CHỢT NHIÊN ...
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 15 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 14.02.2013 23:26:19 (permalink)
..




CÔ ĐƠN
ở sáng đi chiều tối vội vàng.


________________________________



Người bạn của tôi đã viết :

... " Tại sao phải sợ cô đơn ? tới một tuổi nào thì phải nên tập làm quen với nó bởi chặng đường cuối cùng có ai không cô đơn mà ra đi . "





Tôi ngồi ngẫm nghĩ rồi thử chẻ câu chữ ấy ra thành nhiều phần để có thể thoả hiệp với ý nghĩ của người và của mình.


Sự cô đơn ư ?
Hãy nói về nó.

Cô đơn là một tâm trạng,một trạng thái đến từ chữ " Một mình - Một bóng ".Có khi nào sống hai người kề cận bên nhau mà không thấy cô đơn ?

Lắm lúc,sự cô đơn như một thứ bóng tối ẩn dật trong tâm hồn ở một góc sâu thẫm nhất.Ta có thể cười đó,nói đó nhưng nào ai hiểu được lòng ta.

Đôi lúc,ta lại cần sống rất thật với sự cô đơn tìm kiếm của chính mình.Sống thật để cảm nhận,để thử nghiệm sự hiện hữu của mình với đời sống.Nỗi cô đơn thấy cũng rất cần thiết như cái bóng tối cần có một ngọn đèn thắp sáng.
Nói như thế,không có nghĩa là ta ca tụng sự cô đơn. Không . Ta đã và đang làm gì để thoả hiệp với nó và cùng lúc thoát ra khỏi nó ?

Bởi thế,người có tâm hồn cần viết,phải viết.Viết như một lời nói không gây tiếng động ở nơi mình.Và đến một lúc,ta thấy ta không cần phải tập làm quen với nó ( sự cô đơn ) nữa.Vì nó và ta đã nhập thành một.


Bây giờ thì thử xét lại câu nói sau của người bạn viết khi cô nghĩ rằng : " Bởi chặng đường cuối cùng có ai không cô đơn mà ra đi "


Bi quan quá chăng ?

Tôi không biết vì tôi không nằm trong ý nghĩ của cô. Tôi chưa nghĩ đến chặng đường cuối vì tôi nghĩ rằng : ta hãy sống và cảm nhận trọn vẹn điều mình đang sống theo một phương pháp tâm lý : Ici et Maintenant - Bây Giờ và Ở Đây.


Ngày hôm nay đang trôi.Sáng đi,chiều tối vội vàng. Trong cái vội vàng của thời gian,ta vẫn có thể trụ chân ,nắm bắt được cái cảm giác sống thật với hiện tại của mình.

Để ngừng bài viết theo kiểu " chợt nhiên " này,tôi xin gửi đến bạn viết một ý nghĩ của hiện tại với tiếng gõ đều trên phím chữ : Tôi đang viết.Thời gian sẽ trôi và vùn vụt qua đi,nhưng chữ viết biểu hiện cho ý nghĩ vừa qua thì còn ở lại.Bởi thế,người ta viết.



đăng sơn.fr



------------------




#91
    dang son 14.02.2013 23:27:34 (permalink)
    ..






    CHUYỆN KỂ.



    ________________________________




    Người ta có thể kể cho nhau nghe vài câu chuyện nhỏ :




    1.


    Một buổi chiều trên phố Paris.Trời mưa lất phất.Hai người khác phái đi dạo với nhau.Nàng kêu mỏi chân .Chàng kéo nàng vào trong một quán nước có để nhạc tình.Ngồi đối diện với nhau qua vài câu chuyện nhỏ,uống ly cà phê ngon.

    Chàng nhìn nàng,dịu dàng.Nàng cũng nhìn chàng và không nói năng gì.

    Sau vài chốc lát im lặng,nàng cảm thấy ngầy ngật say.Nàng không uống rượu nhưng vẫn thấy say vì cái nhìn và sự dịu dàng của chàng.

    Chàng muốn hôn nàng lắm lắm nhưng nghĩ lại thì cả hai người đều đã có gia đình.Chàng đành kéo nàng lại để lịch sự hôn lên trán nàng.

    Vậy thôi ! Đó là một nụ hôn " lãng xẹt " nhưng có tí ti lãng mạn.

    Rồi ai về đường nấy.Chút bồi hồi,chút thương cảm.



    2.


    Gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách.Từ một ngả đường,hai người nhận ra nhau.Ngỡ ngàng.Một ít nhiều thay đổi theo năm tháng.

    Chẳng ai biết nói gì với nhau ngoài những câu hỏi thông thường :

    - Em hả ? Em thế nào rồi ? Khoẻ không ?

    - Vẫn vậy.Còn anh ?


    Chẳng ai còn được ai.
    Hai người vào một quán nước yên tĩnh,nhìn nhau.Cúi xuống,nhìn lên.Rụt rè.Bỡ ngỡ.Chuyện gì cũng đã qua rồi.Nhắc lại làm gì thêm đau lòng nhau


    ____________



    Như vậy đó.Cả hai câu chuyện chẳng có chuyện nào vui.Vui làm sao mà vui ?

    Chợt nhiên .....





    đăng sơn.fr
    #92
      dang son 14.02.2013 23:30:30 (permalink)
      .









      Ở MỘT NƠI XA LẮM ...




      ________________________________________





      Có những cơn mưa rất dai dẳng.
      Trái đất cần mưa,con người cần mưa.Điều này là chuyện dĩ nhiên,ai chẳng biết.

      Có điều mưa quá thì buồn,lạnh.


      Bạn tôi đang buồn.Không phải vì mưa.Mưa chỉ là một cái cớ nho nhỏ như bụi bay vào mắt.Có chút xốn xang,có chút khó chịu.Cứ như thế một chút rồi hết.

      Bạn đang buồn,bạn sợ thấy mình trơ trọi với cái một mình nên bạn đến rủ ra quán nước.Ngồi ở quán,chỗ cái bàn sát cửa kính và cùng nhìn ra một góc phố đầy mưa.Bạn im lặng một lúc rất lâu.Tôi cũng giữ im lặng để lắng tai nghe những bài nhạc Blue rên nhè nhẹ,tiếng saxo và tiếng dương cầm chạy như mưa.Ly cà phê ít đường đăng đắng.

      Cuối bản nhạc,bạn ngẩng lên nhìn tôi :

      - Hình như mấy thằng cha viết nhạc đang thất tình.Họ viết nhạc buồn quá.Lúc này,tớ sợ nghe nhạc việt,bản nào cũng lèo nhèo rên rỉ..Em bỏ anh ,anh bỏ em... Nản thật.

      - Thì chọn nhạc rock mà nghe

      Bạn tiu nghỉu :

      - Rock thì ồn ào quá.Mà này,lời lẽ của nhạc rock Mỹ không có bóng trăng mùa hạ và không kể về những nỗi im lặng trong sự lãng quên....

      - Nhiều khi nhớ cũng là một điều tốt cho cái bộ nhớ

      - Và lắm khi nhớ quá nhiều quá cũng có hại.


      Tôi không hiểu bạn nói vơí cái ngầm ý nào nên hỏi lại :

      - Quên gì và nhớ gì ?


      Bạn tôi gọi thêm hai ly bia và hai cốc cà phê.Bạn lắng nghe một bản nhạc chơi kiểu pop của James Blunt.Bài hát kể chuyện một người tình hay mơ mộng và có vẻ thả mồi bắt bóng.


      Bạn cụng ly vơí tôi và nói trong ánh mắt chìm ở cuối đáy ly :

      - Bạn nghe rõ lời lẽ của bản nhạc vừa rồi không ? Lời dịch qua tiếng việt như thế này nè :


      ... Em cứ là bóng trăng đêm của mùa hạ
      Em cứ đi tìm một tình yêu của em và không bao giờ có thật
      Tình yêu em dành cho hắn chỉ như cái bóng đêm ma quái
      Những dòng chữ,những bài thơ,những bản nhạc tình của hắn không bao giờ dành cho em
      Chỉ có tình tôi cho em là thật
      Nhưng có điều tình tôi dành cho em đã làm tôi mỏi mệt.
      Và tôi biết...Sẽ có ngày tôi phải quên em.....





      Tôi nhìn bạn.
      Và tôi nghĩ tôi có thể hiểu bạn mình vơí cái tình yêu mà hắn đang có.


      Chợt nhiên..
      Chợt nhiên,tôi thấy buồn theo bạn mình ở quán nước khi nhìn mưa bay....



      đăng sơn.fr
      #93
        dang son 25.02.2013 15:14:37 (permalink)
        .











        NGÀY
        TUYẾTLẠNH.



        ______________________________________





        Em có thích nhìn tuyết rơi không ?


        Ở Paris của chúng mình,khi ngồi trong quán nước,nhìn ra cửa kính,ngắm trời rơi tuyết thì đẹp lắm.Hẳn là lãng mạn như một ca từ của nhạc tình.Thời ấy,còn đi học,anh loáng thoáng nghe bài Tiễn Em ..Lên xe tiễn em đi,chưa bao giờ buồn thế,trời mùa đông Paris,suốt đời làm chia ly....

        Trời ạ ! Hôm ấy là một buổi trưa nắng chang chang,nắng Saigon đổ lửa,chỉ còn cách là dựng xe vào vách tường,chui vào cái quán có quạt trần,gọi ly cà phê đá ngồi nghe nhạc tình.Và nghe bài Tiễn Em,tưởng tượng mình đang đứng ở nhà ga Paris đưa em đi xa và cay cay con mắt.

        Trời ơi ! Hôm ấy,ngồi thu người nhỏ tí ti ở cái góc quán cũng là hôm anh bị thất tình lần thứ ( ...... ) ( Khỏi đếm chi cho mệt ! )

        Mặt anh đã sưng lên trông xấu xí tệ hai lắm.Bạn bè anh đã hay chửi bơí anh,chúng nói anh là kẻ lãng mạn vô ý thức.Vì,bởi,tại.....

        Anh đã phạm vào những lỗi lầm tai hại khi ngẩn ngơ như chim sẻ nhìn ngắm những vạt áo dài tha thiết...Bài thơ của cái ông Áo Lụa Hà Đông đã hại anh.Những câu văn viết kể chuyện theo mái tóc trên vai áo dài trắng cũng hại anh.Học xong thì phải hành.Hành xác,hành thân,có nghĩa là cũng thui thủi nhút nhát đi theo nàng trên một ngõ về và sợ nàng ta bắt gặp quả tang thì ê mặt lắm.


        Làm sao ? Làm sao để viết thư làm quen người ta ? Chữ nghĩa của mình sao mà ít ỏi quá !?
        Khi nặn óc tìm ra chữ để viết thì thằng mắc dịch khác đã cua được nàng rồi.Thế là......


        Đành thất tình chừng vài tháng ,rồi quên,rồi lại giở trò thất tình .Cứ như thế,chỉ thấy mình tốn tiền ngồi quán nghe lại những bản nhạc kiểu tình ngu,tình phụ.Khi rời ghế trung học,trời thấy tội,trời thương cho gặp mấy nhỏ khác ở văn khoa,ở luật khoa rồi cũng bị vuột người ta.Có người suốt ngày chỉ văn thơ.Văn thơ mà nhịn đói hoặc gặm bánh mì khi hẹn nhau ở công viên thì thảm lắm !

        Dù yêu văn,yêu thơ nhưng anh lại quá thực tế khi trường đời vật anh lắm cú ngã quay lơ.

        _





        Bây giờ,trời đang đầy gió và tuyết phau phau trắng,xe cộ đang dầm mưa trắng đầy ấp khu phố.Bây giờ đang ở cuối đông,ngồi ở cái quán vắng thưa,chợt dưng thèm nghe lại bài Lên xe tiễn em đi mà lại sờ sợ ( nghe nhạc buồn quá,chẳng may nó lậm vào người thì xui xẻo lắm,em ! Chẳng may,em nghe được như thế,em chướng lên,em bỏ anh ra đi thì...... )


        Sáng nay,anh cũng đang muốn nổi cơn,nổi cọc vì nhiều thứ muộn phiền bao quanh.Khi nổi cáu thì anh biết mình rất xấu tính,anh sẽ đâm ra ghét những bản nhạc kích động ồn ào,ghét luôn những ca sĩ đời,ca sĩ Net cứ ư ư những bản nhạc thất tình da diết trông như những kẻ táo bón quanh niên....

        Khi cạu cọ,anh đâm ra muốn húc,húc lung tung,húc những mối tình ảo trong thế giới ảo,húc những kẻ hoa dạng lá cành thay tên đổi họ như thay áo và cũng có thể anh húc cả em ( một kẻ đã chui tọt vào đáy tim anh và đang ngọ nguậy .............. )



        Trời đang tuyết rơi.Sáng nay,Paris lạnh lắm.Lắm !




        đăng sơn.fr




        #94
          dang son 19.05.2013 00:24:20 (permalink)
          ..............
           
           
           
           
          ____________________________________ NÓI NHƯ THẾ NÀO ?









          Nắng tháng chín chói loà trên đỉnh những đồi cây xanh.Mùa hạ ở đây đến muộn màng để những bải biển vắng hoe.
          Cái quán nước buổi trưa khá đông người nhưng còn vài bàn để ngồi yên ả trước mặt nhau.

          Lys có vẻ tươi tỉnh với ly Monaco,màu grenadine đỏ ửng tưong phản với màu mắt xanh của biển.Tôi thử im lặng nghe tiếng sóng biển trong đó.Chẳng nghe thấy gì ngoài câu hỏi của nàng :

          - Điều em hỏi và câu trả lời của anh là thật ở lúc sáng hả ?
          - Anh quên mất rồi.Mà này,tại sao lại lấy giấy bút ra ghi chép khi mình đang nói chuyện ? Bộ muốn làm ký giả hử ?
          - Em sợ quên cách thức ?

          Tôi phì cười trong khi quán đang nhả nhạc bài Fellings.

          ......Feelings, for all my life I'll feel it.
          I wish I've never met you, girl;
          You'll never come again.

          Feelings, wo-o-o feelings,
          Wo-o-o, feel you again in my arms....



          - Quên và nhớ điều gì ?
          - Anh mất trí nhớ thật ư ?

          Tôi nghe nhạc,gật đầu.

          Lys nói bằng ánh mắt và cặp môi ngập ngừng :

          - Cái vụ '' in the bed '' sex đó . Trong khi xa nhau và ly dị,em không nên hẹn hò gặp lại " Hắn " và làm "trò khỉ".Phải không ?
          - Anh không biết.Cái đó tùy em,tùy ông chồng của em.Chỉ có hai người biết mình nên làm cái trò gì .Anh chẳng phải là cố vấn của em.

          Lys nhăn mặt,nỗi khó khăn hiện rõ trong tầm mắt :

          - Anh có nghĩ rằng con người nên cân bằng trong việc lý trí và sinh lý không ?

          - Có.Người ta ăn uống khi thấy đói khát.Nhưng sẽ ăn uống như thế nào ?

          Cô nàng 27 tuổi tròn mắt,hai tay ghép vào nhau dể tựa cằm.Khuôn mặt đẹp như con búp bê trong lồng kính.Hãy nói điều anh nghĩ,nói về cái đói khát của xác thịt và nỗi cô đơn từng đêm,anh là người từng trải mà ?.

          Tôi phải và muốn nói gì với em ? Cũng may cho tôi với thứ ngôn ngữ của Pháp rất cởi mở và dễ dùng để diễn tả cái thật,rất thật của thứ quằn quại thân xác.Cái ôm ghì và nhiệt dộ bốc cháy cuồng nhiệt.

          Tôi nên nói với em điều cần nói - không cò e dè vì những giới hạn của ngôn ngữ,vì những thứ rào cản của luân lý,đạo đức.Tình dục ở những nưóc tân tiến đưọc đề cập hàng ngày trên màn ảnh và báo chí.


          Người ta có thể đến với nhau sau một ly nước và mờ ảo ngập lịm với ngôn ngữ của thể xác.

          Còn em ?

          Em hỏi tôi những gút mắc,những phương cách xa hồn mà không xa thể xác để làm gì ?
          Cũng may.Đã có tuổi rồi.Bằng không tôi sẽ khó lòng trả lời những câu hỏi thầm kín của em.

          Vậy đi.
          Hãy làm điều mình thấy nên làm.
          Theo tiếng gọi của tâm hồn hay của thể xác là chuyện riêng em biết mà thôi.

          Làm sao tôi biết ?

          đăng sơn.fr

          #95
            dang son 03.06.2013 18:00:00 (permalink)
            ______________________________________________________________________________________________________




            © hoàng uyên mi ( mientaongo.net ) 





            B a y đ i c á n h  CHIMBIỂN   



               Ghé nhà xanh thăm Xanh . Và thử viết vài hàng :



            Người ta có thể diễn đạt tâm hồn mình bằng màu sắc và ánh sáng nếu không muốn viết . Và Xanh đã làm được điều ấy .

            Tôi đã lặng thinh ngồi ngắm mặt nước từ cánh chim bay của em . Thấy mây trời in bóng,thấy thời gian trôi ( nhẹ lắm ! Tĩnh lắm !  )


               Tôi dùng chữ " tôi " để nói chuyện với chữ Em ở một hình ảnh có điều tôi yêu thích .Tôi không dùng chủ từ anh vì... bởi... tại vì ..... : không thể nào sỗ sàng ,quá thân mật khi tôi tôn trọng sự mỹ thuật đã hằng có từ tâm hồn em .



               Cám ơn em đã giữ lại một cánh chim bay - hình ảnh đã nhắc lại cho tôi một kỷ niệm với bài hát mang tên : Bayđicánhchimbiển .




              




            đăng sơn.fr
             
             
            #96
              dang son 25.06.2013 12:54:32 (permalink)
              .
               
               


                   NGƯỜI ĐẸP  





              Nếu có ai hỏi bạn : Thế nào là đẹp ?  Và hỏi cho rõ ràng hơn : Thế nào là một người đẹp và đẹp theo kiểu gì ?


                 Thú thật là tôi khó mà trả lời cái câu hỏi kiểu ó đâm này . Tôi đã gặp nhiều  " người đẹp " .Đẹp lắm,đẹp từ đôi mắt nghiêng hồn,đẹp lắm từ một nụ cười ( càng cười càng đẹp )  Có những cái đẹp không cần phấn hồng,không cần son môi,không cần trang sức .Đẹp một cách dã man và tự nhiên .


              Mỗi lần gặp một người đẹp như thế ( kể cả đàn bà hoặc là đàn ông ) ,tôi lắng nghe họ nói chuyện,nếu cái sắc đẹp ấy có cộng thêm sự thông minh nữa thì kẻ đối diện chỉ có nước từ bị thương tới chết.


                 Khi tình cờ mà đọc hàng chữ này ( tình cờ mà thôi )  Tôi xin bạn một điều rất nhỏ và giản dị : Nếu nhìn vào gương kính,nở thử một nụ cười rất tươi ,và  nếu cái gương đang nói với bạn là bạn đẹp lắm - đẹp vô cùng tận - thì xin bạn rời ngay bài viết này .Rời thật nhanh chóng như cái click của con chuột từ ngón tay xinh đẹp của bạn .


              Tôi đã có vài người yêu . Họ không đẹp sắc sảo nhưng trời cho họ sự duyên dáng và cực kỳ thông minh .Và tôi đã có vài lần banh xác !


              Từ đó,tôi nhớ lại lời cha mình nói : " Con ơi ! Không phải cái gì cũng " chợt nhiên " Đừng yêu người đẹp quá ,nhé con "


                 Amen .




                 đăng sơn.fr


                 *   Lời Nguyện trong ngày : Xin đừng đẹp quá .Hãy đẹp từ bên trong !


               
               
               
                    
              #97
                dang son 28.06.2013 00:17:45 (permalink)
                ..
                 
                 
                 
                 _______________________  CHỢT NHIÊN  thấy Ngọt...
                 
                 
                 
                        Nhiều khi thấy mình làm như bị bí ( Bí vì không biết nên viết thêm điều gì - hoặc cũng có điều muốn viết mà không biết phải bắt đầu từ đâu và kể chuyện gì. Chuyện trên trời,chuyện dưới đất.... )
                 
                    Đang tính khều khều đọc vài bài viết  ở đây đó rồi bay lên giường lênh lênh với mấy bản nhạc và làm một giấc.Tự nhiên thấy có nguời lạ hoắc nào đó ghé thăm ở chủ đề  " Chợt Nhiên  " với mấy viên đuờng trắng phau  như sau :
                 


                Originally Posted by ndangson
                .. .. ..
                NGỌT.
                _______________________
                Ngọt thì có nhiều thứ ngọt khác nhau.
                Ngọt lịm,ngọt ngào,ngọt và ..ngọt....  "

                ..... 
                 
                 
                   Thấy cũng ngộ quá đi chứ !  Nguời lạ có lòng ghé thăm trang chữ,chẳng nói năng  chi,thảy cho mấy cục đường
                 kiểu hình dạng trái tim rồi ngoe nguẩy bỏ đi một nước.  Chẳng lẽ gặp người lạ rồi chẳng biết nói gì với nhau ? 
                   Có những ngày không quá xấu trời,ra đường ,ngó quanh quẩn chạm phải vài ánh mắt người dưng ,có người gật đầu kiểu tử tế,nở cho  nụ cười thấy ngọt - Chẳng quen biết gì mà lòng chợt nhiên thấy vui vui.
                   Hình như khi ấy,mình thấy lòng mình ngọt.Ngọt như một viên kẹo dừa.
                 
                 
                 
                 

                     đăng sơn.fr












                .



                 
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2013 11:47:52 bởi dang son >
                #98
                  dang son 22.07.2013 14:58:52 (permalink)
                  .
                   
                   
                  .  dangson.fr






                  Những điều ChợtNhiên _



                  __________________________________________________ _______




                  Đâu phải chợt nhiên mà bạn vào trang chữ này để đọc .

                  Vì : Làm gì mà có sự chợt nhiên khi mình có một chủ ý .

                  Vì : Bạn đang sống ở những ngày tháng, có khi sống như mỗi lần thức dậy,hì hục ăn ,hì hục thay quần áo và hì hục đi làm,có khi hì hục nhăn nhó thảm hại vì những cái chẳng đâu vào đâu ....


                  Phải như vậy không,bạn ?


                  Bạn gật hay lắc đầu thì đó là chuyện riêng của bạn . Tôi không hề thấy bạn qua những dòng chữ nhỏ nhắn này .


                  Vì :


                  Tôi là một dòng sông chuyên chở thời gian, tôi trôi bồng bềnh ,có khi mang theo những cành lá khô rụng từ một hàng cây đứng trên bờ kia . Hai bên bờ sông ấy,khi tôi trôi qua đã là một quá khứ .


                  Bạn hãy nghĩ mình đang là người đứng trên bờ sông . Gió hạ lùa đùa trên mái tóc,bạn thả hồn trên sông và chợt nhiên nhớ về một ngày nào ....


                  Những ngày cũ của bạn đã ra sao ?

                  Có bao nhiêu điều chợt nhiên đã xảy đến với bạn ?


                  Tôi đang là một dòng sông chữ . Giản dị chừng đó mà thôi . Khi nào buồn buồn,xin bạn ghé lại dòng sông .





                  đăng sơn.fr
                   
                   
                  #99
                    dang son 22.07.2013 16:31:28 (permalink)
                    .
                     
                    BỀNH BỒNG



                    _________________________________________________









                    Bây giờ là một buổi sáng mùa hạ rực nóng.Nóng hực trên đỉnh cây,nóng rơi xuống mặt nhựa đường đang nhũn dưới chân .


                    Rạp chiếu bóng bên đường đang quảng cáo cuốn phim tên là LOLITA . Khỏi mua vé,tốn tiền vào xem thì cũng biết cốt truyện đại khái từ biết bao nhiêu quyển truyện mang tên Lolita trùng hợp .

                    Chuyện kể về những cô gái rất trẻ muốn đốt giai đoạn , làm người lớn . Họ như những thứ trái non bị ép chín và mau héo .....


                    Khỏi cần xem phim vì nhìn chung quanh thì thấy đang có nhiều Lolita hở ngực với quần áo ngắn củn cỡn .... Đó là những đứa trẻ mặt còn hôi sữa nhưng đã phát triển kiểu gợi hình,chúng khoe ngực,khoe mông trên những cặp đùi chập choạng giầy gót cao .

                    Bên kia phố,hai Lolita đang trững giỡn cười nói sau khi nhét cái IPhone vào áo ngực, Lolita này liếc ngang,liếc dọc,Lolita kia phì phèo điếu thuốc kiểu khiêu khích .....




                    Bây giờ đang là sáng mùa hạ . Nóng ,nên tìm chỗ bóng mát . Thấy ở bậc thang toà thị chính có đứa bé gái chừng 4 tuổi,tóc ngang vai,ánh mắt và cái môi biết cười . Lại gần bé,cuí xuống chào bé.


                    Thấy đôi chân bé mang dép ngược,tôi quỳ xuống sửa lại đôi dép cho bé .


                    - Bé này . Chân này là dép này nha ,bé.


                    Con bé tí cười ,chỉ chỏ đôi dép có in chữ EVA .



                    Ah ! Ah ! May quá,bé tên là Eva .

                    Bé nè !


                    Khi nào bé lớn lên,bé đừng làm Lolita nha ,bé ! Tội lắm bé ơi .



                    Chú cho bé viên kẹo . Ngọt ngào . Vì chú biết lúc nào chú cũng yêu hình ảnh của một Eva nguyên thủy .


                    Chúc bé vui và ngoan . Bây giờ là mùa hạ . Sau những mùa hạ kế tiếp,bé sẽ lớn nhanh .







                    đăng sơn .fr
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                     
                    dang son 25.07.2013 12:57:27 (permalink)
                    .
                     
                     
                    MỘT NGÀY .






                    Có lần hỏi một vài người - Hỏi cho vui thế thôi :


                    -   Bạn thích buổi sáng hay buổi chiều ?


                    Mỗi người mỗi câu trả lời khác nhau .


                    Đọc ở một cuốn tạp chí  âm nhạc,có cái tựa và hình ảnh in  đẹp lắm . Bài viết kể  về thế giới ban đêm của ca nhạc sĩ Christophe ( thời Main dans la main, Oh Mon amour .... ) : Cái ông này chỉ thích sống về đêm để sáng tác và  viết hòa âm .Chàng ta sống một mình với thế giới âm thanh và càng  về sau thì càng viết hòa âm theo một cung cách quái dị và kinh dị .

                    Lật xem những trang ảnh kèm theo bài phóng sự thì thấy chàng ta ăn mặc và thích ánh sáng loại Dracula - ma cà rồng . Đọc xong thì thấy hết yêu nổi sự suy nghĩ ấy và không mua đĩa hát có  kiểu hoà âm kinh hãi của chàng ta nữa . Những bản nhạc bất tử  của Christophe như Aline , Je suis parti thì mình vẫn giữ trong đầu ở bụi thời gian .




                    *  Có vài bài viết,tôi hay nhắc về chữ " Bụi Thời Gian " theo một ẩn ý của kỷ niệm . Kỷ niệm nằm ở trí nhớ .


                    Lắm khi,tôi để dành thì giờ cho bộ nhớ được nghỉ ngơi khi sống hoàn toàn cho hiện tại của một ngày .


                       Buổi sáng .

                       Mới tinh  khi thức giấc,trời còn mờ tối trên sân nhà . Mùi vườn ẩm hơi sương,những cành lá rung rinh,mơn mởn hơi gió . Thanh bình ,thanh thản đi vài bước để lắng nghe sự thinh lặng .


                       Buổi chiều .

                       Nắng chếch về phía nam . Tìm một ly cà phê,khuấy cái muỗng,hòa tan viên đường trắng muốt vào tách,nghe tiếng động nhỏ trên bàn của một cái quán . Nhìn ra phía lề đường,gặp một ánh mắt,một nụ cười chào hỏi .

                      - Ủa ủa ! Người dưng dưng kia ! Có quen đâu mà sao  nụ cười quá tươi để gật đầu chào nhau ?


                    Ủ ủa như thế rồi thấy mình vui . Có khi vui  khi   nhìn những đứa trẻ con theo cha mẹ ra phố ,những đôi má phính,những ánh mắt như hòn bi  thấy thương...



                    Buổi tối .


                       Sau bữa ăn  muộn . Ra ngõ hóng gió . Những đỉnh cây rào rạt gió,những con đường thẳngt ắp ngang  dãy công viên có thấp thoáng những chiếc xe đạp,những người dăt nhau đi dạo .




                       Một ngày đang trôi qua . Đơn giản và tìm cho mình vài ý nghĩ  yên lành . Thế thôi . Tạm gọi là đủ cho một ngày . Ngài mai,lại thức dậy sớm . Lại thấy mình có điều để viết .








                    đăng sơn.fr
                     
                     
                    dang son 26.07.2013 15:32:24 (permalink)
                    .
                     
                     

                    * dangson.fr . 2013











                    CHIỀU NAY
                    tôi biết cô đơn .






                    Nếu là một người viết - viết truyện ngắn hay viết tùy bút - có bao giờ bạn lấy một cái tựa như ở trên không ,bạn ?


                    Tôi mong là bạn nói chữ " Không " và lắc đầu để tôi không đụng hàng . Ở thị trường ca nhạc, đã có nhiều cái tựa cứ đụng hàng nhau cồm cộp,chóng mặt lắm .


                    Nếu bạn né cái tựa như vừa hỏi thì tôi bắt đầu viết như sau :


                    
                    " Chủ từ Tôi như thế xấu xí lắm ,tôi biết mà : Hơn 7 tỷ sinh mạng trên quả đất là hơn 7 tỷ tâm hồn . Đâu có ai giống nhau y hệt từ tâm hồn cho đến thể xác .


                    Và em ( ? )

                    Em là ai giữa hơn 7 tỷ rừng người ấy ? Người ta có ánh mắt và những nụ cười riêng,những sợi tóc dài hay tóc ngắn cũng là riêng ,rất riêng .


                    Vậy thì,tôi là tôi,thế thôi .Có khi tôi giống em chút đỉnh : Có những ngày vui quá thể là vui,vui không sao chứa hết cả một chỗ ngồi . Ở những ngày như thế,hình như tôi có đôi cánh thiên thần để bay bổng trên từng cánh mây ,hoặc là tôi bơi lội như chú cá giữa dòng nước trong veo ,những lúc như thế,tôi thấy mình tình tứ,mình đẹp và mình yêu thương hết thảy mọi người .

                    Vui như vậy để nhớ lại một đoạn viết của chàng David Foenkinos viết ở tạp chí Psychologie :

                    - ... Khi tôi ngủ đủ giấc,sáng thức dậy khỏe khoắn,tôi thấy mình yêu hết mọi người : Yêu cái ông hàng xóm mặt hay quạu đeo kia,yêu cái bà bán bánh mì trong tiệm . Yêu,và yêu ...."


                    Cũng có lúc tôi thấy mình như thế đó,em !

                    Yêu cho bằng được tiếng cười của bầy trẻ nhỏ đang rựợt đuổi nhau ở bên kia vỉa hè vắng,yêu cặp trai gái kia đang đi dạo bên nhau,yêu đủ thứ ...



                    Nhưng rồi ,cũng có những lần giống buổi chiều hôm nay ,khi đi ngang một bờ sông,nhìn cành lá hiu hiu ở thoáng trời mây,không có hứng chụp ảnh nữa,tôi ngồi thừ xuống băng ghế đá,ném mắt xưống dòng nước trôi,tự dưng,thấy mình thiếu cái gì ,chợt nhiên thấy buồn buồn cái gì đó không rõ .


                    Tôi đã qua cái tuổi vu vơ mơ mộng ,lãng mạn kiểu 100 % rồi . Mình đã đi qua một khoảng sông đời,nghiêng ngả bò lê ....



                    Chiều nay .

                    Trời bớt cơn nắng hạ . Chợt nhiên muốn viết một bài viết mang tên :

                    CHIỀU NAY tôi biết cô đơn .








                    đăng sơn.fr
                     
                       
                    dang son 29.07.2013 14:05:21 (permalink)

                     

                    dangson.fr









                    TRỜI ĐẸP





                    ... Sau vài tiếng rinh rinh của điện thoại thì nàng ghé thăm .


                    Ánh mắt nàng luôn có hai màu khác nhau . Màu xanh rất nhạt khi ở trong bóng tối,mắt đổi màu xanh lơ khi ở ngoài ánh sáng rực rỡ .


                    - Anh khỏe không ,anh ?


                    Tôi gật đầu. Để ngắm được màu xanh của trời,của biển,tôi kéo nàng ra khỏi văn phòng.Hai đứa ngồi cạnh nhau ở cái bậc thềm dẫn ra bãi cỏ còn ẩm ướt từ cơn bão đêm kia .


                    - Có gì vui ? Kể anh nghe .

                    - Sao anh không kể trước đi ?


                    Lắc đầu để nghe nàng kể chuyện buổi sáng :


                    - Sớm nay,hắn dữ dội lắm á ! Hắn nổi quạu với chó,thấy chó nhà khác sủa,con chó nhà mình cũng chồm chồm gâu gâu,hắn tức mình gõ chó rồi hung hăng bóp cổ chó . Em tức mình,làm mặt nghiêm bắt hắn thả chó và la hắn,sau đó,dắt chú toutou đi dạo ở bờ sông . Bỏ hắn một mình .Hắn im ru . Hay không,anh ?


                    Tôi cười,khen như nịnh - thỉnh thoảng mình nên nịnh bạn mình . Chẳng chết ai :


                    - Ừ,em giỏi khi cần cứng


                    Nat cười dòn tan,âm thanh có màu nắng của mùa hạ .

                    - Ngày hôm kia,ở bàn ăn,hắn ngó em rồi nói : Em giống anh .Em và anh là hai kẻ lạ đời .Hắn nói chúng ta là hai đứa chướng đời .

                    - Xời !


                    Nàng kéo tay tôi :

                    - Phải vậy không anh ?


                    Gật đầu .

                    Phải chứ , hắn,cái thằng bồ của em đã qua khỏi cơn ghen,cơn ngờ vực giữa em và anh thì, dĩ nhiên,hắn phải nói em là kẻ lạ đời và chướng khí . Em đã không quỵ lụy hắn khi hắn đến với em vào đúng lúc em tay trắng và đang chán đời nhất . Hắn dựng nhà,cho em mướn nhà ở sát bên nhà hắn . Và hắn đáo để yêu em . Gì thì gì,em khẳng khái để em luôn phải là em qua bao sóng gió nghiệt ngã ở đời ....


                    Tôi thích thú giữ yên lặng để nghe Nat thủng thỉnh :

                    - Cuối tuần rồi,em dắt hắn lại thăm cha mẹ nuôi của em . Thấy cái biệt thự lộng lẫy khi đến,hắn bỡ ngỡ tròn mắt vì nghĩ hai vợ chồng chủ nhà sẽ rất chảnh,rất điệu bộ làm cao . Mà không ,cha mẹ nuôi đơn giản bình dân và thương người lắm ! Nếu không,chả bao giờ em nhận họ là cha mẹ nuôi .


                    Câu chuyện kể của Nat làm tôi nhớ đến mẫu đối thoại của cuốn phim Titanic : Khi ngồi ăn giữa đám khoe khoang loại trưởng giả,chàng Jack vẫn là Jack ,ngang nhiên,tự tại ....



                    Thấy tôi im im,Nat lại khều tôi,vẻ nghịch ngợm :

                    - Anh đang nghĩ gì ? Nói đi,em nghe .


                    Ờ ờ - Nếu muốn nghe điều kỳ khôi thì anh nói :

                    Ngộ ! Nếu từ ngày xưa,đôi ta lấy nhau ,có lẽ mình sẽ đục nhau,gõ nhau cả ngày vì hai đứa đều ngang ngạnh như nhau . Và vì hai đứa hay có những ý nghĩ giống nhau . Hèn chi thằng bồ của em nó ngán và nơm nớp sợ mất em .


                    Ngộ ! Có lần đã nói với hắn :

                    - Nhìn trong mắt mày,tao biết mày đang sợ tao giật người yêu của mày . An lòng đi con ! Tao để mày yên tâm .Nói thật cho mày nghe : Nat rất đàng hoàng .


                    Nat cuời hi hi khi nghe tôi nói như thế.Nàng hôn lên má tôi trước cặp
                    mắt đẹp của gã kép tóc vàng .

                    Phải thú thật,ở bên Nat,tôi có những cảm giác rất lạ . Nhẹ nhàng,dịu êm . Nat biết lắng nghe như một cô học trò mỗi lần bị tôi rầy rà khi có những ý nghĩ theo chiều hướng bi quan . Nghe xong thì Nat cười như đứa bé được dỗ kẹo ngọt.


                    Khi người ta bằng lòng thì người ta ngọt thêm :

                    - Kiếp sau,em lấy anh nha anh ?


                    Ơi ! Ơi trời ! Nói vậy hoài làm chi ,em ?

                    Mình đang sống ở kiếp này thì hãy sống hoàn toàn - toàn vẹn đi em !


                    Kiếp sau ra sao ? Có thành phố nhộn nhịp với chợ búa không ? Có cái nhà hàng nào nằm trên một bờ sông với bàn ghế trải khăn thật đẹp để
                    ta ngó nhau,rủ rỉ bao điều cần nói không ?


                    Nghe tôi hỏi như thế ,Nat im lặng . Rồi nhìn đồng hồ :

                    - Em phải về lo cơm nước nha anh . Không thôi hắn sẽ ỏm xòm mà nhăn.Tội !



                    Ừ em về đi . Một căn nhà ngập nắng xanh,một khu vườn nhỏ tươm tất . Một góc nhà ấm áp có tượng đức mẹ và những đóa hoahồng . Anh biết là đêm nay,em sẽ thắp ngọn nến với lời nguyện thầm .


                    Đừng thố lộ cho ai biết là em đã cầu nguyện gì .


                    Ừ - Em về .Em mang theo một góc sáng đẹp trời nơi anh






                    đăng sơn.fr
                     
                     
                     
                    dang son 29.08.2013 13:03:17 (permalink)
                    .
                     
                     

                      NHỮNG NGÀY THÁNG KHÔNG CÓ TÊN .

                      __________________________________________________
                     
                     
                        Để đánh dấu thời gian,người ta đã đặt cho nó những cái tên . Một ngày có 24 giờ . Để lấp đầy những khoảng  24 giờ ấy,ta có những buồn vui quay tròn .

                        Ở đầu con số 24 ấy, ta có thể dậy thật sớm để thấy mình có nhiều thì giờ : Khi bóng tối còn nhá nhem trên một khoảng thinh không ( im lặng ),ta được thấy ta một mình nhẹ hững . Hít thở khoảng đầu tiên của một ngày mới tinh đã là một diễm phúc .

                         Khoảng thứ hai của vòng tròn mang tên thứ tự 24 ấy có thể  là mùi cà phê thơm và bữa ăn sáng .Ăn chậm rãi và thử nghĩ đến một vài điều vui trong việc làm thường trực. Có một vài cách để bắt đầu cho  một sự khởi đầu :
                       Đơn giản mà thôi ,bằng chính  những ý nghĩ của mình . Ném cái nhìn lên cuốn lịch agenda để biết mình  sẽ làm gì cho ngày hôm nay,mở một khúc nhạc nhẹ nhàng để nghe như một tiếp cận với sự nhẹ nhàng .

                        Nếu còn  chút thì giờ trước khi đi làm , cũng có  thể mở máy,tìm một vài bài đọc có ý  tưởng vui vẻ thiện lành . Đọc để có thể viết .
                        Viết là một cách thả lỏng tâm hồn mình.  Viết là bay bổng theo ý nghĩ để  chữ nghĩa trở thành sự hiện hữu .

                       Ta đang viết gì với cái tựa những ngày tháng Không Tên  ?   Ở những dòng chữ này,có thể gọi là một  hạnh phúc giản dị của sự cầm bút . Viết để biết yêu một đời sống của một ngày trọn vẹn có 24 giờ .
                     
                        đăng sơn .fr

                       *  Viết tặng người viết trẻ mang tên Tiểu Long .
                     
                     
                     
                    dang son 01.09.2013 00:13:27 (permalink)
                    .
                     
                     
                     
                    ĐI TÌM Ở MỘT PHÍA
                    ..












                       Ở một phía nào đó - người ta đi tìm nhau .


                       Phía
                    có bóng tối, thì thắp lên  một ngọn đèn để tìm thấy nhau .


                       Lỡ
                    rơi vào một hang động thì lên tiếng kêu . Gọi nhau như gọi một ngày trong năm tháng tròn quay :



                       Tiếng tháng giêng có hơi mờ lạnh - Những buổi sáng mù sương trên một khoảng đường mờ tối

                      Tháng hai của mùa đông băng giá - những  ngày  màu xám đục lúc mở cửa nhìn ra đường

                      Tháng ba trời vẫn lành lạnh ngoài vườn đêm . Chiều tối xuống vội vàng nhu hụt hửng lúc đợi một bức tình

                      Tháng tư có thể đến với những ngày nắng ấm và một niềm mong chờ xanh thẫm

                      Tháng năm từ bãi cát thoãi mềm  trên cát biển, ta ở đâu,ta làm gì với một vài câu hát nào đó ?

                     Tháng năm của một rừng hồng thẫm rực ở khoé môi cười .

                     Tháng sáu về như một ca từ mưa rơi . Tiếng vĩ cầm ở những buổi chiều biết rơi mưa

                    Tháng bảy rực rỡ trên một đồi cát . Bàn tay biết tìm bàn tay ủ thêm nắng ấm và tiếng sóng biển rì rào

                    Tháng tám ngẩn  ngơ trên những ngọn nến hồng và lời hát  haypy,happy to you . Ngày mở mắt chào đời và đối diện với đời sống của một người ...

                     Tháng chín là những nhộn nhịp trường lớp . Xe đạp trên con ngõ đến trường .  Ngơ ngơ tà áo và tập vở như câu chờ đón tình tự ngày nào áo trắng


                    Tháng mười ơi ! Sao đến vội như những chiếc lá vừa rơi ?

                     Tháng mười một - Vừa quay đi ,quay lại mà đã nhanh chóng rơi tờ lịch  của nhau

                     Tháng 12 - (  Hình như có chút nhớ cộng chút quên để biết mình đã hết một năm tròn lững ... )


                    ..


                      Như thế đó .

                     Không là lưu bút - Chỉ là tiếng gọi nhau .
                     
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 15 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 224 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9