Gõ cửa nhà em
Tình chút ít Em có biết cuộc đời không toàn bích ...? Thượng đế cho ... không cho cả mọi điều Ngài cũng cho ... không điều gì quá ít Phần chưa đầy ta phải tự kiếm tìm Ta đã cho nhau những gì thật lớn ...? Tình yêu đó chẳng cần điều kiện lớn Trái tim to nhốt trọn cuộc tình đời Niềm luyến ái, nồng nàn và tha thiết Điều quá ít ... hiếm hoi ta đã có ...? Thời gian kia gần gũi chẳng được nhiều Không chỉ hai thân hình khi gần cận Một tâm hồn đồng cảm để hiểu nhau Đồng cảm đó không hoàn toàn tuyệt đối Đó chính là phần giữa, ít và nhiều Đó là những gì chúng ta tìm kiếm mãi Chẳng vì kiếm tìm mà lạc mất nhau Khi ta xa em thấy buồn em khóc ... Anh xa em ... không khóc cũng buồn rầu Giọt lệ em rơi ... lòng anh thổn thức Anh chẳng cười ... em vui lắm hay sao...?! Thôi em nhé!... tạm xa nhau tự hiểu Kiểm lại xem ta còn thiếu điều gì Em và anh cho nhau không nhiều, ít Có thiếu chăng đồng cảm với tin yêu ...! Đặng Quang Chính 12.07.2021
LÀM GƯƠNG Ngày con lủn tủn bước theo chân cha Không phải là ngày con năm ba tuổi Ngày đó là ngày con đã lớn khôn Không hẳn là hai mươi, ba mươi tuổi Cả vốn sống cha chắt chiu dành dụm
Từ thời cố rồi ông nội truyền thừa
"Giấy rách phải giữ lấy lề" nên nhớ
Tâm trung can, chánh trực, sự công bằng
Thấy người ngã hãy dang tay cứu giúp
Bọn quan quyền, phách lối hãy tránh xa
"Thượng đội, hạ đạp" tiểu nhân đắc chí
Tránh cho được để tâm mình thanh thản
Nói thật ít, làm nhiều điều có ích
Cho và giúp, quên ngay không cần nhớ
Vui cho người và cho cả cho ta
Sống nhân ái, hòa đồng không phân biệt
Điều quan trọng cha làm gương con trẻ
Chẳng màu mè, lý thuyết chuyện viễn vông
Thực hành ngay trong mọi việc hằng ngày
Nêu gương tốt con theo cha từng bước...!
Con theo cha từ ngày đi lủn tủn
Đến hôm nay con đĩnh đạc thành người
Vẫn theo cha, gương xưa con ghi nhớ
Đạo làm người, sống tình nghĩa yêu thương...!
Đặng Quang Chính
17.07.2021
Những que diêm Tại hải ngoại anh quyết lòng tranh đấu Bạn thân tình cũng một ý như anh Hơn thế nữa một Cộng đồng năng nổ Diêm bật lên đốt cháy bọn tham tàn Ở trong nước chứa bao điều hờn oán Dân khiếu kiện xót xa đời kiện tụng Đất tư nhân, quản lý chúng dở trò Lấy làm của riêng qua trò qui hoạch Lúc bình thường, chúng tuyên truyền xảo trá Chữ "Thắng" kia là chữ của Đảng ta Đảng là đảng của đỉnh cao trí tuệ Khi thất bại, ngàn lý do ngụy biện !... Như bệnh dịch đang xảy ra trong nước Lúc ban đầu chúng khoác lác khoe khoang Dịch ở đâu đến nước này cũng bại Cột điện xứ người tìm đến nước ta Nhưng giờ đây bệnh dịch lên cao điểm Tiền chống dịch gọi người dân đóng góp Tiền chống dịch xin khắp nơi thế giới Chích vác-xin dân phải tự trả tiền Thiếu khả năng hãy về vườn cho sớm Đừng để dân phải lên tiếng thét gào Những diêm quẹt chỉ chờ mồi lửa nóng Đốt cháy gian tham, đốt rụi ác tàn ...! Đặng Quang Chính 20.07.2021
Sài Gòn hoa lệ Thành phố Sài Gòn cây cao bóng mát Đã qua rồi, giờ trống vắng thênh thang Ve chẳng kêu, chim cũng không còn hót Người gọi người bệnh dịch gớm ghê thay Người gọi người dịch đói cận nơi đây Những tượng đài được xây lên ngàn tỉ Để dân nghèo nhìn ngắm khỏi cần ăn…?! Để bọn giàu thấy Sài Gòn hoa gấm...?! Đặng Quang Chính 25.07.2021
Tiếng cười người dân Việt Tôi không đợi đến già rồi mới khóc
Từ lúc sinh ra tôi đã khóc òa Tự thương thân ... đã lạc vào bể khổ Thương cho người chẳng biết cảnh lầm than! Rồi lớn lên có lần tôi cười lớn
Lúc người yêu không quay lại, chia tay
Bạn thấy lạ hỏi sao cười lớn thế Có biết đâu … không lệ ... tiếng cười dòn!...
Một ngày kia tôi không cười không khóc
Lúc mẹ cha đã lặng lẽ ra đi
Còn giọt lệ nào khi đã phân ly
Khi đã biết đời có sinh có tử
Làm sao khóc và còn cười hơn nữa
Kể từ khi tôi yêu tiếng nước tôi Rồi tôi khóc tôi cười theo vận nước Đấy thân phận của người con dân Việt
Nhưng có lẽ một lần cười rồi dứt
Thấy nước nhà thoát khỏi cảnh vong nô
Thấy mọi người sống vui tình thân ái
Thấy cõi kia dang rộng cánh tay mừng ...!
Đặng Quang Chính
05.08.2020
Lỡ chuyến tàu Lỡ chuyến tàu ... lỡ một chuyến đi xa Người đi xa sẽ còn đi xa mãi Ta ngồi đây, chuyện nước non bỗng nhớ Lỡ một lần lịch sử cứ sang trang !... Có thi sĩ than sinh lầm thế hệ Ta đi sau còn chậm bước thật xa Muốn chung tay muốn xây dựng dài lâu Nhưng đi chậm việc đời ai gồng gánh Tiếng nước tôi, tôi học thuở nằm nôi Tiếng Việt còn, dân sẽ mãi trường tồn Tiếng Việt mất, nước suy dân sẽ mất Trước, ngàn năm nô lệ đã quên sao Nhưng nước tôi tài nguyên đâu có thiếu Kẻ anh hào tuấn kiệt khắp nơi nơi Sao đành tâm dâng đất nước cho Tàu Nhưng che dấu sẽ thành bang của chúng...?! Lẽ nhân quả đừng tào lao viện lẽ Diệt Chiêm Thành (*) là tội lỗi ông cha Nay chúng ta, muốn không đành phải gánh Chịu tội ông cha, gánh xích xiềng Tàu Đừng nói thế, cháu con sẽ nguyền rủa Như đời Trần, dân quyết liệt hy sinh Tìm sự sống trong tay thần chết Nên nước ta tồn tại đến bây giờ Hãy sáng suốt, kiên gan và vững chí Đừng nhụt hèn thối chí tránh việc chung Lẽ đấu tranh không thắng ắt phải thua Ai cũng thế đời trôi theo vận nước Lỡ chuyến tàu ... ta chờ lần đi khác Lỡ cuộc chơi ... ta sẽ bày cuộc khác Lỡ chiến bại ... ta sẽ tranh đấu lại Nước Việt Nam sẽ thịnh vượng, phú cường...!
Đặng Quang Chính 06.08.2021
Hãy vươn mình...
Hãy tung lên cao ... hãy nhìn cho rộng Này chú cá heo ... trên mặt đại dương Biển không chỉ là những con cá nhỏ Cá voi kia ở những chổ gần xa ... Bạn trẻ tôi ơi ... hãy với thật cao
Những ước mơ huy hoàng cho tổ quốc
Những sự thật bạn hãy nhìn cho rõ
Những đúng sai không dễ để rạch ròi
Bạn vươn cao không vì một trận bóng
Thắng hay thua điểm số cách xa nhau
Danh dự quốc gia một trận chơi game ...?!
Bạn xem đó chuyện quốc gia đại sự ...?!
Bạn vươn cao không vì showbits lớn
Giá vé cao không dễ ai cũng mua
Bạn khoái chí ngất ngưỡng ngồi phía trước
Khi toàn dân bao nhiêu kẻ khổ đau ...?!
Hãy lên cao ... bao lãnh vực gọi mời
Chờ nghiên cứu chờ một phát minh mới
Chờ săn tay chống bạo quyền bán nước
Chờ đấu tranh cứu giúp khắp mọi người
Chú cá heo vươn mình nhìn biển rộng
Bạn nam nhi vươn mình thành Phù Đổng
Đuổi nội thù đánh bại bọn ngoại xâm
Nước thanh bình dân sẽ luôn ca ngợi ...!
Thanh thiếu niên Việt Nam của tôi ơi Thế giới này còn bao tinh tú xa Địa cầu này còn bao điều khám phá Cần tình người che chở, giúp cho nhau ...! Đặng Quang Chính 15.08.2021
Tiếp tục chiến đấu Anh nằm đó ... nơi chiến trường dậy sóng An Lộc, Kontum...hay Trị thiên cực bắc Khi nằm xuống anh có gì ân hận...? hay thanh thản ra đi không hối tiếc...?! Đời sinh viên đời tương lai chờ đợi Bóng hồng em bên quân phục nhạt màu Màu áo đó đã giữ gìn chiến tuyền Ngăn quân thù dầy xéo nước non nhà Bọn chúng réo vì đồng bào ruột thịt Giải phóng miền Nam thoát Mỹ cùm gông Cuộc chiến thiêng liêng cuộc chiến ba miền Dồn trai trẻ từ Bắc vào chết thảm Anh không giết ai, anh tự vệ thân anh Anh không giết ai, anh bảo vệ đồng bào Tránh khủng bố họ chạy dài, chạy mãi Tránh khủng bố họ chạy ra khỏi nước Anh nằm đây Poncho trùm kín mít Nhưng hồn anh thanh thản ở nơi xa Nếu anh biết bọn vong nô bán nước Anh sẽ đứng lên tiếp tục diệt thù ...! Đặng Quang Chính 16.08.2021
Đỉnh sầu ai nhốt Đỉnh sầu ai đặt cho ta hay là ước nguyện cùng nàng làm thơ Nàng là người sống trong mơ hay là tiên nữ xuống chơi dưới trần Một lần lỡ bước xa gần Gặp nàng tôi tưởng trăm năm đây là Ngọc nữ nàng xuống thế gian Nàng sao đẹp thế duyên sao lạ lùng Nhưng sao trời lại bão bùng Khiến nàng trốn mất ta tìm không ra Hay là nàng đã đi xa Buồn lòng đi đến nơi xa trốn đời Đỉnh sầu ta nhốt đời người ...! Đặng Quang Chính 08.08.2021
Thơ trên phím mềm Nay anh trên năm mươi Anh không viết nhiều nữa Chỉ dùng bàn phiếm thôi Tình vẫn đầy chẳng vơi Xưa vẫn còn nhiều mực Bài thơ nào cũng hay Bài thơ nào cũng đẹp Làm đời ngát hương bay Thơ hay vì anh say Thơ đẹp vì người đẹp Thơ chứa tình cao đẹp Sống, mọi người yêu nhau Nay mực không còn nữa
Thơ tình vẫn dồi dào
Bàn tay em là phím
Nên thơ vẫn cứ hay
Thơ hay vì anh say
Sống cuộc đời lãng đãng
Mộng cuộc đời lãng mạng
Yêu ta và yêu người ...!
Đặng Quang Chính
11.08.2021
Thơ trên phím mềm (2)
Nay anh vẫn còn viết Trên bàn phím hàng ngày Tình vẫn còn rất thơ Tình vẫn còn vương tơ Thơ ngây ngày xưa đó Anh dâng hiến cho đời Anh trao tặng cho nàng Đời lúc nào cũng vui Em có vui hay không Em có yêu ai biết Có lúc em chợt cười Buồn trong hồn bước ra Cũng có lần ta vui Dù tình yêu không trọn Biết nói sao bây giờ Đời vẫn cứ trôi qua Đời lấy hết tinh hoa Tình đã hết hay còn Những tháng ngày còn sót Vương mối tình viễn vông ...! Đặng Quang Chính 12.08.2021
Thơ trên phím mềm (3) Em rất yêu màu tím Thuở học trò xa xưa Tà áo tím màu cà Làm hoàng hôn chiều xuống Màu áo trắng tinh nguyên Màu học trò thuở nhỏ Làm hồn ai lắng đọng Làm mát chiều hè xưa Tà áo trắng tung bay Như những đám mây bay Như bướm vờn trên phố Mưa sốt nóng tình người Tuổi học trò đi qua Áo đã phai nhạt màu Sóng tình long lanh mắt Những ngậm ngùi bay xa ...! Rồi tuổi chiều thấp thoáng Một bóng hình loáng thoáng Kỷ niệm cũ quay về Đôi mắt tình đâu đây Nay mực ở trên không Chữ ở trên mạng ảo Đời đã hơi già lão Nhưng tình vẫn đậm sâu ...! Đặng Quang Chính
Đỉnh sầu ai nhốt ... Đỉnh sầu ai đặt cho ta hay là ước nguyện cùng nàng làm thơ Nàng là người sống trong mơ hay là tiên nữ xuống chơi dưới trần Một lần lỡ bước xa gần Gặp nàng tôi tưởng trăm năm đây là Ngọc nữ nàng xuống thế gian Nàng sao đẹp thế duyên sao lạ lùng Nhưng sao trời lại bão bùng Khiến nàng trốn mất ta tìm không ra Hay là nàng đã đi xa Buồn lòng đi đến nơi xa trốn đời Đỉnh sầu ta nhốt đời người ... ai hay!? Đặng Quang Chính 13.08.2021
Thiên đường trần thế Có nàng thơ thỉnh thoảng lang thang Gặp anh chàng mơ màng lãng đãng Hai người than ... Ôi !... tim đơn côi Tình đơn côi là tình lên ngôi Tình có đôi tiếng lòng bất diệt Người với người đôi lúc lạnh lòng Bởi con tim dằn vặt khôn nguôi Tiếng thị phi ai ngơ ai điếc Nhưng ngoài kia trời vẫn xanh biếc Chim vẫn reo gió vẫn đùa vui Ngày hôm nay trời còn rực sáng Mai mốt kia mưa rồi sẽ nắng Chỉ lòng ta, ta biết mà thôi Chỉ tim ta, ta hiểu mà thôi Nếu lỡ thay có người đồng cảm Ai là người ngoảnh mặt, thờ ơ Có đôi tim chắp cánh cùng bay Hướng về nơi tiếng lòng bất diệt Nơi không có kiếp sau, kiếp trước Tình là tình, có mãi không lơi Tình là tình, tình mang oan trái Tình của ai, riêng chẳng đeo sầu Dù oan, oán đường mê cuối nẻo Cửa thiên đường hai kẻ cùng vào Nay ta gặp, bước xa bước ngắn Gặp nhau rồi, đồng cảm cùng yêu Hai trái tim đập cùng nhịp một Cửa thiên đường, trần thế là đây ...! Đặng Quang Chính 14.08.2021
Hải tấu hài Thằng đó tên là gì ...? Nó là một thằng hèn Đồng nghiệp vừa bị ngã Hắn đạp bồi một đá Cô giáo dạy sinh ngữ Dạy tình yêu đồng bào Dân nghèo chạy trốn dịch Cả ngàn dặm thật xa Nhà nước không hỗ trợ Không được chích vãc-xin Đi lui không được nữa Đi tới bị cách ly Tên hèn kia khoe mạng Vừa đuổi một giảng viên Bởi tình yêu đồng bào Thương xót người cùng khổ Nó tên là Hải à ...? Là phó trường ... bí thư (?) Báo cáo chính trị tỉnh Khoe báo chí tưởng hay Nó không phải tên Hải Nó là một thằng hài Việc làm dở tưởng hay Sân khấu trường múa may !... Đặng Quang Chính 14.08.2021
Cô giáo xin thôi việc vì nhiều áp lực. Hải, phó Hiệu trưởng, sau khi báo cáo với bộ phận an ninh, còn lên báo khoe thành tích đuổi việc.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: