GÓC THƠ TRẦN.K. SƠN
-
CHỜ -
Nè tui vẫn muốn chờ mình
Mình qua,mình rước tui dià
để tui cơm nước cho mình
để tui bớt lúc quạnh hiu
---
Mình lội con nước dòng lên
Qua con rạch đó là mình thấy tui
Tiếng con bìm bịp kêu chiều
Làm tui thấy nhớ cánh diều trẻ thơ
Tui ngồi viết một bài thơ
Để mình giữ lấy mà quơ tui dìa..
______________
nguyễnthịUi.
.
MẶC KỆ
__________________________
. Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr
Kệ nó đi em
Mặc kệ một chút chiều
( Chiều đang ngồi rưng rưng nắng )
Kệ thây nó đi em
Kệ những thoáng gió loay hoay phiền muộn
( Gió chỉ là gió,thế thôi - em )
Kệ thế đi - cứ kệ nó
Kệ nỗi buồn rơi
( Nỗi buồn chẳng có chút bóng nụ cười )
Thây kệ những thứ đó
Chẳng mắc chi tơí mình
Khi bàn tay của em,anh nắm
Khi bờ mắt của em ,anh giữ
Bằng lời thư tình dài mà cũng có khi ngắn nhất thế kỷ
( Ngày mai có thể trời bão tố
Có thể thành phố này,những chiếc cầu này sẽ sụp đổ
Sau một cơn địa chấn
Sau những tàn phá của nhân loại và những điều phi lý của họ .. )
Thây kệ họ.Họ không phải là mình
Chúng mình yêu nhau và sẽ còn yêu nhau ở một thế giới khác
Thế giới ấy không có tên của vườn địa đàng và trái cấm
Gã Adam ấy đã chết tiệt từ một khóm vườn
Xác gã đã thành tro,thành bụi
Để ngút nghi hương khói trong trái tim của Eva trần truồng khiêu gợi
Eva biến mất trong trái tim bằng máy của Ipad thời Steve Job
Kệ thây Iphone - Kệ xác cái Ipad
( thời ấy,chưa có chúng,anh cũng đã viết bằng tay những bức thư tình
Chữ nắn nót bằng ngòi bút tre chấm mực tím
Thời trung học và những đề thi khó nuốt
Anh đã bỏ bài luận triết để nhớ đến em
Anh viết thư rủ em trốn học
Kệ trường lớp mồ côi một bữa
Kệ thầy giáo vơí vầng trán nhăn nhúm ưu tư )
Những quán cà phê tình tứ hết cỡ
Những bài tình ca nhão nhẹt ướt
Như đôi mắt em nhìn anh
Mình chỉ thấy mình
Anh nghe nhạc,nhấp ngụm cà phê nhỏ
Tưởng chừng đang hôn em bằng cửa mắt
Anh biến thành kẻ biết lãng mạn nhất thế giơí có nhiều điều khỉ gió này
Anh làm bài thơ tình hạng bét của thằng học trò nhạy cảm
( Trong bài thơ tình không bao giờ gửi đang báo ấy - anh có em )
Có một sức ấm của hơi thở
Có một mùa mưa không kịp hẹn
Có ánh mắt của trái tim em khép cửa sổ
Có mỗi lần em chờ đợi anh vơí khuôn mặt dỗi hờn )
Kệ hết thảy loài người đeo mặt nạ đi ,em
Ngày mai này là những buổi chiều
Ngày mai này,anh thi rớt ở những đề thi trong trái tim của những kẻ khác
Bài luận án cuối cùng mà anh đã thi thử
Nằm ở kẻ ngách sâu kín nơi trái tim em
Có mưa chiều
Có nắng sớm và chữ ký nhỏ xíu
Bài thi tình này không phải dế
Để em rất khó khăn khi cho điểm
Ở một buổi chơm chớm chiều mưa bay
Ở những buổi chiều còn mưa...... ___
.
NguyễnthịChữNghĩa -
______________________________
Khi người ta bỏ tôi
Chỉ có em ở lại
Với bóng tối tôi
Em và tôi
Tìm một chỗ ngồi
Em lắng nghe tôi thổn thức
Từ một nỗi lặng yên
Em dịu dàng để mãi là em
Em nghiêng bờ môi êm
Em hở vùng vai mềm
Em choàng ôm lấy tôi bằng giọt lệ đàn ông có khi biết khóc
Em đã dịu dàng lắm - để không bao giờ kết án tôi
Sự tốt bụng hiền lành của em đã bao lúc làm tôi cảm động
( Cho dù có lúc tôi tưởng mình đã quên em
Khi tôi vui vẻ vơí chúng bạn
Giữa những bàn tiệc đời
Tôi hò hát ,nhảy múa làm như mình đang sung sướng lắm
Thêm vài ly rượu,ly bia nữa
Tôi tưởng mình bỏ quên em )
Có cuộc vui nào không tàn
Có màn kịch nào kéo dài mãi
Khi những lớp xiêm y cởi bỏ
Những cái mặt nạ diễn tuồng rơi xuống
Những ánh đèn sân khấu tắt ngúm
Và mọi người đứng lên rời chỗ ngồi
Họ nói vơí nhau những điều gì đó
Làm sao tôi biết được ?
Tôi rời những chỗ mình đã đến
Đứng ở một ngã tư đường
Hình như mình thấy lạnh từ một hơi gió từ bờ sông kéo đến
Hình như có một nỗi cô đơn nào đó uà đến
Tôi giật mình vơí mình
Cái đồng hồ đeo tay đã chết từ lúc nào không rõ
Hai cọng kim đồng hồ im lìm nhìn nhau ( giống như tôi )
Tôi thấy cổ họng đắng nghét để thèm một ly nước
Vẫn còn cái quán khuya nào đó mở cửa muộn
Vẫn còn đủ cho tôi một chỗ ngồi dù đâu đó
Bóng đêm đã khuya lắm trong đầu tôi - khuya lẻ loi đến tội nghiệp
Thật sự mà tội nghiệp !
Chọn cái bàn
Ngồi xuống
Ngơ ngẩn ngó ra những cửa hàng đã tắt đèn ,đóng cửa
Khoảng tối om om cho tôi thấy những cô gái giang hồ đang lảng vảng đầu phố
Những gã đàn ông nửa say,nửa tỉnh cười hô hố đi ngang
Vài chiếc xe gắn máy khà khật góc đèn đỏ
Rồi tất cả lại trở lại yên tĩnh
Như nhịp tim tôi quờ quạng ở ly bia thứ hai vừa gọi
Nhìn bọt sủi tràn trề trên miệng ly
Tôi nói vơí mình như nói vơí hai cái đầu gối
Nhạt nhẽo đến thế thì thôi
Khi phải nói vơí chính mình
Tôi lè nhè kể lể và nhắc lại những hình ảnh cũ mèm
Nhắc về những người đã đi qua đời mình
Từ một ngày nào áo trắng
Từ một nụ hôn tưởng là ngây dại,ngây thơ lắm
Họ đến vơí tôi - tôi vơí họ
Rồi rời nhau - bỏ nhau ra đi
Có khi luyến tiếc.Có khi không .
Những cánh chim bay đi
Khuất sau rặng núi mờ sương của một thời tuổi trẻ không trở về nữa
Dòng sông từ bài hát " Khóc một dòng sông " không trôi nước trở lại
Bài hát của cô ca sĩ nhạc jazz chơi piano tên là Cry me a river cũng đã quá cũ
Tôi cũng cũ và bắt đầu đóng bụi,đóng rêu
Từ một chỗ ngồi riêng tư
Tôi ngửa cổ nhìn lên trời đầy sao đêm
Hình như đôi mắt bắt đầu cay sè từ những đêm thiếu ngủ
Tôi chẳng còn biết gọi tên ai
Gọi để làm gì ?
Để được gì ?
Làm sao để níu lại thời gian ?
Khi tất cả đều bỏ đi
(... những tình yêu theo kiểu vụn vặt một thoáng,những tình bạn không có thật trên bàn tiệc,hội trường..)
Tất cả đã bỏ rơi tôi như có lúc tôi cũng bỏ rơi họ
Những người tình
Những anh em,bạn bè,đồng nghiệp khuất sau bóng đêm của lòng con người
Chỉ còn Em
Em lì lợm - Em chịu ở lại
Em lầm lì ngồi nhìn tôi khật khưởng ở ly bia thứ hai
Hình như tôi chưa đủ say
Để biết em là ai
Khi tôi gọi tên em - vẻ trìu mến :
" Nguyễn thị Chữ Nghĩa ơi ! Anh yêu em - Đừng giống bao người khác đã bỏ rơi anh
Anh cần em
Cần như hơi thở
Anh sẽ thuỷ chung như chưa bao giờ biết chungthủy vơí bất cứ ai khác
Em là giọt nước mắt của anh
Khi anh gọi người bồi bàn mang ra cây bút và tờ giấy
Và anh khóc một mình khi viết...... đăng sơn.fr
HƯ KHÔNG.
hình như hai chúng mình
chẳng còn điều gì để nói
nói điều gì ở nỗi lặng thinh ( ? )
Ngày rồi cũng qua ngày như thế
Những mùa nắng nhạt nhoà
Từ một nỗi đau nào đó
Còn lại ở góc tim nhau
Còn gì hay hơn thế - để mà nói
Tiếng nói rơi vào khoảng không
Rồi lịm tắt trên một ngã đời hối hả
Thế rồi câm nín cõi hư không....
Trần.K.Sơn
_
MỘT
MÌNH.
mai em về một mình,trơ trọi lắm !
mưa bên người,em chắc gì lạnh không ?
bàn chân ấy nỡ lìa ta sao đặng ?
là từ nay ta giữ nỗi lặng thinh
một chút nhớ gửi đi theo hành lý
trái tim này đành giữ lại một mình
Trần.K.Sơn
.
LÀM THINH ______________
Muốn làm thinh như một tờ giấy trắng
Nằm trên bàn chờ đợi ánh đèn đêm
Muốn làm thinh ngó bóng mình câm lặng
Ở trên tường khi ta nghĩ về em
Em - Gió cuốn những bờ sông trải nắng
Con thuyền cũ đã tạt mộng bến mơ
Em - thuở ấy,áo dài bay thấp thoáng
Ta theo hoài vơ vẩn mấy lời thơ
Ta làm thinh vì chẳng có gì để nói
Ngồi một mình,ta lặng ,muốn làm thinh....
Trần.K.Sơn & @nguyênhạ
đờicứvậymàtrôi -
lặng nhìn nhau không nói
ngó nhau như thế mà chẳng hỏi
nói gì cho nhau vui
ở cơn gió ru hời ?
có lẽ tình ta đành yên lặng
có lẽ đời cứ vậy mà trôi
nguyễntrườngan
.
CŨ MỘT LẦN TÌNH TÔI.
________________________
đã cũ trong em lời yêu ngày ấy
cũ một thời hoa bướm dậy trời xuân
cũ bức thư tình những buồn vui nét mực
cũ ở cơn mưa phố đã những lần
ta vẫn thế chẳng thể nào mơí được
vẫn những đêm về ,vẫn đầy thinh lặng
cũ ở tình đời làm sao mà biết truớc
thôi thì thế - cũng một lần để quên
@nguyênhạ & Trần K.Sơn
.
LÀM THINH ______________
Muốn làm thinh như một tờ giấy trắng
Nằm trên bàn chờ đợi ánh đèn đêm
Muốn làm thinh ngó bóng mình câm lặng
Ở trên tường khi ta nghĩ về em
Em - Gió cuốn những bờ sông trải nắng
Con thuyền cũ đã tạt mộng bến mơ
Em - thuở ấy,áo dài bay thấp thoáng
Ta theo hoài vơ vẩn mấy lời thơ
Ta làm thinh vì chẳng có gì để nói
Ngồi một mình,ta lặng ,muốn làm thinh....
Trần.K.Sơn & @nguyênhạ
.
Một nửa chừng nỗi đau
Ừ - em - đời cứ vậy mà trôi
Như câu ru một thời
Ngày nào ta chưa gặp
Ngày nào chẳng quen ai
Ừ - Như thế,rồi quên
Quên ta - Rồi quên em
Có gì đâu mà luyến tiếc
Một nửa chừng nỗi đau ---
đăng sơn.fr
-
.
** CÓ NHAU.
Chia em cái lạnh co ro
để em thèm ở trong nhà có anh
chia em nỗi nhớ thật tình
để anh vẫn biết là mình có nhau
MỘT CHỖ ĐỂ CÓ NHAU
Chỗ có nắng, để đứng
Chỗ gần mưa, để ngồi
Chỗ ấy buồn,mà hứng
Mỗi khi muốn yêu người
Chỗ để bén hơi nhau
Nơi để sẵn ngọt ngào
Chỗ ấy rưng rưng nhớ
Nơi đâu ngày qua mau ?
Chỗ nào ra chỗ nấy
Miễn là ta có nhau
Không thì buồn biết mấy
Khi chẳng ngồi bên nhau
Chỗ nào cũng sống được
Miễn là có bình yên
Làm sao ta biết trước
Khi nào gần bên nhau ? đăng sơn .fr
.
TIẾNGDƯƠNGCẦMĐÊM
________________________
nghe tiếng đàn đêm
có hạt mưa và nỗi nhớ
tôi tưởng tượng em
em xõa tóc ngồi nín lặng
em và góc tường trắng
có vẽ hình giấc mơ tôi
tôi khát,lịm nụ cười
nghe giọt dương cầm đêm
chợt thèm ly cà phê quá đổi
ly cà phê ngòn ngọt biết nói dùm
thế nào là nỗi nhớ về đêm....
Trần.K.Sơn
.
NỖI IM LẶNG GIỮA EM VÀ TÔI ....
___________________________
Giữa Em nơi ấy
Và tôi nơi này...
Có điều gì không được ổn
Có điều gì chắc không vui
Có những màn mưa đầy khắp chốn
Và nỗi thinh lặng đầy trong tôi.....
Giữa chúng mình,là biển cả
Biển dậy sóng,lời chập chùng không ngớt
Loài Hải âu thức dậy,đã bay đi
Cho tôi biết chúng mình đã biệt ly...
Thì cũng vậy.Cám ơn nỗi yên lặng
Như tặng phẩm của cuộc tình chẳng ra đâu
Em cứ đi và hóa vào kiếp sóng
Tôi tiếc gì cũng chẳng hết những cơn đau... đăng sơn.fr
.
CŨ ĐỂ DẦN XA _
Xa dần một lời nói
Xa dần lần đón đưa
Nỗi lặng thầm vẫn thế
Ròng rã từng ngày mưa
Xa rồi lời hò hẹn
Cũ lắm lá thư xưa
Ngày nào ta đứng đợi
Lời tình nào đón đưa
@nguyênhạ
.
LẠC NHAU GIỮA THÁNG NGÀY
_____________________________
N.DuyToàn
Hình như đã lâu lắm rồi - em nhỉ
Đôi chúng mình đã lạc nhau như thế
Lạc ở một quãng đường không chừng
Lạc nhau ngay ở chỗ trái tim mình
Những hàng cây xào xạc lá lạc nhau
Những chỗ ngồi trên băng ghế lạc nhau
Hò hẹn không còn ở cuối đuôi con mắt
Và ngày mưa lười biếng kéo về mau
Hình như...đã lâu lắm như thế
Có lẽ sẽ không còn ai để gọi
Có cái tên mà cũng chẳng biết gọi ai
Rồi cứ vậy -sẽ là ngày tháng trôi....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: