Rượu quê
Thơ
Phụng Lam
Rượu quê
dầm ngọn nắng quê
rạ rơm, cỏ dại bờ đê, trái bần
khúc ve rơi ngửa nong tằm
ủ men chờ đợi mùng năm trưa làng
Rượu quê
dầm sắc thu vàng
mũi kim mẹ vá nhọc nhằn áo cơm
tiếng chim bịp đỏ hoàng hôn
giọt mưa ngâu thấm nguồn cơn thu vàng
Rượu quê
dầm rét ngọn bàng
ánh trăng run tiết đại hàn đêm đông
giấc mơ em gái mượn chồng
chiếu chăn màu lá diêu bông mỏi mòn
Nụ hôn cởi yếm cành non
đất trời vạn vật mở lòng đón xuân
bỗng thèm hương vị men dầm
thả trôi mộng tưởng chén trần rượu quê.