THƠ N.SA
THƠ CON NGỰA
đã trót làm thân ngựa kéo xe
cứ đằng trước chạy chớ mà nghiêng
chứ nhìn ngang dọc sao mà thấy
lọc cọc bốn chân hãy bước đều
ngoan nhé chiều về chuồng có cỏ
caĩ lời đừng trách đói nhe răng
làng chàng có nước lên bàn mổ
chợ phố được thêm mớ thịt bò
ĂN THỊT CẦY
chiều nay thứ bẩy mưa rơi
tan tầm về sớm đi ngang quán cầy
buồn tình chân ghé nhậu chơi
lai rai vài xị cho đời thêm vui
lá mơ cuốn với thịt cầy
mắm tôm sủi bọt cắn thêm miếng riềng
gém vào sả xắt ớt băm
trời ơi quá tuyệt hít hà lưỡi tê
nhắp ly rượu chuối ngâm vàng
nghe hồn bay bỗng chín tầng thiên cung
đầu tiên món hấp trắng hồng
kế là dĩa nướng ngạt ngào cầy tơ
tới đây cũng thấy phê rồi
dằn tô măng sáo dậy mùi chó thơm
dưới chân xương chó quăng đầy
cục to khúc nhỏ vãi rơi đầy gầm
có vài chú cẩu loanh quanh
thuận tay ném lại cho vài khúc xương
thọat tiên có vẻ e dè
một vài chú lại ngửi rồi bỏ đi
ngà ngà men bốc lên đầu
ta say vì rượu hay vì chó đây
chó còn chê thịt cầy tơ
người sao lại nỡ gặm nhau hả người
GỌI
gọi mây chiều vắng mang về
lạc loài nỗi nhớ bóng người cuối thu
sợi mây bàng bạc chỉ hồng
thắt tim co quắp rỉ dòng máu tươi
co ro góc tối tâm tư
hồn hoang tím lạnh sầu vương cuối đời
bần thần nắng xuống bên hiên
hắt hiu gọi gió thổi về lối xưa
trót mang thân khách má hồng
truân chuyên một gánh tình sâu nửa đời
bâng khuâng soi bóng hồ thu
má môi xưa đã in đầy dấu chim
bàng hoàng mắt ướt mi cong
nhòa đôi dòng lệ bóng ai mặt hồ?
phải người xưa đó hay chăng?
hay là bóng quế hồn ma hiện về
còn đâu một cánh hoa hồng
tiểu thư đài các ngày xưa đâu rồi?
bước chân nặng trĩu đường về
tiếng thời gian gõ nhịp nhàng vang vang
THẰNG BỜM
thằng bờm có cái vườn xinh
phú ông xin đổi chiếc me-xi- đì
bờm rằng bờm chẳng thích ĐÌ
phú ông xin đổi một tòa vi-la
bờm rằng bờm chẳng thích La
phú ông xin đổi cái chim cánh xoè
bờm rằng bờm chẳng thích xoè
phú ông xin đổi một bè hoa ta
bờm rằng bờm chẳng thích ta
phú ông xin đổi đô la bờm cười
ĐÔI MẮT
bao giờ cho đến tháng giêng
ta về tìm laị mắt xuân rộn ràng
mai vàng ngập ngõ quê xưa
trúc khoe lá biếc tre xanh đường làng
tung tăng aó mới trẻ thơ
ngời lên đôi mắt ngươì xưa đơị chờ
trông sao laị đến tháng tư
về thăm thầy cũ lớp xưa bạn hiền
sân trường vang tiếng ve than
tàn cây phượng vĩ rực hồng sắc hoa
thoáng như đôi mắt ai nhìn
bóng ngươì lấp ló bên tường xanh rêu
nỗi mừng chưa kịp chia đôi
ngỡ ngàng duị mắt hoá ra mơ màng
mong chờ thu laị trở về
ánh trăng tháng saú gác cành trúc xanh
soi mình dươí bóng ao làng
hắt hiu đón gió may về dệt thơ
cửi thu thoăn thoắt thoi bay
dệt thơ thành vải kịp se nắng chiều
kim lòng luồn chỉ mây thương
vôị đan chiếc aó đông về tặng em
trơì đông mưa tuyết bay bay
gió neo sầu chiếc thuyền mơ ngày naò
sông thơ lặng lẽ hửng hờ
trôi về neỏ nhớ bóng ai cuôí đời
bẻ bàng một cánh duyên xưa
ngậm nguì ánh mắt trơì đông hoang tàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2005 16:03:45 bởi nguyens >
CHIỀU
đỏng đảnh kim ô thả nắng chiều
khoe mầu óng ánh suối hoàng hôn
buông từng sợi nhớ vàng thu nhạt
mây tím chen vào khúc biệt ly
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2005 14:01:47 bởi nguyens >
BỐN MÙA
XUÂN SANG LÀ BỞI ĐÔNG TÀN
HẠ VỀ ĐẦU NGÕ XUÂN ĐÀ RA ĐI
THU CHIỀU LẺN ĐẾN HẠ VƯƠNG
ĐÔNG CHÀO TRƯỚC GIÓ BIỆT LY THU RỒI
SẮC MÙA
XUÂN VỀ XANH LÁ CHỒI NON
HẠ SANG PHƯỢNG THẮM ĐỎ HÔNG SẮC HOA
THU THAY SẮC LÁ ÚA VÀNG
ĐÔNG MANG MÂY XÁM GIĂNG NGANG CUỐI TRỜI
BỐN MÙA ĐIỂM SẮC CHO ĐỜI
XUÂN XANH HẠ ĐỎ THU VÀNG XÁM ĐÔNG
NGÓNG CHỜ
NGÓNG AI RA NGẨN VÀO NGƠ
CHỜ AI BIỀN BIỆT BAO LẦN LÁ THAY
SAO NGƯỜI QUÊN LỐI XƯA VỀ
NỠ ĐÀNH BỎ LẠI TÌNH AI NGÓNG CHỜ
CÁ CÒN CÓ CẶP CÓ ĐÔI
CHIM KHUYÊN LẺ BẠN CUNG ĐÀN CHÙNG DÂY
BUỒN
quái lạ làm sao mãi cứ buồn
lầu rầu gặm nhấm tận trong tim
lâu lâu lại thấy vài sô nhớ
mãi rổi chợt nghĩ thật vô duyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2005 02:35:33 bởi nguyens >
VUI
quái thật làm gì mãi quá vui
đỏ tình vướng mãi cũng mang rầu
bạc đen lắm lúc rau thay cháo
lẩm rẩm cuộc đời bổng thấy hay
NỖI BUỒN CƯ XÁ
sáng ra thức dậy đón bình minh
mưa lớn đêm qua nước ngập hè
pháo rác ai quăng ngay trước cửa
lầm bầm chửi bậy một vài câu
hồi hôm có lẽ mưa hơi lớn
nên nó lười đi đổ đó chăng
thôi kệ mình làm thay nó vậy
lâu rồi cũng thấy quen đó thôi
khèo chân nhắp miếng cà phê đắng
rít một hơi tàn thuốc bás tô
khói tỏa hương bay mùi khen khét
tô thêm sương khói bức tranh tường
từ lâu nước thấm trần loang lỗ
vẽ những cảnh tiên thật não lòng
từng mảng tường pha mầu núi trọc
lại thêm thạch nhủ nóc trần vôi
có vài chú thạch sùng chắt lưỡi
lũ nhện vui lây kéo lưới đầy
lâu lâu nước ngược dòng vào cống
một phen sống với lũ nhà cầu
vui quá nửa đêm không ngủ được
chợt có giọt mưa rơi xuống đầu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2005 02:54:06 bởi nguyens >
CHÉN
lẳng lặng mà nghe nó chén nhau
chén anh chén bác chén chú mày
chén này cạn sạch đồng tương cận
chén ai nấy uống cấm mè nheo
THÌ THÔI
ta biết là em chẳng nhớ ta
thì thôi cũng được có hề gì
ậm ừ lòng baỏ tim đừng nhói
có lẽ tâm ai bớt naõ nùng
ta biết là em chẳng có yêu
một tên lang bạc chốn thơ trường
đôi vần thơ cũ nào hiểu nghiã
em hãy đi tìm bạn mới hơn
THƠ
vì buồn ta bỗng thích làm thơ
lít nhít lăng nhăng cái sự đời
vỏ vẽ vài câu cho bõ bực
trò đời ông tạo khéo vần xoay
vào ra chi chốn ao danh lợi
nặng nhẹ làm gì cái chữ tôi
hay dở có làm nên tích sự
gieo đôi ba chữ để xem đời
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: