Gõ cửa nhà em
Dịch Mùa đại dịch ai cũng nằm ở nhà Thất nghiệp này vui gọi có bảy nghề Nghề ở nhà là nghề dễ sợ nhất Đã không lương lại ăn vặt luôn mồm Nhưng thú nhất coi bói bài trên mạng Bấm vào đây vào kia sẽ nói rõ Tính cách đó của anh và của chị Ai ham thích cứ bấm vô thoải mái Em bấm thử xem rồi em thích chí Không sợ mới em ham mê thử thách Đụng vào ai thực dụng phải chi tiền Còn nhiều nữa nhưng nhớ chi cho mệt...! Em thách đố anh có ngon hãy thử Ham thử thách anh bấm ngay đâu ngán Nghĩ về người không toan tính so đo Người lãng mạn cả đời không vụ lợi Còn nhiều nữa nhưng cả hai không nhớ Chỉ cười vui vì thấy hạp nhau ghê Chanh có đường làm độ chua giảm bớt Lãng mạn kia có thực tế đi kèm Mùa đại dịch thực đúng là dịch đại Chuyện hợp nhau duyên số đã định rồi Duyên không nợ cũng chẳng gì lo sợ Trời tính rồi xem bói để làm chi ...?! Đặng Quang Chính
Tình chim Chim cổ đỏ cứ ngỏng cao cái mỏ Ngóng chờ ai giờ đã được bao lâu Không gian tĩnh nghe sao im lặng quá Bạn đường ơi!... giờ đã ở nơi đâu...? Rồi lặng lẽ...cúi đầu chờ tín hiệu Bóng chim xưa biền biệt khuất chân trời Âm thanh nhẹ thoáng nghe qua cành lá Bạn quay về còn mãi ngập ngừng sao...?! Cặp chim yến nghẹn ngào tìm nhau mãi Bay mãi trên không, không chút rời nhau Xây tổ ấm tìm về không sai lạc Nước dãi mẹ cha, tổ ấm cho con Không thấy con, yến mẹ lao vực đá Vết máu tươi uất nghẹn chết lưng trời Con chim trống điên cuồng kêu thảm thiết Gieo mình nơi con cái đã quyên sinh...! Anh tìm mãi loài chim linh như yến Tìm người tình đồng cam khổ với nhau Nhưng bạn đời dễ gì tìm đâu thấy Gần thác rồi mới biết kẻ tình chung...!
Đặng Quang Chính
Đồ ngon tạp chủng (thơ biếm thi)
Chiều thứ bảy người đông ngoài phố Ôi dập dìu ... tài tử giai nhân Có bóng xanh ... bóng đỏ lẫn đen Chen chúc nhau tìm ra nơi hẹn Tôi đứng đây, dựa cột đèn nhỏ Họ tránh tôi, tránh cả cột đèn Một thiếu nữ, không đen không trắng Tiến đến gần, lên tiếng hỏi thăm Tôi chợt nhớ bạn tôi khi trước Khoe mãi hoài quen một nàng thơ Nàng thơ thẩn qua từ Mỹ quốc Tìm bạn tôi ... tìm hiểu xứ người...! Phần bạn già ... gần đây qua Mỹ Đi đường xa trên chiếc hỏa xa Cuộc tình lạ chia tay xuống bến Về Việt Nam cứ tấm tắc khen ...! Kìa nhìn kìa ... chó đen chó trắng Chúng tìm nhau vì khác màu lông Trai da vàng gặp gái Mỹ trắng Cứ đục nhau chứ có hay gì ...! Nhưng ở đời ... người ta thích chí Của lạ kia chắc đã bổ đâu Nhưng đồ nhập là đồ ngoại hóa Chất lượng tồi cứ mãi khen ngon ...! Đặng Quang Chính
Ong say hoa thắm Ôi thuơng lắm!... em tôi ngây thơ quá Tuổi hai mươi tuổi xinh đẹp mỹ miều Má phớt hồng và đôi môi đỏ thắm Mặt bầu tròn mắt nhìn thu hút lạ ... Ôi đẹp quá!... đóa hoa đầu nở nụ Hương sắc tròn trời thơ mộng quanh em Bướm ong kia chao đảo lượn quanh tìm Em ngây thơ, hồn nhiên vô tư lắm Hoa vẫn nở vẫn khoe hương khoe sắc Ong rập rình vẫn đợi hút nhụy hoa Một ngày đẹp bướm hoa giao duyên mới Hút nhụy rồi ong bướm vỗ cánh bay ...! Nàng vẫn đẹp vẫn còn ngây thơ lắm Vẫn khoe hương, khoe sắc với cuộc đời Vẫn ngây thơ dù già theo năm tháng Bướm ong nào muốn hút nhụy nhào vô Có loài ong tình cờ bay qua đó Đáp cạnh hoa như thưởng thức hương đời Rồi bay đi bay về như luyến tiếc Ong vò vẽ không phải là ong mật ...! Đặng Quang Chính 18.12.2020
07:49
Hoa hồng và sương sớm Sáng sớm một buổi sáng tinh sương Không mưa trời âm u vắng lặng Hạt sương như vô tình khẻ chạm Bông hồng đang tươi sắc khoe mình Hạt sương nghĩ mình hên đáo để Nhẹ nhàng bám trên đóa hoa hồng Tưởng mình làm tăng thêm vẻ đẹp Của mình và của cả đóa hoa Hoa hồng tưởng như oằn mình hứng Hạt sương xem trong trắng vô ngần Tưởng chừng sương thêm mình sinh khí Cả hai vừa tinh khiết đẹp hơn ...! Cơn gió thoảng qua rung nhẹ nhàng Hạt sương lăn tròn rơi xuống đất Hoa hồng định cúi vớt bạn yêu Không kịp nhưng làm sao vớt được Kiếp hồng vươn tươi thắm nhìn đời Khoe sắc để mọi người chiêm ngưỡng Thời gian chẳng mãi mãi chờ ai Hồng kia rồi cũng tàn rơi rụng ...! Đặng Quang Chính 13.12.2020
09:29
Kết số tình yêu Thuở mới yêu em ví anh tùng, bách Liễu xanh em kề cạnh mãi reo vui Anh là đồi là núi cao hùng vĩ Em cận kề giòng suối mát reo vui Anh là cây trên rừng nghe gió thổi Em là mây gom gió rối lòng anh Anh núi cao mãi trầm tư xa cách Em suối reo cứ năn nĩ gọi mời Em vẫn muốn là người tình thi sĩ Ngồi trên mây vui ngắm cảnh hoàng hôn Ngoài khơi xa nhìn bình minh lên sớm Nghe tiếng chim anh hót mãi bên tai Em không khổ vì thương anh ngóng đợi Khổ chỉ vì em cứ mãi loang quanh Anh nhà thơ cứ thẫn thờ đi mãi Em mộng mơ ngày anh hẹn quay về Em cố nhân mong chờ ngày hội ngộ Anh yêu ai sao cứ mãi lửng lờ Chim vạn dặm có một ngày dừng lại Nhưng... người ơi!... có nhớ chốn quay về...!! Đặng Quang Chính 03.01.2021
Tạ lỗi ai đây ...? Người ta hay nói duyên gặp gỡ Đôi ngã phân ly bởi chữ tình Tình đã gặp rồi vì chữ nợ Vô duyên không gặp nói chi tình ...! Hôm nay biết chuyện quá giật mình Tình cờ đi đám một người quen Chuyện biết nghe ra thật bất bình Loanh quanh luẩn quẩn cũng chuyện tình Vợ tôi bạn cũ người đưa đám Vợ bạn là người tôi đã thương Việc đời vốn có lắm tai ương Gặp lại giờ cũng chẳng vấn vương ...! Chỉ tiếc anh chàng đã nằm kia Thi nhân ôm mộng hai người đẹp Tình ấy đơn phương có ích gì Cảm thông họ cùng chồng đưa tiễn Lời nói sau cùng lời vĩnh biệt Ra về còn thiếu nữ bên mồ Khóc thương nghe sao chừng da diết Đơn phương tình ấy chàng có biết ...?! Loanh quanh luẩn quẩn chuyện tình người Có duyên khi gặp chỉ nụ cười Hết nợ đôi khi vì tiếng khóc Ôi tình đời!... hết hợp rồi tan Đặng Quang Chính 25.01.2021
09:13
Cô gái gùi hoa Ôi!... cô em xí xọn Đi đường xa lối mòn Trong chốn núi non cao Nghe gió thổi lao xao Các bạn trên non cao Cuộc sống khổ làm sao Đi gùi hoa cho khách Độ nhật sống từng ngày Tôi khách đi đường xa Thăm cảnh nước non nhà Thấy tình quê mặn mà Càng lên cao càng thắm Các em gái gùi hoa Mặt hồn nhiên vô tư Trông dịu dàng, bẽn lẽn Trong y phục thô sơ Tôi nhớ đến năm nào Cũng tại chốn nơi này Gặp một người con gái Trông đáng yêu làm sao ...! Giờ ... nghe nói đi xa Thôi làm kẻ gùi hoa Gánh việc nhà cho chồng Biết có nhớ đến ta ...?! Đặng Quang Chính 31.12.2020
09:09
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2021 04:47:48 bởi Ct.Ly >
Một thời hoài niệm Lúc trước đây ta thương nhau quá đỗi Đụng xe em anh nói bởi vì em Mông em tròn … nói em đừng trách nhé Ngực em vun khiến anh mắt bị mờ …! Rồi những ngày ta cùng chung mái ấm Nồng thắm sao anh chăm sóc gia đình Hết giờ làm anh đón con vui vẻ Đến cuối tuần vui nhộn với hai con Rồi thời gian xoay vần anh quên hết Rượu say sưa anh vui với bạn bè Bữa tiệc tàn anh ra về khuya khoắt Rượu ngập hồn anh còn biết gì đâu...?! Không biết con ngày mai đi học sớm Không biết vợ ngày mai đi làm sớm Không biết vợ đã chờ anh mệt mõi Chỉ biết mình vui cho trọn đam mê...! Em là người đâu phải là búp bê Không phải rô-bô thời nay ... nhớ nhé Anh không phải kẻ tạo ra người máy Thời bây giờ nam nữ phải bình quyền Nhưng không phải em chỉ nằm bên cạnh Em muốn gác đầu vào cánh tay anh Nghe nhịp đập tim anh… lòng vui khỏe Nhưng... anh đã xa, chỉ còn hoài niệm Chỉ còn trong em một thời đẹp đẽ Ngày anh chọn gia đình lên trên hết Ngày trọn tình anh trao hết đam mê Dành cho em người vợ yêu bé nhỏ...! Đặng Quang Chính
Đi chùa gặp bợm Em đi chùa ... em thiếu vải hay sao? Phần trên áo ... phần dưới quần không đáy Ngắn làm sao không sợ gió thổi vào Nghiêng mặt nhìn tưởng như không ai biết Hoàng Thùy kia, gái hoa hậu Việt Nam Cô người mẫu thành công ngôi cao nhất Nhưng người mẫu cũng là người mẫu mực Dáng trang đài, tính cách cũng cao sang Hãy chuẩn mực ... hãy là con người mẫu Mẫu cả ngoài đời ... hơn nữa trong chùa Thầy ở trong chùa sống đời mẫu mực Chao đảo vì cô ... ai biết ai không ... Nhưng cẩn thận bọn bợm cũng đi chùa Ngày xui xẻo ... chúng kéo cô hành tôi...! Đặng Quang Chính 18.02.2021
13:38
Võng tình Nhớ thuở xưa khi trời êm êm mát Xa phố thị ồn ào và nóng bức Ta cùng nhau ra đồng mát ngoại ô Trái cây tươi thêm mát cuộc tình đời ...! Tình ù ơ trên võng đôi cùng lắc Gió dịu êm ru giấc ngủ trưa nồng Kẻ bàng quan kìa "võng ôm" họ gọi Với hai ta tình võng mãi đong đưa ...! Đong đưa mãi tình cứ như vậy mãi Như trẻ con ngủ mãi ở trên nôi Chỉ thức dậy khi muốn vòi vĩnh sữa Sửa tình yêu ta đợi đến bao giờ ...! Dòng đời trôi sữa tình yêu cạn kiệt Trái cây nào chín mãi hết vụ mùa Dòng suối kia có bao giờ chảy mãi Cuộc tình đời rồi có lúc cũng phai …! Nay đôi ta khách bàng quan nơi quán Thấy "võng ôm" không chắc võng tình đời Chợt nhớ đến một tình yêu thuở trước Nếu đã ôm chắc đã trọn cuộc tình ...! Đặng Quang Chính 24.02.2020
10:57
Tình phủ cơn mưa Em biết thơ tình nó ra sao ...? Những lời âu yếm vút trời cao ...? Những lời buồn bã sao diễn tả ...? hay chỉ vu vơ chẳng ra sao ...? Tình thơ em biết sao rồi đó Nó nhẹ nhàng thôi gió thổi qua Như mây trời đó bay lơ lững Như tấm lòng người xao xuyến trao ...! Có nghĩa gì đâu ánh mắt nhìn Nụ cười thoáng nhẹ vành môi thắm Giọng nói thanh tao quyến rũ người Cử chỉ ân cần bao nồng ấm ...! Coi kìa hai kẻ đứng dưới mưa Tay dù chàng nắm chưa kịp phủ Âu yếm tình nàng phủ lá sen Tình phủ cơn mưa ấy tình thơ ...! Đặng Quang Chính 27.02.2020
09:36
Duyên tình cũ mới
Người cũ thì nay quá cũ rồi Thân tàn ma dại như con rối Lẩm cẩm văn chương chuyện chống trời Túi rỗng không một đồng dính túi Túi rỗng nhưng tâm đầy nhân ái
Bộ điệu nghêng ngang chống ác gian
Miệng luôn hay nói điều tốt đẹp
Khi đã yêu ai yêu thật lòng ...!
Nay tôi vừa quen với một người
Bộ dạng giàu sang giống đại gia
Kẻ sang miệng có gang có thép
Tấm lòng vàng hay tấm lòng gian ...?
Người xưa hay nói quả tim vàng
Lều tranh rách nát sống lạc quan
Canh nấu râu tôm với ruột bầu
Chồng chan vợ húp khen tấm tắc
Nay tôi tuổi đã quá xuân thì
Độc thân chẳng có ai thủ thỉ
Quen người giàu có liệu được không
Hay rồi tối tối lại nằm không ...?
Suy đi nghĩ lại chỉ mất công
Giàu có sang hèn trong chốc lát
Hết thời tay trắng lại hoàn không
Cái tình nếu có là trên hết...!
Đặng Quang Chính
Xù lông nhím (thơ vui)
Ồ !..hôm nay em trông như con nhím Tóc rối bù, dựng đứng trông thấy ghê Còn con mắt cứ nhìn anh chòng chọc Như hỏi anh hẹn không đến hôm qua
Em nhớ lộn, nhớ lại đi em nhé Đầu tháng tư ngày mồng một sao quên Ngày cá tháng tư anh đùa một chút Em nhớ ra em đã gắng cười khì...!
Rồi cái bữa anh đến sau giờ hẹn nhưng thật ra anh đúng hẹn vô cùng Chỉ tại em đồng hồ không chỉnh lại Chỉnh đồng hồ chỉnh lại trái tim em
Trái tim em thật nhân hậu vô cùng Thương gần xa thương cả người xa lạ May làm sao anh trong số người kia Đừng lựa riết khiến anh thành dự khuyết...!
Rồi !...lại giận lại xù như lông nhím Cứ xù đi anh sẽ đợi sẽ chờ Khi hết giận anh sẽ xù em thấy Anh xù lên lông còn cứng hơn em !...
Đặng Quang Chính 09.04.2021
08:39
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: