Anh thương nhớ !
Thời gian trôi qua thật là mau quá phải không anh ? Mới ngày nào em và anh vẫn còn tay trong tay cùng nhau bước đi trên " con đường tình yêu" của mình vậy mà đã hơn một năm rồi... Một năm qua đi nhanh như một cái chớp mắt vậy. Nhìn lại khoản thời gian đã qua em cảm thấy mình thật hanh phúc vì có anh luôn kề bên em, ngay cả khi em đã ra đi thật xa anh vậy mà anh vẫn bên cạnh em. Cảm ơn anh vì những đứa con tin thần mà anh đã gửi đến em,em gom góp tất cả lại thành một hành trang và chúng sẽ trở thành nguồn động viên để em tự an ủi chính bản thân mình trong khoản thời gian em không được gần bên anh. Cách đây hai ngày anh gọi cho em,anh nói chuyện với em với một thái độ rất là khác, em thật sự ngạc nhiên vì điều đó, điều mà trong suốt một năm qua từ khi yêu nhau đến bây giờ anh mới thổ lộ với em. Tai sao anh không giữ em ở lại? Tại sao anh lại để cho em đi,và đến khi em đi rồi thì anh mới nói với em là anh rất nhớ em và anh cần em hơn bao giờ hết. Anh có biết khi em nghe những lời nói đó lòng em đau đớn như thế nào không anh? Anh muốn gì ở em chứ? Anh muốn em về với anh à? Anh ơi, tại sao anh lại để cho em cảm thấy có lỗi và cắn rứt như vậy chứ? Về với anh đi em,yêu nhau mà ở cách xa nhau như vậy anh thật sự buồn lắm.Anh không muốn như vậy chút nào hết. Em về đây với anh,có rau ăn rau,có cháo ăn cháo. Anh không tin là anh không lo được cho vợ của anh.Anh sẽ đi làm,anh sẽ để giành tiền để đợi vợ anh về.Đến khi nào vợ về anh sẽ dẫn vợ đi ăn,dẫn vợ đi chơi với anh.Anh không muốn bạn bè của anh nói là anh ỷ lại có người yêu là Việt Kiều rồi không làm gì. Khi nào em về, anh sẽ đi đón em,cho dù lúc đó anh chỉ có 100 ngàn trong túi thôi anh cũng sẽ chở vợ đi ăn,chở vợ đi đến bất cứ nơi đâu mà vợ muốn. Điều đó anh chưa bao giờ làm cho em khi em còn ở bên anh.Em về với anh đi,nếu mình khong có tiền,chiều chiều anh sẽ chở em ra chợ mót rau về mà nấu ăn, mình nghèo mà hạnh phúc phải không em? Anh không cần gì đâu em à,anh chỉ cần vợ anh bên cạnh anh thôi.Vợ có biết là anh thương vợ nhiều lắm không? Bây giờ vợ ở xa anh như vậy,anh nhớ vợ mà anh cũng không biết phải làm sao hết ? Muốn được gặp em mà cũng không thể,bây giờ đâu phải giống ngày xưa nữa,từ Phan Thiết anh có thể bắt xe vào Sài Gòn thăm em bất cứ lúc nào em muốn. Em biet không ? Lúc nảy đi nhậu với tụi nó xong...anh không biết đi về đâu, anh thấy nhớ em nên chạy xe đến chổ mà lúc trước mình thường hẹn nhau,anh đứng thờ thẩn như người mất hồn,bạn anh nó hỏi mày bị điên hả? Thôi để tao đưa về cho chắc. Lúc anh đứng ở đó là anh gọi cho em và nói chút nữa về anh sẽ kể chuyện này cho em nghe đó. Em thấy anh giống thằng điên không hả em? Bây giờ em ở cách xa anh cả một đại dương,anh làm sao mà gặp được em đây?Anh chưa bao giờ cảm thấy buồn như lúc này hết em à. Em biet bây giờ anh đang nghĩ gì không? Nếu em xuất hiện trước mặt anh, anh sẽ om em that chat không buông em ra đâu,anh sẽ hôn vợ anh 100 cái luôn. Anh se không buông em ra,nhất định là không.Em à,em làm sao vậy? Em còn nghe anh nói không? Em đang khóc hả? Sao xicxic cái mũi rồi?Thôi mà, anh xin lỗi vợ.Nín đi em,không có được khóc.Anh không nói nữa. Anh cứ nói đi....em đang nghe mà.Em đâu có khóc đâu,tại em cảm động quá nước mắt nó tự rơi ra thôi mà anh.Em đâu có muốn khóc đâu anh.Ừh, thôi em nghe anh nói nè,anh nhớ em thì anh nói vậy thôi.Em nghe lời anh,ráng học và đi làm phụ giúp cho ba mẹ và em gái của em.Anh không có cần em mua cái gì cho anh hết đó.Tất cả những gì em làm cho anh như vậy là quá đủ với anh rồi.Em hiểu không? Chỉ cần mỗi ngày anh được nghe em nói,được chat với em như vậy là anh mãn nguyện rồi.Em ráng giữ gìn sức khoẻ,nghe lời anh không có buồn nữa.Nghe không nhóc. Dạ em nghe mà anh....Anh làm cho em cảm động quá.Em không cầm được nước mắt,em thấy giận bản thân em quá,ước gì bây giờ em đang được ở bên cạnh của anh ha.Em sẽ cho anh chết với em luôn...Thôi đi cái đồ bại trận,lúc nào cũng thua hết mà bày đặt làm như hay lắm vậy đó? Hỏng dám đâu,em cố tình thua là tại vì em muốn nhường anh chứ bộ.Tại em thấy anh đi đường xa,thấy anh mệt nên nhường anh,anh còn nói nữa hả? Quê quá đi, lêu lêu cái đồ bại trận.Thôi không thèm nói với anh nữa.Anh đợi đó,em về sẽ cho anh biết tay,cho anh tiếp chiêu mới của em,lúc đó đừng có cầu xin em tha cho anh nha.Không có đâu,hiih.Em nhớ anh không? Nhớ mà...,Sao cứ hỏi hoài vậy anh? Anh đã quên em nói em nhớ và yêu anh như thế nào rồi hả? Em….Em yêu anh trong từng giấc mơ, từng hơi thở, từng nhịp đập của trái tim mỏng manh, bé nhỏ…Em yêu anh ngây ngất, mãnh liệt, yêu nồng nàn và đắm say…Em nhớ anh quay quắt trong từng ngõ ngách trái tim em, em nhớ anh cuồng dại trong sâu thẳm những góc khuất tâm hồn, trong những miền kí ức miên man, trải dài…Tình cảm của em cứ ngày một dâng cao, cuộn trào như những đợt sóng không ngớt kia… cứ muốn ôm mãi bờ vào lòng mình…Và em chỉ muốn hét thật to với anh rằng: “em yêu anh”, cho bõ những ngày nhớ thương, những ngày mong chờ, những ngày kìm nén cảm xúc, những ngày em muốn điên lên khi ghen bóng ghen gió với bóng hình của ai kia, những ngày em quằn quại với nỗi nhớ và yêu anh.Với em, từ "yêu" nó thiêng liêng và sâu sắc lắm... Em nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ để nó dễ dàng thốt ra như thế. Vậy mà em lại phá lệ khi nói về anh..., lần đầu tiên trong đời em nói đến từ "yêu" như vậy đó. Ừm, anh biết rồi. Em à, cái mền của em đắp ấm lằm.mà sao nó nhỏ quá,còn nhiều màu nữa chứ,gì đâu mà màu xanh,màu đỏ, màu nâu, màu vàng...nhìn choáng ván luôn áh.,,.hi như vậy mới không bị đụng hàng chứ anh. Em may nó cho một mình anh đắp nên nó hơi nhỏ,ủa bộ anh tính cho ai đắp nữa hay sao mà chê nó nhỏ vậy? Tại vì lúc đó em không có nhiều thời gian,,,em phải may ngày may đêm luôn,mà cũng không kịp để tặng cho anh nữa. Nên khi em đi em để lại cho dì của em làm cho xong,cho hoàn chỉnh rồi mới tặng anh đó.Anh có thích hong? Thích chứ,của vợ anh tặng mà,dĩ nhiên là phải thích chứ.Ừh, anh thích là được rồi...Anh! Anh cho em bao ấm áp, dịu dàng, cho em bao ngọt ngào, thương mến. Nhưng... Anh, anh cũng cho em biết bao đau khổ và xót xa, dằn vặt và cay đắng…Em giận mình vì không thể chôn giấu bóng hình anh trong sâu thẳm trái tim yếu đuối và nhiều thương tổn của mình. Anh, anh ác lắm. Anh không chỉ cướp mất lí trí của nó, mà anh còn làm nó đau đớn và mỏi mòn biết bao khi ngày nào nó cũng cố tìm kiếm bóng hình anh trong những hy vọng ảo tưởng xa xôi.Anh, anh vô tâm và lạnh lùng lắm, anh biết nó thổn thức vì anh, mà lại nhẫn tâm bỏ mặc nó những lúc nó mệt mỏi và cô đơn nhất…huhuhu,Em làm cái mền đó cực lắm,toàn bộ làm bằng tay,em bị kim đâm vô tay chảy máu vì làm nhanh đó anh.Thấy thương em không hả? Ừh thương mà,được chưa? Thôi anh đi ngủ nha,anh mệt quá em à,ngày mai mình nói chuyện tiếp nha em.Vậy thôi,anh mệt thì anh nghĩ đi.Em chúc ông xã ngủ ngon và nằm mơ thấy em nha.Ừm biết rồi anh ngủ đây,tắt máy đi nhiều chuyện quá.Đi ăn uống,rồi chuẩn bị đi làm đi em.Nhớ mặc áo ấm vô,trời lạnh,đừng có để bệnh đó,nghe không nhóc.Yes ,sir...!!! Anh biết không...em vui lắm,,,,chưa bao giờ em vui như vậy hết đó,,,vừa khóc, vừa cười.Em cười vì biết được rằng trong trái tim của anh giờ đây đã có vị trí giành cho em và em cười vì anh đã thổ lộ với em tất cả nổi niềm và suy nghĩ của anh.Còn em khóc là bởi vì em tiếc khoản thời gian trước khi còn được gần bên anh,em đã không tận dụng hết để được gần anh hơn.Em tự trách bản thân mòinh nhiều lắm.Em xin lỗi anh thật nhiều vì ngay lúc này em chẳng thể nào bỏ mặt tất cả mà về với anh.Em còn gia đình.Em còn dự định cho tương lai của hai đứa mình nữa.Em không thể vì sự ít kỉ của mình mà bỏ lỡ giữa chừng như vậy được.Anh sẽ không trách em đâu có phải không anh? Anh con muon em phải thât cố gắng nữa mà.Cảm ơn anh vì đã thấu hiểu và thông cảm cho em nha.Nhất định tình yêu của mình sẽ tốt đẹp,nhất định em sẽ không để cho anh phải đợi em lâu đâu.Xin anh hãy kiên nhẫn.Hãy cho em thời gian anh nhé.Em yêu anh thật nhiều....! Từng giây ,từng phút em đều nghĩ về anh.Em hứa chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau,và em sẽ là kẻ bại trận trong vòng tay của anh,,,em thích được làm kẻ bại trận của riêng anh thôi.Cảm ơn anh vì tất cả,anh yêu của em...!!!
Con mèo nhỏ của anh luôn yêu anh và hướng về anh cho dù em ở phương trời nào,bất kể nơi đâu,hãy tin ở em anh nhé.! Hạnh phúc chính là anh.