_ Viết từ một MUÀ HẠ . . - . dangson.fr
Có những chỗ cho muà hạ trở về sau những cuộc dạo chơi .
Muà hạ thèm đi núi , thèm ra biển sau khi đã lang thang qua những con phố đông đúc khói xe , hàng quán .
Có khi một mình để mùa hạ có thể viết :
-
dangson.fr
BIỂN CHIỀU
Quán có con dốc ngắn dẫn vào cửa. Bàn ghế chạy dài theo lan can sát bờ ngó xuống thấy sóng biển chiều. Những chiếc bàn tròn nằm sát nhau dưới những cánh dù làm bằng lá hình tròn như cái nấm.
Khách ngồi trên cao, rất cao nhìn xuống toàn thể bãi cát và nghe tiếng gió, tiếng sóng vỗ rì rào. Bên tay phải là lối dẫn vào nhà hàng ăn rộng rãi có những khung kính chạy dọc theo bờ biển, và tất cả bàn ăn đều quay mặt ra biển.
Chàng đi dọc theo quầy nước và thâu ngân để ra phía ngoài, bên cạnh là công viên có những nhạc hội mùa hè, người ta đang xúm nhau ca hát, nhảy múa theo tiếng nhạc xập xình ...
Muốn có nàng bên mình trong buổi chiều như thế, chàng gọi cho người yêu. Tiếng nàng reo vui bên đầu dây, chàng mỉm cười và thấy mình run theo từng hơi thở nhẹ và nồng ấm bên tai ... Chàng hình dung đến giọng một đứa bé nhí nhảnh, vui vẻ khi được quà... Giọng nói của nàng luôn luôn mang đến cho chàng một cảm giác nhẹ nhàng êm ả, êm và nhẹ như khi biển biết trở mình hiền hoà.
Buổi chiều đang rơi rất nhẹ như lúc chàng nói,
- anh đang nhớ em - em đang làm gì?
Dễ thương như câu trả lời từ nàng,
- em đang chờ anh để nghe tiếng anh
Và chàng cảm động run người khi nghe giọng nàng.
Chẳng biết nỗi nhớ ấy ra sao. Chỉ biết là nhớ - Nhớ như gió run run trên một cành cây đầy lá non. Nhớ như làn sóng hiền hoà chạy từ từ lan dần trên bãi cát phẳng ...
Tình yêu cũng là một thứ trái cây mơn mởn.
Chàng định nói với nàng như thế ( kiểu văn vẻ bóng gió ). Nàng dư sức để đoán câu chàng sẽ nói bằng tiếng cười hi hi trẻ con. Lúc nào chàng cũng say đắm với giọng nói tươi, trẻ của nàng. Một người đàn bà rất trẻ nít. Khi người ta trẻ nít như thế, người ta biết tự nhiên mà yêu nhau. Cả nỗi nhung nhớ, chờ đợi nhau ở chỗ hẹn cũng rất tự nhiên.
Tự nhiên, không có nghĩa là chợt nhiên. Ngày xưa, lúc gặp nàng, chẳng có gì là chợt nhiên. Tự nhiên mà đến bên nhau rồi cứ tự nhiên yêu nhau mà thôi.
Nàng biết rõ điều ấy khi chàng tỏ tình bóng gió.
Nàng biết giả vờ khi ầm ừ giữ yên lặng. Yên ở cửa môi và khóe mắt nhưng lại run run ở nhịp tim. Trái tim chưa từng học khiêu vũ lấy một lần nhưng lại biết mềm lòng say trên tempo của một điệu valse từ lời nói ngọt ngào của chàng.
Những bước chân theo thể điệu chậm, nhẹ, cuống quýt bên nhau. Nàng nghe mình cuống quýt khi đọc được tình cảm trong mắt chàng khi chàng nhìn mình. Đôi mắt chàng biết nói kiểu sóng ngầm để sóng run ...
- Nhớ nhiều há ? Nhớ chừng nào ? Thật không anh ?
Chàng im lặng đôi chút, để như có thì giờ nuốt câu hỏi của nàng vào nhịp thở. Chiều đang đẩy chiều kéo mây chùm xuống góc phố biển. Ngoài kia, mọi người đang thong thả dạo phố trên những vỉa hè đầy ấp hàng quán. Lúc nghe nàng hỏi về chữ "nhớ", chàng khẽ nhắm mắt để thấy thật rõ người yêu trong đầu. Chàng chẳng còn thấy ai chung quanh. Nàng đang lấp đầy những khoảng trống bên chàng.
Chàng tìm câu để nói, nhẹ nhàng,
-Phải chi giờ này anh có em ...
-Để làm gì, anh ?
Nhỏ hỏi câu thấy khùng hết biết.
Vậy mà còn phải hỏi ! Có em, để bàn tay nằm ngoan, yên trong bàn tay. Bàn tay anh cần bàn tay em, cần hơi thở của lòng bàn tay mềm nhung. Để anh nhìn thấy anh hạnh phúc trong đôi mắt em. Để nghe em cười tiếng cười của biển màu xanh đang chuyển sắc qua ánh hồng vì hoàng hôn.
Có em để cùng nhau đi rất chậm ở bãi cát đang vắng người. Để cả cái thế giới này chỉ còn lại anh và em. Để em chỉ còn nghe tiếng anh khi anh đứng lại, choàng tay ôm lấy em rất chặt, khít khao, để em chìm lỉm trong đôi mắt anh khi anh yêu em ...
... Biển chiều đang rơi, em, và anh đang có em trong anh.
@Eve
***
- - dangson.fr
Ở đâu có mùa hè của NHAU ? . ----------------------- đăng sơn.fr
Cứ ngồi đó mà đặt những câu hỏi khi không còn thấy nhau .
Muà hè đi đâu thì đi, thiêu gì chỗ cho gió hè, cho mưa hè kéo nhau đi .
Thời gian có những cánh cửa của sự cố ý và tình cờ ,lắm khi .
Lắm khi ta thấy ta một mình để có thể kể một vài câu chuyện .
***
-
- C H Ỗ H Ẹ N C Ũ
-------------------- đăng sơn.fr & nguyễntrườngan .paris
Buồn cười quá . Ngày mùa hạ rưng rưng mây cứ chực chờ làm mưa . Đi qua những con làng vắng vẻ ,rời những vường nho , những quả đồi nghiêng đất, tìm một hành lang quán vắng .
Kéo ghế, ngồi xuống, đóng nắp ống kính máy ảnh . Gọi ly cà phê, ly bia man mát . Nghe trong quán nhả bài hát cũ mang tên Biển Đợi Chờ .
Quay đi . Lòng có mùi gió biển ngày ấy từ hương của tóc .
Ở chỗ ấy, mình có những Chỗ Hẹn .
Bây giờ , muà hạ khác đang trở về . Mùa hạ cũ kia đã đi đâu ?
. - dangson.fr
......
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2014 01:01:22 bởi dang son >