Tuổi 26_NGẢ MỚI.
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 101 bài trong đề mục
James Jee 24.10.2012 21:21:46 (permalink)
0

Bài Thơ Anh Viết Tràn Ánh Lửa


Bài thơ anh viết, tràn ánh lửa
Có đủ soi không, ngõ hai nhà
Hay chỉ thấp thoáng qua song cửa
Để bóng ai nghiêng, giữa sương xa.

Bài thơ anh viết, tràn ánh lửa
Có đủ hong, khô lại tóc mây
Bao mùa lá,đã rơi tàn rữa
Đủ tô không, đôi mắt hao gầy.

Bài thơ ấy, nay về lần nữa.
Có cháy không, giữa lúc thu tàn
Hay chỉ vụt, rồi tắt lặng lẽ
Để đông sang, cai trị ngai vàng.

Thôi không hỏi, sợ anh bối rối
Bài thơ anh, có lỗi gì đâu
Cũng tại bởi, trời thích mưa ngâu
Nên ta thành ­­­­Ngưu Lang_Chức Nữ.

Minh Nghĩa 22.10.2012


THƠ CỦA ANH

Thơ anh viết đủ sưởi lòng anh lạnh
Mơ tháng ngày dù chỉ phút mong manh
Mơ về em một mối tình trong xanh
Mơ tương lai sẽ trĩu cành hạnh phúc

Thơ của anh giữa phố phường đông đúc
Lạc một mình trong phút chốc xa nhau
Để mang về mỗi tối một nỗi đau
Để hằng đêm anh cồn cào ký ức

Thơ của anh làm tim anh thao thức
Nhắc về em về sức mạnh tình yêu
Một mối tình anh ôm ấp bao chiều
Sau nhiều lần anh nhặt về vụn dại

Thơ của anh còn đó bao e ngại
Bởi sợ đời còn thay đổi em ơi
Mơ một ngày hai đứa sẽ chung nơi
Nơi mái ấm nơi bắt đầu sự sống
#76
    Bé Lười 22.11.2012 13:00:59 (permalink)
    0


    Nếu anh với người yêu
    Đi dạo vào những chiều
    Xin hãy nhớ một điều
    Chớ đi vào đường cũ

    Xưa đôi ta trú ngụ
    Xin hãy để ngủ yên
    Xin anh chớ làm phiền
    Làm lá hoa tỉnh giấc.

    Anh hãy đi đường khác
    Nơi em chưa đặt chân
    Để đường xưa trong ngần
    Đừng chạm vào kỷ niệm


    Minh Nghĩa 21.11.2012
    #77
      Bé Lười 24.11.2012 09:37:15 (permalink)
      0
      Đã rất lâu rồi
      Không thấy ai ngồi
      Tựa bên song cửa
      Nhìn về xa xôi.

      Cánh phượng tàn úa
      Lá me rơi đầy
      Hanh hao gió thổi
      Mây buồn lặng trôi.

      Căn phòng ngày ấy !
      Giờ vắng bóng hình
      Vắng làn khói thuốc
      Nét bút lặng yên.

      Bài thơ còn nợ
      Người đã đi rồi
      Chỉ còn hơi thở
      Dưới đường đơn côi.

      Chuông chùa đã đổ
      Ngập ngừng bước chân
      Ta về cuối phố
      Trời đã buông mền.

      Minh Nghĩa 24.12.2012
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2012 09:39:05 bởi Bé Lười >
      #78
        Bé Lười 24.11.2012 10:02:57 (permalink)
        0





        Nỗi buồn vẫn còn đó
        Nỗi đau còn thênh thang
        Có ai hiểu được rằng :
        Tình em còn chứa chan

        Vẫn nguyên vẹn lời hứa
        Vẫn nguyên vẹn dáng hình
        Họ vẫn mãi lặng thinh
        Nỗi sầu càng nhân rộng.

        Trời vẫn cao lồng lộng
        Đất vẫn còn mênh mông
        Sao tim em chật chội
        Vì chừa chỗ anh ngồi.

        Nay anh đã đi rồi
        Thời gian đâu ngừng trôi
        Em không thể bỏ lối
        Ngõ xưa mình dạo chơi.

        Những giọt buồn ngấn đọng
        Trên đôi mắt hao gầy
        Ngước nhìn những hàng cây
        Lá vẫn xanh mơn mởn.

        Biết bao mùa quả chín
        Biết bao mùa đơm bông
        Tưởng từ ấy sẽ không
        Khơi nỗi đau ký ức.

        Mà hôm nay chợt thức
        Ai trong tay với anh
        Đi trên đường màu xanh
        Bao ngày em cất giữ.

        Đừng ai bắt phải thử
        Sống lại ký ức xưa
        Nỗi sầu từ quá khứ
        Trong tim em luôn dư.

        Bảo em quên đi hả
        Bảo em quên thế nào ?
        Tim rỉ máu tuôn trào
        Bởi tình chia đôi ngả.

        Minh Nghĩa 23.12.2012
        #79
          Viễn Phương 25.11.2012 02:00:01 (permalink)
          0


          Trích đoạn: Bé Lười

          Đã rất lâu rồi
          Không thấy ai ngồi
          Tựa bên song cửa
          Nhìn về xa xôi.

          Cánh phượng tàn úa
          Lá me rơi đầy
          Hanh hao gió thổi
          Mây buồn lặng trôi.

          Căn phòng ngày ấy !
          Giờ vắng bóng hình
          Vắng làn khói thuốc
          Nét bút lặng yên.

          Bài thơ còn nợ
          Người đã đi rồi
          Chỉ còn hơi thở
          Dưới đường đơn côi.

          Chuông chùa đã đổ
          Ngập ngừng bước chân
          Ta về cuối phố
          Trời đã buông mền.

          Minh Nghĩa 24.12.2012



          Mến chào Bé Lười,

          Phố Xưa Buồn 2

          Mây chiều chầm chậm trôi
          Giọt nắng vàng buông lơi
          Thu về bên song cửa
          Mang nỗi nhớ đầy vơi

          Buồn dâng đôi mắt biếc
          Dòng lệ nhỏ tuôn rơi
          Một thời yêu tha thiết
          Theo gió cuốn xa khơi

          Hồn đơn sầu hoang vắng
          Từ độ bóng thu qua
          Lời nào đưa văng vẳng
          Như khúc nhạc tình xa

          Con đường xưa hun hút
          Hàng cây lá lặng im
          Phố xưa buồn rưng rức
          Còn mãi gọi tên em

          Bóng chiều tàn nghiêng đổ
          Bao kỷ niệm êm đềm
          Người khuất xa cuối phố
          Trời đất phủ màn đêm

          Westminster,CA 11-24-2012
          Viễn Phương
          #80
            Bé Lười 02.01.2013 15:23:53 (permalink)
            0


            Trích đoạn: Viễn Phương


            Trích đoạn: Bé Lười

            Đã rất lâu rồi
            Không thấy ai ngồi
            Tựa bên song cửa
            Nhìn về xa xôi.

            Cánh phượng tàn úa
            Lá me rơi đầy
            Hanh hao gió thổi
            Mây buồn lặng trôi.

            Căn phòng ngày ấy !
            Giờ vắng bóng hình
            Vắng làn khói thuốc
            Nét bút lặng yên.

            Bài thơ còn nợ
            Người đã đi rồi
            Chỉ còn hơi thở
            Dưới đường đơn côi.

            Chuông chùa đã đổ
            Ngập ngừng bước chân
            Ta về cuối phố
            Trời đã buông mền.

            Minh Nghĩa 24.12.2012



            Mến chào Bé Lười,

            Phố Xưa Buồn 2

            Mây chiều chầm chậm trôi
            Giọt nắng vàng buông lơi
            Thu về bên song cửa
            Mang nỗi nhớ đầy vơi

            Buồn dâng đôi mắt biếc
            Dòng lệ nhỏ tuôn rơi
            Một thời yêu tha thiết
            Theo gió cuốn xa khơi

            Hồn đơn sầu hoang vắng
            Từ độ bóng thu qua
            Lời nào đưa văng vẳng
            Như khúc nhạc tình xa

            Con đường xưa hun hút
            Hàng cây lá lặng im
            Phố xưa buồn rưng rức
            Còn mãi gọi tên em

            Bóng chiều tàn nghiêng đổ
            Bao kỷ niệm êm đềm
            Người khuất xa cuối phố
            Trời đất phủ màn đêm

            Westminster,CA 11-24-2012
            Viễn Phương



            Mái tóc xưa nay đã
            Dài chấm vạt áo nâu
            Gió chiều thổi lơi lả
            Đợi người ve vuốt yêu.

            Anh giờ nơi xa lắm
            Đông về có lạnh không
            Em gửi làn hơi ấm
            Cho vơi bớt lạnh lòng.

            Sài Gòn mùa lá đổ
            Những vẫn có màu xanh
            Bên anh mùa lá đổ
            Chỉ còn trơ mỗi cành.

            Thương anh , đời xa xứ
            Thiếu hạt nắng tình quê
            Nỗi sầu dài chan chứa
            Vẫn chưa thể quay về.

            Thuyền tình vẫn còn đậu
            Chờ anh về nhổ neo
            Cô lái đò năm ấy
            Vẫn đợi người cô yêu .
            (Minh Nghĩa)

            #81
              Bé Lười 02.01.2013 15:25:48 (permalink)
              0
              Tình Hai Lối

              Dòng đời, Ôi!-nghiệt ngã
              Thoáng đã mịt mờ xa
              Ru nhau từng nỗi nhớ
              Một thời yêu thiết tha

              Bốn mùa thay mưa nắng
              Em dòng tóc ngã màu
              Đôi bờ vai trĩu nặng
              Đầy ắp những thương đau

              Chuyện tình yêu hai đứa
              Nguyện hứa mãi bên nhau
              Khéo khen thay ông tạo
              Chia cắt mối duyên đầu

              Mùa đông về lạnh giá
              Ca li tuyết đổ nhòa
              Sài Gòn mưa tầm tã
              Se thắt cuộc tình ta

              Đường tình, Ôi!-diệu vợi
              Anh viễn xứ xa xôi
              Em quê nhà mỏi đợi
              Bao giờ mình có đôi ?...

              Viễn Phương

              NỖI NHỚ

              Thước đo nào vừa đủ
              Đo chiều dài mong nhớ
              Khoảng không nào vừa đủ
              Đựng vừa nỗi yêu thương.

              Biển có sâu vạn dặm
              Trời có rộng thênh thang
              Chưa thể nào in đậm
              Nỗi nhớ anh từng năm

              Ở bên kia nỗi nhớ
              Anh có mơ về em
              Tay trong tay dạo bước
              Trên ngõ hoa rộn ràng.

              Trăng đêm nay sáng tỏ
              Sao lấp lánh muôn màu
              Nối hai đầu nỗi nhớ
              Xích gần lại bên nhau.

              Sài Gòn mưa tầm tã
              Nhưng mắt em trong xanh
              Ca li buồn trắng xóa
              Tình thương còn để dành ?

              Minh Nghĩa 29.12.12
              #82
                Bé Lười 02.01.2013 15:48:37 (permalink)
                0

                Ta chưa rõ đang thương hay đang ghét
                Sao mập mờ, lúc ghét rồi lại thương
                Trái tim ta , hồi này đỗi lạ thường
                Tự dưng ích kỷ, chẳng chỉ rõ đường để bước.

                Chắc hình như , vừa bị chầy , xước
                Bởi vội vàng, không nhìn trước, ngó sau.
                Nên đã ngã một cú rất đau
                Giờ không biết bao lâu lành lại.
                #83
                  Bé Lười 02.01.2013 15:50:20 (permalink)
                  0
                  Tôi đang sống trong niềm đam mê bất tận
                  Bởi những vần thơ, vẫn lấn chiếm tâm hồn
                  Lấn chiếm hết những nỗi sầu cô quạnh
                  Và cuộc tình dang dở mang đến , không lâu

                  Những đêm mùa đông trời Sài thành đổ những trận mưa ngâu.
                  Anh không biết, chỉ có mình tôi biết
                  Lại lẳng lặng, tìm vần thơ để viết
                  Để tự ru mình, hãy quên hết thương đau.


                  Những câu thơ, toàn ý âu sầu
                  Nói được ra, cũng là bầu san sẻ
                  Tuy chưa có ai hiểu ta được cặn kẽ
                  Nhưng một lời cảm thông, cũng bớt phải lẻ loi.

                  Cám ơn anh, đã đến bên tôi
                  Cho tôi biết vị mùi ngọt_đắng
                  Cám ơn anh, cho tôi những đêm thức trắng
                  Biết lệ mặn nồng hơn nước biển mênh mông.

                  Ta đi mãi vẫn chưa tới bến hồng
                  Ta và anh thực tế chưa là gì cả
                  Chỉ một chút chạm nhau, rồi chia đôi ngả.
                  Con đường phía trước anh và ta còn tất tả ngược xuôi.

                  Minh Nghĩa 02.01.2013
                  #84
                    Bé Lười 02.01.2013 15:53:20 (permalink)
                    0
                    Em còn nhớ, những đêm thu lặng lẽ
                    Hoa sữa thơm, ngợp khắp lối công viên
                    Ta nhìn nhau, với đôi mắt ngoan hiền
                    Còn ngượng ngịu, như chưa bao giờ biết........

                    Em còn biết, tim em chưa hề chết
                    Còn rộn ràng, khi thấy bóng anh qua
                    Hạnh phúc lắm, nhưng chả thích nói ra
                    Vờ nhăn nhó, vờ chẳng thèm để ý.

                    Dường đã biết, anh tôi rất tâm lý
                    Hái sẵn chùm hoa sữa mới nở vừa
                    Tặng cho em , hỏi nhỏ : " đã thích chưa" ?
                    Em mỉm cười, nhìn anh đầy trìu mến !

                    Em hãnh diện hạnh phúc anh mang đến
                    Với bạn bè, chẳng dấu diếm điều chi
                    Cứ tưởng rằng, có hai tiếng :" chia ly".
                    Đã chấm hết, từ nay không tồn tại.

                    Mùa thu hết, và tình tôi cũng chết
                    Như lá vàng, tàn rữa dưới gốc cây.
                    Mùa đông sang, trơ lại nhánh cành gầy
                    Đang đóng băng, trong cô đơn lạnh lẽo.

                    Thu năm sau, biết có còn trong trẻo
                    Hoa rộ mùa, ai trèo hái tặng em
                    Hay cứ thế, hoa nở, lệ ướt nhem
                    Bởi cô đơn , không ai đem mang tặng.

                    Minh Nghĩa
                    #85
                      Bé Lười 02.01.2013 15:57:07 (permalink)
                      0

                      Đâu có dễ để phải phai mờ
                      Hình dáng ấy cứ lượn lờ trước mặt
                      Ngọn lửa tình, trong em chưa bao giờ tắt
                      Sống trong đời thường, Cuộn chặt cả vào giấc chiêm bao.

                      Nhiều khi nghĩ, không hiểu nổi vì sao
                      Em thương anh, thương nhiều đến thế
                      Có bao giờ ,trong đêm anh nằm đổ lệ
                      Em vẫn thường như thế từng đêma
                      Ánh mắt anh chở khúc nhạc êm đềm
                      Dìu dắt em, vào giấc mơ tình ái
                      Cho em thấy mùa xuân đang trở lại
                      Chim én về, nhảy nhót khúc hoan ca...

                      Bàn tay anh, nắm chặt, chẳng buông ra
                      Khi chỉ hai đứa ngồi yên trên ghế đá
                      Nói chuyện đời thường, chuyện khi vất vả
                      Tựa vai nhau, thả trôi bớt mệt nhoài.

                      Kể nhau nghe những chuyện ngày mai
                      Những điều ước tưởng chừng xa xăm lắm
                      Để đêm về em thường mang ra ẵm
                      Tủm tỉm cười, tự ngắm lại trong mơ...

                      Chuyện tương lai, em vẫn nhớ vu vơ
                      Nhặt gộp lại, viết thành bài thơ nhỏ
                      Như hôm nay lại lật ra xem ngó
                      Hình bóng hôm nào, vẫn sáng tỏ ngay đây.

                      Đường tình duyên vẫn mải miết đắp xây
                      Vẫn chưa đủ, cho ngày mai dệt mộng
                      Anh nơi ấy, cũng chỉ là chiếc bóng
                      Chẳng bao giờ ta chạm được vào nhau.

                      Minh Nghĩa 28.12.2012
                      #86
                        Bé Lười 04.01.2013 17:58:21 (permalink)
                        0
                        Làm Sao Có Thể Quên


                        Phố trưa Sài Gòn vẫn còn đang nhộn nhịp
                        Tất bật ngược xuôi, để đuổi kịp thời gian
                        Người háo hức, lại có người thở than
                        Bởi tất cả , hi vọng gọn gàng đón xuân mới.

                        Tâm tư em, chưa thể nào phơi phới
                        Xuân năm nay , vẫn đơn gối, đơn chăn
                        Thiếu hơi thở, khi trằn trọc băn khoăn
                        Và ao ước cái tên, mình vẫn chưa được đổi.

                        Em không giám trách trời, vì trời đâu có lỗi
                        Cũng chỉ hỏi mình, rồi tự lặn lội tìm lời giải trong đêm
                        Tiếng thở dài,bởi cuộc sống chưa mấy êm đềm
                        Còn trắc trở , gập ghềnh với đường tình ,dang dở.

                        Sao em quên, những khi đôi mình vất vả
                        Mới được gặp nhau, phố xá đã ngủ yên lành
                        Sao quên được con đường, trải dài , hàng hoa sữa màu xanh
                        Tựa vai nhau, nói chuyện mai sau, xa xôi lắm.

                        Sao quên được, mắt môi trao nhau say thắm
                        Giữa đêm thu, sương rơi nhẹ , gió thổi mơ màng
                        Anh đã kéo em ra , khỏi mảnh đất hoang tàn
                        Vun xới lại, chút tình đang héo úa.

                        Anh ra đi, vô tình làm lòng tin em tắt lửa
                        Trái tim yêu, rỉ ứa dòng máu đau
                        Thời gian trôi, cũng không phai nhạt màu
                        Ký ức về anh vẫn còn nguyên rõ nét.

                        Minh Nghĩa 04.01.13
                        #87
                          Bé Lười 10.01.2013 15:44:03 (permalink)
                          0





                          Em về với giấc chiêm bao
                          Còn anh đi với...khát khao đời mình
                          Gặp nhau xin hãy lặng thinh
                          Đừng cố gặng hỏi... lệ tình em rơi.

                          Đôi ta đang cách hai nơi
                          Riêng em chẳng giám trách lời ...thở than

                          Chim ngoan phải ở lầu sang
                          Em nào có giám mơ màng điều chi.

                          Trách anh nỡ đến rồi đi
                          Trách anh gian dối, làm chi hỡi người
                          Trách anh sao nỡ nói lời........
                          Thề non hẹn biển, để đời màu tang

                          Anh về với giấc mộng vàng
                          Tình em nguyện dải bước đàng anh qua.
                          Để mình em chịu phong ba
                          Để anh trọn giấc mơ hoa ngọt ngào.

                          Minh Nghĩa 10.01.2013
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2013 21:40:37 bởi Bé Lười >
                          #88
                            Bé Lười 11.01.2013 14:52:05 (permalink)
                            0

                            Anh đã hứa về quê em ở
                            Bao lần rồi anh có nhớ chăng ?
                            Yêu anh yêu mãi ngàn năm
                            Thương anh thương trọn tấm lòng, em đây.

                            Nhưng rồi cũng có ngày cau héo
                            Lá trầu khô , bên mái tranh sơ
                            Thuyền nan lỡ bến bơ vơ
                            Sợ tình hóa đá hững hờ , bỏ đi.

                            Đừng hẹn em, chờ thêm năm nữa
                            Xuân rộn ràng đôi lứa bên nhau
                            Anh về chung nối nhịp cầu
                            Hàng tre, che mát mái đầu thêm xanh.

                            Anh về nhé, kẻo mai vàng kén nở
                            Đêm giao thừa, pháo nổ chẳng rộn ràng
                            Người đi tấp nập, dọc ngang....
                            Còn em như ở vùng hoang không người.

                            Lũ chim sâu hót vang khắp chốn
                            Như trêu ngươi , em đó anh ơi
                            Người ta đã có bến _nơi...
                            Còn em chỉ vẫn đơn côi đi về.

                            Minh Nghĩa 11.01.13
                            #89
                              Bé Lười 11.01.2013 14:54:07 (permalink)
                              0
                              Tâm Sự ( số 2)


                              Em xin nhặt lại câu thề
                              Xây dài thành những đường về tương lai
                              Gió ơi , đừng có cuốn bay
                              Ta sợ năm tháng chông gai , một mình...

                              Yêu người trao trọn tim trinh
                              Cớ sao người lại lặng thinh , vậy à !
                              Yêu người , yêu rất thực thà
                              Nhớ người, nhớ lắm , lệ nhòa hằng đêm.

                              Trách trời sao nỡ lại quên
                              Xe dây duyên nợ, không bền được lâu
                              Để mình em chịu đớn đau
                              Kiếp này cam chịu tình nhàu , vậy thôi !

                              Đêm nay nhớ lắm đôi môi
                              Đêm nay nhớ lắm nửa đời , đi hoang....

                              Minh Nghĩa 11.01.13
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 7 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 101 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9