Idiot - stupid
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 66 bài trong đề mục
Đặng Quang Chính 27.11.2011 03:36:51 (permalink)

IDIOTSTUPID


Sự kiện 22.07 xảy ra tại Na Uy đã làm rúng động mọi người. Tại VN, nhiều người nói rằng, không thể tưởng một quốc gia lâu nay sống yên ổn như thế lại có cuộc thảm sát như vậy. Ngay sau cuộc thảm sát này, vua Na Uy không còn biết nói gì hơn ...vì ông ấy chi cho rằng, không còn chữ nào để diễn tả việc đó.

Nay, gần 4 tháng trôi qua. Mọi sự cần được sắp xếp lại cho ổn định và từ đấy rút ra một bài học, đã được chính quyền tìm cách thực hiện. Breivik, kẻ sát nhân, đã hai lần được đưa ra toà án. Lần cuối, thay vì để vụ xử diễn ra tại khám đường, họ đã đưa Breivik ra toà án thành phố (Tinghus).

Trước đây khá lâu, một vụ tường thuật sự việc ngay tại nơi xảy ra án mạng đã được chính quyền tổ chức, qua việc mời gọi phóng viên, ký giả của nhiều tờ báo, của giới truyền thông quốc tế. Gia đình thân nhân cũng đuợc mời đến chứng kiến. Đó cũng là một biện pháp trị liệu cho chính những nạn nhân đã thoát chết. Một ủy ban điều tra về cách giải quyết của chính quyền khi sự kiện 22.07 đang diễn tiến, cũng đã được thành lập. Ủy ban này đã đích thân đến tận đảo Utøya để được tường thuật lại mọi sự việc. Cuộc điều trần tại Quốc hội về sự kiện ngày 22.07 đã được đích thân Bộ trưởng tư pháp giải đáp.

Nhưng, tất cả chúng ta đều biết rằng, trước một sự kiện gây chấn động quá lớn ấy, mọi biện pháp sau đó, hình như không thể làm hài lòng mọi người; nhất là gia đình nạn nhân. Trong một chương trình của Migrapolis chẳng hạn, cha mẹ của một cô gái, nói rằng, họ vẫn phải nói chuyện với tấm ảnh người con của mình nhiều ngày. Người cha muốn thấy tận mắt con người mang tên Breivik, để xác nhận một sự trái ngược đã xảy ra trong đời của gia đình này. Khi còn ở tại quốc gia của họ, cuộc chiến đã xảy ra. Trong đời sống thường nhật, họ sẳn sàng chấp nhận cái chết đến với họ bất cứ lúc nào, vì đó là tình trạng của một nước đang có chiến tranh. Nay, đã được sống tại một quốc gia an bình này, tại sao con họ lại phải chết một cách đột ngột như vầy. Mà con gái họ có làm gì nên tội. Đang học Trung học, ước mơ của cô là trở thành nha sĩ tương lai. Nhưng, không chỉ sống với giấc mơ, cô ta sinh hoạt trong đoàn thanh niên của đảng Lao động, với ước muốn được phục vụ cho số đông, cho tập thể lớn. Và chính với mong muốn đó, cô đã tham dự ngày sinh hoạt hè của giới thanh, thiếu niên của đảng này.

Đó cũng là tâm trạng của nhiều người khác. Một dòng người đã đến Tinghus vào lúc 01:00 đêm ngày Thứ hai 14.11.11, trong khi buổi xử án sẽ xảy ra vào khoảng hơn 11:00 trưa hôm ấy. Mariam Einangshaug nói với báo Klar Tale rằng, với tôi điều quan trọng là được nhìn thấy hắn. Tôi muốn thấy hắn bị nhốt tù. Mariam đã ngồi trốn trong phòng học trên đảo, cùng với 46 người khác, khi Breivik đi quanh để giết những người vô tội. Một vài người đến nơi xử án, như Einangshaug, để chứng kiến lại việc khúng bố; để thấy khác với trước kia, hắn mặc đồng phục cảnh sát, cầm súng trường trên tay mà bây giờ, có cảnh sát bao quanh, đưa hắn vào phòng xử án. Có lẽ việc này tạo cảm giác an toàn cho những người đã thoát được cái chết, suýt nữa do hắn gây nên. Cũng giống như vợ chồng người Irak, có những người muốn thấy tận mắt kẻ giết con mình. Nhiều người chỉ tò mò muốn biết Breivik là ai.

Bất cứ một người bình thường nào cũng đều cảm nhận được rằng, thiệt hại quá to lớn đó, không thể nào được hàn gắn tức khắc ..và chỉ qua một số biện pháp đã được thực hiện. Nhưng, trong cuộc họp Quốc hội vào thứ tư tuần rồi, phó đảng đảng Cấp tiến lại tạo một ”sốc” lớn đối với đồng nghiệp ...và những người hiểu chuyện. Per Sandberg nói, hãy để tôi bắt đầu bằng cách nói rằng, có một số người đã cố gắng chơi trò như là nạn nhân ở đây. Nếu có bất cứ ai đã chơi trò như là nạn nhân của ngày 22.07, thì cũng đến mức độ như của đảng Arbeiderpartiet. Họ cũng nên làm, vì họ là một trong những nạn nhân lớn (1).

Phát biểu đó gây ra sự phản ứng dữ dội. Một đại biểu Quốc hội, Helga Pedersen nói, có cảm giác như ai đó xoáy ,một con dao trong vết thương đã hở. Chúng tôi sẽ chấp nhận mọi cuộc thảo luận và chịu đựng những câu hỏi có tính chỉ trích được nêu lên. Nhưng tôi hy vọng rằng, cuộc thảo luận đó trong tương lai sẽ không như thế này (2). Cô này đã khóc khi rời phòng hội và nói như thế với phóng viên TV2.

Dagfinn Høybråten, đảng Cơ đốc giáo đại chúng, nói rằng, tôi có cảm tưởng một điều gì đó đang đi đến sự tan nát ở đây. Một vài điều lớn nhất sau ngày 22.07 là chúng ta đã có khả năng đứng trụ lại, là có thể xoay đổi sự thù ghét và ý muốn phục thù trở thành tình yêu và sự đoàn kết (3)

Nhưng, có lẽ nhiều người trong chúng ta đồng ý cho rằng, phát biểu sau đây là cách phản ứng phù hợp nhất. Trond Henry Blattmann, Trưởng nhóm của nhóm ”hỗ trợ -nạn nhân- sau ngày 22.07” nói với phóng viên của VG Nett rằng, anh ta ngạc nhiên về lời phát biểu của Sandberg tại Quốc hội, và nói thêm rằng, phát biểu của Sandberg nói nhiều về Sandberg hơn là một cái gì khác hơn nữa. Đó là một lời phát biểu điên rồ (4)

Chữ ”vanvittig” ở đây có lẽ đủ mạnh hơn là chữ ”idiot” (stupid –english). Nhưng trong cuộc đời thường, đôi khi chúng ta vẫn gặp những loại người ”vanvittig” như thế. Dù là họ có bằng cấp hay chức vụ cao trong xã hội. Vì thế Na Uy mới có sự kiện 22.07.....và một ”Breivik” mới có dịp xuất hiện.


Đặng Quang Chính
Oslo 26.11.2011
12:42




Chú thích:
(1) La meg først bare slå fast at det ikke er noen som prøver å spille offer her. Hvis det er noen som har spilt offer etter 22. juli, så er det til de grader Arbeiderpartiet. Det bør de også gjøre, for de var et av de store ofrene, sier Sandberg.
(2) Det føles som om noen vrir en kniv i et åpent sår. Vi skal ta alle debatter og tåle at det stilles kritiske spørsmål, men jeg håper vi for ettertiden kan diskutere sak og ikke holde på slik
(3) Jeg føler at noe er i ferd med å gå i stykker her. Noe av det store som skjedde etter 22. juli var at vi evnet å stå sammen, at vi kunne snu hat og revansjelyst til kjærlighet og samhold
(4) Jeg synes uttalelsen til Sandberg sier mer om Sandberg enn noe annet. Det er en vanvittig uttalelse
-----------------------------------------------------------
Vào trang mạng để xem chi tiết.
http://www.aftenposten.no/nyheter/ir...i-6704751.html
#1
    Đặng Quang Chính 03.12.2011 18:06:35 (permalink)

    Idiot – stupid (2)

    Bài trước, chúng ta có dịp biết chữ ”vanvittig” theo tiếng Na Uy có nghĩa là gì.
    Anders Behring Brevik có hành động như là một kẻ điên rồ không?...
    Chúng ta hãy trở lại từ lúc bắt đầu xảy ra sự việc.

    Ngày 22.07.2011, Brevik đặt bom làm thiệt hại toà nhà làm việc của Thủ Tướng Na Uy. Khoảng một giờ sau đó, hắn có mặt tại hòn đảo Utøya, ở ngoài Thủ đô Oslo, thuộc tỉnh Asker. Nơi đó có trại hè của đoàn thanh thiếu niên đảng Lao Động. Hắn dùng súng trường giết hơn 70 thanh thiếu niên.

    Sự việc được biết qua tin tức qua truyền thông như sau: (1) Brevik đã viết một tiểu luận (đại khái như thế) trước khi có hành động này (2) Brevik gọi điện thoại đến cảnh sát để chấp nhận đầu hàng (3) Hắn xác nhận hắn đã hành động như thế ...và cho rằng, hắn không có tội vì đã làm một việc đúng.

    Thời gian đầu, sau khi sự việc xảy ra, một số người Na Uy cho rằng, Brevik không phải là người bình thường (theo nghĩa tích cực)..vì đã viết được một tiểu luận, có nghĩa là, có một chí hướng gì đó trước khi hành động, chứ không phải là tên sát nhân tùy hứng. Một số người Việt có ý hơi tếu khi cho rằng, Brevik đầu hàng vì đã hết đạn. Nhưng, không biết bao nhiêu người thắc mắc với vấn nạn là: thế nào là suy nghĩ và hành động đúng.

    Thông thường, không khi nào sự suy nghĩ sai lại đem đến hành động đúng; và ngược lại. Do đó, nếu cho rằng, Brevik giết người vì có chủ trương rõ rệt là điều có thể hiểu, thì hầu như đương nhiên chấp nhận rằng, những vụ giết người hàng loạt trong các trường học bên Mỹ là điều khó hiểu ... Mà các trường hợp bên Mỹ khó hiểu thật, bởi các thủ phạm đã tự sát sau khi giết người hàng loạt. Nếu có đưa họ ra tòa, chắc họ cũng đưa ra được lý do tại sao họ đã phạm vào tội ác.

    Điều vừa nói trên nằm trong phạm vi cá nhân. Trên lãnh vực quốc gia, chúng ta thấy có rất nhiều trường hợp phải được nói ra cho thật rõ. Nước Đức, sau đệ nhị thế chiến đến nay, vẫn thỉnh thoảng có lời nhận tội về cuộc chiến mà Hitler đã gây ra cho phần lớn dân tộc trên thế giới. Nhưng, đối với một phần dân số của nước này, họ vẫn không hoàn toàn kết tội chính Hitler ...bởi điều duy nhất là, ông ta không tàn sát chính người dân xứ họ. Điều này khác hẳn với Stalin, Mao trạch Đông ...và Pôn Pốt. Ba nhận vật này, cũng như những người lãnh đạo tại các nước theo chế độ Cộng sản (hoặc kể cả độc tài chuyên chính), giết người dân của họ cũng chính vì họ cho rằng, suy nghĩ (chủ trương, chính sách, đường lối) của họ - đúng hơn là của đảng CS (đảng nắm chính quyền)- là ĐÚNG!...

    Họ không cho rằng ” Ý dân là ý trời” ...vì họ chính là một thứ ”con trời” trong thời buổi này. Họ toàn quyền sinh sát. Họ giao cho con cái làm thừa kế, qua dạng được Đảng tín nhiệm ..như con của Nguyễn tấn Dũng và Nông đức Mạnh. Họ không phục vụ dân. Dân phải phục vụ họ. ..và phục vụ mãi mãi. Nếu sự thay đổi tại Lybia không xảy ra, Gadaffi, sau 42 năm cầm quyền, sẽ trị vì suốt đời. Cái ĐÚNG của họ là như thế.

    Nước Mỹ luôn bị chỉ trích về nhiều mặt. Nhưng, có một điều mà các quốc gia trên thế giới phải học là, chế độ trị vì hai nhiệm kỳ (8 năm) dù Tổng thống của họ tài giỏi đến cỡ nào cũng thế. Đó mới là điều đúng nên theo.

    Còn cái đúng để giết người, dù vài mạng cho đến cả chục triệu, nhưng chỉ để củng cố suy nghĩ cho cá nhân, cho một Đảng, một tập đoàn thống trị ...rồi củng cố quyền lực đó để thâu tập quyền lợi, chỉ là cái đúng đem lại sự tàn phá, hủy diệt con người. Hủy diệt sự sống của người khác để thâu tóm quyền lợi cho riêng mình, hay chỉ để chứng minh suy nghĩ của mình là đúng nhất, không thể nào được gọi tên khác hơn là một sự điên rồ!....

    Do đó, chúng ta có thể nói chung chung, một cách không sai lầm là, Brevik có hành động như là một kẻ điên. Nhưng, sự việc một xã hội đã có một con người như thế, sẽ đối xử ra sao với tội phạm này, sẽ được đề cập trong các bài viết kế tiếp.



    Đặng Quang Chính
    #2
      Đặng Quang Chính 07.12.2011 20:00:12 (permalink)

      idiot- stupid (3)


      Sau ngày 22.07 đến lúc Bộ trưởng Tư pháp từ chức cũng gần 4 tháng trôi qua. Việc thay đổi này khiến mọi người có cảm tưởng việc xét xử đang hay sẽ được tiến hành nhanh chóng.

      Thật thế, trong thời gian 4 tháng trước, khi nhắc đến vụ án, người ta hay đề cập đến hai điều: cởi mở và dân chủ. Có lẽ họ muốn nói đến việc điều trần của Bộ Tư pháp...và ý kiến của giới nào đó muốn được nghe tận tường những chi tiết trao đổi giữa các giới chức có thẩm quyền, ngay khi sự việc xảy ra.

      Tuần rồi, bên Quốc Hội, ý kiến của đảng phó Đảng Cấp Tiến (FrP) muốn cách chức người phụ trách một cơ quan đặc biệt của cảnh sát (PST) - Politiets sikkerhetstjeneste - . Một tờ báo lớn của Na Uy cho rằng, nhân viên của cơ quan này lo ngại bà Giám đốc của họ khi tiếp xúc với giới truyền thông có thể đưa ra những thông tin làm giảm uy tín cơ quan của họ. Nhưng, rồi bà ấy cũng có cuộc họp báo. Cảm tưởng chung sau cuộc họp báo là, có nhiều điều vẫn chưa được làm sáng tỏ (nguyên văn có ý nói là "chưa được đặt lên bàn").

      Vì đó là tin được loan trên hệ thống truyền hình, nên người nghe tin đâu có cơ hội để hỏi kỹ về những điều đã chưa được đặt trên bàn đó. Lúc này vẫn chưa có cuộc xử (Tòa đã loan báo là đến tháng 4 hay tháng 5.2012 mới xử lại vụ Brevik) nên chúng ta còn có thời gian dài để có thể suy đoán những điều còn nằm trong vòng bí mật.

      Sau ngày 22.07, báo chí loan tải rằng, khi nguồn tin cảnh sát thông báo đến nhóm trực thăng (thuộc đội phản ứng đặc biệt)...không biết từ đâu (lệnh do ai..?) mà nhóm này đã chần chờ khá lâu, trước khi cất cánh.

      Phần người viết, một (hai) câu hỏi đã nảy sinh, ngay sau khi nghe tin đã bắt được thủ phạm. Đồng ý là, Brevik đã liên lạc điện thoại xin đầu hàng...nhưng cấp nào đã ra lệnh không bắn chết thủ phạm...??....hay tự người cảnh sát (người đã đứng gần hiện trường và thủ phạm nhất) đã tự động có quyết định này...?

      Câu trả lời phần lớn chúng ta có thể suy đoán ra là, có thể do lệnh trên. Bởi, cảnh sát, dù nóng giận với sự giết người của thủ phạm đến đâu cũng không tự mình được quyền bắn chết kẻ đó. Nhất là khi kẻ đó đã buông súng...và hơn nữa, các đồng đội xung quanh cũng có thể ngăn chận việc này (hình ảnh trên báo cho thấy Brevik đứng gần mũi đất trống trơn của hòn đảo..và xung quanh là 5(6) người cảnh sát thuộc tóan đặc nhiệm).

      Chúng ta tạm ngưng ở đây để thấy được một điều khác hết sức quan trọng.

      Đã có vài trường hợp người Việt tại Mỹ đã chết oan (theo nhiều nguồn tin thuật lại như thế). Bởi khi cảnh sát tiến vào nhà, đã thấy nghi can (theo nhận định cảnh sát) cầm dao trên tay...thế là cảnh sát nổ súng. Sự thật là nạn nhân đang ở trong bếp và đang định làm thức ăn...(?)!...

      Một chuyện đáng nhớ hơn hết là chuyện ông tướng Nguyễn ngọc Loan, Giám đốc Cảnh sát thời VNCH. Năm 1968, Việt Cộng đơn phương vi phạm ngưng bắn - hai bên đã ký kết- tấn công trên khắp lãnh thổ miền Nam. Một anh đặc công-không cần nhớ tên- trước đó đã vào khu vực thuộc Tổng nha Cảnh sát, giết nhiều người. Sau đó, anh ta bị bắt. Ông Loan bắn ngay người này trên đường phố, cách Tổng nha không xa. Bức ảnh này đã làm uy tín của chính phủ miền Nam giảm sút và làm bùng nổ thêm những cuộc biểu tình phản chiến ở bên Mỹ. Sau năm 1975, ông Loan đã gặp nhiều khó khăn trong đời sống riêng, tại bên Mỹ. ..vi đã bị mang tiếng là người dã man.(Tội nghiệp cho ông này, vì những người "uống máu quân thù" thì lại được xem là anh hùng!...)

      Người Mỹ chụp tấm hình này đã ăn năn sau khi ông Loan mất. Tấm hình, được phổ biến rộng rãi trong giới truyền thông, đã không thể hiện đúng mức ý nghĩa của nó; vì người đặc công mới giết chết biết bao cảnh sát và thân nhân của họ. Nếu bức hình được chụp ở ngoài rừng, có lẽ được người ta chấp nhận dễ hơn. Bởi trong cuộc chiến, bên nào cũng ác như nhau...vì ai bắn chậm thì chết. Kể cả đầu hàng rồi...nhưng do đau lòng vì cái chết của đồng đội, người lính -dù ở phe nào- cũng có thể sôi máu, bất chấp luật lệ, qui ước, dù của Geneve ( hiệp ước về tù binh) hay bất cứ của ai.

      Kể lại điều này, để chúng ta có cái nhìn rõ hơn về cách hành xử của những nhà cầm quyền của các chế độ. Vì chế độ VNCH xử sự theo cách minh bạch, chính nghĩa nên đã bị đối phương lợi dụng, tuyên truyền làm xấu. Ai cũng biết khoảng 3 năm vừa qua, chính quyền CS đã tấn công người dân sắc tộc trên cao nguyên. Nhưng không một cá nhân nào, một nhà báo nào, một cơ quan truyền thông nào được bén mảng đến các khu vực có những cuộc xung đột đó.

      Một ví dụ gần nhất, cho thấy sự tàn ác của chính quyền Srilanka hiện thời. Cách nay khoảng 2 năm, họ tung lực lượng với đủ loại binh chủng, tấn công nhóm Hổ Tamin, miền Bắc Srilanka vì nhóm đó đòi tự trị. Sau cuộc chiến, Tổng thư Ký Liên hiệp Quốc được mời đến các trại tạm cư của những người dân, đã di tản từ vùng thuộc Hổ Tamin, ra nơi an toàn. Mọi việc được trình bày rất đẹp, rất nhân đạo ...vì khi cuộc chiến xảy ra, có ai chứng kiến được sự tàn ác xảy ra như thế nào. Bởi, không có phóng viên, ký giả của báo chí; dù trong hay ngoài nước, được tháp tùng cuộc hành quân. Nhưng, qua một bộ phim gần đây, (hình ảnh do những người lính, sĩ quan của quân đội chính quyền chụp lén được - bán cho truyền thông quốc tế-) , người ta đã thấy được cái dã man của quân đội chính quyền. Đủ kiểu chết. Đủ kiểu hiếp dâm rồi bắn chết đàn bà, con nít, không tấc sắt trong tay...và đã ra trình diện, tưởng rằng như thế sẽ an toàn tính mạng !....

      Tóm lại, cái ác của bọn dữ được ngụy trang, khiến ma quỷ cũng trở thành thần thánh. Lần rồi, đội đặc nhiệm của cảnh sát Na uy không trở thành kẻ ác ôn, bởi đã không bắn ngay tên tội phạm.

      Tên tội phạm – Brevik - là một tên hèn (?)… theo người viết bài này. Vì hắn đã không dám tự sát sau khi giết người. Nếu hắn ở Mỹ, chắc hắn đã làm việc đó, bởi luật lệ nghiêm khắc tại quốc gia này. Giết vài mạng, chứ đừng nói đến hơn 70 người. Chắc chắn sẽ bị tử hình. Những vụ bắn giết bên Mỹ trong thời gian 10 năm qua đã chứng minh. Gần như các hung thủ đều tự bắn mình sau khi giết người.

      Thế mà sau đó hắn còn tự xưng là Tổng tư lệnh lực lượng chống các cuộc vận động (Komando til anti-bevegelse). Hắn hèn nhát...hay chỉ là một kẻ điên rồ !..Chúng ta sẽ theo dõi tòa án Na Uy, xem họ sẽ kết tội đương sự ra sao....



      Đặng Quang Chính
      #3
        Đặng Quang Chính 09.12.2011 05:10:37 (permalink)

        Xin nói thêm:

        Không biết kẻ điên có hèn nhát không ...? Cũng giống như say rượu, khi xỉn rồi ... coi ông trời bằng cái vung nồi.

        Báo Aften Posten hôm qua đăng một vụ xử án tại Sandefjord, cách Oslo hơn 100 Krm về phía nam. Một ông già dẫn chó đi quanh khu vực gần nhà. Thấy một số người Pakistan tụ họp gần đ ấy, ông này gọi họ là ”Pakk” (tiếng lóng, có ý không tốt). Họ phản đối. Ông ta rút súng bắn chết 3 người. Thủ phạm bị tù 17 năm. Sau khi toà xử, Công tố viện và một số luật sư cho rằng toà xử như thế mới thích đáng với tội trạng.

        Nói như thế, tội của Brevik phải được xử đến (3 x 25 người = 17 x 25 ---- 425 năm tù.

        Một người tù Liên Xô sau khi bị tù chung thân, ra tù vào độ tuổi 120. Ông này vẫn còn sống . Lúc bị tù, ông ấy chỉ thấy vài chiếc xe hơi. Khi ra tù, thấy máy bay, ông cho nó như là con chim sắt khổng lồ. Một trong những ý định của ông là có một người đàn bà để sống chung. Kể ra còn yêu đời lắm!...

        Nhưng yêu đời thì được ...chứ đừng giết người nữa. Trong tuần rồi, cũng tờ báo nói trên, thuật lại chuyện một tù nhân, sau khi giết người, bị giam. Sau đó, được nhận định là có tiến bộ nên người tù này được cho ra ngoài mua sắm. Anh chàng tìm cách trốn luôn. May là bị bắt lại sau đó 10 tiếng đồng hồ. Có đôi trường hợp, sau khi được tha, lại tiếp tục giết người.

        Tóm lại, nhốt tù là một biện pháp của xã hội (thông qua chính quyền), mong rằng, sau một thời gian thọ án, người tù sẽ thay đổi trong lối sống và sống tốt hơn. Nhưng với người vì lý do nào đó, lỡ tay giết chết người, chứ một người cố ý ...mà lại giết một lúc cả sáu bảy chục mạng người, có thể nào họ sẽ thay đổi tâm tánh ??....


        ĐQC
        #4
          Đặng Quang Chính 11.12.2011 17:55:18 (permalink)

          Idiot -stupid


          Hôm nay, báo Aften Posten, đăng một tin, xem ra mức độ ngang với tin ông già Na Uy bắn chết 3 người Pakistan, đã nói ở trên.

          Connecticut, bên Mỹ, lâu nay có cuộc vận động đòi bỏ án tử hình. Nhưng, với việc xét án sắp tới, chắc cuộc vận động đó sẽ không được nhiều người hưởng ứng như trước. (thống kê cho biết số ủng hộ bãi bỏ hơn 40% trước đây, trong thời gian rồi, khi thủ phạm bị bắt giam, con số còn độ trên 30%).

          Thủ phạm và một tòng phạm đột nhập nhà một bác sĩ. Trói chủ nhà, đem vợ ra ngân hàng để người này rút tiền cho họ. Chúng đã hiếp dâm người vợ, con gái và đánh chủ nhà gần chết. Sau đó, chúng bắn chết vợ và hai đứa con. Người chồng bị trói, nhưng may mắn chạy thoát được (có lẽ trong lúc chúng đưa vợ ông ta ra ngân hàng)

          Với những loại người như vậy, có thể nào chúng sẽ hoàn lương..??
          Một chế độ dựa trên tuyên truyền láo khoét, sẵn sàng giết người để bảo vệ quyền lợi của đảng (CS)...và thu tóm quyền lợi cho riêng gia đình ...có thể nào sẽ hoàn lương...??

          Nếu tin như thế, nghĩa là tin những con người ác độc, những tổ chức, đảng phái ác độc có thể hoàn lương, thì mới có các cá nhân, các tổ chức muốn tranh đấu với CS mà lại dùng phương pháp bất bạo động !!...



          ĐQC
          #5
            Đặng Quang Chính 14.12.2011 05:10:04 (permalink)
            Nhà nước ”văn minh”



            Các cán bộ cấp trung cao của chính quyền VC, nếu đã đến Na Uy, chắc sẽ dùng chữ ”nhà nước " văn minh” cho xứ này.

            Lý do: khi cuộc chiến Irak bắt đầu không lâu, Na Uy nhận cho định cư những người dân nước này tại xứ mình. Phần nhiều họ là những người thuộc sắc tộc Kurd (kurdisk) , ở miền Bắc Irak. Nơi đó, người dân đã có lần bị Suddam Husein cho dùng hơi ngạt, giết chết hàng loạt. Một anh chàng tên Mullas Kreka ở trong diện tỵ nạn nói trên.

            Sau khi tỵ nạn ở Na Uy một thời gian, Kreka bị phát hiện là một trong những lãnh đạo cao cấp của người Kurd (kurdisk), không những chống lại Husein mà còn có liên quan đến nhóm khủng bố BinLadin. Hoa Kỳ đã đưa những bằng chứng và yêu cầu được dẫn độ Kreka về Mỹ. Na uy không đáp ứng mà cũng không đưa hắn về lại Irak; cho rằng, nếu làm như thế, Kreka sẽ bị ám hại tại xứ của hắn ta.

            Thế là kẻ binh người chống với vụ Kreka kéo dài cả chục năm nay. Khoảng 2 năm rồi, Kreka bị một tổ chức khủng bố nào đó (có thể nguợc với đường lối của nhóm Kreka) bắn vào nhà. Kreka không bị trúng đạn. Chỉ có dấu đạn ở ngoài cửa sổ. Na Uy đưa Kreka đến nơi an toàn...và đưa người bắn ra toà xử.

            Hôm qua, 9.12.2011, báo Aften Posten loan tin, đảng phó đảng Cấp tiến - một đảng có đường lối khá cứng rắn với người nước ngoài – nói rằng, nên nhốt Kreka vào tù. Trong cuộc phỏng vấn của báo chí Phần Lan, Kreka có vài câu nói, gây phẫn nộ với người nghe. Một trong những câu nói đó, có ý rằng, công việc khủng bố vẫn nên đuợc tiếp tục.

            Đúng là nhà nước Na Uy quả là một ”nhà nước văn minh” đấy chứ ..?!.



            ĐQC
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2011 17:03:19 bởi Đặng Quang Chính >
            #6
              Đặng Quang Chính 16.12.2011 06:02:35 (permalink)

              Con người ”văn minh”

              Nhà nước ”văn minh” sản sinh ra con người ”văn minh” là Brevik. Bởi, khi đầu hàng cảnh sát, hay ngay trước khi bị tống giam, hắn cho biết đại khái là, hắn đầu hàng để có cơ hội nói lên chính nghĩa về việc làm của hắn.

              Lối nói đó tương tự như lối nói của một người khác, nay đã được ít nhiều người Việt biết đến. Đó là trường hợp Nguyễn ngọc Hạnh. Năm 2001, cô cùng một người nữa từ Pháp sang San Fransico (Mỹ), vào khách sạn Marriot, định tự thiêu, để phản đối Nguyễn Tấn Dũng, phó Thủ tướng VC.

              Sau khi bị bắt, cô không chịu nhận tội. Việc xử án diễn ra năm 2003. Phút cuối, được phép toà cho nói lời cuối khoảng 3-5 phút, cô Hạnh đã nói khoảng hơn 30 phút, tố cáo những tội ác của đảng CS. Cô đã đổi 30 phút để nhận lấy 5 năm tù trong trại giam của Mỹ (1)

              Đem so sánh vụ Brevik và Nguyễn ngọc Hạnh, ta thấy hai ”văn minh” khác nhau. Cô Hạnh nếu tự thiêu và gây nguy hại cho người khác, thì kẻ đó không ai khác hơn là người lãnh đạo một cơ cấu tội ác. Nếu đã xảy ra, cô ta giết hại chỉ có một người và người đó đúng là đối tượng của mục tiêu đặt ra. Riêng Brevik, riêng việc làm nổ tung văn phòng Thủ tướng Na Uy, xét ở mức độ nào đó, quả là đáng tội rồi!....Nói chi, đến việc giết những thanh thiếu niên không tấc sắt trong tay.

              Nếu một người nước ngoài viết bài đăng báo, chê Brevik là người hèn (bởi không dám tự sát sau khi thực hiện việc giết người), có lẽ anh ta sẽ phản đối dữ dội!....rồi kết tội ngược lại, cho rằng, người viết bài có tính kỳ thị và phân biệt chủng tộc. (mở ngoặc: tội phân biệt chủng tộc ở đây cũng bị xử phạt nặng lắm đấy!...)


              ĐQC


              (1) Xem bài viết, tựa Nguyễn thị ngọc Hạnh, mãi mãi một niềm tin, trên trang mạng
              Phố Nắng, ngày 05.12.2011
              #7
                Đặng Quang Chính 19.12.2011 04:49:31 (permalink)
                Brevik chết trong tù

                Xin nói ngay đây là lời thuật chuyện của người viết, chứ không phải tình trạng thật sự cho tên giết người hàng loạt này.

                Tại sao chết?
                Tại vì hắn chưa có dịp nào cười lăn bò càng như lần này.
                Tại sao cười?
                Báo Klassekampen, ngày Thứ bảy 10.12.2011 vừa qua, đăng tít lớn ở trang đầu, dịch tạm ra rằng: "Thách đố đối với những chuyên gia...Brevik có thể đã chơi trò giả điên".

                Từ ngày xử Brevik đến nay, theo lệnh tòa, hắn chưa được xem báo (chắc cũng không được xem ti vi luôn!..) nên hắn chưa rõ người đời bình phẩm về hắn ra sao. Nay, sau khi hai ông chuyên gia tâm thần chẩn đoán bệnh của hắn...rồi bị bao nhiêu người phản đối; bây giờ, báo chí mới đặt ra nghi vấn như trên. Kể ra chậm tiêu thật !...

                Như vậy chữ "láu cá" mà chúng ta đã dùng cho trường hợp Brevik, trong bài đã viết là một chữ được dùng rất chính xác.



                Đặng Quang Chính
                #8
                  Đặng Quang Chính 22.12.2011 20:46:59 (permalink)

                  Bệnh thời bình

                  Định cư ở nước này không lâu, có lần chúng tôi ”thảo luận” và đi đến kết luận chung như sau: Mỹ, có nhiều người bệnh điên vì cuộc sống tất bật, căng thẳng quá mức (một người đôi ba ”job” là thường). Nhưng, ở Na Uy, số người điên cũng không ít ....bởi, họ quá nhàn rỗi (nếu thất nghiệp, được hưởng trợ cấp đến hơn cả năm, sau đó, nếu tiếp tục thất nghiệp, được chuyển sang dạng hưởng ”an sinh xã hội”)

                  Tóm lại, bệnh điên không hoàn toàn là do đất nước có hay không có chiến tranh.

                  Không phải là chuyên gia tâm thần, nhưng ai cũng biết tổng quát rằng: tâm thần do di truyền, do biến cố, ẩn ức trong gia đình ..và do những ép chế ngoài xã hội. Đôi khi có người gồm đủ 3 yếu tố nêu trên. Trường hợp đó được coi là nặng nhất.

                  Riêng yếu tố ép chế ngoài xã hội, yếu tố này được một số bác sĩ tâm thần cho là thuộc dạng muốn làm cho xã hội biết đến tên tuổi mình. Như vụ một sinh viên Mỹ gốc Đại Hàn đã giết hàng chục người trong sân trường.

                  Về phía người điều trị, không phải bác sĩ tâm thần nào cũng giỏi đoán bệnh. Cách đây khoảng 5 năm, một người Somali bị bệnh tâm thần, sau khi chẩn đoán sao đó, được rời khỏi bệnh viện. Không bao lâu sau, người này đã gây ra án mạng trên xe điện. Một (hoặc 2) người bị chết, hai hoặc ba người bị thương.

                  Vào hôm việc chẩn đoán Brevik được loan báo, luật sư của Brevik đang ở bên California, tiếp xúc với người chị khác cha của Brevik. Khi luật sư và Brevik liên lạc được với nhau, Brevik cho biết là việc chẩn đoán rằng anh ta bị bệnh ”paranoid schizofren” (paranoid schizophrenic) là điều cũng có thể chấp nhận.

                  Khi mới nghe xong việc chẩn đoán bệnh, người viết cho rằng, nếu Brevik hay được, chắc sẽ phản đối dữ dội (vì anh ta là một người làm việc có chính nghĩa – là một kommando, một anh hùng chiến trận -). Ai dè, khi đài truyền hình loan tin, với phát biểu của Luật sư bảo vệ Brevik, người ta biết rằng, anh chàng cũng không cho việc chẩn đoán là sai.

                  Ai nói Tổng tư lệnh lực lượng chống các cuộc vận động (kommando til anti-bevegelse) không thông minh ..??. (”Smart”, cả tiếng Na Uy và tiếng Anh cùng nghĩa giống nhau). Nhưng, trong trường hợp này, có lẽ chúng ta nên dịch là ”láu cá” !!:..

                  Chúng ta có thể kết luận rằng, bệnh ”láu cá” xảy ra bất cứ ở nước nào và kể cả trong thời bình.



                  Đặng Quang Chính
                  #9
                    Đặng Quang Chính 25.12.2011 05:31:33 (permalink)

                    Ra ngõ gặp anh hùng


                    Thời đại ngày nay chịu ảnh hưởng của phương tiện truyền thông rất nhiều. Bằng chứng là ”dịch” giết người, một lúc 20(30) người đã trở nên phổ biến. Hôm nay, 13.12.2011, đài truyền hình loan tin là, có một vụ thảm sát xảy ra tại Bỉ.

                    Có đến năm người chết, trong đó có trẻ em 23 tháng tuổi và một bà già 75 tuổi. Theo tờ báo Le soir của Bỉ, có đến 123 bị thương. Số người chết vì thảm sát và bị thương khá cao vì hung thủ, sau khi ném nhiều quả lựu đạn, đã dùng súng bắn xối xả. Thủ phạm đã tự bắn mình sau khi giết người hàng loạt.


                    Sự việc được dự đoán là, sau khi bị tù, thủ phạm có thể đang trên đường đi đến toà án, để được thẩm vấn về một vấn đề khác. Trên đường đi, tại Saint Lambert ở Liege, hắn tấn công một cách ngẫu nhiên vào đám học sinh mới thi xong, đang tụ tập gần đó.

                    Việc hắn làm không có tính khủng bố. Cảnh sát cho rằng hành động của hắn như là một sự trả thù đối với hệ thống pháp luật của xứ này. Thủ phạm đã từng bị tù 5 năm vì chứa nhiều loại vũ khí khác nhau và trong nhà trồng nhiều cây cần sa.

                    Nếu có thâu hình được cảnh xảy ra án mạng, chắc không khác gì cảnh giết nhau trong các phim của Mỹ.

                    Tại Việt Nam, trong những năm 1954-1975, khi cuộc chiến tranh hai miền Nam Bắc xảy ra, cảnh khủng bố xảy ra hầu như thường xuyên. Nạn nhân là lính, công chức của chính quyền miền Nam thì ít, mà đa số là thường dân; nhất là tại các vùng hẻo lánh. Tại các thành phố lớn, mục tiêu của hoả tiển 122 ly của VC thường là các khu phố đông dân cư. Giết được đôi người dân cũng được phong là anh hùng. Nói chi giết được hàng loạt đôi ba chục người. Do đó, sau năm 75, nhiều nhà treo đầy bảng ghi công. Tưởng chừng cứ ra ngõ là gặp anh hùng.

                    Ngày nay, thời bình, nhưng có những người lại trở thành nạn nhân với những cái chết lảng xẹt. Chẳng hạn, đi xe gắn máy không đội nón bảo hiểm, đã bị công an đánh cho đến chết. Lúc nạn nhân còn ngất ngư, gia đình xin được chuyển đến bệnh viên để chữa trị, đã bị từ chối. Những người công an anh hùng này chỉ sợ những người theo đạo Hồi cực đoan. Những người đó, không ném lựu đạn như anh hùng VN, mà đeo bom tự sát trong mình.

                    Cách đối trị hữu hiệu đối với chế độ công an trị khi lực lượng đối lập có những anh hùng dám cả gan có những hành động của những người Hồi giáo cực đoan... hay ít ra là, theo gương của Phạm Hồng Thái cũng tốt. Tuy "Tiếng bom Sa Điện" xảy ra tại Quảng Châu năm 1924, không giết được tên Toàn quyền Đông Dương Martial Henri Merlin, nhưng cái chết của Phạm Hồng Thái đã được sự trọng nể của chính phủ Tôn trung Sơn. Họ đem chôn ông ta cùng 72 liệt sĩ Trung Quốc, những người đã hy sinh trong cuộc Cách Mạng Tân Hợi 1911.


                    Đặng Quang Chính
                    #10
                      Đặng Quang Chính 26.12.2011 02:15:04 (permalink)

                      Giết người không gớm tay

                      Tin truyền hình mới nhất sáng 15.12.2001, cho biết rằng, hung thủ giết người hàng loạt tại Bĩ, đã giết người trước khi tạo ra án mạng hàng loạt ngoài phố.

                      Khi đến khám xét nhà của hắn, trong một chung cư, cảnh sát phát hiện thêm một thi thể đàn bà trong nhà chứa xe của hắn. Người đàn bà là người làm vệ sinh trong khu chung cư của thủ phạm.

                      Với những loại người này, xã hội có trông mong gì đến việc hoàn lương, ăn năn hối cải của họ ..??


                      ĐQC
                      #11
                        Đặng Quang Chính 02.01.2012 03:47:04 (permalink)

                        Giết người không gớm tay (2)

                        Tin truyền hình hôm nay, 16.12.2001, cho biết, có khoảng hơn 20 chục lính Syria đã bị giết. Dĩ nhiên họ bị dân chúng trong các cuộc biểu tình thanh toán.

                        Người dân có quá ác không ...? Cỏ lẽ là không ...vì họ đã bị lính của chính quyền giết đến cả trăm, nếu không nói con số đó đã lên quá ngàn. Sự chống đối của họ kéo dài đã 8(9) tháng qua.

                        Hình ảnh trên truyền hình cho thấy chính quyền đã sử dụng chiến xa để chống biểu tình. Chắc là họ muốn bắt chước Thiên an Môn của Trung Quốc (năm 1989). Thế nhưng, trong tuần rồi, khi Tổng thống Syria được đài truyền hình Mỹ phỏng vấn, ông ta vẫn "tỉnh bơ như người Hà Nội". Ý hắn nói rằng, không có chính quyền nào lại giết dân của mình. Đó chỉ là những thành phần tội phạm (ý tương tự thế).

                        Phát ngôn nhân của Bộ ngoại giao Mỹ nói với báo chí rằng, ông Tổng Thống xứ Syria, hoặc đã mất đi những thông tin cụ thể (chúng ta hiểu là bị cấp dưới báo cáo sai) ...hoặc là ông ấy điên.

                        Ông ấy điên nên mới giết dân ông ta không gớm tay. Thật ra, ông này có tự tay cầm súng bắn ai đâu. Ông ấy chỉ ra lệnh. Cái điên của tên cầm quyền đáng sợ không biết bao nhiêu lần, so với cái điên của cá nhân; chẳng hạn cái điên của tên Brevik tại Na Uy.



                        ĐQC
                        #12
                          Đặng Quang Chính 03.01.2012 23:06:45 (permalink)

                          Đi loanh quanh

                          Nghĩa của chữ này, ở đây, không những chỉ một động tác cụ thể mà còn nói về một thái độ suy nghĩ của một người nào đó.

                          Sau thảm sát 22.07, báo chí nói nhiều đến hai chữ ”cởi mở, dân chủ”. Sau khi bác sĩ tâm thần chẩn đoán bệnh cho Breivik, tuy toà án thành phố (Tinghus) chưa bãi bỏ việc bảo mật vụ án, nhưng lối công bố này làm cho mọi người tưởng như đã thấy được chữ ”cởi mở” nằm ở đây.

                          Cách làm việc của nhà nước này như thích đi loanh quanh. Nhân đó, chúng ta cũng đi loanh quanh một chút về ”triết lý” của sự điên rồ.

                          Trong bài đầu, chúng ta cho rằng: ”Hủy diệt sự sống của người khác để thâu tóm quyền lợi cho riêng mình, hay chỉ để chứng minh suy nghĩ của mình là đúng nhất, không thể nào được gọi tên khác hơn là một sự điên rồ!....”.

                          Trước hết, nói về sự sống của loài động vật. Con vật không có quyền lợi nhưng có sự sống. Để bảo tồn sự sống của nó, nó phải giết vật khác để có thịt ăn ...Nhưng một bản năng khác của loài vật có phải là để củng cố quyền lợi không ? Chẳng hạn con cọp. Khi nó đến khu vực nào đó, ở đấy, nó xác lập ”vương quyền” của nó bằng cách đi quanh khu vực nó sẽ sinh sống, đái vào các nơi như làm dấu các nơi đó là ”lãnh thổ” của nó. Trong khi nó làm vệc này, một con cọp khác, nếu cũng có thái độ tương tự thì dĩ nhiên hai bên sẽ thư hùng để xác định chủ quyền của mình. Có thể xem đó là thái độ củng cố quyền lợi ...(?) nhưng, ”để chứng minh suy nghĩ” thì không chắc có điều này!.

                          Người bản xứ da đỏ bên Mỹ, lên án thái độ tàn bạo của người da trắng, khi đến xâm chiếm đất đai của họ, qua việc bọn thực dân này, săn giết những đàn trâu hoang của họ; để tạo ra sự vui thích. Thực dân da trắng giết trâu không phải vì thiếu lương thực. Bọn thực dân khoanh vùng cho những người da đỏ (reservation), để họ sống riêng biệt. Đó cũng là một kiểu cách ly, giống như người da đen chỉ được ngồi trên xe buýt dành riêng cho người da đen ...hoặc ít tệ hơn, là ngồi cùng xe với người da trắng, nhưng ở các băng ghế cuối.

                          Vậy, người và vật có nhu cầu sinh tồn..và có cái gì đó giống như là "quyền lợi". Nhưng, điểm khác nhau là, con vật không có suy nghĩ (?) như con người. Người không ăn thịt động vật, lý luận là động vật cũng có linh hồn….và thịt động vật độc. Có người cho rằng, ăn thịt động vật là chuyện thường tình...vì chúa Trời đã cho thực phẩm đến loài người thì loài người cứ ăn. Không ăn con gà chẳng hạn, gà sẽ lan tràn trên khắp trái đất. Rồi từ đó...có hai phái tranh cãi nhau, kẻ cho mình là đúng, người kia sai; và ngược lại.

                          Nếu tình trạng chỉ đến đó thì chẳng có gì để nói nữa. Nhưng, từ tranh cãi, kẻ này lại muốn điều đúng của mình trở nên tuyệt đối, bằng cách "khai tử" người kia. Nó không sống nữa thì chẳng còn ai tranh cãi với lời nói của mình. Vua chúa thời xưa tự xem mình là "con trời" nên muốn người dân chết là dân phải chết.

                          Nói chi đến chuyện xa xưa, thời buổi này vẫn còn chuyện độc đảng (chẳng hạn đảng CS tại VN)....vẫn còn một thiểu số muốn áp đặt ý mình lên ý của đại đa số nhân dân. Ai không tuân lệnh thì bắn bỏ !!...Điều đó có phải là một sự điên rồ không..??.

                          Nhưng, buồn thay!... sự điên rồ đó ngự trị trên đất nước VN đã hơn 60 năm rồi (kể từ năm 1945 đến nay).



                          ĐQC
                          #13
                            Đặng Quang Chính 05.01.2012 17:55:27 (permalink)

                            Stormann galskap = Hiếu đại

                            Trong tiệc Giáng Sinh, khi tôi nói về trường hợp Brevik, một bạn đồng niên nói rằng, bệnh Brevik thuộc loại ”Stormannsgalskap”. Trong không khí vui nhộn bữa tiệc, tôi không tiện hỏi hay nói nhiều về việc này.

                            Tôi nghĩ rằng, nếu không sai, bệnh ”Stomannsgalskap” đuợc hiểu là chữ ”Bệnh vĩ cuồng”. Hiện tại, ở VN, họ dịch với chữ ”Hiếu đại”. Không biết ”Bệnh vĩ cuồng” có khác với bệnh ”Hiếu đại” không. Hay tại vì, lối dịch mới nghe ra như thế, nhưng nội dung của hai chữ như nhau.??

                            Chắc một điều là chữ ”Stormannsgalskap” (Tiếng Na Uy) là chữ ”megalomania” trong tiếng Anh.

                            Bạn đọc có tin là Brevik bị bệnh vĩ cuồng không ....?


                            ĐQC
                            #14
                              Đặng Quang Chính 06.01.2012 04:01:38 (permalink)
                              Góp ý của một người có tên NTDL

                              Đặng tiên sanh.
                              Xin kính chào ông. Tui là độc giả trung thành và thầm lặng của mục này đó.
                              Đọc ông suốt từ bên kia qua tới bên đây luôn nha.
                              Dà bữa nay xin góp ý với ông về ba cái định nghĩa tâm lý và tâm thần học nhơn vụ giết người tập thể tại Na Uy.
                              Thế này :

                              1-Megalomania thoạt tiên được nhà ngôn ngữ học Cao Xuân Hạo dịch - rất hay và rất sát nghĩa - là vĩ cuồng. Vĩ hàm ý vĩ đại, và cuồng là điên dại. Người vĩ cuồng lúc mô cũng nói chuyện lấp biển vá trời nhưng... nói vậy vậy thôi chớ hổng làm, do thiếu khả năng và có thể thiếu luôn cả phương tiện.

                              Ý tưởng vĩ cuồng thường khi đơn lẻ, không thành hay chưa thành một hệ thống lý luận nối tiếp "mạch lạc" nặng tánh "chủ quan" - nghĩa là người ngoài nghe thấy trớt quớt, nhưng "vĩ cuồng nhơn" ấy cứ tỉnh bơ cho ý tưởng của mình ngon lành quá cỡ thợ mộc.
                              Chừng làm thì dĩ nhiên kết quả "vằng vặc thức mây", đầu đuôi rối nùi một cục.

                              Dzồi để tự băng bó vết thương lòng (có thể là vết thương thể xác luôn, nếu như bị cái đám "lỡ dại nghe theo" xúm lợi đập một trận nhừ tử) nó bền đổ hô thất bại là do mình hoặc kém may mắn, hoặc mình bị phá bĩnh bởi những đứa ganh tị tài năng. Vết thương vừa lành hay có khi chưa kịp lành thì vĩ cuồng nhơn đã lại bận rộn với những ý tưởng vĩ cuồng đơn lẻ tiếp.

                              Tóm lợi, đứa vĩ cuồng chẳng học được bài học nào dzáo sau các lần thất bại. Nó tỉnh bơ nhìn đời bằng cặp mắt kiếng hồng tươi !

                              Mania là một lệch lạc tâm lý và chỉ tâm lý mà thôi, vì người bịnh (kêu bằng người bịnh có đậng hôn) vẩn còn ý thức được thực tại. Cuồng thì có đó nhưng vẫn còn biết sợ : Sợ luật pháp xã hội (của đám quan toà) và thường khi sợ luôn luật pháp tại gia (của… mẹ bề trên)..v.v và v.v.

                              2-Schizophrenia : là hội chứng tâm thần kinh thứ thiệt.
                              Đây hết còn là việc lệch lạc tâm lý mà là rối loạn tâm thần.
                              Người bịnh không còn khả năng phán đoán và điều chỉnh (như trong megalomania), tách rời hoàn toàn khỏi thực tại.

                              Paranoid schizophrenia là một dạng của schizophrenia trong đó các ý tưởng paranoid của bịnh nhơn được sắp xếp theo hệ thống đàng hoàng với cách giải thích lý luận vô lý tột cùng nhưng người bịnh tin tưởng hoàn toàn là mình rất chánh xác. Các ý tưởng paranoid này ngày càng khắc sâu vào trí óc tới nỗi chặt hổng đứt bứt hổng rời. Phe lờ mẹ bề trên đã đành (giả như mẹ bề trên có đó) họ còn hổng thèm đếm xỉa luôn luật pháp xã hội.

                              Ý tưởng paranoid có nhiều loại, nếu như nó cũng mang tánh lấp biển vá trời theo cái kiểu megalomania trên kia, nhưng do xa rời thực tại nên nó còn trên cơ megalo mấy chục bực.
                              Tâm thần kinh kêu các ý tưởng paranoid của schizophrenia là delusion, và "megalo-delusion" có tên gọi riêng là delusion of grandeur hay delire de grandeur.

                              Tui nghĩ tên sát nhơn Brevik có bịnh Schizophrenia, paranoid form.
                              Brevik tỉnh bơ giết người để quảng bá cái delusion của nó. Mà vì delusion nên nó rất hỉ hả, báo chí truyển thông càng nhắc tới chừng nào, nó càng hỉ hả tin lý luận của mình vững chừng nớ.

                              Mà vì tin vậy nên nó đã bỏ biết bao thời giờ công sức mần màn thảo chương đậng trình bày ý kiến cùng nhơn loại. Nó lạc quan hồ hởi về hành động anh hùng xuất chúng có một không hai của mình, nhứt định yên trí mình phải có chỗ đứng xứng đáng trong lòng dân tộc nói riêng và thế giới nói chung v.v..

                              Tui nghĩ sở dĩ có toà xử là vì lệ làng phép nước vốn dĩ phải dzậy. Phiên xử sẽ đầu voi đuôi chuột, tốn kém thêm ngân quĩ quốc gia. Bị kết luận sau cùng sẽ là "có bịnh nên không có tội". Nhà thương điên lại có thêm một miệng ăn và sẽ phải xét xử những đơn thưa kiện tùm lum tá lả của nó (yêu cầu mình phải được đối xử công bình và xứng đáng bla bla bla...)
                              Đây sẽ là chuyện dài, mãi cho tới khi nó mần màn lẳng lậng dza đi. Dza đi cách nào là chuyện... hậu xét !

                              3-Ý tưởng paranoid trong một chừng mực vẫn được chấp nhận ở người bình thường. Ra khỏi chừng mực này mới kêu là... lệch lạc !

                              Do hoàn cảnh đẩy đưa, đôi khi ta cũng mần màn paranoid "vơ vào" chút đỉnh, đặng giải thích sự việc theo chiều hướng chủ quan. Thí dụ như... người lãng tai hay hồ nghi mình đang bị nói xấu, đứa tự tôn thường nghĩ người xung quanh đang nhắc tới mình v.v...

                              Vậy dzồi mấy nhơn vật có tên có tuổi kể ra ở trên được xếp vào loại nào ?

                              Tui nghĩ... (dám sai) như sau :
                              Phạm Duy không megalomania mà cũng không delusion of grandeur. Theo như sách vở, ông vốn là người tự mãn, một hình thức tâm lý có tên gọi personality disorder. Rồi tuổi già nên khởi sự impaired cognition.
                              Personality disorser còn được sự hổ trợ của đám đại thần vây quanh, tình trạng lẩm cẩm lạng quạng ngày càng rõ, càng nặng.
                              Ông ni đáng được châm chước bỏ qua... kính lão đắc thọ.

                              Nguyễn Cao kỳ xưa nay vẫn được dán nhãn hoạt đầu chánh trị. Hồi trẻ thích chơi nổi bằng hành vi và ngôn ngữ đậm nét cải lương, heavy duty sến. Về già do vẫn còn lưu luyến ánh đèn sân khấu nên tánh "mặt trơ trán bóng" càng có cơ hội "phát huy", bất kể hạ thấp tư cách xuống bùn, cốt sao được thí cho một vai diễn. Ông Kỳ là người tráo trở và phản phúc.

                              Lúc chết ngó chừng ông vẫn tiếp tục tạo "tiếng vang" với quan tài phủ một lượt quốc kỳ của cả ba nước, cho dù ông đã hổng mần được chi hữu ích để chúng phải mang ơn ông và cho phép ông phủ cờ.
                              Không rõ đây là ý muốn của ông hay của đám con cháu quần thần.

                              Cải lương hương xa đổi phông để trở thành cải lương hồ quảng. Sau cùng thí tánh cải lương có lẽ là gen di truyền luôn có sẵn trong máu.

                              Xin hết.

                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 66 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9