THƠ THƠ
NGHĨ Quán cũ thôn quê khách vắng teo, Từng hạt đen rơi, thời gian vèo. Ngồi đợi bạn cũ hoài chẳng thấy... Lộc vừng sầu lạnh trước gió reo. Một mình ngẫm nghĩ mình mới thấy, Cuộc đời lận đận và cheo loe. Lòng thơ nhỏ bé dương rơi rụng, Xếp mấy vần thôi cũng lộn lèo. Ngày 10/12/2011 ĐÀM THỊNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2012 20:19:55 bởi damthinh86 >
NHỚ NHÀ
Ngồi tựa thềm loan nhớ quê nhà,
Đường dài thân khách bấy lâu qua.
Nhạn đến, nhạn đi không tiễn biệt,
Tấm áo phong trần rứt chẳng ra.
Vẫn biết thời nay tri kỉ hiếm,
Thôi đàng đơn lẻ với phong ba.
Đêm vắng có ai về quê mẹ?
Cho xin gửi gắm mối tinh xa,
NĂM 2007
ĐÀM THỊNH
CHÚC XUÂN
Xuân về thi hữu vạn niềm vui,
An khang, thịnh vượng, rộn tiếng cười.
Hạnh phúc an lành vạn sự đến,
Đón mùa xuân mới thật là tươi...
MÙNG MỘT TẾT
ĐÀM THỊNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2012 08:08:43 bởi damthinh86 >
XUÂN XA QUÊ I
Quê nhà trời chuyển gió đông
Ra hiên mà ngòng mà trông quê nhà
Mắt nhìn đăm đắm trông xa
Mưa rơi hay lệ nhạt nhòa khóe mi
XÂN XA QUÊ II
Quê nhà xuân đã cận kề
Lòng người xa sứ nhớ về quê hương
Xóm làng cùng với người thương
Ôi sao sao nhớ đến vương lệ sầu
ĐÀM THỊNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2012 08:26:43 bởi damthinh86 >
YÊU TRĂNG Đêm nay trăng đẹp thật, Soi tỏ cả thế gian... Một màu vàng như mật, Óng ánh đến vô ngần... Ta nhìn không chớp mắt, Yêu trăng ta yêu trăng. Nguyện thức cùng với trăng, Cho tới khi trăng tắt. Mùa hạ năm 2008 ĐÀM THỊNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2012 22:54:35 bởi damthinh86 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: