Bình Yên
Em ơi! bình yên nhé
Đôi mắt cười ngày xưa
Không còn vương, ngấn lệ.
Em ơi bình yên nhé
Giông tố, thôi bỏ qua
Yên bình lời ru mẹ
Em ơi bình yên nhé
Giữ nụ cười ngày xưa
Khổ đau, thôi, gạt lệ
Hãy bình yên như thế
Đôi mắt cười ngày xưa...
Thư Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2011 18:05:29 bởi thuvan >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2011 01:53:29 bởi lathuphai >
Lãng Du
Anh muốn được cùng em trở về thơ ấu
Đường đến trường phong kín lá rơi
Để trở về những mơ ước xa xôi:
Hai chúng mình vượt trùng khơi phiêu lãng
Cùng ngắm bình minh đón chờ ánh sáng
Trên hòn đảo xa chỉ có hai mình
Làn gió nhẹ thổi mái tóc em xinh
Bay phơ phất vương lòng anh một thuở
Và cùng nhau hát bài ca, em có nhớ?
Bài hát về cuộc chơi âý phiêu du
Hai chúng mình đi mãi với mùa thu
Có nắng vàng, có mặt hồ xanh ngát
Có hương đồng lúa quê hương ngào ngạt
Có hạt cát bay vào làm mắt khiến em cay
Em có nhớ em nói: ngày sau
Nếu chúng mình không bên nhau nữa
Em sẽ về cùng anh vài bữa
Bước trên con đường của hai đứa, Tuổi thơ?
14/6/2009 Hồ Thư Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2011 18:04:23 bởi thuvan >
Giông Tố
"Mưa cứ thế rền than"
Lòng ta nát tan
Có ai đó buông màn tình ấm êm yên ngủ
Con thú dữ trong ta
Bất kham, gào lên tiếng của rừng xanh tiền kiếp
Chàng chàng, thiếp thiếp
Giấc mơ xa vời
Mưa vẫn vô tình độc ác
Nhỏ vào ta đau thấu tim can
Từng giọt đau dữ dội
Đêm tối mịt mùng
Bỗng rưng rưng..muốn rơi lệ
Con thú trong ta, kiệt quệ suy tàn
Miên man, Miên man
Ta bay lên tìm cùng ánh sáng
Tình yêu hư ảo
Hão huyền
Có niềm tin còn hơn không
Bởi con thú kia trong ta
Luôn mừng khi Bão giông ập đến.
Thương mến
Tình người...Ước có thế thôi.
Hồ Thư Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2011 23:12:01 bởi thuvan >
Lãng Du 2
Nụ cười em lung linh
Tình em xinh, trong sáng
Tôi bước đi. Chạng vạng
Mong tìm được bến bờ
Bến xưa... Bến xưa...bến xưa
Bến tình thơ
Tìm lại tuổi thơ....
Ầu ơ!
Em đẹp như mơ
Suối tóc bay,
Em mơ say
Áo dài trắng trong, thuần khiết
EM đâu có biết
Có chàng phiêu du
Đến đây
Về mây
Bay Bay Bay
Mơ say! Một nGày phiêu lãng.
Hồ Thư Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2011 11:48:05 bởi thuvan >
Em ở đâu hỡi em yêu dấu?
Anh chờ em, mòn mỏi cạn tháng ngày.
Biết tìm vui đâu ngoài men rượu nồng say
Trong chếnh choáng thấy em về bến cũ …
Hồ Thư Văn
Lãng Du 3 (Mùa Thu)
Em hãy tìm Mùa thu nào lãng mạn
Khóc làm gì buồn lắm Thu ơi!
Hãy thả lòng mình theo gió xa khơi
Vui với sóng và cười cùng với cát.
Anh sẽ về cùng em vui hát
Lấy gió thổi phi lao làm nhạc rì rào
Và đêm xuống lấp lánh những vì sao
Sáng trong lắm thuở nào em vui vẻ
Thời gian trôi lạnh lùng mau lẹ
Vui lên Em đừng để lệ tuôn trào
Mở lòng ra, niềm vui tự đi vào
Và như thế Em không còn buồn nữa.
Hồ Thư Văn
Mây
Em đã đến bên anh
Bằng nụ cười chúm chím
Nắng chiều cười ngọt lịm
Vẽ sắc mầu lên Mây …
Em còn đến nơi đây
Gom lời yêu vụng dại?
Chiếc lá vàng mất lái
Trôi trong chiều… hoang, mơ...
Em giã biệt tuổi thơ
Cùng nụ cười chúm chím
Nắng, hoàng hôn tắt lịm
Ai tô hồng cho Mây? Thư Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2011 18:02:51 bởi thuvan >
Ai bóp cổ chết tươi, thơ chết?
Máu trào phun loang đỏ khoé miệng rồi
Ôi! biết tìm đâu nơi mai táng xa xôi
Để vùi lấp, trốn người đời khai quật.
Thơ đột tử, àh quên, ta sơ xuất
Chưa vùi theo nắm tiền lẻ qua đò ......
Thơ chết rồi... ta vẫn âu lo
Không biết có được về nơi an nghỉ?
Hay là mới xuống thôi, quân sĩ
Sẽ mang thơ ném xuống vạc dầu?
Ta tìm thơ. Em giờ ở nơi đâu
Ta lo sợ Em ở 9 tầng địa ngục...
Kìa em ơi! Trống âm binh đang thúc
Chạy nhanh lên kiếm một suất LUÂN HỒI
Sắc Mầu
Nếu sắc màu ấy đã phai nhoà
Em sẽ quên anh cùng với bao kỉ niệm.
Những nụ hôn đầu giờ ai khâm liệm,
Ai chôn dưới mồ những rung động đầu tiên?
Hồ Thư Văn
LÀ CHI ?
Yêu là cái chi chi
hôn là cái gì
em chẳng hiểu..
sao người ta khóc khi bảo là thiếu
và vui cười khi được có rất nhiều
Người thắng có được hoan hô lâu đâu
kẻ thua nào âu sầu mãi được
em cùng chúng bạn ngồi trên bàn tuột
lực chạy từ trên đẩy xuống cuối hàng
Lũ trẻ chúng em té ngã nhưng reo cười vang vang
tay phủi đất bụi lấm rồi quàng vai sang hò hát
Đời là một nốt nhạc
khi bổng lúc trầm
rồi lặng vắng hư không...
Bóng
Nắng Hạ đổ trên đường chiều gay gắt
Em huyễn hoặc mình: Dường như vẫn có đôi
Rồi tự nhủ lòng: Uh! vui quá đấy thôi
Sao mây đến làm mưa, Em... ướt lạnh .....
Nguyễn TN - Hồ thư văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2011 18:19:19 bởi thuvan >
Cô bé bán diêm
Đêm nay lạnh tiết trời Đông buốt giá
Em cô đơn run rẩy giữa trời...Buồn
Cái lạnh tâm hồn ám ảnh mãi, luôn luôn
Hai cái lạnh cùng luồn trong hơi thở ....
Lòng Em lạnh đóng băng muốn vỡ
Khoảng trống hai nhà lò sưởi sáng bừng lên
Em đốt từng que diêm
Sưởi ấm trong giây lát
Ánh sáng mờ từng que diêm nhợt nhạt
Cũng đủ thắp lên những mơ ước: Có Bà
Em nhớ về ngày, những tháng ngày xa:
Được sống trong ngôi nhà ấm áp....
Làn khói của những que diêm
Hòa vào trời đêm buốt giá
Sáng ra người ta thấy Em nằm
Tuyết phủ kín người Em trắng xóa
Trên môi vẫn nở nụ cười .... Với mơ ước xa xôi.
Hồ Thư Văn
Ai người tha thướt mộng mơ
Để người lữ khách thẫn thờ, đường quê
Ánh trăng chải mái tóc thề
Gió đêm mơn trớn môi kề nhẹ hôn
Ai người nhung nhớ, bồn chồn
Ai canh giấc ngủ trộm hôn môi mềm
Ai làm nhung nhớ dày thêm
Ai mang hơi ấm, êm đềm giấc mơ ...
Thời gian mau quá không chờ
Em về bên ấy, giấc mơ xa rồi
Tình em? Gió thoảng thế thôi
Tình ai xây đắp để rồi đắng cay...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2011 22:42:30 bởi thuvan >
Thương GIANG
Vần thơ anh gieo
Đất đâu có nghèo cằn cỗi
Chỉ tại anh bối rối
Nên thơ không nẩy mầm...
Anh sẽ nhờ bàn tay đẹp Em chăm
Để mọc lên cây si tình vụng dại
Hãy giúp anh! Em yêu đừng ngần ngại
Dù cả anh và em
Không tin cây tình kết trái
Nhưng em yêu ơi
anh tin cây sẽ ra hoa,
Điều đó anh biết
Một ngày kia cây sẽ ra hoa
Anh nâng niu hái dành em tất cả.
ẩn sau vòm lá
Anh thả từng cánh hoa
Rơi xuống tóc em, khi em đang ngon ngủ
Em hãy mơ, đẹp hơn nữa
Thế vẫn là chưa đủ
Ngủ đi em, anh ru em dịu dàng
Bằng cả vòm trời xanh có mây và gió
Và cả nụ hôn thầm sau vòm lá
Em tôi xinh quá! thương GIANG.
25/6/2009
Hồ Thư Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2011 00:28:19 bởi thuvan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: