Vắng anh mùa đông...
-
22.12.2011 12:16:23
Anh nhớ !
Mùa đông năm nay em không có được ở bên cạnh của anh,anh có buồn không? Em thì đang rất buồn và nhớ anh nhiều lắm. Mùa đông ở đây khắc nghiệt hơn nhiều so với quê hương của mình.Em lạnh lắm anh à... Bây giờ em đang ngồi một mình cùng với ly rượu đỏ và một vài miếng táo cho ấm lòng.Ước gì anh cũng ở đây với em giờ này, cùng nhau uống rượu và vui đùa với nhau như mỗi khi mình gặp nhau.Em nhớ giây phút đó vô cùng.Anh ơi,,,anh có nhớ em nhiều không??? Em biết chắc rằng anh sẽ trả lời là có mà.
Em có một chuyện này không biết có nên nói với anh không? Nếu em nói với anh rồi thì anh sẽ nghĩ gì về em? Có còn yêu em nữa không? Nếu em không nói ra thì em cảm thấy lòng mình thật là khó chịu. Từ trước đến giờ em không giấu anh chuyện gì hết,cho nên em quyết định sẽ kể với anh, nếu như anh có đọc được những điều em sắp kể ra thì em mong nhận được sự tha thứ từ anh dù cho cái sai của em là nhỏ hay lớn thì thật lòng mà nói em không hề cố tình.
Hôm trước anh có nhớ anh hỏi em là hình như có ai đang theo đuổi em phải không? Em trả lời là có, nhưng em chỉ xem người đó là bạn của em thôi, và em cũng nói với người đó là em đã có bạn trai rồi, cho nên em không thể chấp nhận tình cảm của người đó được. Thứ bảy vừa rồi em có nói với anh là em sẽ đi chơi với bạn ở New York, thật ra là em đã đi với người đó va ba người bạn nữa của em. Tất cả mọi người đều biết là em đã có bạn trai rồi, nhưng không hiểu tại sao họ vẫn muốn ghép đôi em với người con trai đó. Và người đó không ngừng tán tỉnh em.
Em càng giữ khoản cách thì người đó càng đến gần em hơn. Em đã cố tránh mặt, cố không đến gần, vậy mà em vẫn không thể làm được khi em đã uống quá nhiều thứ bia rượu, trong đầu của em chi nhìn thấy khuôn mặt của anh, nhìn thấy ánh mắt anh nhình em hiền từ va tha thiết, bất chợt người con trai đó đã ôm lấy em và siết em thật chặt, em không tài nào vùng vẫy khỏi đôi tay rắn chặt ấy được trong khi em đã có hơi men trong người, tiếng nhạc in ỏi nhứt cả đầu, đôi chân loạn choạn không đứng vững. Anh có tin được không? em nhìn thấy khuôn mặt của anh trong người đó, em không đủ tỉnh táo để phân biệt được có phải em đang mơ? Hai cánh tay của hắn siết chặt lấy tấm thân mềm nhũn của em. Và rồi hắn đã hôn em,,,em chợt cảm thấy em đã sai rồi, em không nên như vậy và em dùng hết sức lực còn lại của mình mà hất tung hai cánh tay đang ghì chặt em ra khỏi em, em chạy một mạch ra ngoài, mọi người vẫn đang quay cuồng trong những âm thanh chát chúa kia, khi em đứng bên ngoài với một cái lạnh khủng khiếp bao trùm lấy em. Em cảm thấy sợ hải vô cùng, em bước tới gần những người đứng gần đó hút thuốc, em xin họ mộtt điếu thuốc và bắt đầu kéo một hơi thật dài để lấy lại bình tĩnh. Em lục tìm trong giỏ sách kiếm cái phone để gọi cho anh, em cầm lên và bấm số của anh nhưng rồi em lại tắt, cứ như vậy đến lần thứ tư thì bạn em nó gọi hỏi em đang ở đâu? và em nói với nó là em mệt, muốn về khách sạn để nghĩ trước. Em nói xin lỗi mọi người rồi em đón taxi về khách sạn gần đó.
Tụi em mướn một cái phòng lớn cho năm người ở cùng. Lên đến phòng em vội vả thay quần áo và chọn cho mình cái chổ nằm an toàn nhất, nằm hoài mà không ngủ được,uống thêm một chai bia cho dễ ngủ vậy ma cũng không ngủ được. Uống thêm chai nữa thì em nghe thấy tiếng mọi người về, em nằm xuống giả vờ là đã ngủ say rồi. Họ nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ của họ, em không có hiểu được nhiều, và cũng mặc kệ chuyện gì đang xảy ra.
Nằm một hồi em thiếp đi lúc nào cũng không biết nữa. Rồi giựt mình thức dậy khi em thấy em sắp không thở được nữa. Lạy chúa, anh biết gì không? Người đó đang nằm kế bên em. Cánh tay đè lên cái cổ của em, em hốt hoản, hất nó ra khỏi em, và sau đó em không dám ngủ tiếp tục nữa. Nhìn xung quanh, mấy đứa kia ôm nhau ngủ la liệt, em nằm co ro bên một góc giường. Em chợt thấy lòng đau thắt lại. em chợt ước gì người đang nằm đó là anh. Nếu là anh, em sẽ không đẩy anh ra khỏi em, nếu là anh thì chắc rằng em sẽ có một đêm thật hạnh phúc. Nếu là anh, em sẽ không cảm thấy mình lạnh lẽo và cô đơn, nếu là anh thì... em đã bật khóc, khóc thật nhiều khi nghĩ đến anh. Em không cho phép mình làm bất cứ điều gì có lỗi với anh cả, dù cho bản thân em thật sự cũng khao khát điều đó.
Anh ơi,,,anh co tin em không? Anh co tin là hai người ở cùng nhau như vậy mà không hề xảy ra chuyện gì không anh? Em biết rất khó có thể khiến người khác tin được, nhưng em dám khẳn định rằng đó là sự thật. Ngay lúc đó em không nghĩ suy gì nhiều nữa,em đã gọi cho anh, chuông điện thoại reo ba tiếng,anh noi alo. Em được nghe giọng nói của anh em thấy ấm áp vô cùng. Anh hỏi em tại sao không ngủ thêm mà thức dậy sớm để làm gì, anh hỏi em có lạnh không? ngủ có đắp mền không? Những câu hỏi liên tục của anh làm cho em rớt nước mắt trong tiếng nấc nghẹn ngào. Em không dám khóc lớn,em cố gắng kiềm nén lại,Anh kêu em ngủ thêm chút nữa đi khi nào dậy thì gọi lại cho anh, anh đang ở nhà mẹ. Em vội vã cúp phone, bỏ ra ngoài đứng khóc ngon lành, như đứa trẻ vừa bị mắn xong. Em chỉ mong sao cho trời nhanh sáng để em được đi về. Và em đã hứa với lòng sẽ không bao giờ để chuyện này lặp lại một lần nào nữa.
Anh , Em xin lỗi. Nếu anh cho rằng em đã sai. Anh hãy tha thứ cho em vì đã có những hành động không đúng,em hứa sẽ không có chuyện nào tương tự như vậy nữa.
Anh,anh có thích những món quà Giáng sinh của em tặng anh không? Anh , anh có nhớ đắp mền của em cho ấm không ? Anh ,em chuc anh một mùaa Giáng Sinh thật an ành anh nhé, dù em không ở bên anh, nhưng lòng của em luôn hướng về nơi anh đó, anh có biết không?
Rượu cạn rối, em cũng mệt rồi. Trời càng về khuya càng lạnh anh à. Bây giờ em đi ngủ nha....Em yêu và nhớ anh thật nhiều,,,, Mùa đông này không có anh sưởi ấm trái tim em rồi,,,! Hẹn anh lá thư sau nhé. Loves you, "ông thần bụng bự" của em....!
Lancaster,PA,US,
11:55 PM