THƠ THƠ
NGHĨ Quán cũ thôn quê khách vắng teo, Từng hạt đen rơi, thời gian vèo. Ngồi đợi bạn cũ hoài chẳng thấy... Lộc vừng sầu lạnh trước gió reo. Một mình ngẫm nghĩ mình mới thấy, Cuộc đời lận đận và cheo loe. Lòng thơ nhỏ bé dương rơi rụng, Xếp mấy vần thôi cũng lộn lèo. Ngày 10/12/2011 ĐÀM THỊNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2012 20:19:55 bởi damthinh86 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: