài bãi tuyết đã bám đầy khu vườn cỏ.Bóng tối vẫn còn vương vất trên hành lang dẫn ra bãi đậu xe.Trông bãi parking ấy trong giống y hệt bãi xe ngoài lớp dậy kịch nghệ có cô học trò bị chết máy vào mùa đông năm trước.Cô phụng phịu như sắp khóc để tôi đến cứu cô.Và từ đó,cô được nhận vào chỗ chúng tôi làm việc để thế bà thư ký trung thành vừa về hưu.

                              Alice có tính tình vui vẻ và rất trẻ con,cô hay nheo nhẻo kể chuyện tình.Chàng của cô là ký giả cho một tờ tạp chí,rất đẹp trao,cao ráo nhưng lại có cái tội hay ong bướm.

                              Nhớ có lần cô hỏi tôi và bạn đồng nghiệp tên Alain :

                              - Hai thầy nè ! Em có nên lấy hắn không ?

                              Bạn tôi trả lời :

                              - Tuỳ . Thích cái mã tài tử thì lấy.

                              Tôi đã giữ im lặng.Tôi biết gì trong chuyện tình yêu của họ mà nói ? Lắm thầy thì nhiều ma.Ai cũng bảo thế.Tình yêu luôn là một điều kỳ bí.


                              - Ông thầy nè - Cô nhỏ lên tiếng.

                              - Gì ?

                              - Sao thầy nghe chuyện buồn của em mà không nói gì ?

                              - Ai nói em là một chuyện buồn ? Có khi đó cũng là điều em cần dùng thì giờ để suy nghĩ lại.

                              - Có nghĩa là.....



                              Hai cái điện thoại reo vang.Một trên bàn giấy của Alice.Một cái khác của tôi.Thế là ai nấy bắt đầu cho công việc của mình.Alice vẫy vẫy tay khi tôi rời văn phòng của cô.

                              Ngó ánh mắt của cô chìm như tuyết đang rơi.





                              đăng sơn.fr
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 15 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 224 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9