Gõ cửa nhà em
Xù lông nhím (thơ vui)
Ồ !..hôm nay em trông như con nhím Tóc rối bù, dựng đứng trông thấy ghê Còn con mắt cứ nhìn anh chòng chọc Như hỏi anh hẹn không đến hôm qua Em nhớ lộn, nhớ lại đi em nhé Đầu tháng tư ngày mồng một sao quên Ngày cá tháng tư anh đùa một chút Em nhớ ra em đã gắng cười khì...!
Rồi cái bữa anh đến sau giờ hẹn nhưng thật ra anh đúng hẹn vô cùng Chỉ tại em đồng hồ không chỉnh lại Chỉnh đồng hồ chỉnh lại trái tim em
Trái tim em thật nhân hậu vô cùng Thương gần xa thương cả người xa lạ May làm sao anh trong số người kia Đừng lựa riết khiến anh thành dự khuyết...!
Rồi !...lại giận lại xù như lông nhím Cứ xù đi anh sẽ đợi sẽ chờ Khi hết giận anh sẽ xù em thấy Anh xù lên lông còn cứng hơn em !...
Đặng Quang Chính
Tự do ... em hỡi!... Thưở còn nhỏ em chơi chiều lộng gió Cùng với anh diều thả mãi trên đồng Không biết chán nhìn diều bay cao thấp Gió tự do... diều bay bổng tự do...! Tự do đó hai mươi năm chinh chiến Có những người vì ích kỷ bản thân Theo phản chiến cho mình quyền tự gọi Gọi một bên ngưng súng phải buông tay Bốn mươi năm qua... tự do đâu thấy Chống cường hào không ngốc đầu dậy nổi Chống tham nhũng sinh ra tham nhũng gộc Chống bán nước thành thù địch nhân dân Em giờ đây sống tự do đất khách Bịnh dịch hiểm đòi tự do đi lại Bịnh dịch hiểm đòi ăn chơi thoải mái Tự do nào hiểu cho đúng nơi đây...?! Diều gặp gió, diều bay cao cao mãi Nhưng nhờ người lúc giựt lúc dùng tay Chữ Tự do xin đừng cứ hiểu nhầm Hiểu sai bậy... có ngày đi nghĩa địa...! Nhưng tự do của toàn dân cả nước là chống tham nhũng, ác bá cường hào là chống bọn tay sai và bán nước Tự do đó, có bằng tim đỏ máu...! Đặng Quang Chính
Tình nàng và tôi
Tình cảm của tôi giống ai không ...? Yêu ai tôi cột chặt trong lòng Tri âm, tri kỷ ... và hơn nữa Đồng hành, cùng sống đến ly tan Cột chặt lòng tôi dễ như không Khi yêu chỉ một bông hoa thắm Bướm lượn vờn hoa chuyện nổi sôi Ngựa nản chân bon về một chổ Cột chặt lòng ai không phải dễ Đồng hội, đồng thuyền nước cứ trôi Nhưng lòng người khác sao nhiều bến Có lúc sang ngang chẳng báo ai Chuyện đời dễ khó duyên nào biết Đã có duyên rồi nợ đến đâu...? Hợp tan chuyện của đời là thế Như đóa Phù dung sớm tối tàn Tình cảm ai kia có giống tôi Yêu nhau ta cứ cùng nhau đến Một lúc thương yêu có nệ hà Đời người rồi cũng chóng đi qua...! Đặng Quang Chính 27.04.2021
14:08
Hai tình khúc Tôi gặp nàng tại một pạc-ti (*) Tôi nói nàng cũng không đẹp lắm Duyên dáng này hơn hẳn đám kia Bầy gà mái tựa trống khoe hình ... Duyên dáng này như Công xinh đẹp Chẳng điểm trang, chẳng phấn chẳng son Lòng tươi thắm hoa kia rực rỡ Nàng và ta Loan Phượng lượn quanh Rồi thư viện hai ta cùng gặp Cảnh lặng im lòng thêm mến yêu Tình nẩy nở lòng càng quyến luyến Chỉ chờ ngày Loan Phượng kết đôi Một ngày nọ nàng như bận việc Gọi nhiều lần chẳng thấy trả lời Không hồi đáp chữ "B..." bận rộn Đợi mãi hoài không thấy tăm hơi Ta cũng vội bà con bị bệnh Máy hết pin giấy nhắn nhờ trao Ghi thật rõ hãy vào vi tính Xem thực hư tình cảnh thế nào Rồi im lặng... ai sao biết được Cớ duyên gì nàng biết rõ thôi hay đà điểu chôn đầu dưới cát Tránh hiểm nguy, tránh sự thật sao...?! Ôi !,,, Công tôi sao thành Đà điểu Công đẹp xinh sao lại thế kia Sao giận hờn không đâu vô lối Tình khúc này còn mãi ...hay không...?! Đặng Quang Chính 29.04.2021
08:14
* Party
Hợp gu (Biếm thi)
Anh chàng ta ngày đi xe thồ Đã thân lừa kéo xe như chết Đêm tối về lao động hết biết Dìu nàng đi đôi chân muốn liệt ...! Nàng ban ngày bán rong khắp xóm Đi mãi miết vẫn chưa chịu ốm Đêm tối về ráng nhảy tăng-gô (*) Lúc mệt mõi sì-lô chàng kéo (**)
Đời một lẽ âm dương khó kiếm Người chàng gầy muốn em thật bự Làm văn phòng muốn vận động nhanh Kiếm tiền khó tỏ ra sang chảnh Trai mặt xương kiếm gái mặt tròn Gái lanh mồm kiếm trai ít nói Người dối gian thích kẻ khật khờ Đĩ thập thành gặp trai tứ chiến Lẽ âm dương trải trong trời đất Có âm dương mới có con người Có người nam phải có người nữ Có dâm dục nảy ra hiền thánh ... Nhưng hợp gu không dễ kiếm đâu ...! Đặng Quang Chính
Anh mười hai Anh ngồi đó lặng im như biển cả Biển mênh mông đã cướp cuộc đời em Chuyện xa xứ chuyện đau buồn ai muốn Thù hải tặc, nhưng không thù truyền kiếp Bọn giặc cướp cứ kể công "Giải phóng" Là cội nguồn bao tội ác xảy ra "Kinh tế mới" ra đi nhà cửa mất Tiệm chạp phô "Diệt tư sản" cướp rồi Thật đau đớn ... hải tặc qua từng đứa Mười một thằng rồi ... chúng ném biển khơi Chuyện sống chết làn ranh sao bé nhỏ Cứu được em nhờ tàu biển đi qua ...! Một cuộc tình trại tị nạn diễn ra Nhưng đích đến không bao giờ có được Người yêu ta khi biết ra sự thật Mối tình đầu băng giá quét sạch trôi Anh ngồi đó anh nhìn em khô lệ Lòng anh đây cũng khô cạn tâm hồn Có đồng cảm cùng yêu nhau, gắn bó Anh mười hai ... nối tiếp cuộc tình người ...! Đặng Quang Chính
Tình nàng và tôi Tình cảm của tôi giống ai không ...? Yêu ai tôi cột chặt trong lòng Tri âm, tri kỷ ... và hơn nữa Đồng hành, cùng sống đến ly tan Cột chặt lòng tôi dễ như không Khi yêu chỉ một bông hoa thắm Bướm lượn vờn hoa chuyện nổi sôi Ngựa nản chân bon về một chổ Cột chặt lòng ai không phải dễ Đồng hội, đồng thuyền nước cứ trôi Nhưng lòng người khác sao nhiều bến Có lúc sang ngang chẳng báo ai Chuyện đời dễ khó duyên nào biết Đã có duyên rồi nợ đến đâu...? Hợp tan chuyện của đời là thế Như đóa Phù dung sớm tối tàn Tình cảm ai kia có giống tôi Yêu nhau ta cứ cùng nhau đến Một lúc thương yêu có nệ hà Đời người rồi cũng chóng đi qua...! Đặng Quang Chính
Bát bửu bối (*)
Đời sống ta gồm lẽ sống, tình yêu Có còn sống mới còn yêu được chứ Yêu là yêu đời, yêu cả con người Có yêu được nghĩa là còn sức khỏe Khi không khát ta vẫn cần uống nước (1) Chẩng buồn ngủ khi đến giờ, đi ngủ Khi cần yêu, yêu đúng mức thì thôi Lục dục thất tình, kiểm được thì hay Buồn cách mấy cũng cần biết vứt bỏ (2) Mệt ... nghỉ ngơi, không rán sức làm gì (3) Có hơn người cũng phải biết khiêm cung (4) Giàu có mấy, biết dừng và biết đủ (5) Quyền thế mấy cũng cần nên khiêm tốn (6) Có ốm đau, chẳng cần khóc cần than (7) Khi khỏe mạnh ... nhớ phải rèn thể lực (8) Có sức khỏe mới còn yêu đời được ...! Đặng Quang Chính
Tình hoàng hôn xuống Hoàng hôn đẹp như cuộc đời ngắn ngủi Tiếng chim kêu thảng thốt cứ vây quanh Đêm dần xuống có ai đang thơ thẩn Bóng hình ai cứ vương vấn, bâng khuâng ...! Lòng yêu mến một ngày xưa còn đấy Tình chứa chan như không thể nhạt nhòa Sự quyến luyến chập chờn như ẩn hiện Đời đẹp sao ... nhưng kỷ niêm qua rồi Công viên kia vẫn cây xanh bóng mát Nghĩa trang này cảnh vật vẫn im lìm Chim vẫn hót reo vui bình minh đến vẫn líu lo như tiếc nuối ngày tàn ...! Em vẫn đấy ... vẫn yêu người mến cảnh Yêu thiên nhiên ... trời khoảng khoát bao la Yêu bông hoa và yêu mến con người Vẫn trải lòng như trời cao biển rộng Rồi sóng biển cũng lại vờn bãi vắng Gió ngoài khơi vẫn ru mãi tình đời Em vẫn đấy ... vẫn yêu người mến cảnh Anh nơi đây ... vẫn mong dõi, trông chờ ...! Đặng Quang Chính 12.05.2021
08:08
Tình chan chứa Kìa em ơi !... cuộc tình như đồng trống Phẳng lặng lắm ... và mênh mông bát ngát Như cuộc tình ... ai cứ đến rồi đi Cứ đến đi ... như cuộc đời vẫn thế Đời bất toàn vì chứa bao lầm lỗi
Tuyệt vọng gì !... tình sẽ đến rồi đi
Chẳng ai thiên thần ... chẳng ai ác quỉ
Yêu và được yêu có khác gì nhau
Còn cuộc sống còn yêu còn thất vọng
Còn được yêu còn cuộc sống dài lâu
Yêu người tình ... chẳng biết được bao lâu
Tình cảm con người miên man vô tận
Thế gian đó như cánh đồng bất tận
Phía trước mênh mông, phía sau ẩn khuất
Mặt đất rộng ... tình yêu phơi phới mở
Đồi núi chập chùng ... tình cảm ẩn sâu
Cứ yêu người như cứ yêu cuộc sống
Yêu ... được yêu, cảnh vật cứ tuần hoàn
Đời bất toàn vì chứa nhiều lầm lỗi
Tuyệt vọng làm gì ... hy vọng để yêu người ...!
Đặng Quang Chính
12.05.2021
10:11
Khúc nhạc mới Tám năm rồi !... ta xa nhau rồi đó Em lãng quên bởi tình cảm dồi dào Yêu người, chăm lo, khi đau khi yếu Quên một người cứ dõi bóng trông em Hạt sương mai giờ đây trên cành lá Chực chờ rơi khi gặp lại người tình Lòng mang mang bản tấu khúc song đôi Cơn mê đắm ai dìu ai sóng bước Điệu nhạc buồn nghe chừng đang im tiếng Sẽ vang lên khi ngỏ mở đường về ...! Đặng Quang Chính 13.05.2021
18:00
Bơ vơ Nhìn lên trời xanh khoảng không bát ngát Khép đôi mắt hiền cành lá vươn cao Anh ở đâu bầu trời xanh mây tạnh Em nơi này sao cảm thấy bơ vơ Tình một thuở ôi bao la rộng khắp
Tình đong đầy như hồ cạnh núi cao
Tình reo vui như suối chảy qua gềnh
Tình êm ái như gió đùa biển vắng
Ta tìm nhau một đêm mưa thanh vắng
Ta thương nhau một ngày trời rực nắng
Nơi đồi cao gió thi thoảng reo vui
Sậy đùa vui như bàn tay vuốt khẻ ...!
Người yêu dấu sao vội vàng lẩn khuất
Đêm bâng khuâng ai ngóng bóng hình ai
Niềm thương nhớ sao giải bày cho rõ
Gió trên ngàn thơ thẩn kiếm mây trôi
Ôi !... giòng sông của ngày xa xưa ấy Người mến yêu thuở ấy ở nơi đâu Ngày xưa ấy người tìm đến chốn này Nay xa vắng để sầu thương ai nhớ ...! Đặng Quang Chính 06.05.2021
10:51
Em gái nhỏ Em là ai là bình minh gọi nắng Nắng chưa về tình ta đã lên ngôi Em là ai chiều sầu vương chưa tới Dỗ ngọt ngào mộng mị giấc chiêm bao Em nhé em!... đừng là mây là gió
Để thi sĩ tơ vương gieo khắp chốn
Em chẳng phải cây, một đóa hoa nhài
Thơm thoang thoảng khiến bồi hồi tưởng nhớ
Em chẳng là sương đêm hay nắng sớm
Trên vai anh gánh nặng vết phong trần
Cứ miệt mài theo buổi bóng hình em
Chẳng sương nắng chỉ một tình yêu mến
Giọt rượu nồng mềm môi anh nếm mãi
Nhụy hoa nồng ong bướm mãi say mê
Em chỉ muốn em là em gái nhỏ
Anh nâng niu anh yêu mến vô bờ
Anh nhớ mãi người gái xinh thuở nhỏ
Em gái nhỏ em bao giờ vẫn thế
Em dịu dàng em khép nép bên anh
Anh vẫn thế yêu em tình nồng thắm...!
Đặng Quang Chính
07.05.2021
08:48
Tình nhiều đọan
Em khoe mẽ cuộc tình hai giai đọan Như tuổi già và tuổi trẻ khác nhau Tuổi trẻ đó hãy vui chơi thỏa thích Tuổi già rồi... hãy tĩnh lặng rút lui Tuổi trẻ này phải show hình biểu diễn Phải lên khuôn phải quảng cáo cho xôm Chuyện đức hạnh chuyện bên trong ai biết Cái đẹp bên ngòai trước hết tôn vinh Đứng cạnh sen dù đã nhuốm mùi bùn Trông thanh thoát và dễ thương biết mấy Tôi cười nói em như chim mào đỏ Áo trên người rằn rện đủ sắc màu Em hãnh diện em là như thế đó Dù thế nào em cũng vẫn là em Ai thương em phải thật giống như em Hễ đã yêu phải giống người mình mến Em phải biết tuy một phải là hai Nếu là một ai kiếm chi mảnh khác Tình của em chắc không phải chỉ hai mà nhiều đoạn chắc hết đời mới dứt ...! Đặng Quang Chính 08.05.2021
10:16
Nhớ nhau Vắng anh em có đi trong mưa Có tìm lại những đường phố cũ Có thức đêm mong ngóng một người Tưởng nhớ ai những ngày tháng xưa Vắng em anh có về nơi cũ
Tìm lại nơi xưa có bóng nàng
Tìm lại những dư âm ngày trước
Gắng đợi tin ai nhạn mù sương
Vắng anh em tự tìm màu áo
Không phấn, không son tự ở nhà
Vắng anh đem cô đơn vào mộng
Chợt thấy nắng chiều quá tịch liêu...!
Vắng em vắng cả bè bạn đến
Rượu chẳng uống nhiều cũng thấy say
Say em trong đáy ly rượu cạn
Đời vắng em rồi vui với ai...?
Ô hay!... tình cảm sao lạ lẫm
Phút chốc gần nhau thấy vụt qua
Giận hờn vui thích sao khổ quá
Giờ cách xa nhau lại nhớ nhau...!
Đặng Quang Chính
09.05.2021
07:44
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: