Gõ cửa nhà em
Ai giết ai ...? Ồ!... đã một trăm năm sáu năm rồi...? Sự hâm nóng địa cầu được cảnh báo Đến giờ này họ kèn cựa với nhau Khí thải nơi này, nơi kia cao thấp Họ biết ... họ hiểu tương lai không khá Băng tan dần nước biển sẽ dâng cao Sẽ nhấn con người xuống vực đại dương Sẽ không có tàu Noah nào cứu vớt ...! Nhưng lòng tham có ai nào cản được Sản xuất thật nhiều sản phẩm khắp nơi Tiến đầy túi ngồi cười no hể hả Mậc kệ chúng mày ... ai chết kệ thây Như dịch Covid hiện nay phát tán Khắp địa cầu chết hàng triệu con người Bởi lòng tham muốn thống trị khắp noi Vơ đầy túi cho dân mình ngất ngưỡng...! Đừng nói thiên nhiên tạo hóa gây ra Đừng nói ai là tàn ác quỉ ma Đó!... con quỉ ở trong mỗi chúng ta Vì lòng tham mà giết nhau không ngán...! Đặng Quang Chính 15.08.2021
Tiếp tục chiến đấu Anh nằm đó ... nơi chiến trường dậy sóng An Lộc, Kontum...hay Trị thiên cực bắc Khi nằm xuống anh có gì ân hận...? hay thanh thản ra đi không hối tiếc...?! Đời sinh viên đời tương lai chờ đợi Bóng hồng em bên quân phục nhạt màu Màu áo đó đã giữ gìn chiến tuyến Ngăn quân thù dầy xéo nước non nhà Bọn chúng réo vì đồng bào ruột thịt Giải phóng miền Nam thoát Mỹ cùm gông Cuộc chiến thiêng liêng cuộc chiến ba miền Dồn trai trẻ từ Bắc vào chết thảm Anh không giết ai, anh tự vệ thân anh Anh không giết ai, anh bảo vệ đồng bào Tránh khủng bố họ chạy dài, chạy mãi Tránh khủng bố họ chạy ra khỏi nước Anh nằm đây Poncho trùm kín mít Nhưng hồn anh thanh thản ở nơi xa Nếu anh biết bọn vong nô bán nước Anh sẽ đứng lên tiếp tục diệt thù ...! Đặng Quang Chính 16.08.2021
Đường em đi ... Đường em đi con đường hâm heo hút Gần năm năm chẳng thấy sáng cuối hầm Anh là người cùng em đi bên cạnh Chút buồn vui, hờn giận, chút thương yêu ...! Đường em đi cô đơn và lẽ bóng Người hiền lành gặp kẻ xấu ... hỡi ôi! Đôi tâm tình em trao anh nhiều ít Chút cảm thông, chia xẻ ... có ngại gì Anh thông cảm nhưng tưởng lầm đồng cảm Sẽ nắm tay khi đến cuối đường hầm Sẽ đi tiếp sẽ đồng hành đi mãi Đi hết con đường hai kẻ yêu nhau Nhưng nơi đó ở cuối hầm lòe sáng Là mặt trời soi tỏ bóng đêm tan Có tiếng chim lẩn khuất ở trên cành Tiếng cỏ dậy hát lên niềm vui mới Ai có biết mặt trời hay lửa sáng Tiếng chim kêu hay tiếng cú về đêm Cỏ xào xạt rắn tìm con mồi mới Đời rủi ro ... đời gian dối đã nhiều Nhưng riêng anh ... mong mơ thành hiện thực Em cuối đời hạnh phúc ở trong tay Nhiều gian nan nay yên bình chốn cũ Chúc phúc em như em muốn cho người !... Thôi em nhé!... đường xa em cứ bước Anh đoạn đường ngắn ngủi cũng vui thôi Ta biết nhau không kể ngắn hay dài Niềm thông cảm vẫn còn in dấu vết...! Đặng Quang Chính 20.08.2021
Vui chiều tàn Một ngày vui lúc hồi còn bé Ngày khai trường cha mẹ dẫn theo Ngày đầu tiên áo quần xếp nếp Buổi ban đầu học lễ trước văn ... Ngày vui lớn học trên Trung học Thầy dặn trò kèm bé ngồi bên Bé ngồi bên tuy không xinh lắm Nhưng duyên ngầm làm anh phải mê!... Thời sinh viên ngày vui sau chót Tốt nghiệp rồi nhận lệnh động viên Lệnh tay trái không bằng tay phải Việc nhà binh xong sẽ cưới nhau Chuyện vui qua chuyện buồn lại đến Ra trường rồi ở mãi tuyến xa Ngày ba mươi là ngày ly tán Tháng tư buồn ta lại cách xa!... Vui hôm nay làm sao nói hết
Gặp lại nhau ta lại xum vầy
Những buồn phiền ta quăng đi hết
Cùng nhau cười vui những chiều tàn!...
Đặng Quang Chính
21.08.2021
Tình thu Thu đến rồi sao ... thu đến mau Lá xanh còn đó ... lá chưa vàng Ríu rít chim kêu cùng khắp chốn Nhạc tình ngày đó vẫn còn vương Thu đến có mang theo nỗi sầu
Như lá vàng rơi rụng dưới ao
Cỏ cây héo úa lòng sầu lắng
Cứ mãi chờ ai một mối tình
Thu đến lá thu vẫn cứ rơi
Lòng người sầu não cứ u sầu
Nai cứ vô tư trên lá bước
Người vui tình đến cứ luôn vui
Ai cản cuộc đời vốn đổi thay
Luật kia con tạo khá cơ cầu
Cứ vui cứ sầu luôn xoay chuyển
Hạ qua thu đến cứ luân phiên
Em ơi hè ấm tình xưa cũ
Thu đến tình thêm thắm thiết hơn
Tình ấy có vơi hay nồng thắm
Bởi ta còn tưởng nhớ nhau không...?!
Đặng Quang Chính
25.08.2021
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2022 22:05:52 bởi Ct.Ly >
Sài Gòn hoa lệ Sài Gòn hoa lệ em biết không "Hoa" ấy, hoa đăng của tụi giàu Tụi giàu nhận của tụi Tàu cho Mười sáu chữ vàng, bốn chữ tốt Nay thêm Vũ Hán, dịch cho không Lãnh đạo chống dịch như chống **** Chỉ làm dân đói khổ thêm thôi Sài Gòn giờ đây mắt đầy lệ ...! Đặng Quang Chính 26.08.2021
Mộng mị (Biếm thi) Trong giấc mộng thấy điều kỳ lạ quá Chim vào vườn ... ôi sao thật là nhiều Chúng bay hết chỉ ba con còn lại Chích nhựa hoa gai lởm chởm quanh thân Thân xương rồng xem ra chừng gai góc
Hoa xương rồng chắc ngọt lắm hay sao
Dù gai góc chúng không màng đếm xỉa
Chập chờn bay cứ lượn mãi xung quanh
Có nhiều người nhân dạng thật khó coi
Khuôn mặt cứng tính tình như khắc kỷ
Điệu bộ vụng về tưởng thô lỗ cộc cằn
Nhưng tâm ý toàn những điều tốt quí ...!
Của tôi đây tuy không là hoàn hảo
Giọt rượu nồng uống mãi chẳng cạn giòng
Nhưng sao lạ như giang mai, bệnh lậu
Xì chổ này ... chổ khác lại u nần
Tỉnh giấc mộng chim đã bay đâu mất
Chim của tôi vẫn còn mãi bên tôi
Không xù xì không mọc gai lởm chởm
Hú hồn thay!... mộng mị giấc chiêm bao!
Đặng Quang Chính
04.06.2021
Mộng mị (Biếm thi) Trong giấc mộng thấy điều kỳ lạ quá Chim vào vườn ... ôi sao thật là nhiều Chúng bay hết chỉ ba con còn lại Chích nhựa hoa gai lởm chởm quanh thân Thân xương rồng xem ra chừng gai góc
Hoa xương rồng chắc ngọt lắm hay sao
Dù gai góc chúng không màng đếm xỉa
Chập chờn bay cứ lượn mãi xung quanh
Có nhiều người nhân dạng thật khó coi
Khuôn mặt cứng tính tình như khắc kỷ
Điệu bộ vụng về tưởng thô lỗ cộc cằn
Nhưng tâm ý toàn những điều tốt quí ...!
Của tôi đây tuy không là hoàn hảo
Giọt rượu nồng uống mãi chẳng cạn giòng
Nhưng sao lạ như giang mai, bệnh lậu
Xì chổ này ... chổ khác lại u nần
Tỉnh giấc mộng chim đã bay đâu mất
Chim của tôi vẫn còn mãi bên tôi
Không xù xì không mọc gai lởm chởm
Hú hồn thay!... mộng mị giấc chiêm bao!
Đặng Quang Chính
27.08.2022
Ông đã đi xa ... Ta đã bao năm sống với nhau Mưu sinh đường phố suốt cả đời Đã đồng hành bữa đói bữa no Xe lăn ọp ẹp nơi nằm nghỉ Ấy cũng mái nhà kẻ khốn cùng ...! Mùa dịch đau thương gieo khắp chốn
Lang thang lủi thủi chiếc xe lăn
Người tốt giúp cho đôi miếng sống
Chống chèo chỉ hai vợ chồng thôi
Vẫn không thoát khỏi cảnh chia ly
Người vợ nghẹn ngào khóc bên xe
Khóc mãi sao ông không trở dậy
Ông đi nhanh quá tôi nào biết
Đột ngột ra đi tôi đứng trông
Khóc mãi có vơi lòng đau xót...?!
Y tế phòng dịch đã đến nơi
Tiễn ông phun thuốc cả nhà ông
Chiếc xe lăn đó nằm trống vắng
Ai sẽ đi theo để làm gì
Tôi đứng nơi đây khóc lịm người
Chia tay không có ngừơi thăm viếng
Chia tay không có nhang đưa tiễn
Còn ổ bánh mì ông đem theo
Tôi chẳng có gì để cúng ông
Chấp tay tôi nguyện trời với đất
Tôi ở lại đây lòng thổn thức
Bao giờ sẽ nối bước cùng đi
Ở đây bệnh dịch rồi bệnh đói
Chắc cũng chẳng lâu sống cõi đời
Gặp nhau ta sẽ nói gì đây ...?!
Ôi sao tội nghiệp dân tôi thế
Dịch đến dân nghèo chết khắp nơi
Đập dịch chúng ra trò chỉ thị
Bỏ mặc dân nghèo chẳng đoái hoài
Trời ơi!... nhìn xuống xót thân tôi...!
Đặng Quang Chính
27.08.2021
Tâm bút
Bút của anh, mực vẫn còn hay hết Còn hay không ... có ai biết cho chăng?... Bàn phiếm ấy anh gửi bài lên mạng Đã ai khen hay xem là lãng mạn?... Có gì đâu nếu tâm nguyện hoàn thành Kẻ thất phu nhà nước suy giúp sức Người tị nạn vẫn còn tình yêu nước Kẻ yêu người yêu kể cả thân ta Lòng còn vương phiếm bàn không ngưng bấm Tình cảm còn nên hết mực xá chi Máy có hư miễn tình ta còn đó Dao khắc đá vẫn có người làm được. Em là phiếm tơ đàn luôn nhậy cảm Điệu lòng rung cứ ngân mãi trong veo Tâm tinh tế đón ý tình nhanh chóng Sự chân tình giao cảm thật không ngờ!... Phiếm tơ đàn hay phiếm lòng cuộc sống Đời reo vui cứ vui mãi không ngừng Niềm ủ dột cứ kéo dài chẳng dứt Ý tình ai cứ như thế xoay vần Đừng hỏi ta mực vẫn còn hay hết Đừng hỏi ta bàn phiếm đã ra sao Hãy hỏi ta đá còn trơ tuế nguyệt ... Tấm lòng ta có còn mãi trăng sao!... Đặng Quang Chính 08.2021
Thơ trên phím mềm
Nay anh trên năm mươi
Anh không viết nhiều nữa
Chỉ dùng bàn phiếm thôi
Tình vẫn đầy chẳng vơi
Xưa vẫn còn nhiều mực
Bài thơ nào cũng hay
Bài thơ nào cũng đẹp
Làm đời ngát hương bay
Thơ hay vì anh say
Thơ đẹp vì người đẹp
Thơ chứa tình cao đẹp
Sống, mọi người yêu nhau
Nay mực không còn nữa
Thơ tình vẫn dồi dào
Bàn tay em là phím
Nên thơ vẫn cứ hay
Thơ hay vì anh say
Sống cuộc đời lãng đãng
Mộng cuộc đời lãng mạng
Yêu ta và yêu người ...!
Đặng Quang Chính
Vườn yêu (*)
Hai người nam và nữ Yêu nhau cũng đã lâu Tâm không biết vọng động Như sống tại Eden Thời gian mỗi lúc qua Mỗi năm thêm một tuổi Tâm động ý lung lay Nhưng chẳng dám cầm tay Một hôm gió mây bay Trời nổi cơn thịnh nộ Mưa ướt thắm lòng người Sân si cùng hỉ nộ Tâm bắt đầu đổi thay Sợ tiếng đời lắt lay Họ ráng nén tình cảm Lòng dục bị kìm hãm
Rồi thời tiết đổi thay Nàng dựa vào lòng chàng Chàng do dự không dám Nàng khép cửa Eden Đặng Quang Chính 29.08.2021
* Vườn địa đàng
Khi về già Thân già mọi chuyện chuyến đò ngang Sang sông nhờ kẻ đưa người đón Lực bất tòng tâm phải chịu thôi Thấy mớ chuyện đời không nhịn được Đạo tâm lên tiếng tốt người sau Đâu như Đặng Dung mài kiếm báu (*) Đầu đà tóc bạc nước chưa yên Nhưng lòng buồn bực vẫn kêu than !... Đặng Quang Chính * Tướng Đặng Dung là anh hùng dân tộc, lẫm liệt, qua bài thơ Thuật Hoài, mài kiếm dưới trăng Mạc Đăng Dung là người sáng lập ra nhà Mạc. Hai nhân vật này khác nhau.
Thiện là tôi...? Ô kia ... có phải là "Tôi hiếp dâm mặt trời Sinh ra là mặt trăng ..." Ấy đó là Công Thiện ...? (*)
Thiện là người đặc biệt Mười bốn giỏi sinh ngữ Ba bốn tiếng nước ngoài Dịch thuật thật là giỏi Dạy đại học trong, ngoài Viết sách hay ra sao Triết gia người ta gọi Ngông cuồng cũng một tên ...! Thiện không phải Nhất Hạnh (**) Tu giữa chừng bỏ ngang Hạnh kia có làng Thiền Có một người ấp yêu ...! Thiện không phải Bùi Giáng (***) Không giống như kẻ phàm Giáng hơn kẻ cuồng ngông Như điên giữa đời thường ...! Tôi không là Công Thiện Tôi không là Nhất Hạnh Bùi Giáng không phải tôi Tôi yêu nước của mình Tôi yêu kiểu của tôi Vì lẽ phải lên tiếng Thấy bất công đấu tranh Nên cả đời lận đận ...! Chẳng có ngông có điên Ngòi bút không bẻ cong Thấy dối gian phải nói Nói suốt cả cuộc đòi Nói tiếng nói yêu người Yêu nàng thơ của mình Không hiếp dâm người đó Chỉ đồng thuận mà thôi Tôi không là Công Thiện Tài năng để làm chi Nếu chỉ lo riêng mình Vẫn là người vị kỷ ...! Đặng Quang Chính 03.09.2021
(*) Phạm công Thiện
https://www.godreads.com/book/1890529-m-tr-i-kh-ng-bao-gi-c-th-c (**) Thích Nhất Hạnh
https://www.thielybuutoa.org/Misc/SuPhanBoi.htm (***) Bùi Giáng
https://www.thanhnien.vn/vànhoa/chuyen-doi-bui-giang-ai-dua-bui-giang-vao-nha-thuong-dien-363191.html https://vi.wikipedia.org/ Phạm_Công_Thiện
Chỉ thị 20 ... Dịch đến ... ta đánh dịch ... như đánh địch Nhưng nhớ, đánh địch ... chứ đừng "đánh ****" "Đánh ****"... ôi thôi ... chỉ loan tỏa thối Thối quá trời!... sao cột điện Mỹ về...?! Diệt dịch là toàn dân ta phải diệt Diệt dịch phường xã sẽ là lô cốt Diệt dịch là chỉ thị phải quán triệt Chì thị mười bốn, mười lăm ... mười sáu Chỉ thị mười sáu, ai ở đâu ở đó Quân đội, công an, giao thông trực chốt Chốt hai bốn trên hai bốn, cả tuần "Chặt ngoài, lỏng trong" ép không (F0) tự chữa Mổi phường xã là pháo đài chống địch Nhốt dân lại, tự làm lính chống dịch Lính chống dịch, thiếu thức ăn cũng chết Nên có trò quân đội vào trong Nam Quân đội vào, xe tăng thiết giáp vào Cầm cây súng, đi phát phân thực phẩm Lệnh ở trên "Chống dịch như chống giặc" (*) Lệnh ở trên, quân không thắng không về (**) Lệnh ở trên, phải sống chung với dịch (***) Ôi toàn là những đỉnh cao trí tuệ Như thời xưa cái cứt gì cũng phân Phân cho dân, toàn những gì như cứt...! Nay, chống dịch làm chuyện như mắc "****" Dân chúng về quê, truyền dịch tứ tung Dân trong pháo đài, không ăn thì chết Tiền vắc xin cất ngân hàng cả đống "Ngoại giao vắc xin", đến đây học dịch Bệnh sẽ tràn lan, sống chung với nó Bệnh sẽ tràn lan, sợ gì chỉ thị Dân đen đói, bọn cầm quyền không đói...! Chỉ thị hai mười (20) sẽ ban hành sớm Dịch bệnh hết rồi, dịch đói cũng tiêu Công trạng đó, công "Đỉnh cao trí tuệ" Mười năm tới, chúng hô "Công của Đảng"...! Đặng Quang Chính 02.09.2021
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: