Tôi đang sống trong niềm đam mê bất tận
Bởi những vần thơ, vẫn lấn chiếm tâm hồn
Lấn chiếm hết những nỗi sầu cô quạnh
Và cuộc tình dang dở mang đến , không lâu
Những đêm mùa đông trời Sài thành đổ những trận mưa ngâu.
Anh không biết, chỉ có mình tôi biết
Lại lẳng lặng, tìm vần thơ để viết
Để tự ru mình, hãy quên hết thương đau.
Những câu thơ, toàn ý âu sầu
Nói được ra, cũng là bầu san sẻ
Tuy chưa có ai hiểu ta được cặn kẽ
Nhưng một lời cảm thông, cũng bớt phải lẻ loi.
Cám ơn anh, đã đến bên tôi
Cho tôi biết vị mùi ngọt_đắng
Cám ơn anh, cho tôi những đêm thức trắng
Biết lệ mặn nồng hơn nước biển mênh mông.
Ta đi mãi vẫn chưa tới bến hồng
Ta và anh thực tế chưa là gì cả
Chỉ một chút chạm nhau, rồi chia đôi ngả.
Con đường phía trước anh và ta còn tất tả ngược xuôi.
Minh Nghĩa 02.01.2013