Một thời để nhớ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 119 bài trong đề mục
Anh Tú 20.11.2013 08:04:01 (permalink)
"Bây giờ lớn quá rồi, nghe lại bài nhạc Comme d'habitude để thấy rằng, cuộc sống giữa mọi người nói chung, hai người nói riêng, bạn và tôi, you and me, vous et moi, toi et moi, anh và em ... lúc nào cũng tràn đầy những sự giả tạo, giả vờ, màu mè, làm bộ, (còn chữ gì nữa nhỉ?) để che dấu đi cáì sự thật ai cũng chán ngấy nhưng không có đủ can đảm (gut) nói ra. Đó cũng chính là một trong những thái độ sống, mọi người ai cũng thấy được nhưng vì những ràng buộc, những nể nang, những mất lòng, những này nọ vv và vv, không ai muốn phá bỏ."
 
Tôi thích đoạn này đấy chị Nguyệt Hạ.
Cám ơn chị.
Anh Tú 
#31
    Nguyệt Hạ 06.12.2013 01:01:53 (permalink)
     
     

     
     
    Dễ Thương và Sẽ Nhớ
     
    Buổi sáng lên xe rời khách sạn ra phi trường cho chuyến bay trở về, ai cũng bận rộn với hành lý. Lúc xe chạy, mỗi người một tâm trạng riêng, không ai buồn lên tiếng. Anh gởi lời cám ơn đoàn và hỏi mọi người muốn nghe bài hát gì, anh sẽ hát tặng. Không ai nói, Nga buột miệng,
    - Anh hát bài Adieu, Jolie Candy.
    Anh im lặng hết vài giây, hỏi lại,
    - Có thật muốn nghe bài ấy không?
    -Thật mà, tiễn em ra phi trường thì hát bài đó là đúng điệu rồi còn gì....
    Anh giả vờ,
    -Thôi để anh hát bài khác nhé, bài ấy anh không thuộc lời...

    Nga chợt hiểu ra, anh không muốn hát bài từ biệt ấy. Không hiểu từ lúc nào, giữa hai người đã có một tình thân, một sự gần gũi không giải thích được.... Mỗi ngày cùng đoàn công tác đi và về, lúc nào cũng có anh bên cạnh. Mỗi bữa ăn anh ngồi gần Nga, chăm sóc, hỏi han, chuyện trò.... tình thân càng lúc càng thân hơn ....

     Không nói chuyện nhiều với anh, chỉ là những câu trao đổi bình thường nhưng Nga cảm được sự thân tình qua ánh mắt có khi dừng lại lâu hơn, câu nói chân tình và cử chỉ nhẹ nhàng của anh dành cho mình.

    Có một ngày tự do, không phải đi chung với đoàn, Nga muốn đi biển. Anh chìu ý và đưa Nga ra biển sau buổi ăn sáng. Anh tìm ghế cho Nga nằm phơi nắng và chăm sóc Nga trọn ngày. Từng ly cocktail anh gọi, từng chiếc khăn tắm anh trao, nhất nhất chuyện gì anh cũng lo thật chu đáo. Lúc nào anh cũng lo Nga bị nắng, khi thì không muốn Nga bị lạnh... Đi dạo bên anh trên bãi cát ướt, chân trần dẫm trên nền cát mềm cho Nga cảm giác thật thoải mái. Gió biển thổi vào với hơi muối mằn mặn bám trên da và thổi tung những sợi tóc dài của Nga bay quấn quýt trên vai anh. Hai người im lặng đi bên nhau chừng như không muốn làm tan đi cảm giác gần gũi đang tìm thấy.  

    Lần cuối đoàn công tác chung, trên đường về, mọi người ngủ gà ngủ gật, anh đến bên cạnh ghế Nga, hỏi nhỏ,
    -Cho phép anh ngồi đây được không?
    -Dạ anh cứ tự nhiên.
    Anh ngồi xuống, băng ghế chật, hai người ngồi gần như sát vào nhau, Nga phải nép người vào bên trong thành xe để khỏi chạm người anh. Anh lấy ra một tờ giấy và cây viết,
    -Anh đã nói với mọi người, cho anh số phone, địa chỉ và email để có gì anh liên lạc, bây giờ Nga ghi trước nhé.
    Nga cầm lấy giấy bút, bắt đầu ghi vài chữ nhưng xe chạy nên Nga không viết được thẳng hàng.
    -Chịu thua thôi anh, tí nữa Nga ghi cho anh sau được không?
    -Thế thì để anh viết, đọc đi.
    Nga đọc số phone, địa chỉ và email cho anh, thật là ngạc nhiên khi thấy chữ viết anh thật đẹp dù xe đang di chuyển.

    Trong lúc viết, hai người cứ ngả nghiêng qua lại theo nhịp chuyển bánh, cánh tay anh có lúc chạm trúng cánh tay trần của Nga.... Hơi rùng mình, Nga lại phải nhích ra xa một tí nữa, trong bụng cứ sợ anh thấy lại ngại ngại làm sao....


    Đi vòng vòng trong phi trường chờ giờ bay, Nga gặp lại anh ba lần. Mỗi lần gặp Nga thấy anh đang lo cho từng nhóm đi khác chuyến. Lần sau cùng, khi mọi người đã xong đâu đó, anh tìm chỗ ngồi chờ đến giờ bay của mình. Tình cờ, Nga đi ngang, thấy anh. Còn đến hơn tiếng nữa mới phải lên phi cơ, anh tỏ ý mời Nga vào quán uống nước. Bên anh, với ly cafe sữa nóng trong tay, hai người lại im lặng. Biết nói gì bây giờ, hay là có quá nhiều điều, không biết phải nói gì trước. 
    - Phải chi anh mang violin theo, giờ này Nga được nghe anh đàn.
    - Có thể đó là một cái cớ để Nga phải gặp lại anh.
    - Nếu có gặp lại, chắc chắn anh phải đàn cho Nga nghe nhé.
    - Dĩ nhiên, nhưng không phải là bài Adieu Jolie Candy.
     Hai người cười, Nga thấy nụ cười anh thật hiền với ánh mắt quyến rũ.

    Chào anh một lần nữa với cái "hug" thân tình, bỗng dưng anh dùng hai bàn tay nâng mặt Nga, những ngón tay anh đan trong tóc và đặt môi lên má Nga ... Việc xảy ra thật nhanh, tất cả cảm xúc anh truyền sang Nga, mãnh liệt và dứt khoát. Nga nhắm mắt lại đón nhận nụ hôn nồng nàn, tha thiết. Không ai muốn rời nhau nhưng hình như anh sực tỉnh, buông tay. Vài chục giây đủ để Nga cảm được tất cả những gì anh muốn gởi gấm. Không nói gì cho đến lúc anh đưa Nga vào cổng lên máy bay, hai bàn tay trong nhau, Nga quay đi và biết chắc mình sẽ nghe tiếng đàn violin nổi tiếng của anh một ngày thật gần.


    Nguyệt Hạ
    Dec 04, 2013
     
    #32
      dang son 06.12.2013 03:08:49 (permalink)
      .....
       
       

       
       
       
       
       
       
       
       
       
      dangson.fr
       
       
       
       
      Dễ Thương và Sẽ Nhớ
       
       
      Ghé vào đây,đọc bài DễThương và SẽNhớ của NguyệtHạ.
       
      Thích lắm !   Anh xin cô bài này để chuyển vào Blog ChúngMình của anh . ( Vì biết đâu,anh tìm được một cảm hứng để viết một khúc truyện ngắn )
       
          Có khi bị bí chữ ,ta nên tìm đọc những điều khác để gỡ thế bí - như một cách chơi cờ tướng hoặc chơi échec )
       
        Bài hát Adieu Jolie Candy là một bài hát kỷ niệm của anh khi xa người .
       
       
           Anh chúc cô có thêm nhiều cảm hứng để sáng tác .
       
       
       
       
       
        đăng sơn.fr


       
       
      #33
        NgụyXưa 06.12.2013 09:33:55 (permalink)
        Anh này hiền quá ... 
         
        "Dễ Thương và Sẽ Nhớ" đã được mang vào thư viện.
         
        Xin cám ơn Nguyệt Hạ.
        #34
          Nguyệt Hạ 07.12.2013 00:46:57 (permalink)
           
           
          Nguyệt Hạ xin cám ơn anh Anh Tú và anh Đăng Sơn đã vào đọc chữ ở đây.
          (Xin lỗi anh Anh Tú vì NH cám ơn anh quá muộn).
           
          NgụyXưa


          Anh này hiền quá ... 


           
          Người hiền lành thật thà thì mới hiếm và đáng qúy mến phải không anh?
          Có lẽ anh Ngụy Xưa không "hiền" như thế đâu nhỉ? Anh chỉ có "xưa" thôi

          Em cám ơn anh NX rất nhiều.
           
          Nguyệt Hạ
           
           
           
          #35
            Nguyệt Hạ 19.12.2013 02:37:59 (permalink)
             
             
             
             
             
            Thay Cho Lời Chúc Tụng


            Em có một anh bạn thân, phải nói là thân lắm. Hiểu nhau và tâm sự với nhau đủ mọi thứ chuyện trên đời. Cũng vì thân lắm nên đã có lần choảng nhau, cãi nhau chí choé như hai đứa con nít.

            Rồi từ đó giận nhau. Không thèm nói chuyện. Đúng ra là em giận, không nhìn mặt, không trả lời điện thoại, không trả lời thư... Một thời gian dài trôi qua. Em cảm thấy buồn bã khi không có ai để kể lể những chuyện lằng nhằng trong ngày, những ấm a ấm ức trong sở làm, những bực bội đã gặp chung quanh.

            Rồi làm lành với nhau. Lại kể lể tâm tình như cũ. Hàng ngày nói với nhau, text vài chữ khi break time ở sở... Ngày có tuyết anh cũng cho em biết khi tuyết đổ phủ kín cửa nhà không mở ra được. Em đã lo lắng suốt mấy tiếng đồng hồ khi biết anh đang lái xe đi ngoài đường sương tuyết. Chỉ khi anh về nhà, điện thoại báo tin em mới yên lòng.

            Đến mùa hè, đi nghỉ hè. Đã tính toán hẹn hò sẽ gặp nhau cùng đi leo núi Yosemite với cả nhà. Anh bạn còn hỏi chúng em có phiền không nếu anh ngáy to lắm khi ở cùng cabin... Vậy mà, có chuyện khác phải đi, thế là không gặp nhau như đã hẹn. Anh đi vacation phần anh, em đi chuyện của em...

            Trước khi lên máy bay, anh gọi cho em biết. Chúc anh có chuyến đi bình an và yêu cầu anh gọi khi đến nơi, Vài tiếng sau, rồi vài ngày sau, và cả hai tuần sau cũng bặt tin. Chẳng có một tiếng reng, không có một chữ text nào. Có ai mà không bực mình chứ.

            Một buổi sáng, có điện thoại từ số của anh. Em đã nghĩ trong bụng chắc ai đó dùng phone anh gọi báo tin gì... Ghét lắm từ hai tuần rồi, em lì không thèm gọi để hỏi tin. Trả lời thử xem sao, tiếng anh đầu bên kia, báo tin sắp lên máy bay đi về.  Hết chịu nỗi. Em ráng dằn lòng để không la lớn tiếng trách móc và kể lể dài dòng. Làm mặt tỉnh chúc anh một chuyến đi bình an, lại yêu cầu khi nào về đến nơi gọi cho em biết để yên tâm.

            Bổn cũ soạn lại. Hai tuần ... trôi qua. Không tin tức, không text message, không điện thoại. Ngày nào em cũng check website xem thử có tin phân ưu cáo phó gì của anh... Vậy mà em vẫn lì, không thèm bấm số gọi cho anh. Lỗi tại anh mà... Anh đã không gọi báo tin khi đi đến nơi. Anh chỉ gọi lúc trước khi lên máy bay có lẽ vì anh sợ,... không biết chuyến đi có gì gì không...

            .......

            Nghĩ lại, em cám ơn anh lắm chứ không giận nữa. Vì anh đã gọi cho em trước chuyến bay. Nếu có gì xấu xảy ra, em cũng được nghe tiếng anh rồi. Trong trường hợp đó, em là người cuối cùng anh nói chuyện...


            I’ve learned that you should always have loved ones with loving words.
            It may be the last time you’ll see them. (Omer B. Washington)


            Tôi đã học được luôn nói lời yêu thương với người mình yêu mến. 

            Vì rất có thể đó là lần cuối bạn thấy họ.
            Omer B.Washington (Mint dịch)


            Hàng ngày tin tức nói nhiều về những tai nạn, có nhiều người chết bất đắc kỳ tử. Hôm cuối tuần em nghe thấy có cặp cô dâu chú rể trên đường về sau tiệc cưới, bị tai nạn xe hơi và chết cả hai. Vài ngày trước, cũng cô dâu chú rể vừa về sau buổi tiệc, chú rể đã mất mạng khi thấy một xe khác bị tai nạn và ra cứu... Còn bao nhiêu chuyện người thân mất đi trong tích tắc, bao nhiêu cảnh đau lòng xảy ra...  

            Thấy nhiều, nghe nhiều, em thấy sợ. Không biết mình còn được bao lâu để nói lời thương mến với những người quanh mình? không hiểu mình sẽ ra sao, nếu có chuyện không lành xảy ra cho người mình yêu mến? Mình sẽ hối hận bao nhiêu? mình sẽ tự trách mình như thế nào?  Đã có ý nghĩ, so sánh thử cái tự ái, cái tôi to hơn cái núi của mình có đáng để đánh đổi mối thân tình cả đời không có gì mua được? 

             Có thể chỉ khi mất đi rồi, mình mới thật sự hối hận. Và đã muộn.


            Nguyệt Hạ
            (Lt - TD)
            Dec 18, 2013
             
             
             
            #36
              Ct.Ly 19.12.2013 19:56:33 (permalink)
              #37
                Nguyệt Hạ 20.12.2013 02:41:32 (permalink)
                 
                Cám ơn chị Ct.Ly rất nhiều. Nghe nói bên Tây không chúc Năm mới trước năm mới nên em chần chừ không biết nên chúc chị như thế nào ...
                Bây giờ thấy chị không kiêng cữ gì thì NH chúc chị nhé.
                 
                 
                 
                Em xin chúc chị Ct.Ly và gia đình một mùa Giáng sinh thật bình an trong ân thánh Chúa và Đức Mẹ. Thêm một năm mới 2014 nhiều may mắn, sức khỏe, và công việc thuận lợi vừa ý.
                Thương,
                Nguyệt Hạ
                 
                 
                #38
                  dang son 20.12.2013 02:53:19 (permalink)
                  ..
                   
                   
                   
                   
                         Thấy ai cũng chúc nhau Joyeux Noel  thì mình cũng muốn bắt chước :
                   
                   
                   
                     *    Chúc cô chủ nhà mùa  giáng sinh ấm áp
                   
                   
                    Chúc Nàng CôngTửLỳ ( Khách ) mùa  Noel đầy  hồng ân .
                   
                   
                  ( Chưa chúc mừng năm mới vộị - Vì chưa qua năm )
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                     đăng sơn.fr
                   
                   
                   
                   
                  #39
                    Nguyệt Hạ 21.12.2013 01:04:36 (permalink)
                    dang son


                    ..




                           Thấy ai cũng chúc nhau Joyeux Noel  thì mình cũng muốn bắt chước :



                       *    Chúc cô chủ nhà mùa  giáng sinh ấm áp


                      Chúc Nàng CôngTửLỳ ( Khách ) mùa  Noel đầy  hồng ân .


                    ( Chưa chúc mừng năm mới vộị - Vì chưa qua năm )







                     đăng sơn.fr





                     
                    Cám ơn anh Đăng Sơn đã có lời chúc tụng.
                    Nguyệt Hạ xin chúc anh một ngày lễ Giáng sinh thật vui và ý nghĩa.
                     
                     
                     
                     
                    #40
                      Tóc nâu 23.12.2013 05:26:22 (permalink)
                       
                      Thân chúc Nguyệt Hạ mùa Giáng sinh thật hạnh phúc cùng gia đình, một năm mới luôn được như ý nha.
                       



                      Ps: Nàng có nhiều nhà quá nên TN đi lạc vào một căn nhỏ thôi.
                      Attached Image(s)
                      #41
                        Nguyệt Hạ 17.01.2014 05:13:19 (permalink)
                         
                         
                        [youtube]http://www.youtube.com/watch?v=niWcYglW3aA[/youtube]
                         
                         
                        Tìm Lại Mùa Xuân

                        Lại một lần nữa, ngày tháng cuối năm đến thật nhanh. Tôi có cảm giác như mình đã bị bỏ lại sau lưng, không theo kịp với vòng quay của cuộc sống. Sáng hôm nay, ra vườn nhìn thấy cây hoa đào có vài cánh hoa hé nở, nghĩ thầm chẳng hiểu mình có còn "thấy" được mùa xuân hay không?

                        Mỗi dạo gần đến Tết, tôi thường nghe lại những bài hát Xuân của thời xa xưa. Khi không có thì giờ rảnh rỗi tôi để cho nhạc tự động chạy hết một lúc mười bài. Có thì giờ tôi chỉ nghe một bài, nghe thật kỹ từng lời từng chữ và nếu thích thì sẽ nghe lại vài lần nữa. Năm nay tự nhiên không hiểu sao, bài nhạc Tôi Đi Tìm Lại Một Mùa Xuân của nhạc sỹ Đoan Nguyên ở lại trong đầu tôi. Từng câu một, thật là thấm thía,
                         
                        ...
                        Tôi đi tìm lại một mùa xuân
                        Mùa xuân xưa cũ qua mất rồi
                        Mùa xuân đã rơi vào dĩ vãng
                        Mà xuân nay vẫn còn dư hương
                        ....
                         
                        Từ ngày tháng nào không rõ, hình như tôi không còn thấy được mùa xuân theo đúng nghĩa MÙA XUÂN nữa. Đời sống bận rộn với những lo toan vội vã, không còn cho tôi có thì giờ thong thả để nghĩ đến và tận hưởng không khí mùa xuân như trước. Những buổi sáng ánh nắng chiếu vào cửa sổ phòng ngủ đánh thức tôi dậy, nhìn ra những bông hoa như đang cười với mình, tôi thấy được hạnh phúc gần gũi trong tầm tay. Nhưng cũng chỉ vài giây phút ngắn ngủi, rồi phải loay hoay với mọi công việc thường nhật, hết chuyện này đến chuyện khác, tôi chẳng có mấy khi được ngồi yên mà ngắm nhìn hay thưởng thức những cái đẹp đơn sơ, tự nhiên chung quanh.

                        Bây giờ thời tiết đang thay đổi ngoài kia, có những ngày nắng vàng tươi thật đẹp nhưng khí lạnh vẫn còn vương vất, đúng là không khí Tết. Lời của bài nhạc như nói lên được tâm trạng, tôi tự hỏi chính mình, có phải tôi đang đi tìm lại một mùa xuân của cuộc đời mà mình đã bỏ quên vì phải chạy theo nhịp sống vội vã nơi đây? Dù muốn dù không, mỗi sáng mỗi chiều, mở mắt ra bước xuống đường mình phải hoà với dòng đời, bước nhanh cho kịp với nhịp sống chung quanh. Chậm chân thì sẽ bị bỏ lại sau lưng, chậm hơn nữa sẽ bị đè bẹp. Tôi không cầu mong danh lợi quyền vọng gì, chỉ xin một cuộc sống an bình bên người thân. Nếu chỉ vì những lo toan vặt vãnh của đời thường làm cho mình quên đi cái thiết yếu hơn trong đời sống tinh thần thì đáng tiếc quá. Ngày trước còn nhỏ ở quê nhà, mỗi mùa Xuân về là rộn ràng háo hức, dành trọn cả tháng trước để chuẩn bị từ trong ý nghĩ đợi chờ cho đến áo quần bánh mứt. Rồi trông, rồi chờ, mong cho đến ngày Tết. Tôi cảm được tâm trang khác biệt của những nôn nao ngày trước Tết, những hớn hở vui vẻ ngày Tết và sự tiếc nuối những ngày sau Tết.

                        Thời gian qua, nơi xứ sở xa lạ này, ngày nào cũng như ngày nấy.... Cho dù tôi có dành thời giờ chuẩn bị mua bán sắm sửa Tết đầy đủ, xôm tụ đến đâu thì cái cảm giác mong, chờ và hiện hữu trong ngày Tết không còn nữa. Bao nhiêu lần đón Tết tha hương rồi, nỗi nhớ "nhà" vẫn còn đó, hình như tăng dần lên theo năm tháng, chỉ là không ai muốn nói đến nữa đấy thôi. Cũng vui vẻ chúc tụng, cũng bánh mứt rượu trà, cũng phong bao lì xì mừng tuổi nhưng sao mọi thứ đều có vẻ gượng gạo, giả tạo.... Niềm vui thật sự đã đi đâu? Mỗi một giao thừa qua đi, miếng mứt hình như nhạt hơn, tách trà hình như bớt thơm và tình người hình như nguội lạnh dần.

                        ...
                        Tôi đi tìm lại một mùa xuân
                        Dù không mong đến chuyện tương phùng
                        Dù tháng năm trôi vào xa vắng
                        Và xuân nay khác biệt xuân xưa

                        Tôi đi tìm lại một mùa xuân
                        Mùa xuân năm đó chưa thấy lại
                        Tôi vẫn đi trong chiều xuân tái
                        Tìm để mà tìm như thế thôi ...
                         
                         
                        Thời gian như một liều thuốc vô tình, có thể giúp tôi nguôi ngoai được nỗi nhớ "nhà", nhưng cũng có thể làm cho tôi nhung nhớ và tiếc nuối nhiều hơn khi nghĩ về những mùa xuân ngày tháng cũ... Đã qua đi bao nhiêu mùa xuân, đã xa cách ngàn trùng, không có cách gì kéo lại được nhưng sao trong tâm tư tôi luôn vọng tưởng đến mùa xuân ngày ấy, nơi quê nhà với đầy đủ những tình cảm chân thật của quê hương xóm làng và hương vị thật sự của ngày Tết cổ truyền. Có thể thật đúng, "Tìm để mà tìm như thế thôi".
                         
                        Nguyệt Hạ
                        (Lt - TD)
                        Jan 16, 2014
                         
                         
                         
                         
                        *********************************
                        Cám ơn Mỹ Hạnh đã chúc lễ cho NH, mong rằng mọi điều may mắn trong năm mới sẽ đến với Mỹ Hạnh và gia đình nhé.
                        Mến,
                        NH
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2014 05:44:48 bởi Nguyệt Hạ >
                        #42
                          Nguyệt Hạ 23.01.2014 04:45:11 (permalink)
                           
                           

                           
                           
                           
                          Tí và Hắn

                          Thiệt là tức cười. Mấy ngày nay hắn im ru. Từ sau hôm hai đứa nói chuyện với nhau.
                          - Mạ còn không?
                          - Anh đang ở và lo cho Mạ, trên 90 rồi.
                          - Anh còn ai nữa?
                          - Anh có vợ và con.
                          - Vậy thì mừng cho anh. Có lẽ không còn gì bận tâm.
                           
                          Vài ngày trước hắn cho biết tin về anh như vậy.

                          Mấy mươi năm nay, mối bận tâm lớn trong lòng Tí là Mạ và anh. Câu hỏi về Mạ, về anh không có câu trả lời. Thỉnh thoảng có người bạn gọi cho biết một ít tin tức mơ hồ về anh. Loại tin nghe qua bạn của người bạn, hay là từ anh của người bạn... Từ lâu nay Tí vẫn nghĩ rằng anh ly dị và Mạ đã mất. Bởi vì khoảng năm năm trước đây, có một người bạn nói với Tí rằng,

                          - Tháng trước anh về Việt Nam, có ghé nhà anh N. Và nghe anh N nói lại, anh đã ly dị.
                          - Thế anh có con cái gì không?
                          - Không nghe anh N nhắc đến, để hôm nào mình sẽ hỏi lại.

                          Và một người bạn khác, mỗi lần gặp nhau thường nói xa nói gần nhắc đến anh. Để khi Tí hỏi chuyện vợ con của anh thì không biết trả lời. Chính người bạn này, Tí hỏi về Mạ thì nói chắc chắn rằng, Mạ mất lâu rồi.

                          Mạ là mẹ của anh. Người đàn bà Tí thương như mẹ ruột của mình. Thời gian gặp Mạ không bao nhiêu, những lần đi học về Tí thường vào nhà và ở lại với Mạ chốc lát để Mạ đỡ buồn trong căn nhà vắng lặng. Mạ chỉ cho Tí kho cá nục thật khô với thật nhiều ớt bột. Mạ chỉ Tí nấu canh măng chua với cá tươi. Tí cùng Mạ chẻ nhỏ những miếng gỗ để dành nhen bếp than mỗi ngày. Thương Mạ lắm, Tí chỉ ước gì được ở mãi với Mạ. Ngày ấy, cái hình ảnh Mạ, dáng người thấp nhỏ, khi Mạ quay lưng rời nhà Tí không bao giờ quên được. Lúc nghe tin Mạ mất, Tí đã khóc thầm nhiều ngày.


                          Như vậy là sự thật. Tí cảm thấy nỗi băn khoăn của mình về Mạ về anh được giải toả. Tí thầm tạ ơn trên đã cho Mạ và anh được bình an đến hôm nay. Tí cũng tạ ơn được biết tin của Mạ và anh. Từ nay Tí không còn phải thắc mắc và lo lắng về Mạ và anh.


                          Hình như hắn không muốn nghe Tí nói câu: "có lẽ không có gì bận tâm nữa" nên hắn làm mặt giận, im re từ mấy ngày nay. Hắn khùng rồi sao á? Đối với Tí, từ lâu nay, thắc mắc không biết tin tức một người thân quen ra sao, bây giờ biết được chính xác rồi thì thôi. Không còn băn khoăn. Mọi người đang sống yên ổn. Tí hết còn băn khoăn thì Tí nói, "không còn gì bận tâm nữa" là đúng rồi chứ còn gì. Tí thấy hắn im ru, Tí mắc cười. Không lẽ Tí phải hỏi hắn thêm một tá câu hỏi về Mạ, về anh??? Mà chắc gì hắn đã biết hơn để trả lời cho Tí?

                          Giận thì giận. Tí cũng cám ơn hắn đã cho Tí biết tin. Ít ra lần này không phải là tin vịt.

                          Nguyệt Hạ
                          (Lt - TD)
                          Jan 21, 2014
                           
                           
                          #43
                            Ct.Ly 31.01.2014 03:14:25 (permalink)
                            #44
                              Nguyệt Hạ 31.01.2014 06:17:40 (permalink)
                               
                               
                               
                               
                               
                              Chị Ct.Ly thương,
                              Cám ơn chị đã vào cho NH những lời chúc năm mới.
                              Giờ này giao thừa bên chị rồi phải không?
                              Mong rằng năm mới này chị sẽ có nhiều may mắn và thêm nhiều niềm vui hơn nha.
                              Nguyệt Hạ
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 119 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9