GÓC THƠ TRẦN.K. SƠN
--
LỜICUỐI -
Trả lại cho người ánh trăng trên biển vắng
Trả ánh sao trời cuộn gió một thời xưa
Trả lời hẹn ước nào không thật
Trả khoảng lặng thẫm giữa đêm mưa
Trả nỗi thinh lặng đầy quyến rũ
Trả vùng biển ấm một ngày cũ
Trả dứt nợ duyên - trả nợ tình
Trả xong - quay gót - Trả lại mình
n.duytoàn
VẪN CÒN DÀI LẮM
một mùa đông - _______________________
Trần K.Sơn & @nguyênhạ Mùa đông mặc áo trắng
Trắng từ những đỉnh cây
Trắng chập chùng giãi nắng
Trắng từng ngọn gió bay
Muà đông dài lạnh cóng
Con dốc nhỏ quạnh hiu
Nhìn quanh không tiếng động
Chỉ nghe nỗi lặng im
Mùa đông vẫn còn dài
Từ lần xa rời nhau
Người tưởng chừng đã quên
Còn gì để mà nhớ
Ở bụi tuyết vừa tan ( ? )
-------------
--
Chỉ là một cuộc chơi.
Mà vĩnh cữu cũng chẳng nên là gì sau lần sau rốt.
...
* Khải Ý CŨ Ở CHỮ CUỐI. ( Cái nhà kho của ký ức mangtên : " Cuối " )
______________________________
Xa lắm cả một trời dĩ vãng
Khi tất cả đã nhạt dần vào quá khứ
Tình yêu giật mình chợt nhìn lại mình
Thấy mình tiều tụy
Từ bóng thời gian trôi nhanh
Mình thẩn thờ tự kiếm tìm mình
Tình yêu giống như món đồ chơi đã cũ
Đứa trẻ không thèm đoái hoài đến nữa
Món đồ chơi bị vất vào cái kho đầy bụi
Bụi đã vấy lên giữa thứ ngổn ngang
Đứa trẻ bây giờ đã lớn
Nó có những món đồ chơi kiểu khác
Những hình ảnh trên màn ảnh của cái Ipad khiêu dụ
Những ngón tay chạm vào màn ảnh
Những chớp nhoáng ẩn hiện
Những ngôn ngữ kiểu mới nhất hiện đầy trên màn ảnh
Những mẫu quảng cáo đầy khiêu gợi
Những và ..những.... những...
Đứa trẻ già đi dưới những ngón tay của mình
Ngón tay vẽ hình thời gian của một thời hiện đại
Và tuyệt nhiên
Chẳng ai có thể vẽ hình biểu tượng cho tình yêu nữa
Tình yêu đã là một cái tên gọi lỗi thời
Tình yêu bắt bụi
Ngổn ngang trong cái nhà kho ẩm thấp
Cái nhà kho của ký ức mang tên : " Cuối "
đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2012 02:41:56 bởi dang son >
.
GA MUỘN
_____________________
Trần K.Sơn Chúng mình - chỉ là những kẻ đến muộn
Con tàu đã lăn bánh rời bến ga
Duyên nợ đã nằm sau ở toa hành lý
Trên hai tay mình chỉ là xót xa
Chúng mình chẳng còn điều gì ràng buột
Em biết rõ và tôi cũng biết từ đầu
Từ ánh mắt nhìn nhau trong gió buốt
Từ thứ ngôn từ,nói chẳng vì đâu
Chúng ta đứng ở hai đầu đường sắt
Hai đường thẳng song song chẳng chạm nhau
Thế cũng đành - cuộc tình không duyên nợ
Mình lặng lẽ quay lưng - thế là xong _________________________________________
.
NGƯỜIDƯNG
________________________
Quay mặt đi từ xa
Trên con đường lộng gió
Gió ùa tím mắt cay
Trời tìm xuống từng chỗ
Một chỗ đứng ,chỗ ngồi
Chỗ mình đã xa xôi
Xa ở từng con dốc
Đời chia thành từng khúc
Khúc sông tình chia nhánh
Rồi đôi ta hai ngả
Gặp nhau mà chẳng nói
Đành ngoảnh mặt làm thinh
Còn gì chuyện của mình
Chuyện hai kẻ người dưng
Gặp nhau- thôi - làm mặt lạ
Để trở lại kẻ người dưng
nguyễnthiLoanPhiên.
.
Ở
mộtchỗchiatay _________________________________
Chầm chậm như thế để mà xa
Xa chiều quạnh vắng
Xa từ hạt mưa sa
Chiều đổi màu tuyết trắng
Mắt rơi hàng lệ nóng
Tay vẫy tìm khoảng trống
Lẳng lặng rồi quay lưng
Chiều vội vã chập chùng
Con tàu rời bến ga
Mang theo kẻ xa nhà
Còn mình ai đứng lại
Gặp bóng mình thẩn thờ
Cứ xa đi và quên lãng
Tình còn buồn chừng đó
Thời gian rồi chết lặng
Kỷ niệm chìm bài thơ.
Trần K.Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2012 02:42:39 bởi dang son >
.
ChìmTrongGiọngHát ______________________
WHITNEY Ngông cuồng chi một cõi đời phận bạc
Thấp thoáng những ngày vui chỉ thế thôi
Tình như lá rơi chìm trong giọng hát
Bây giờ có kẻ thương tiếc cả một đời Trần K.Sơn
.
EM RU EM Đêm
em thủ thỉ
quấn vào em chiếc khăn sót lại.
Đêm như em
đêm như anh
ngược mái tóc về sau
cây cọ khua ngang vần dọc.
Em bớt cái nhìn ảm đạm
vẽ tranh trong trí nhớ ngọt lành
một ngôi nhà màu xanh
một ngôi nhà em anh
đứa trẻ ngồi đợi mẹ tan ca về sớm.
Lô nhô gió cuốn cửa
giả định vô tình
đêm
cây cọ ru mình...
Thy Nguyên 81
TIẾNGRUĐÊM
Khuya rất khuya ở bóng tối
Ta ngồi đếm bóng mình
Lặng thầm đời qua nhanh
Khi tay chạm tình cuối
Khuya nhỏ giọt cạn cùng
Giường chiếu lăn lóc lạnh
Giọt buồn về ở chung
Đêm chia đều hai lối
Lối nào chỉ riêng người
Ngõ nào vẫn mình tôi
Tiếng ru đêm rơi xuống
Mình ta biết mà thôi.
đăng sơn.fr & Trần K.Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2012 02:43:30 bởi dang son >
-
ĐÒ CHIỀU ______________
Trần K.Sơn & đăng sơn.fr Đã là thơ cho một thời con gái
đã là tình cho tình đẹp như thơ
đường còn xa hay lòng ta ái ngại
thấy mặt nhau mà cũng thử giả vờ
Đã là yêu sao lòng ai chưa tỏ
chút ngại ngần e ấp ở vành môi
chừ xa người,ai vụng về đúng ngó
khúc đò chiều lở dở mối tình ai ____________________________
MỘT MÌNH ________________
đăng sơn.fr tình người để vui trong chốc lát
khi quay về phố cũ buồn tênh
một mình ai bỏ rơi câu nhạc
lạnh giá kêu rêu - cũng một mình
CHỈVẬYMÀTHÔI-
Chỉ là chuyện thường thôi
Khi người ta đi mất
Thiên đường chấp cánh rồi
Buồn tìm về chạm mặt
Chỉ là thế mà thôi
Đời quay lại thấy tôi
Từng chiều về lạnh lẽo
Lê thê nửa giọng cười
Chỉ là thế mà thôi đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2012 12:29:02 bởi dang son >
RÊU -
say em một thoáng
rượu cạn bờ môi
tỉ như gió thoảng
vai tóc rối bời
say đòi ngủ gật
tình cũ rêu phong
ta đầy hay mất
một thời yêu thương
MUỘN -
muộn ngoài cửa bếp
muộn trời khép nép
muộn lời muộn tình
muộn cả duyên anh
XALẠ -
dối gian làm gì
ở lời biệt ly
dối lòng làm chi
đã cạn tình xa
quay lưng với nhau
là đã một chốc
nắng đã bạc màu
để người quên mau
TỰKHÚC
vì em là đêm
đêm nhỏ hạt sầu
lạnh lá bên thềm
em cóng cuối đêm
vì anh là anh
mỗi khi thầm nhớ
kể chuyện đôi mình
để em nhớ anh
LÁRƠI
hỏi khi nào chiếc lá cũ rơi
cội thông già muôn đời như thế
con đò chiều rời bến tôi
bờ sông buồn quá thể
hỏi khi nào trăng rụng
ở cuối nẽo đường làng
rụng đầy đáy thúng
gánh mòn cõi chung
hỏi khi nào là dưng
khi nào thôi chung đường
đường tình sao chợt vắng
bạc cả trời yêu thương... __________________________________
@nguyênhạ
-
QUÊN
quên đường một tối em về
quên góc vườn lạnh trăng thề trên vai
bàn tay đã tuột bàn tay
rơi em rụng lối mây bay muộn màng
HEOMÂY
chừ phố lạ có tiếng ru hời
con sông lỡ bóng nhạt nụ cười
chừ áo trắng ngả màu tê tái
em xa lối nhỏ một mình tôi
TẶNG MỘT NGƯỜI
lỡ duyên với HUẾ
chỗ nội thành tôi bỏ quên tình nhớ
áo dài kia O đã mặc một chiều
tập vở khép bỏ quên trên ô cửa
lỡ duyên rồi - em đã cũ mối tình em _______________________________
@nguyênhạ
-
LỜI NGUYỆN ĐỂ NHỚ
Nghe thầm thầm tiếng nói của yên lặng
Lặng tĩnh góc nhà thờ mỗi buổi chiều
Ngọn đèn cầy lung linh hình giọt nắng
Yên tịnh nghe lòng mình cất tiếng kêu
Tôi vẫn cầu nguyện cho em
Vẫn nhớ ánh mắt đen tuyền
Cả giọng nói xanh dĩ vãng
Êm tiếng hát tựa chim quyên
Cầu, để mình không mất trí
Nguyện, để giữ mãi trong lòng
Để nhớ những đêm khuya nồng
Để biết bình yên nghe tim đập
Để thay thế những lời yêu thương…. đăng sơn.fr
QUÊN -
Tôi sẽ quên
Quên một tiếng em
Quên thời tình gọi đón
Quên cảm giác thân quen
Em đã bao lần thay đổi
Như người viết đổi tên
Để viết và biến mình thành ảo giác
Cõi chữ ấy
Cõi mơ mộng ấy
Không khi nào là chỗ đứng của tôi
Dù chỉ một lần thôi
Chỗ nhân ảo cõi tạm
Chỗ lưu đầy của những tình người không bao giờ có thật
Làm gì có thứ gọi là tình yêu của những biến dạng của một thứ chữ nghĩa ?
Làm gì có bàn tay tìm bàn tay ?
Mọi thứ ấy chỉ là ảo ảnh của một thứ đùa nghịch kiểu thời thượng
Những bài thơ thơ thẩn chỉ là một trò chơi của người có chữ
Những thứ ấy rồi tan thành bọt bèo để trôi ra biển.
Một lần rồi thôi
Một lần rồi quên.
Trần K.Sơn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: