GÓC THƠ TRẦN.K. SƠN
Đôi khi
_______________________
Trần.K.Sơn & @nguyênhạ
Có những cánh cửa khép kín
Cửa khép lại ánh sáng
Nỗi cô quạnh nằm lại bên trong
Để nghe tiếng mọt gậm trong lòng
Cũng đôi khi
Có những cánh cửa mở toang
Hơi lạnh ẩm lùa vào nơi trống hốc
Đèn khuya thao thức ngẫm nhìn mình
Chốc lát - Hoang tàn
Hỏi đời có gì vui lắm không ?
Cũng có những đôi khi,đôi khi như thế
Và chỉ như thế mà thôi từ khoảng lặng đến từ nhau
_______
.
SAY BÓNG
của mình.
_____________________
Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr
Về đi em
Để tôi ngồi lại
Lai rai nhậu nhẹt vơí nỗi tình tôi
Về đi - Xa đi em
Về mang theo tiếng cười và cả giọng nói em
Về rồi ngồi một mình ở bóng tối nơi em
Như những ngày nào chưa biết yêu nhau
Ngày mà hồn mình phơi phơí lắm dù có hơi cô đơn một chút
Em sẽ tìm lại ngày tháng cũ như thời còn thơ ngây
Thời con gái mộng mơ khi ngồi đọc bài thơ tình thiếu nữ
Chuyện tình yêu cư như thế mà mơ mộng
Về nhé - em
Tôi quen rồi lúc một mình tịnh yên
Tôi dùng đũa gắp nụ cười của mình bỏ vào chén
Tôi thử nhai hạt gạo tưởng như là những hạt lệ nóng
Tôi uống cho cạn một nửa bóng tối đọng trên thành ly
Để rồi khật khưỡng
Ư ử hát một bài vọng cổ còn sót lại trong trí nhớ
Anh kép già hết thời ngồi vỗ tay
Ầm ì nhớ lại thời dĩ vãng
Cô đào hát đã là em
Bây giờ thì -
Chuyện phim tình đứt bóng
Màn ảnh trơ trơ cái bóng mờ nhàn nhạt
Tôi im lìm,lơ láo
Để tiếc nuối màn kịch tự biên tự diễn
Tôi nói với cái bóng của mình đang lè nhè :
" Quên đi - Hãy tự tội nghiệp lấy chính mình để quên
Tình yêu là hạt lệ vừa nóng bỏng để say "
Ơi ! Tội nghiệp em - tội tình tôi !
Tôi say khướt và ngồi bệt xuống để ôm lấy cái bóng của mình
Tôi đè lên bóng tôi bí tỉ
Tôi ôm tôi khi em quay lưng đi mất ở đầu ngõ
Ừ - Em
Ừ .Em !
Rồi ngày mai ,tôi sẽ sực tỉnh
Để biết rằng tim mình đang nhuốm bệnh từ em __________
.
NẾN
KÝ ỨC
__________________
Thắp lên một ngọn nến
Tưởng niệm ngày tháng ấy
Tháng tư ở ngày cuối
Dĩ vãng đã bao năm
Thắp lên niềm nhớ cũ
Nhớ một lần quay lưng
Giọt lệ ngấn lưng tròng
Đã biết mình xa mình
Có cách nào để giữ lại
Một khoảng đời của nhau ?
Làm sao để khỏi quên
Phần ký ức nhạt nhòa ?
nguyễnthịLoanPhiên
.
Thử say một chén tình vơi
Để xem có thật là tôi quên người
Ngả nghiêng ly đắng bên đời
Chợt nhiên thức dậy đắng môi rã rời (
ThửSayMộtMình - Trần.K.Sơn )
.
NGÀY ĐÓ CHÚNG MÌNH - và....
______________________________
Trần.K.Sơn & nguyễntrườngan
Ngày đó của chúng mình
Một thời em và anh
Chúng mình có nhiều điều để kể
Em kể câu chuyện giống như phim thần thoại
Anh thì kể về những chuyến di xa của mình
Kể về một góc phố
Có chỗ ngồi tránh cơn gió
Nghe rưng rưng lòng đầy kỷ niệm
Ở một thời áo trắng vô tư lắm
Ngày ấy..
Hàng lá me trên lối đến trường
Tập vở nằm yên như lời hứa hẹn
Về một tương lai đầy thắc mắc
Ngày ấy chập chững biết yêu thương
Yêu hay là chỉ là rung động chẳng rõ
Những ngày ấy tha thướt của tóc dài,tóc ngắn trên con đường
Ngày hai buổi cứ như thế
Nắng hanh vàng cứ như thế
Mưa rào rạt trên mái nhà cũng như thế
Khi anh chưa gặp em
Bây giờ ,đời trôi đi
Có khi đi tìm lại lời thầm thì
Để nhớ về chỗ ngồi ngày ấy vơí bạn bè
Lòng hình như có điều gì ngấn lệ
Ngày cũ chạy đâu rồi ?
Sau từng cơn lốc đầy bụi của thời gian
Anh trầm ngâm tìm đến em
Thử ghép lại " ngày ấy " của chúng mình
Để có thể viết lên vài hàng chữ
Vừa ngọt và cũng có thể không ngọt
Và thảng thốt nhớ nhung :
" Ngày ấy đâu rồi - Ngày ấy ơi ! " ?
____________________________
- dangsonfr.blogspot.com
( ChúngMình )
.
CÓ GÌ VUI -
__________________
. Trần.K.Sơn
Có gì vui không ?
Ở tháng ngày hình như vừa rất mơí
Tiếng đàn chim nghịch ngợm hót trên cành
Cỏ cây vui vẻ chào nắng mơí
Có điều gì lạ không ?
Hè phố đầy bóng người
Người ta đi mua sắm
Trộn nhau giữa tiếng cười
Có gì mơí không em ?
Giữa tim ta có điều muộn phiền
Đã nói và chưa tiện nói
Buổi sáng rực đời để chiều về lem nhem
Từng bóng tối bao quanh như thế
Vô chừng,vô chừng
Ta quay lại hỏi mình ta -thảngthốt
Có gì để vui không ?
QUANHQUẨN
thángnăm
------------------
đăng sơn.fr
Tháng năm vén cửa tìm về
Mình ta ngồi viết dòng thơ về người
Hình như ta thiếu nụ cười
Để dành mai mốt dấu lời biệt ly
THÁNG NĂM
vừa cũ
___________________
N.DuyToàn
Vẫn như thế đó em
Mỗi lần tháng 5 về qua đây
Đêm ngắn đi để ngày dài
Thành phố chậm lên đèn
Anh vẫn một mình quanh quẩn
Vỉa hè của từng ngọn gió hanh hanh lạnh
Góc đèn xanh nhập nhoè chớp nháy
Hình như thấy mình một mình hơn chút nữa
Hình như có điều gì đó ở mùi mưa
Để có thể gây thêm sự nhung nhớ
Những tháng năm trôi qua
Những lần biết xa thêm chút nữa
Rồi cũng lại có những lần tháng năm trở về
Rồi cũng chừng ấy
Như thế mà thôi....
_______________________
-
ỞNHỮNGNƠI
có lời ly biệt -
_____________________
Trần.K.Sơn
Ở những nơi có lời ly biệt
Gió vi vu lời buồn
Ở những nơi có điều hứa hẹn
Sông tuôn chảy chẳng nguôi
Người buồn bã quay lưng
Bóng mây mờ buông xuống
Mưa dập vùi bên sông
Như lệ chảy tuôn dòng
Ở nơi cần im lặng
Nói gì cũng bằng không
Thôi thì đành là thế
Cứ thế đã đành lòng....
.
CÓ NHỮNG BUỔI CHIỀU
không giống nhau -
__________________________
đăng sơn.fr & Trần.K.Sơn
Tôi biết như thế chứ
Có những buổi chiều chẳng bao giờ giống nhau
Khi nắng hừng hực rồi mây đen kéo đến
Chỗ tôi ngồi nơi khu vườn nhỏ bạc màu
Lá bạc lá,gió bạt gió xô đuổi những cánh chim chạy trốn
Tôi ngồi nhìn buổi chiều
Nghĩ đôi điều đến em
Trên một trang giấy đã bạc màu kỷ niệm
( Kỷ niệm đã là một cái tên gọi
Khi người ta có đầy đủ lý do để xa nhau )
Chẳng có buổi chiều nào giống nhau ( Em biết chứ ? )
Chiều hôm ấy có bàn tay đi tìm bàn tay
Dưới vùng trời đầy mây bay
Nụ cười ấy đã xem chừng rất hớn hở
Cành môi ấy dường như mộng đỏ như trái dâu vừa mơí hái
Giọng cười rúc rích tựa như tiếng hót của bầy chim sẻ
Rồi,có buổi chiều như hôm nay
Mây xám đuổi nhau kéo về đầy ấp
Chẳng còn một nụ cười và ánh mắt nào kề vai
Chẳng còn ai để gần ai thêm chút nữa
Tôi ngồi yên như thế
Nghe lại bài hát cũ
Ừ để ừ và gật đầu
Chiều đánh rơi lưng lửng chiều
Chẳng có buổi chiều nào giống nhau
Tôi buồn bã cúi đầu
Ly cà phê nhạt nhẽo cũng gật gưỡng chán chường,và mệt mỏi
Khi tôi nhắc đi,nhắc lại :
Ừ - Như thế,em - Chẳng có buổi chiều nào còn giống nhau..... ______________
-
.
CÒN ĐIỀU GÌ ĐỂ GIỮ LẠI ?
Còn điều gì để giữ lại
Giữ gì ở thưở ban đầu
Giữ lời nhớ nhung khi cần giữ
Giữ những ưu phiền ở giữa nhau ?
Có gì đâu mà phải giữ ?
Trăng gió trốn biệt từ dạo ấy
Bờ sông gió cũ đứng một mình
Ngày cũ bây giờ đã khuất nhanh
Giữ gì chỗ bến cũ chồng chành
Con đò tách bến biết về đâu
Kỷ niệm chỉ là điều xa cách
Đã thế rồi còn lại gì cho nhau ?
Trần.K.Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2012 04:35:20 bởi dang son >
.
KHITÌNH
lỡ bỏ nhau đi
________________________
Khi tình rũ áo,đi
thì nơi im lặng nhất lên tiếng thầm thì
Loài quạ đen lại rúc mỏ vào cánh
Hoa lá đứng ngó nhìn nhau,chỉ vậy thôi
Khi ta quay mặt - quay lưng
Còn gì vơí nhau mà nói
Kể chuyện cũ làm gì ?
Từ khoảng cách dửng dưng
Khi tình khoác áo ,bỏ đi
Làm gì còn lời nào từ biệt ?
Con phố cũ - như thế - nhoài người hiu quạnh
_________________________
N.DuyToàn.
.
CHIỀU RỚT TRÊN SÔNG
Ư - ư.chiều rớt trên sông
Có con nước lớn theo dòng tràn lên
Ư ư ở giọng nói yêu
Trên cành chim hót mỗi chiều qua đê
Ư ư nằm ở câu thơ
Cho người ta biết ở nhờ tình tôi.
___________
nguyễnthịUi -
.
CŨ ĐỂ DẦN XA _
Xa dần một lời nói
Xa dần lần đón đưa
Nỗi lặng thầm vẫn thế
Ròng rã từng ngày mưa
Xa rồi lời hò hẹn
Cũ lắm lá thư xưa
Ngày nào ta đứng đợi
Lời tình nào đón đưa
@nguyênhạ
.
MÀU nắng thời gian
_______________________
Trần.K.Sơn
ai nói với em thời gian vội vã ?
ai nói vơí em thời gian đã trôi nhanh ?
nhanh như một chớp mắt
và vội như một chuyện tình
tôi không tin điều ấy là có thật
khi ngồi đợi em ở quán nắng
nắng vương vãi chỗ ngồi
nắng có mùi thơm đậm và ngon
Cho dẫu em đi mất và không bao giờ quay trở lại
Tôi vẫn còn những ngày ấm áp
Sau những muà đông
Sau những cơn bão tố
Tôi vẫn ngồi nhìn nắng và phơi nắng
Để nhớ lại này nào bên nhau
Nhớ nắng bạt trên áo màu
Nhớ bàn tay nhỏ nhắn
Nhớ nắng ,nhớ mưa ở chỗ ngồi
Dẫu một mình vơí bóng thời gian
Và tôi biết một điều về em
Tình em vẫn còn ở lại ở một góc tim _______________
.
LẶNGthinh
Ơi ! Ơi ! Ta đang thèm giọt nắng
Trên tờ thư nằm trên bàn màu trắng
Ta thèm thấy người cười ,người nói
Thèm gần chết một cách thức bên người
Ta ngẩn ngơ,vẩn vơ đi tìm chữ
Chữ có khi nào rơi như lá rụng
Của một mùa xuân đầu tiên của ngày yêu thương
Ngày ấy nơi phố cũ
Ngày ấy có một hay những chỗ ngồi
Ngồi vơí nhau mà tưởng chừng trái đất này hạn hẹp
Khi mở lòng bàn tay cho nhau thấy
Trái tim run ở đầu ngón tay
Như đứa bé gái vừa biết e thẹn
Cầm tay nhau,nhận tờ thư tình đầu tiên
Mà chẳng biết nói năng gì vơí nhau
Chẳng biết cách mà hôn nhau
Rồi lại nữa ...
Chẳng biết cách nào để giữ nhau ở lại
Con nước ròng hay đến mùa con nước lớn
Ngọn trăng lên đầu đỉnh cây
Lặng thinh bóng ngày,bóng khuya
Con nước lớn theo mùa mưa lũ
Bão ở trong lòng nổi gió
Bão đẩy tình đi mất
Tất cả rồi qua đi
Lời từ ly
Vẫn chưa nói kịp
Rồi lặng thỉnh,lặng thinh
Để từ nay chỉ còn là chữ nghĩa vô tình trên lòng trang giấy trắng
Nỗi lặng thinh vô tình
Nỗi thinh lặng một mình
Ngày trôi nước cuốn
Ngày qua ngày
Rồi chẳng còn lại điều gì
Rồi chẳng còn ai trên dòng sống câm nín
Muà mưa về xoã tóc bên bờ sông gió lộng
Ta một mình thấy bóng mình
Nói năng vơí cái bóng của mình
Như nói vơí người
Người ơi dòng nhớ chảy xuôi về cuối thôn thời dĩ vãng
Người ơi, ! Người ơi !
nguyễnthịchữnghĩa & Trần.K.Sơn -
.
Ế ẨM
-------
Khi không tình tôi bị ế
Như bữa chợ chiều
Người qua kẻ lại
Gió thổi xiêu xiêu
--
Khi khổng khi không
Thấy buồn chèo queo
Tình tôi ở đợ
Ế mắt người dưng
---
Chiều qua ,đêm xuống
Tình tôi một bóng
Ế ẩm ế ngắt
Tình là hư không .
_______________
nguyễnthịchữnghĩa. france
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: