TẬP LÀM THƠ
CHU ĐÁO
Sáng ra thấy bạn ngồi khóc
Bước vào nước mắt bao bọc kim châm
Nhẹ nhàng ta bước âm thầm
Xóa cho sạch hết "lỗi lầm" ta gây
Trang đầu nợ lại tuần này
Xóa luôn topic không bày bán buôn
Bây giờ thì lại ngồi buồn
Anh mua tô bún nguội luôn rồi nè
Bún này là bún yêu nghe
Ăn vào mát dạ hơn chè hôm qua
Ngồi đây em quạt cho nè
Mát lòng hơn cả gió hè thổi nhanh
Bây giờ nhờ ấy nấu canh
Cho em một bữa cơm lành nghen hông
Ối giời cũng tại anh chồng
Chìu chi rồi vợ ngồi không dỗi hờn
VẸN PHẬN
Tôn thờ chẳng phải để trên đầu
Đúng đạo hiền ngoan là bậc dâu
Vợ nói chồng nghe chớ cải bậy
Sân si ái ố được gì đâu?
MỜI XOÀI
Xoài ngon bổ nửa chia làm đôi
Ngọt lắm ai ăn mấy quả rồi
Có phải duyên xưa còn thắm lại
Mua dùm nửa trái cũng vui tôi
THẤY RỒI
Thấy rồi !
những áng mây bay
Hòa quyện với gió làm cay mắt mình
Thấy rồi !
Cây cỏ rung rinh
Hạt rơi xuống đất ngẩn nhìn lên cao
Thấy rồi !
Nỗi nhớ chiêm bao
Hòa tan với biển dâng trào trong đêm
Thấy rồi
Nỗi niềm em mang
Trùng khơi dậy sóng cát đằng cái chi?
Thấy rồi !
Những giấc mơ lì
Cầu cho biển lặng rù rì cũng không
Thấy rồi !
Một mảnh tơ hồng
Người ta chắp vá mặn nồng có khi
Biết rồi !
Đừng nhắc làm chi
Lúa non gieo mãi kéo thì trổ thôi.
MƠ GÌ
Mơ gì còn xót dưới mưa?
Mơ gì nỗi nhớ đổ thừa tại anh
Em luôn mua trái mơ xanh
Đợi anh đến tặng một vành tim yêu
Mơ vì mỗi giấc cô liêu
Em ra ngắm những bấc chiều dư âm
Mơ gì biển lắng âm thầm
Đợi anh nhen nến hương trầm của riêng
Mơ gì hai chữ thiêng liêng
Của ai ban tặng hay ghiền tìm vui
Mơ gì mỗi sáng đều lui
Về nơi góc nhỏ lau chùi cái tâm
Mơ gì hai chữ trăm năm?
Biết ai đem biếu cửi tằm dệt tơ
Phải rồi em đã đợi chờ
Chính anh gợi ý nên giờ nhớ ai !
MƯA ĐÊM
Mưa rồi !
Là giọt không tan
Đọng hoài trang giấy
từng hàng nhòa đi
Nếu như...
đời không biệt li
Cảnh người vui vẻ
nhu mì hơn không?
Giọt mưa !
làm rối tơ lòng
Không tan như những
tuyết đông mỗi mùa
Giọt mưa !
Ngự trị như vua
Ngày ngày lắm kẻ
nghe chua xót mà
Giọt mưa !
không phải món quà
Mà sao nó vẫn sa đà thế gian
Lại là một giọt không tan
Nam kha một giấc lệ chan vô thường
BỨC VẼ CỦA ANH
Hình như em có hẹn anh
Đêm đêm ngồi dệt bức tranh gợi tình
Hình như cái nợ rung rinh
Đêm về Vy đạt ghẹo mình với ai
Bia em không uống anh say
Vẽ luôn một lược chảy dài mắt nhung
Tô thêm một thúng tình chung
Bảo rằng em nhớ người hùng trong mơ
Hay là...gã ấy đợi chờ?
Mà mình không biết bây giờ ghẹo duyên?
Mấy đời bến nỡ đẩy thuyền
Vui câu tao ngộ huyên thiên sum vầy
Mỗi đêm anh dạo nơi này
Vướng chân đứng lại mà xây lâu đài
Tình hồng vượt đỉnh thiên thai
Núi non trốc lở thương hoài anh nghen
SAY
Một mình em dốc cạn ly
Chưa từng biết uống chẳng chi lo rầu
Cài then đóng cửa canh thâu
Một mình ta cạn với bầu tâm tư
Hơi bia khuấy động chứng từ
Em đi nghiêng ngã dật dừ ngã nghiêng
Không kèn không trống có chiêng
Mọi người thấy cả chuốc men say mèm
Rượu tình ai đến mà xem
Như bia vậy đó nó thèm đứt hơi
Ly bia có bóng hình mời
Đã say ngay ngất đất trời cuồng quay
Một mình mình xỉn ai hay?
Uống bia hay uống đắng cay trong lòng
Hỏi anh còn nhớ em không
Ngã nghiêng nghiêng ngã lòng vòng ngủ luôn.
DỖI HỜN
Trái tim này tặng cho ai?
Út cưng có thích thương hoài chị không
Hay là ai đó hai lòng
Ngày mai chị đi lấy chồng cho xong
Tân lang bên nọ cánh đồng
Chuyên làm nương rẩy trồng hồng tưới hoa
Không như ai đó à nha
Ngắt cành vứt bỏ "cho bà" lên cơn
Phải chi đừng chọc em hờn
Hai ta vui vẻ gió giờn bướm hoa
Từ nay một dạ anh nha
Đừng xanh vàng tím cả nhà mất vui
Cho em xin chén ngọt bùi
Hai ta cùng uống hồng tươi nhen mình.
MẬT NGỌT
Bó hồng đẹp lắm không anh?
Cớ gì anh mãi quấn quanh nhà người
Nếu em bắt gặp rong chơi
Lá thân tơi tả kêu trời chẳng xong
Anh ơi đừng có hai lòng
Bỏ em gối chiếc cô phòng buồn thiu
Làm bộ giả giận để yêu
Chứ đâu có nỡ oánh lều Út cưng
Út ngoan lòng chị rất mừng
Bún bò bún huế coi chừng nó thiu
Cơm nhà có nguội tiu đìu
Cũng là mật ngọt mỗi chiều sớm hôm
Bây giờ vào nhà nấu cơm
Quạt cho chị mát lửa rơm bén dùm
ANH THẢN NHIÊN
Em đến tặng ai một đoạn thơ
Thương người khắc khoải mộng chơ vơ
Anh cười giá buốt tâm hồn lạnh
Nhiều nỗi thương yêu phải cố vờ
[/color]
DỖI HỜN
Anh chỉ thương có mình ánh trăng
Bỏ em lạnh lẽo với nàng Hằng
Biết mà đâu tưởng người ta nữa
Giận lắm hờn ai có biết chăng?
SAY THƠ
Không phải một mình ngồi đó nha
Cỏ thơm cùng nhạc cả trăng hoa
Men say nhấp khúc vui hòa tấu
Lời chúc mặn nồng thấu kẻ xa
CÚT BẮT
Ú tim em trốn trên lầu cao
Ngắm cảnh phù sa thật dạt dào
Biển lớn tình ai trùng mộng điệp
Sông sâu nghĩa nọ nhiều thương trao
Ví anh lữ thứ người ta đợi
Phải muội quần hồng kẻ hái sao?
Tập tểnh chân đau không thối bước
Thấy rồi cô gái trốn vườn đào
NGẬM NGÙI
Đỏ xanh tím biếc trời tình
Em se mối chỉ cho mình đừng xa
Dù cho bão táp phong ba
Lửa lòng cháy ngọn đẹp da má hồng
Cái ngày lấy vải che đông
Giật mình em biết chút lòng tặng ai
Qua rồi những nỗi nhớ dài
Hàng cây trứng cá lầu đài ngủ quên
Biển tình gội trí sóng thiên
căn duyên tiền định nó ghiền trái tim
Anh ơi nỗi nhớ về đêm
Trầu xanh héo úa ai têm được đâu
Trăng buồn ủ rủ trời sầu
Gió đưa mộng ước nguyệt lầu bắc thang
Tình yêu dạo bước phố sang
Hoa tím cỏ nội héo vàng lá xanh[/font
]
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: