..
[
color=#000099]
KHÔNG PHẢI
LÀ BÀI THƠ CUỐI CÙNG. --------------------------------
Không phải là bài thơ cuối cùng
Cũng không phải là một câu từ biệt
Dù cuộc tình đang đi về cuối đường
Để chúng mình có đầy đủ những điều nuối tiếc
Có gì để tiếc ?
Từ những dấu chấm phẩy ở từng lá thư cũ
Từ một ảo giác khi ta nói mình yêu nhau
Tình yêu cũng có thể là điều tạm bợ
Như cơn mưa nằm sót lại
Trên mái hiên nhà
Vàng võ,sót sa
Không phải là bài thơ để than vãn
Than vãn gì ở nhau ?
Khi cánh chim trời mang tình ta bay và xa mãi nhau
Biển chỉ là biển dậy sóng
Loài hải âu xoãi cánh gây tiếng động
Tiếng động dội lên ở nỗi thinh lặng giữa chúng mình
Như thế - Tôi và em - Quay lưng
Chúng ta trở lại điểm khởi đầu
Từ những ngày chưa quen biết nhau
Từ những buổi chiều lặng thầm
Ở một góc thư viện em hay ngồi
Ở một ngôi quán cũ kỹ buồn thảm của tôi
Những trang chữ kể lể về những thứ tình yêu cũng dễ gây buồn thảm
Đời chẳng có gì để vui
Đời sống ở chỗ nào cũng thế mà thôi
- Những sáng chiều,trưa,tối
Gặp nhau,chai lì đi với những cái cảm giác của từng ấy môi hôn,hẹn hò và những điều không còn gì đáng nói
Tình yêu biến thành một loại thuốc trụ sinh
Uống nhiều đâm chai lì
Để thấy không còn hiệu lực
Em và tôi
Quay lưng đi - Khoảng trống trải lười biếng cúi đầu ở lại
Từ khoảng trống ấy là tương lai của dĩ vãng nhạt mờ
Quay lưng đi - Em
Bỏ lại bóng nhau trong nỗi im lặng
Nỗi lặng im như thế đi tìm chỗ trú ẩn trong bài thơ này
Và tôi biết..
Đây không phải là bài thơ cuối cùng đâu em.
đăng sơn.fr