Ai người tha thướt mộng mơ
Để người lữ khách thẫn thờ, đường quê
Ánh trăng chải mái tóc thề
Gió đêm mơn trớn môi kề nhẹ hôn
Ai người nhung nhớ, bồn chồn
Ai canh giấc ngủ trộm hôn môi mềm
Ai làm nhung nhớ dày thêm
Ai mang hơi ấm, êm đềm giấc mơ ...
Thời gian mau quá không chờ
Em về bên ấy, giấc mơ xa rồi
Tình em? Gió thoảng thế thôi
Tình ai xây đắp để rồi đắng cay...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2011 22:42:30 bởi thuvan >