Vẫn Nhớ Người !
Người ơi, gặp gỡ mà chi
Tim ngoan biết dại, biết si mất rồi
Người ơi, từ lúc người thôi...
Trái tim như muốn vỡ đôi , ngỡ ngàng.
Tháng giêng, ghé, thật dịu dàng
Ghé riêng em, đọng trăm ngàn , sầu dâng.
Từng đôi, dìu dắt, ân cần...
Em ngồi tựa cửa gọi thầm tên ai !
Cắn chặt môi,ngăn lệ dài
Môi đã ứa màu, lệ (vẫn) dài theo đêm...
Nhớ người em lại gọi tên
Trong mơ em cũng gọi rền. Người ơi !
Đôi ta nào cách xa xôi
Nhưng sao vẫn để đơn côi một mình ?
Nhớ người, em lại ngắm hình
Lệ trong mắt lệ, một mình bơ vơ,
Đêm đông buông xuống lặng tờ
Quơ tay viết vội vần thơ "nhớ người".
Liền trang viết mãi không thôi
Mải mê đâu biết rạng trời ngó qua...
Nhìn lại đâu thấy thơ ca..
Trên trang giấy trắng đậm đà tên anh...
Minh Nghĩa 24.01.2013