Gõ cửa nhà em
Cùng vui hót
"Tối hôm qua ... trời mưa, mưa nhiều lắm Mưa ướt vai gầy, mưa ướt con tim ..." Chim sáng nay, chim không thèm dậy sớm Không hót chào ... buổi sáng đẹp bình minh Chim tôi ơi ... sao lạnh lùng quá đáng
Trời mưa phùn không thấm ướt vai ai
Cơn gió nhẹ đâu làm ai lạnh cảm
Hay anh làm điều chi đó phiền em ...?!
Đời sương gió ai đã qua từng trải
Lúc gập ghềnh, lúc bằng phẳng gian nan
Đâu phải bình an, thoải mái, hân hoan
Có những lúc đèo cao và vực thẳm...!
Đời bất toàn cũng tự tại nơi ta
Điều nhỏ nhặt cứ làm ta phiền toái
Cứ vấn vương, cứ thắc mắc, băn khoăn
Hãy cười lên ... phá tan niềm u tịch !...
Chim hãy hót không vì trời mất nắng
Hót vang lên dù giông bão đến nơi
Hót vì đời, vì người ... cũng vì ta
Rồi thủ thỉ ... chim bên chàng đứng đợi
Này em ơi !... dù giông bão thế nào Dù trời tối ... hoàng hôn đang dần xuống Ta yêu nhau ... ta rộng mở cõi lòng Vang tiếng hót ... mãi yêu người nồng thắm ...! Đặng Quang Chính 14.05.2021
09:11
Khúc nhạc mới Tám năm rồi !... ta xa nhau rồi đó Em lãng quên bởi tình cảm dồi dào Yêu người, chăm lo, khi đau khi yếu Quên một người cứ dõi bóng trông em Hạt sương mai giờ đây trên cành lá Chực chờ rơi khi gặp lại người tình Lòng mang mang bản tấu khúc song đôi Cơn mê đắm ai dìu ai sóng bước Điệu nhạc vui nghe chừng đang im tiếng Sẽ vang lên khi ngỏ mở đường về ...! Đặng Quang Chính 13.05.2021
18:00
Phút dỗi hờn
Sáng nay chim chẳng thèm hót sáng Chẳng muốn reo vui với nắng mai Trời không mây sao như u ám Gió nhẹ ru như khúc nhạc buồn Anh hôm nay trong lòng nặng trĩu Muốn nằm vùi như giấc ngủ đông Tình cô đơn miên man nỗi nhớ Có ai hay lòng cứ muộn phiền Hôm qua em ngủ giấc ngon không ...? Mộng mị chiêm bao đẹp thế nào hay có buồn phiền điều chi đó hay có gặp anh trong giấc mơ ...? Em thương!... anh thấy ra mình lỗi Phiền muộn nơi em đi quá đà Thật tình anh chẳng thương người đó Phiền muộn nơi em anh quá đà...! Bây giờ mọi việc đều rõ cả
Chỉ tại lòng hờn tạo xót xa
Anh đây vẫn còn yêu em lắm
Em hiểu ra rồi sẽ bỏ qua...!
Đặng Quang Chính
15.05.2021
08:28
Trao niềm thông cảm
Anh biết chớ khi đã yêu đã nhớ Ngàn dặm xa có đáng kể gì đâu Núi cao ngất không ngăn dòng lệ thắm Sông sâu kia sao chứa hết tình ta Ngàn dặm xa không bằng xa tâm tưởng Trăm tờ sớ vẫn chưa bằng thông cảm Niềm tin yêu nối kết cuộc tình mình Hãy rộng lòng xem lại tự tâm tư Người tha thiết gặp những lời từ chối Lời yêu cầu gặp bác bỏ hay sao ...? Lòng thương mến cả hai cùng nên có Có cảm thông mới hiểu được tâm tư Em yêu dấu ... hãy một lần rộng mở Để hai ta có những dịp đổi trao Tình yêu đó không phải bằng từ khước mà bằng lòng chấp nhận để hiểu nhau Ta hiểu nhau đâu một ngày một tháng
Hiểu nhau nhiều dù dài ngắn thế nào
Càng hiểu nhau ta càng yêu nhau nữa
Hãy một lần trao đổi để cảm thông ...!
Đặng Quang Chính
15.05.2021
10:30
Hồng trần vui, khổ Phút thanh tịnh ở đâu trong tâm tưởng Trong giấc mơ hay sự thật ngoài đời Hỏi như thế có nghĩa là tự tại Tự trong ta chứ tìm ở chốn nào ...? Tâm chân thành ... với ai ta cũng thế Dùng trái tim đáp lại sự thương yêu Không nổi giận, cợt đùa hay nhu nhược Với mọi người cùng một sự yêu thương Sống khoan dung, không ai thắng ai thua Sống độ lượng mọi người đều yêu thích Chuyện giàu nghèo chuyện biết bao giờ đủ Biết cho đi vẫn hơn kẻ nhận vào Cho đi đó cho tấm lòng nhân ái Biết buông bỏ những sân si hỉ nộ Giữ trong người niềm hòa khí vui tươi Biết cảm ơn cuộc đời cho vui, khổ Khổ vui kia như họa phúc mà thôi Phúc hay họa đều do người tự tạo Thiện đã làm đã có trời đất biết Ác trong tâm ta đã biết là nhân Mọi sự đời hãy để mặc tùy duyên Tình yêu đó khi mặn nồng, nhạt lạnh Đừng hoài nghi mà gây sự tổn thương Ta là khách qua thời gian quán trọ ...! Đặng Quang Chính
Đoạn cuối cuộc tình Ôi người bạn trẻ ... Tôi đang trong giấc mộng ...? Bạn nhìn tôi cười ... Khiến một ngày của tôi sáng hơn như mặt trời chưa bao giờ làm được ...! Yêu là gì nhỉ ...?
Là lực hút hai trái tim gần lại ...?
Là tình cảm của hai kẻ dại khờ ...?
Là sự thơ thẩn khiến hai người gặp mặt ...?
Tình yêu đầu tiên
Một chút gì khờ dại và tò mò tìm hiểu ...?
Khoảng cách giữa những ngón tay của em
là khoảng không anh đan vào đó
Tình yêu là thuốc nhiệm mầu
Được kê ra cho mọi người cùng uống
Họ là những kẻ bị bệnh yêu nhưng không dám thử
Chỉ chịu lỗ lời, không dám chịu khổ đau ...!
Những người anh yêu ...
Không vì cô ta xinh đẹp
mà bởi vì ...
Cô ấy đã yêu anh ...!
Tình yêu anh với em
Cũng như em với anh ...
là cuộc hành trình bắt đầu
Mãi mãi thế và không bao giờ kết thúc
Anh yêu em hôm nay ... hơn ngày hôm qua
và yêu em ngày mai ... quá nhiều hơn thế nữa
Yêu không phải là đã yêu bao nhiêu ngày tháng
Yêu là tình cảm như thế nào, ta trao nhau ngày ta đang có
Bởi vậy ... Khi đã yêu ... và muốn lập gia đình Đừng lấy người anh có thể sống chung mà lấy người anh không thể thiếu vắng khi không cùng chung sống ...! Đặng Quang Chính
Triết thuyết ngoại bang
Những đứa trẻ tuổi trăm năm về trước Biết chống Pháp, đuổi quân thù khỏi nước Bọn thực dân tàn bạo đã trăm năm Dân thuộc địa phải vùng lên đuổi chúng Lòng yêu nước rất cần nơi dân chúng
Biết căm hờn vì quá mức đọa đày
Biết sục sôi vì hẩm hiu thân phận
Lòng ái quốc như mặt trời sáng rọi
Trong tăm tối có người lên tiếng gọi
Giữa bão dông có kẻ vững tay chèo
Đồng một lòng đoàn kết tựa keo sơn
Đem thắng lợi cho quê hương dân tộc
Những đứa trẻ trăm năm tuổi trước đây
Lý tưởng sống không cần ai nhồi nhét
Lãnh tụ chung … lòng yêu nước nồng nàn
Đâu cần phải một chương trình nhồi sọ ...!
Những đứa trẻ bây giờ lên tám chục
Không thấy hay thấy tốt để noi theo
Lý thuyết suông của người bưng về nước
Chẳng tiến lên ... nước cứ mãi suy đồi
Triết thuyết nước ngoài đâu phải tuyệt vời
Có ưu khuyết tùy theo từng đât nước
Kẻ lãnh đạo phải tùy theo hoàn cảnh
Cứ cương lên dùng bậy nước nhà suy ...!
Đặng Quang Chính
Tình nào cay đắng
Lên Net gặp em, tóc dài tung gió Em uống cà phê, uống cuộc tình tàn Khi lên Net, em hứng luồn gió mát Trong trăng đêm, em mơ tưởng Cuội già ...! Em buồn lắm tóc rối bời xơ xác
Bởi vì yêu em đi quá cuộc tình
Quen một người em muốn quen người nữa
Tình rối bời có phải tại ai đâu ...?
Anh gặp ai đúng là người lý tưởng
Nhưng tham lam tay bắt cá cả hai
Phượng hoàng bay cao, bắt con gà mái
Than chơi Net, để tâm tình tan nát...!
"Lý tưởng" chi, "hợp gu" là tạm đủ
Tham lam chi, hai ba bốn làm gì
Nằm chuồng heo lại kêu là cái số
Đúng số rồi bởi bắt cá hai tay
Tình cảm con người tình cảm thật hay
Trông ánh mắt nói lên lòng yêu mến
Qua nụ cười, cảm hợp ý lòng nhau
Tình đồng cảm, không thể tình cay đắng...!
Đặng Quang Chính
05.05.2021
11:26
Yêu cuộc đời này
Ngẩng đầu nhìn cảnh trăng trên núi Tỏa ánh lung linh xuống xóm thôn
Áng trăng vàng đó hay ảo ảnh
Cuộc sống phù du của thế gian
Hạnh phúc khổ đau như biển cả
Niềm vui an lạc thoáng trôi qua
Ta bà thế giới này là thế
Xin cứ yêu đi cuộc đời này ...!
Đặng Quang Chính
Em gái nhỏ Em là ai là bình minh gọi nắng Nắng chưa về tình ta đã lên ngôi Em là ai chiều sầu vương chưa tới Dỗ ngọt ngào mộng mị giấc chiêm bao Em nhé em!... đừng là mây là gió
Để thi sĩ tơ vương gieo khắp chốn
Em chẳng phải cây, một đóa hoa nhài
Thơm thoang thoảng khiến bồi hồi tưởng nhớ
Em chẳng là sương đêm hay nắng sớm
Trên vai anh gánh nặng vết phong trần
Cứ miệt mài theo buổi bóng hình em
Chẳng sương nắng chỉ một tình yêu mến
Giọt rượu nồng mềm môi anh nếm mãi
Nhụy hoa nồng ong bướm mãi say mê
Em chỉ muốn em là em gái nhỏ
Anh nâng niu anh yêu mến vô bờ
Anh nhớ mãi người gái xinh thuở nhỏ
Em gái nhỏ em bao giờ vẫn thế
Em dịu dàng em khép nép bên anh
Anh vẫn thế yêu em tình nồng thắm...!
Đặng Quang Chính
07.05.2021
08:48
Tình nhiều đọan Em khoe mẽ cuộc tình hai giai đọan Như tuổi già và tuổi trẻ khác nhau Tuổi trẻ đó hãy vui chơi thỏa thích Tuổi già rồi... hãy tĩnh lặng rút lui Tuổi trẻ này phải show hình biểu diễn Phải lên khuôn phải quảng cáo cho xôm Chuyện đức hạnh chuyện bên trong ai biết Cái đẹp bên ngòai trước hết tôn vinh Đứng cạnh sen dù đã nhuốm mùi bùn Trông thanh thoát và dễ thương biết mấy Tôi cười nói em như chim mào đỏ Áo trên người rằn rện đủ sắc màu Em hãnh diện em là như thế đó Dù thế nào em cũng vẫn là em Ai thương em phải thật giống như em Hễ đã yêu phải giống người mình mến Em phải biết tuy một phải là hai Nếu là một ai kiếm chi mảnh khác Tình của em chắc không phải chỉ hai mà nhiều đoạn chắc hết đời mới dứt ...!
Đặng Quang Chính 08.05.2021
10:16
Một ngày đáng sống
Bình minh lên có tiếng chim gọi nắng Báo một ngày vui vẻ ở trong tôi Trong nắng mai người tình tôi tìm đến Nguồn vui nào ... ta đánh đổi nơi đây...?! Thuở mới yêu tôi mơ mình ôm cả
Bầu trời xanh lẫn những trái tim yêu
Rồi thời gian chắt chiu từng ý nghĩ
Kẻ sang giàu vì đã biết cho đi
Khi mới yêu ta ngớ ngẩn, khù khờ
Yêu là yêu... chuyện tình cờ đâu đó
Yêu là sét... vụt ngang trời bão tố
Yêu trời cho... là duyên kiếp con người …!
Lúc mới yêu tôi nâng niu hăm hở
Muốn giữ mãi cho đó là bất biến
Khi tĩnh lặng mới thấy đời luôn biến
Kẻ muốn ra đi, giữ chặt làm gì...?!
Giữ tình yêu, giữ bằng tiền bằng bạc...?
Bằng sân si, bằng ái dục con người...?
Khi đã ngộ biết một điều khác hẳn
Người lương thiện mọi trái tim đều mến
Tôi sống đây bằng tâm tư chân chất
Yêu người tình như yêu bản thân tôi
Người tìm đến … một ngày vui đáng sống
Tôi tìm nàng … ngày ấy cả hai vui...!
Cảm ơn đời ... cảm ơn người ... vui sồng!
Đặng Quang Chính
10.05.2021
15:25
Trở về Trở về ai lại cản không cho Chống gậy trở về có Phạm Duy Cao Kỳ trở lại mong hòa giải Hòa hợp lâu nay có Việt Tân Bây giờ cũng muốn về Phục Quốc Nhìn tới nhìn lui có mấy ai Phe ta tranh cãi như con rối Bọn Cộng cười hoài thật ức ghê...! Đặng Quang Chính
Tình chim
Chim cổ đỏ cứ ngỏng cao cái mỏ
Ngóng chờ ai giờ đã được bao lâu
Không gian tĩnh nghe sao im lặng quá
Bạn đường ơi!... giờ đã ở nơi đâu...?
Rồi lặng lẽ...cúi đầu chờ tín hiệu
Bóng chim xưa biền biệt khuất chân trời
Âm thanh nhẹ thoáng nghe qua cành lá
Bạn quay về còn mãi ngập ngừng sao...?!
Cặp chim yến nghẹn ngào tìm nhau mãi
Bay mãi trên không, không chút rời nhau
Xây tổ ấm tìm về không sai lạc
Nước dãi mẹ cha, tổ ấm cho con
Không thấy con, yến mẹ lao vực đá
Vết máu tươi uất nghẹn chết lưng trời
Con chim trống điên cuồng kêu thảm thiết
Gieo mình nơi con cái đã quyên sinh...!
Anh tìm mãi loài chim linh như yến
Tìm người tình đồng cam khổ với nhau
Nhưng bạn đời dễ gì tìm đâu thấy
Gần thác rồi mới biết kẻ tình chung...!
Đặng Quang Chính
Đà Lạt yêu...!
Đỉnh LanBiang dốc núi cao Đà Lạt Phía bắc phố cách hơn mười cây số Có chuyện tình người bộ tộc yêu nhau Bị ngăn cản cô và chàng cùng chết...! Em thiếu nữ yêu màu hoa Phượng tím Đứng bên cây em muốn chụp cùng anh Màu tím bền em muốn mãi yêu anh Nhưng anh nói em trông lênh khênh quá
Tìm hoa Dã Quì bên đường em ngắm Sao giống em đơn giản lại đậm đà Chẳng phải Cúc, Hướng dương trông phảng phất Màu vàng kia dân dã khiến anh say...! Trở lại lần này Đà Lạt đổi thay Nhưng Phượng tím vào tháng tư vẫn trổ Tháng thần thoại Hy Lạp* xưa còn đó Thần Venus** thần thoại kia quyến rũ
Đây thung lũng tình yêu, em trở lại Phượng Vỹ tím đã hơn năm mươi tuổi Em Dạ Quì người em gái anh yêu Thật tinh khiết, giản đơn và nồng thắm...!
Đặng Quang Chính * Theo Thần thoại Hy Lạp, tháng tư là tháng của tình yêu
** Thần Venus, cũng theo thần thoại Hy Lạp, tượng trưng cho tình yêu
https://xn--vwikipedia-lw3e.org/wiki/Venus_thần_thoại)#media/Tập_tin:Titian _-_Venus_with_a_Mirror_-_Google_Art_project.jpg
#media - Khám phá
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: