CHỢT NHIÊN ...
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 15 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 09.11.2013 11:02:16 (permalink)
.
 
 
 
 


VIẾT CHO MỘT KHÚC THỤY DU !


Ở các diễn đàn khác,chủ đề này có cái tên gọi : '' Chợt Nhiên Nhớ nắng Saigon ''.


Tại sao lại chợt nhiên ?

Chợt nhiên hay tại tự dưng mà chợt nhiên,chợt nhớ ,chợt quên ?....

Thôi thì có cái tên mà gọi cũng được.Tàm tạm mà được.


Tâm hồn thì cũng giống như thời tiết.Khi nắng,khi mưa.Buồn chút đó rồi làm như chán Buồn thì lại Vui. Đã là con người thì ai chả thế !


Viết về những điều cần giữ lại để nhớ.Trí nhớ con người có cái khuôn khổ lắm khi hạn hẹp.Có điều cần nhớ thì lại quên.Lúc muốn quên phứt đi cho tiện việc sổ sách thì lại nhớ.


Nhớ từ từ mà nhớ.

Nhớ thời bé tí chờ mưa để tắm mưa với tiếng cười hồn nhiên .Trẻ thơ cười vui vẻ bằng nụ cười ở mắt.

Lớn lên,vào đời,cọ quạy đụng chạm với đời mỏi tay ,mỏi miệng thì những nụ cười lại khác đi.Có khi cười như thế mà không phải thế.Cười để dấu đi những giọt cay ở mắt.


Người ta nói : Ít khi đàn ông khóc ! - Thật thế ư ? Lúc hắn khóc,làm sao người ta thấy được ? Hắn giả vờ đấy thôi.Hắn có phải là thần thánh gì đâu mà bảo hắn không biết buồn ,biết khóc ?


Ngày mất người yêu,hắn khóc đấy chứ.Mưa đã dấu đi những giọt lệ của hắn.Năm tháng chạy xuôi ,chai lì đi với đời sống ,có khi hắn cũng muốn gào lên và bực dọc để khóc.


Những ngày mùa đông lạnh lẽo như thế này.Ngồi nhìn ra trời ảm đạm ,hắn thấy trời sụt sùi,có chỗ đổ tuyết,có chỗ ào ào nặng mưa.Hắn chợt nhớ về những ngày cũ.Hắn nhớ mái tóc,nụ môi người.Hắn nhớ từng mẩu chuyện nhỏ mà chỉ có tình nhân mới hiểu được tình nhân....


Ngồi một lúc lâu lặng lẽ như thế.Tự dưng hắn thấy mình chợt nhiên nhớ nắng Saigon.....





đăng sơn.fr
dang son 05.12.2013 13:03:16 (permalink)
..
 
   by NguyễnNamPhi - 
 

 
 
 
           LẠC LỎNG
                                                    (   Ở dòng chữ ... )
 
 
 
 
 
 
  Hôm kia , gặp lại cô bạn viết nho nhỏ của ngày cũ .
 
   Tâm tình chút đỉnh,thấy cô có vẻ  dịu dàng ,ít chanh chua hơn ngày xưa .
 
 
   Trêu cô . Khều cô để nghe cô nói thử về tình yêu ( vì đã bao lần đã đọc và chạm thử vào cái cảm giác mông  lung,hoang vu của cô về cảm giác và cái định nghĩa của chữ Tình )
 
 
 Nghe cô im lặng,rồi ú ớ .
 
 
   Vậy sao ?
Tôi thích sự  yên lặng một thoáng như thế trong một câu chuyện đối thoại .
 
 
Im lặng xong để nói với cô bạn viết :
 
- Nhỏ nè . Anh sẽ chớp câu viết kiểu Lạc Lõng của em để viết một bài mang tên là "  Lạc Lõng giữa dòng chữ "
 
 
     Khi đọc,khi viết,tâm hồn mình có thể đi lạc như một cách bay bổng để thoát khỏi đời sống thường ngày . Viết xong,tắt ngọn đèn ở bàn giấy,trở lại đời thường . Sống và sống với chừng mực cảm giác .
 
 
     Đi lạc mãi thì sẽ lạc lõng ( điều đáng ngại nhất là mình tự làm mất mình )
 
 
    Tội lắm - người ơi !
 
 
 
 
    đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2013 13:05:49 bởi dang son >
dang son 06.12.2013 05:08:15 (permalink)
.
 
                 DU ĐÃNG 
                 trong T.Y





Cái cô be bé  kia hỏi người yêu :


-   Hồi nhỏ anh có quậy không ,anh ?



  Anh ấy trả lời :

- Xưa thì không . Bây giờ thì có


- Là sao há ,anh ?


  - Hãy nhớ lại đoạn phim lúc em mới quen anh .


- Em bị mất trí nhớ rồi .





   Ờ , ờ .


  Mất trí nhớ là phải rồi . Nếu là một họa sĩ để vẽ em , anh sẽ vẽ hình một chú nai vàng ngơ ngơ  hoặc là một khoảng không khí .Nếu ...... Nếu ......



- Ủa ! Sao nhiều cái " nếu " hoài vậy ,anh ?



    Thì đã nói là anh quậy em mà . Anh làm nóng,làm lạnh . Khi em nóng,anh dịu dàng cho em nguội . Khi em lạnh,anh làm ấm .


- Xời !



Khỏi  Xời như thế cho mất công .  Khi đặt câu hỏi thì em  có câu trả lời . Để nhẹ nhõm đầu óc thì anh chỉ cho em cách này :



    Hãy làm đẹp buổi tối của em bằng bước chân dạo đêm trên một con đường hiu hiu gió ( nhớ mang áo lạnh ) .Hãy ngước đôi mắt đẹp của em để tìm một bầu trời đầy sao .Sao lung linh như những hạt bụi của tình yêu  đã làm em cay mắt . Em ghép những hạt bụi ấy lại ,ghép thành chữ nhớ nhung .



   Khi em ghép được chữ nhung nhớ kỳ lạ đó ,có nghĩa là anh đã trở thành một kẻ du đãng để cướp đi trái tim em .




     Hiểu chưa ?


   Nếu chưa hiểu thì một ngày nào đó,em sẽ hiểu  - Chẳng có gì mà chợt nhiên đâu .







    đăng sơn.fr 
 
 
 
 
dang son 21.12.2013 12:57:21 (permalink)
.
 
 
 
 
 




 
dangson.fr








     IM,LÌM




    Sớm -


    Mở trang viết của một cây bút nữ , đọc  chuyện tâm tình . Trên dòng chữ có những lo lắng ,những giọt nước mắt khi kể chuyện về con gái mình đang bị khủng hoảng, chấn động vì một cái chết của bạn trai .....




  Sớm !


   Biết là như thế . Những nỗi đau mất mát nào cũng cần phải có thời gian để lắng dịu . Nhanh hay muộn chỉ là tùy vào độ tự  chủ và lấy lại niềm tin về mình và đời sống .



   Sớm !



    Đọc xong những điều như thế, hiểu và đành im lặng . Sự im lìm đồng nghĩa với sự thoả thuận về một điều mình nghĩ :

""   Đời sống này nằm trong chữ Chợt Nhiên - Có khi thấy thế mà không như thế "  ".....






______________________________    đăng sơn.fr



 
 
dang son 02.01.2014 16:50:03 (permalink)
.
 


LẶNG ngữ ( Xx )





   Viết cũng là sự thử thách với chính mình . Nếu không  muốn dùng cách nói về " Ẩn Ngữ " thì mình dùng chữ " Lặng Ngữ " và thêm vào hai mẫu tự Xx cho ra vẻ bí mật .



  Có rất nhiều người viết rất khó hiểu và vu vơ , ngay cả trong sự viết về  lý luận, định luận thì họ cũng lòng vòng để người đọc phải dụng trí theo kiểu lòng vòng, loanh quanh .


   Tôi không thích  kiểu ấy . Tôi viết theo kiểu tôi .



Hôm nay, mở một vài trang sách, đọc loạt bài nói về Văn Dịch  của mấy cái ông trí giả, trí thức . Đọc họ xong, thấy càng mờ mịt, càng u ám và vỡ lẽ ra cái dốt đặt của mình về văn chương .


  Hôm nay, có cô nhỏ kia phang cho tôi cái câu : Xí Xọn .


   Chẳng hiểu  thế nào là " Xí Xọn " . Chỉ tàm tạm biết Xí Xọn là xí xọn mà thôi . ( Người ta có thể dùng chữ " xí xọn " để mắng yêu người khác . Ở ngôn ngữ của  những người yêu nhau thì : xí xọn là xảnh xẹ, là lắm điều , lắm chuyện )  .


   Khi người dưng nào đó mắng nhè nhẹ mình là Xí Xọn thì mình đừng nên tìm hiểu tại sao là tại sao . Chỉ biết là  tĩnh từ xí xọn ấy không nằm trong văn chương để nói chuyện văn học .



Khi có cảm hứng viết thư tình . Tôi có thể viết tàm tạm - Và tôi gọi nàng bằng Bé cho có vẻ dịu dàng, thơ mộng .


Thử chút, xem sao :



   " Xí Xọn nè -



Cũng một cách nói, người ta có thể nói rất ít mà ánh mắt thì đã nói rất nhiều . Giả thử đi . Giả thử như Bé đang ngồi trước mặt anh, anh thấy Bé hiền, ngoan, xinh,dịu, Bé biết khôi hài để anh bật cười và nói nho nhỏ  :

- Có biết là em đang xí xọn lắm hay không , em ?


   Khi nói xong như thế,  anh sẽ rất hồi hộp nếu em hỏi lại anh :


- Xí xọn là cái gì, là sao anh  ?



   Nếu bí  đường, bí lối , anh ú ớ rồi trả lời :


- Cái đẹp của văn chương là ẩn ngữ, đảo ngữ là  lặng ngữ . Cứ dễ thương như thế thì không chừng trong văn học ,sẽ có ngày người ta mềm lòng để trao một cái giải Xí Xọn cho nhau .



Phải rồi . Đâu phải cái gì cũng là chợt nhiên đâu . Mọi nguyên do đều nằm ở những câu  nói, câu viết từ một nỗi lặng yên .






   đăng sơn.fr
   ( nguyễnthịXíXọn )









.....


 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2014 16:56:23 bởi dang son >
dang son 08.01.2014 13:07:05 (permalink)
.
 
 
 

     hớ NGỘ -



_____________________________







*  warning :  Xin đừng mở bất cứ cuốn tự điển nào ở các ngôn ngữ - Vì trong tự điển sẽ không có hai chữ " Hớ " và Ngộ ..




...




Cô không nhớ là quen anh từ lúc nào, ở đâu . Hình như cô cũng chẳng thèm nhét  thêm những cái nhớ vớ vẩn vào đầu óc cho thêm nặng nề . Để trí óc rảnh rang mà nhớ ngày khai thuế, trả thuế, trả hóa đơn cũng đủ mệt rồi .


   Cô chỉ biết rằng anh có rất nhiều tính tật xấu và chưa bao giờ cô quen với một kẻ có quá nhiêu tính xấu như thế . Là người biết đếm, đếm rất tài và ít khi nhầm lẫn, cô làm tàm tạm một bảng liệt kê về các  tính xấu của anh ( có lần anh đã thật thà khai báo )


Đọc lại cái thống kê dài ngoằng ấy, cô thấy hãi :


- Háu ăn - Dễ nổi quạu - Lèo nhèo - Cau có - Hay nói về cái Tôi của mình ( Nổ ) - Hay châm chích - Lắm chuyện .....



Lắm khi cô tự hỏi : Con người với cá tính như thế, ai mà gần cho thấu ?  Làm vợ anh chắc thế nào cũng u đầu, gãy gọng ! 



   Cô không phải là người yêu hoặc là vợ anh ( Phước 70 đời ) Cô chỉ là bạn của anh mà thôi .





Ngày kia, anh hỏi cô :


  - Hãy nói, hãy kể về em ?



   Cô hứ lên một tiếng rồi im ru bà rù .



   Không nghe cô trả lời, anh chép miệng, thở dài :

- Ngộ !


- Ngộ là sao ? Ai ngộ, anh ?

- thì là em ngộ .


- Hớ !




Anh tròn con mắt ngó cô . Cô ầm ừ khi nói là  không thích nói về cái tôi của mình . Dị lắm ai ơi .



  Một trong những tính xấu của anh có thêm cái tính Lì và Dai , anh khai thác triệt để cái cù nhầy ấy như một gã chuyên gia tâm lý .



  -   Nhỏ nà . Cũng được . Rảnh  không ? Hãy thử trả lời rất nhanh những câu hỏi như sau ( anh để cho nhỏ chừng 10 giây để trả lời ... )


-  Sẵn sàng .





1. Nếu là một hình ảnh, em là gì ?

2  .Nếu là một con thú, em là... ?

3.  .  Nếu  là một  người có phái tính . Em là ...?

4.   Nếu là một tính tốt - em là  ...

5  .Nếu là  một tính xấu thì em là :

6.......  

.
.
.



10 . Trong một tình yêu


em chọn đoạn nào / Bắt đầu . Đoạn giữa - Đoạn cuối ?




Khi cô trả lời những câu hỏi thì anh đếm t
ốc độ trả lời, trung bình thì cô phải dùng đến hơn 25 giây để có thể trả lời , vì cô thận trọng , không muốn lầm lẫn .



Cô nhăn nhó khi thấy anh làm khó cô ,anh rắc rối khi khẩu cung .  Cô tặng anh thêm  một chữ Hớ to tướng ( Có nghĩa là anh lắm điều, lắm chuyện )


- Em biết vẽ không ? Vẽ chân dung .

  - Chun chút thôi .


  - Hãy vẽ em


- Trời mẹ ơi . Không biết vẽ em . Anh nè . Sau cả chục câu hỏi quái dị như thế , anh nhận xét gì về em ?



   Ừ -  Em không biết vẽ thì anh dùng chữ để vẽ lại một quang cảnh theo 10 câu trả lời của em .



Sẽ như sau :



" Buổi sáng thức dậy, cô mở cửa sổ nhìn ra vườn ngắm nghía những bông hoa, cô hình dung đến một chú nai bé bỏng đang ngửa cổ ngắm trời mây . Cô vừa ăn sáng vừa nhớ lại giấc mơ đêm hôm qua, cô  
đã thấy mình đi dạo trên những con đường rất đẹp và thơ mộng , trên đường đi, cô gặp toàn những nụ cười nhẹ nhàng thân ái của những người hiền lành, dễ mến và cô cũng cười tươi để đáp lại .



Cô biết mình thích  vui, khi vui thì mình chia sẻ những điều tốt lành với người chung quanh .... "




  Cô cười nhỏ, hơi  ngạc nhiên :


- Ngộ á ! Từ 10 câu trả lời mà anh viết thành một câu chuyện há anh ?




Chẳng có  gì mà phải ngạc nhiên với chữ Ngộ như thế đâu em . ( Anh thích dùng chữ thay cho cọ vẽ mà thôi )


Hứ !











đăng sơn.fr 
 
 
 
dang son 16.01.2014 13:09:35 (permalink)
.
 
 
 
 



Tình NHóc Làm Sao Nhớ .







    Sáng sớm . Trời mưa - Tí tách, tí tách . Vẫn dậy sớm như mọi ngày . Pha ly cà phê loại dở èn ẹt . Ăn sáng , thấy còn rảnh  tí nị . Mở pc định viết vài dòng .    


    Đang viết thì cái máy  mắc chứng  báo cáo " Tui hết chỗ để chứa trong bộ nhớ rồi - Tui tắt máy đây "





              Chưa kịp trở tay ấn nút giữ lại chữ , cái máy ba trợn nuốt luôn chữ và  không lời từ biệt .





           Ngẩn ngơ, ngẩn  ngơ , vặn radio nghe nhạc kiểu hạ cơn - Tịnh tâm .




        Nửa giờ sau, hì hà, hì hục làm  cái máy chạy lại .    Ức và giận .




       Nếu cái máy là một người yêu nhỏ ( nhỏ bé xíu ) thì cũng ráng mà lãng mạn nói với bé rằng :






   .... " Nhỏ này, anh biết  tính em chướng khí, em hay giận hay ghen khi thấy anh viết quá nhiều . Em giận anh điều gì , em ?


         Anh thấy anh tử tế lắm mà , như ngày nào anh cắp sách đến trường, anh ngoan và  anh thấy anh  hiền .  Bây giờ, có những sợi tóc trắng thêm mỗi sáng thức dậy, anh thấy anh vẫn còn hiền hiền  cho dù có vài lúc anh rất chảnh chọe du đãng ngầm .



        Anh  cố gắng tử tế khi đối diện với đời, khi đứng trước các học viên tóc vàng ,mắt xanh . Lắm lúc  ,anh chỉ muốn quẳng hết sách vở và những công thức, lắm lúc anh muốn đứng tim với những câu hỏi, những cái lì lì của họ .




      Tối hôm  kia, con bé  đó hỏi anh sau khi  kên kên ( anh muốn đấm cho nó vài cái ) :


    - Thầy nói tui lì, nói tui  viết dở như hạch ! Hỏi thầy nè : Hồi xưa , thầy viết ra sao ? Thầy có bao nhiêu điểm trên 20 há ? 



    Anh gừ gừ , rồi anh  làm mặt tỉnh keo ,  Ơ ơ .... Tao quên rồi, nhỏ nà ; Thôi , ngồi xuống đi, tôi chịu thua em rồi .




   Con nhóc chưa đã nư . Lúc tan buổi học, nó đi ngang, ném  một cái Hứ ngó thấy muốn nổi nực .





   Có những ngày rất dễ thương và những ngày rất  dễ ghét .




        Vậy mà ngày qua ngày .




     Bây giờ, cái máy  pc dễ thương đang chạy lại một cách hiền, ngoan


    Bây giờ, 7 giờ sáng, thấy mình không kịp viết bài mới  mang tên : Tình Nhóc làm sao nhớ "









  đăng sơn.fr 
 
 
dang son 16.01.2014 21:14:08 (permalink)
.


KHÔNG PHẢI ĐIỀU GÌ
cũng là chợtnhiên .





----





   Có người hỏi thấy ngộ :


- Có phải ông là một người lãng mạn ?



Tôi giả vờ không hiểu :


- Lãng mạn là cái gì, cô ?


- Là ........




   Lãng mạn có nhiều nghĩa . Nghĩa bóng của cách  đo độ  contraste giữa bóng tối và ánh sáng  khi chụp ảnh thìkhác Ở  tâm hồn thì lãng mạn có  cái  nghĩa khác hơn, rất khó  diễn tả .



  Lấy một thí dụ : Gặp nhỏ giữa đường một cách tình cờ - Hỏi nhỏ :


- Lúc này ra sao ,em ?



Nhìn rất sâu vào mắt nhỏ, xem Nhỏ ra sao ? Buồn hay vui , và dụ khị :


   -  Cho anh nắm bàn tay em tí xem nào .


  Nhỏ vùng vằng :

- Bộ tính trổ mòi há, ông ?




  Nói là không ! Không mà !  Trời đang lạnh, đang mưa . Anh thèm bàn tay ấm . Vậy thôi .



Lãng mạn như thế . Một chút rồi thôi . Vì tất cả mọi sự, đâu phải cái gì cũng chợt nhiên .






đăng sơn.fr

 
 
 
 
 
dang son 22.01.2014 11:52:30 (permalink)
.
 
 





















ĐÂU PHẢI CÁI GÌ CŨNG là Chợt Nhiên .





Đừng mơ làm nhà văn, đừng mơ làm thi sĩ . Những thứ ấy cũng có khi chỉ là xa xỉ phẩm . Nhà văn chẳng là cái gì, gì . Nhà thơ chỉ là kẻ húp gió, nấu cơm, nấu canh bằng hơi nước của mưa .


Để đừng làm nhà văn và không bao giờ là nhà thơ, mình viết ( như những đoản khúc ) .




1.

KỆ EM ( ở giữa đêm vui )







---- Anh đang vui như thế thì em buồn .
Buồn nhét mình vào một cái góc có đầy bóng tối của bàn ghế ở cuộc vui .
Nhạc quyện tròn đầy ấp trên những bước chân khiêu vũ . Và anh ẩn thân, anh biến vào tiếng nhạc ngập ngụa ánh đèn .
Trong vũng tối om om, anh không nhìn thấy em , anh bỏ rơi hai ly champagne đã hết lạnh . Anh để những hạt sủi bọt lăn tăn như vài hạt buị ở khung cửa đêm .
Anh đang rock, đang vui . Và anh say . Say vơí bạn hữu như bao lần đánh rơi em giữa cuộc vui .
Đến bản nhạc rất chậm, rất tình thì anh rời piste quay lại chỗ tối om tìm em .
Tìm làm gì ? Chỉ còn lại chiếc ghế mà em đã đứng dậy rời chỗ . Anh nhìn quanh quất rồi ngồi xuống đúng chỗ còn vương hơi ấm từ thân thể em .



Ở chỗ trống trãi ấy - anh đọc được một ý nghĩ : Mặc Kệ em ( giữa đêm vui )

Hứ !





2.




GIỐNG NHƯ NHAU .





Đừng đòi hỏi anh phải giống như Em . Dễ hiểu thôi - em . Những cảm giác của nhau không bao giờ giống y nhau .
Khi người ta nhìn nhau , chẳng có ánh mắt nào giống ánh mắt nào , những điểm sáng lung linh sẽ từ một góc cạnh nào đó mà biến đổi .
Người ta chỉ có thể tàm tạm ghép lại những ý nghĩ từ nhau để có khi gỉa vời nói giống giống để làm đẹp lòng nhau .
Vậy đó ; Đừng quá giống y nhau . Hãy là em , thật tình, thật sự .
Thỉnh thoảng nói thầm thầm , nhỏ nhẹ . Nói như vầy : " Hình như nỗi nhớ của chúng mình giống y nhau "
Phải vậy không ?
Giống y hay na ná là cũng thấy mừng lắm rồi . Miễn mình có một người để yêu .




....










3.







DỰA .


Dùng chữ " Dựa "như thế là yếu lắm ở một gã đàn ông .
Mà lỡ rồi thì thôi kệ . Có chỗ mà dựa, miễn là chỗ ấy êm ái, mềm mại .
Đàn ông cổ lỗ sỉ kiểu Khổng Học ngày xưa không thích chữ " Dựa " 
( Vì họ suy nghĩ kiểu con gà trống, kiểu hùng dũng )
Đàn ông bây giờ cần khoảng 35 % nữ tính để người đàn bà biết là họ rất cần thiết cho người đàn ông kia .
Có khi cần khóc lóc , nỉ non sau những cơn giận dữ hục hặc với người và với đời . Đàn ông thấy mệt mỏi và cần tìm một chỗ để dựa.



Cái gối bày trên sofa rất êm ái, nhưng nó không biết nói dịu dàng, ân cần như nàng .
Nàng chỉ cần hạ giọng , nhẹ nhàng như một người mẹ biết con mình đang cần mình . 
Nàng vùi những ngón tay vào mái tóc gã khùng điên , hung hăng ấy, và khe khẽ :
- Dịu lại, anh . Nếu cần tỉ tê, em sẽ nghe anh nói .
Hãy tìm chỗ dựa nơi em . ...
..
Gã đàn ông mềm nhũn lòng , và biết là mình đang có một sự vỗ về . Vậy là DỰA 




4.



DịU .



Đi làm về, sau một ngày cứng - Rất cứng - vì có nhiều sự bực mình . Muốn làm giông, làm bão . Chỉ cần một khoảng ngắn thôi để làm mưa ngập, để làm đất trời rung chuyển ...


Mà thôi - Dịu đi . Dịu đi .


Ngồi vào bàn viết , mềm lòng để có thể viết về những hình ảnh của một con đê có bóng dừa của truyện ngắn " Gái Quê " . ( Người thành thị , có lúc, cũng thấy sợ lòng người ở chốn thành đô ...)


Bởi vì ........







đăng sơn.fr 


 
 
 
 
Ct.Ly 31.01.2014 03:17:03 (permalink)
dang son 31.01.2014 14:51:14 (permalink)
..
 
 
 
 
 
 

.     
 
 
    Cám ơn Nàng CôngTử Lỳ há .  Chúc nàng ấm, vui, nhiều an lành ở năm  nay .
 
 
 
 
         đăng sơn.fr
dang son 07.02.2014 14:35:05 (permalink)
.
 
 
 
 









   NGƯỜI YÊU .





   Ngày hôm kia, có cô nhỏ nghịch ngợm làm thầy bói , cô nói như hỏi :


  - Ai mà làm người yêu của anh, chắc là khổ lắm !



Thật sự , không hiểu lắm câu nói như dọ hỏi , như hăm he ấy, tôi im rơ . Tôi hiền, tôi ngoan lắm mà !  Hiền lành như một buổi sáng có nắng tươi đầu cành lá . Ngoan giống như khi chỉa ống kính chụp cảnh chiều xuống với mưa . Và cũng rất dịu dàng như bóng đêm trên khu vườn nhỏ .



   Tôi thấy mích lòng với cái cô thầy bói dỏm ấy, tôi đi ngủ  và ngủ ngon .




   .....




   Bây giờ là buổi sáng . Mưa lại rơi, rơi . Hai quyển sách của hai tác giả nằm trên bàn . Đó là hai tácgiả mà tôi đã yêu thích khi đọc họ . Cái tựa truyện tuyển tập mang tên  Mây Bay Trong Đầu của Đoàn thạch Biền và   Nguyễn Ngọc Tư vơí Giao Thừa làm cho tôi nhớ người yêu của mình .


Để gặp được Nàng, tôi phải né hai người viết văn kia, vì tôi sợ tôi viết giống họ như kiểu nhại ý, nhại phong thái văn chương .



Nàng người yêu sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi nếu khám phá ra tôi là một kẻ cắp ( đạo chích ) .


   Tôi phải làm sao ?




....





  Bạn , người Dưng !


   Khi bạn gần tôi, biết là bạn có thể chê trách tôi nhiều thứ lắm : Tham ăn, dễ nổi cọc, xấu tính ( hung hăng hay cắn ) ......  Nhưng chỉ có một điều nhỏ là tôi rất thủy chung  như một chú chó nhỏ không bao giờ bỏ rơi chủ ( cho dù chủ có chết đói )



   Ngày xưa, người ta hay thích bỏ rơi tôi .Trong tất cả những người quay lưng ấy, có vài cô áo trắng xinh xinh ở sân trường . Mỗi lần bị bỏ quên như thế, tôi đi tìm mình để nếm cái thui thủi mình ên ..... Lâu rồi thì mình cũng quen mà thôi . Và từ đó, tôi tìm thấy một người yêu khác và tìm cách để nàng không bỏ mình nữa ( Không như bài hát If You Go Away ).



Lần  này, nàng ấy ở lại để chia sẻ những nỗi buồn vui . nàng không kêu ca, hò hét khi thấy tôi ngồi nán lại ở văn phòng dưới ngọn đèn của bàn giấy , nàng lẳng lặng nghe tiếng dương cầm có màu nắng ấm .


  Giữa điệp khúc của Just For You , nàng hỏi :


  - Anh đang viết gì  ? Đừng bắt chước bài " Đâu Phải Cái Gì Cũng Mong Manh hoặc là Ví Dụ ta yêu nhau nha anh . Anh .....   Quê lắm !



Tôi ra sức trấn an Nàng :


- Em hãy  yên tâm . Anh đủ sức mà, em !



   Và tôi viết với 10 ngón tay như lúc  tìm phím đàn blues  :





   Thử xem :




1.   Cơn Bão T.Y



Ba ngày nay , cơn bão tên Pétra đang thịnh nộ ( vì nó bị mất người yêu, người ấy phản bội  để quay đi ) Pétra buồn bã quét sạch tàu bè ở ven biển và kéo về thành phố muà đông .

   Khi mất người yêu thì người ta hung hăng ,điên cuồng lắm .


   Anh sơ sự  nổi giận của kẻ khác ( Trông xấu lắm ! )  Anh đóng kín  những ô cửa sổ, ngồi ì trong văn phòng , mở nhạc nghe, tìm đoạn nhạc tình tứ nhất và viết . Anh viết về em : một cơn bão  có tên là Bão Tình Yêu .


Hơ !





2. NẮNG ẤM


  ....


   Nơi em và anh là hai  khoảng cách rất xa . Ở bên em, khi nói chuyện với ai, em dùng chữ You and Me .

  Ở bên anh, ngoài văn chương cải cách ra vẻ, không có chữ You ấy . Ngôn ngữ của Pháp là một thứ âm thanh không thể nào chơi Rock .   Ở dưới  ánh đèn rất mềm, người ta có thể chia nhau khi hát bài Toi et Moi ...



  Toi - C' est une chanson
   C' est un rayon de soleil
   Je chante " My song for You
   Pourque tu sois l' Amour



Em là tình khúc
Là tia nắng ấm
Anh hát tình khúc về Em
Để em là tình yêu ....





....




Ngôn ngữ nào chẳng là ngôn ngữ . Một người yêu nằm trên chữ viết thì  người yêu ấm và đẹp hơn .







đăng sơn.fr 
 
 
dang son 14.02.2014 14:22:59 (permalink)
.
 
 
 








ĐIỀU
D Ị U D À N G CẦN THIẾT 






   Sau những ngày mưa bão tơi bời , có thể là những ngày nắng đẹp tươi mát trên cây cỏ đang bừng bừng nở hoa . Cụm thủy tiên, cây thủy trúc trên mặt hồn nước, những bụi hồng đang trổ lá tơ , non non .

Buổi sáng còn mờ hơi nước trong bóng tối . Tờ lịch vẫn đầy chữ, đầy số, trên tờ lịch là cảnh chụp kiểu poster có hình chú chó tí tẹo, đôi mắt của nó giống y  như thằng nhóc toutou đã lià hồn từ một ngày nào ở góc vườn mùa hạ .


   Mỗi khi mình làm vườn, mình lại nhơ nhớ nó . Chó là loài vật trung thành và không biết thù dai, giận dai vì không biết để bụng ..... Mới bị la rầy hôm trước , chỉ cần vài  chốc sau là đã nem nép theo chân chủ vào văn phòng, thấy chủ ngồi gõ máy , chú bé chó nằm bẹp ngay dưới chân ...



Ánh  mắt nó như dọ hỏi :


- Ông đang làm gì ? Viết gì ?



   Hơ ! Đang viết chuyện đời và đang giản lượt đời sống . Cố gắng lọc bớt những thứ cặn bã làm mình thiếu vui . Hiểu vậy không ?



Đang muốn viết về những câu chuyện nhỏ và lắm điều quái gỡ cho chủ đề Psy - Chuyện Người, chuyện Đời . Viết về những biến chuyển của tâm trạng trong cùng một bộ óc nhưng chuyển thể để gây ra  sự rối loạn tâm trí .....


Muốn viết về những tác động tâm lý làm rung chuyển hoàn cảnh sống ....



   Mà thôi - Thấy có lẽ không cần thiết . Bỏ quên đi, quên những cuộc họp hành buồn chán của những danh từ kỷ thuật, những chỉ số .


Quên là một cách giải trí . Mở nhạc piano nghe nhè nhẹ để dịu dàng mà viết . Viết về ánh mắt rưng rưng xúc động của một bà mẹ nhớ cái chết của con trai khiến thằng cháu 17 tuổi đứng cạnh phải ôm lấy vai bà , dỗ dành, ủi an .



   Tôi nghe gió gào, gió hú, nắm lấy bàn tay người mẹ - Sorry .



   Tiếc điều đáng tiếc  của một góc sống .   Quay đi , thấy mình nên dịu dàng hơn với đời sống ...









  2.



Ngày hôm kia, cô bạn đọc xong  bài viết mang tên LỜI NGUYỆN MÙA ĐÔNG.  ở chủ đề Những Câu Chuyện Nhỏ .   

  Cô nói :


" Đời buồn quá , anh  ! "

- Thì tại mình phải làm đàn ông . Rồi cũng quen mà ...


Cô nói như  an ủi :

- Nhưng đàn ông thì cũng phải vui chứ ? Bởi vậy, thấy anh có vẻ thù đời .



Ai nói với em là anh thù đời ?!

  Anh vẫn còn tất cả  sự dịu dàng để viết đấy chứ . Viết vào những lúc sáng tờ mờ trước giờ đi làm . Viết để biết chiêm nghiệm cuộc sống  . Trong những bài viết của anh có những bóng đêm mà chỉ mình anh thấy . Bóng tối rất đậm ở những ngày lang thang khuya khoắc , đã ngước lên những cửa sổ phòng ốc để tìm một ánh đèn ấm . Thèm nhìn một mái ấm có tình yêu cha cho mẹ, gia đình xum vầy bảo bọc con cái .



   Nếu không thấy những  ánh đèn ấm áp ấy, anh  đã lẽo đẽo theo  những cặp tình nhân đang cười khúc khích choàng vai, nắm tay nhau từ một  góc phố . Có khi lạnh lắm vì mùa đông đầy sương mù .


Đi như thế cho đến  khi đôi chân rã rời, tìm đường ra bến ga - Ở đó, có những hàng quán mở cửa đến sáng, ở đó, có bàn ghế và hơi lò sưởi ấm . Gọi ly trà nóng, gọi ly cà phê, ngồi nhìn viên đường nhỏ xíu, nhìn cái tách và nói chuyện với ly tách .



   Hỏi  chúng những câu hỏi vô lý nhất đời "   Người ấy của tôi đâu rồi ? Người ấy đang làm gì ? "

Làm sao ly tách biết  trả lời . Vậy thì thôi, không hỏi nữa . Lục túi áo, lấy giấy bút  và ngồi viết .   Viết xong thì rời quán, bật lửa đốt rụi lá thư tình . Xa rồi mà . Thư viết giữa một khoảng không lộng gió ....   Ai đọc  ?




   Rồi tất cả cũng qua đi . Ngày tháng vùn vụt trôi . Thỉnh thoảng lại nhớ một bóng tối của ngày ấy . Thỉnh thoảng lại thấy mình chợt nhiên .....









đăng sơn.fr 
 
 
 
dang son 14.02.2014 22:57:07 (permalink)
.
 
 
 

   KHI DỊU ÊM
   để có điều ChợtNhiên .








   Không khó lắm đâu .

  Cái công thức của ChợtNhiên như sau :


   Lấy một ánh đèn đủ soi chỗ ngồi . Vặn nghe  bài hát mang tên " Giờ Em ( Anh ) làm gì bên ấy  ? " Vặn rất khẽ  tiếng nhạc và gõ như bay trên phím chữ khi bắt kịp cái cảm giác êm ả của chính mình .

  Khi viết là trọn vẹn .


   Như thế là  tất cả nỗi dịu dàng như khi viết những lá thư tình mềm nhất thế kỷ .








đăng sơn. fr   


 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2014 23:46:08 bởi dang son >
dang son 15.02.2014 22:02:36 (permalink)
.
 
 
 











tìnhThân.





Tôi ít khi mua hoa tặng ai vì bản tính kỳ cục của mình .


   Hãy để tôi giải thích vì sao :



   Tôi dốt đặc về ngôn ngữ của hoa . Tôi rất thích hoa vì là  kẻ yêu chụp ảnh , yêu nụ môi như hoa hồng, yêu ánh mắt như hoa thủy tiên, yêu sự tinh khiết của hoa sen trên mặt hồ mỗi lần đi dạo .



   Ở người yêu thứ nhất, thay vì tặng hoa, tôi vẽ cho nàng một nụ hoa hồng bằng màu đen trắng ( tôi học vẽ chân dung bằng bút chì )


  Nàng không bằng lòng , nàng kêu rêu : Anh kẹo kéo .


Tôi giận nàng 3 tuần lễ .




Ở cô bạn  ngày ấy học  Luật, thay vì tặng hoa ngày sinh nhật,tôi tặng nàng tấm ảnh chụp hoa hồng màu vàng thẫm . Cô ngó tôi, cô phán :


- Anh là kẻ bội bạc .


Tôi quay đi, giận cô hai tuần, cô ngoe nguẩy biến mắt sau khi khều thằng bạn tôi .




   Tôi chán chường, tặng nàng thứ 3 cả một chậu hoa cúc vàng óng ánh . Nàng hậm hực :


   - Anh trù ẻo tui, phải dị hăm ?


  Nàng nói  Ô Rờ Voa .





Những năm tháng sau, đi ngang tiệm bán hoa, thấy tôi  xớ rớ, cô bán hoa khều :

  - Hôm nay là  ngày  lễ tình nhân . Hãy mua hoa tặng nàng .


- Ơ ! Ơ ! Tôi không còn ai yêu tôi .



  - Thì hãy tặng đại ai đó , để họ yêu ông .





   Tôi mua đại đóa hoa hồng, trả tiền, tặng cô bán hoa .



  Cô cười, đẹp :


- Cám ơn nha . Tôi đã có người yêu rồi .




   Đòi lại đoá hoa hồng, tôi quay đi .




Từ đó đến nay, tôi sợ tặng hoa .







   đăng sơn.fr


 
 
 
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 15 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 224 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9