Gõ cửa nhà em
Nhớ thuở thơ ngây Em gái quê, em nhớ gì không nhỉ ?... Đông anh em, hai em gái được thương Đừng đánh nó ... tội nghiệp em còn nhỏ Biết gì đâu ... anh nó cứ canh hòai Ừ !... không canh, nó hái hoa bắt bướm Hết bắt chuồn chuồn, lội nước dưới ao Bắt tôm cua, bắt cá con còn nhỏ Rộng vào chai, biết cá sống hay không ... Những buổi trưa hè, trời oi không gió Lội dưới đầm, bì bõm hét vang rân Rồi đuổi nhau chạy quanh trong lùm bụi Quên đến trường, quên cả lúc về nhà !... Còn con bướm, ướp vào trong sách học Rực rỡ muôn màu, xem tới xem lui
Lá thuộc bài, khoe bạn, khoe tới lui
Nhưng điểm trả bài, chẳng bao giờ nhất
Rồi ... cuộc đời em có nhiều cái nhất
Chồng thương em, ngỏ lời khi còn nhỏ
Con cháu thương nhau, vui thích xiết bao
Đời hậu vận, em còn đầy sức sống !...
Em xanh tươi, như cây cỏ ngoài vườn
Vẫn yêu đời, như chim kêu ngoài ngõ
Vẫn có người nhìn em cánh hoa xinh
Giờ nhìn lại ... ôi ngày xưa đẹp quá !...
Đặng Quang Chính
03.09.2021
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2022 05:20:31 bởi Đặng Quang Chính >
Chim Ô thước (*)
Chuyển kể xưa có đôi nam nữ Vì lỗi lầm bị phạt xa nhau Mỗi thu về một lần gặp gỡ Chim quạ đen, chim khách bắt cầu Chuyện ngày nay có kẻ yêu nhau
Nhưng ngăn cách bởi điều chê trách
Người đã thoát khỏi vòng ràng buộc
Kẻ bị vây, chưa dứt chia tay
Cả hai chờ một lúc thuận duyên
Cả hai chờ thoát khỏi chướng duyên
Chờ nhau mãi nơi đời ô trọc
Sẽ gặp nhau ở chốn thanh cao...?!
Cả hai người chẳng biết làm sao
Bị bức bách chàng suy đầu óc
Nàng lẩn thẩn đuổi tìm chim hạc
Lập lại cầu Ô Thước thuở nào...?!
Thuở xưa chuyện Ngưu Lang, Chức nữ
Nhờ chim khách, chim quạ bắt cầu
Khi chia tay khóc thật sướt mướt
Rồi cuối cùng cũng sống bên nhau
Nay chàng thơ, nàng thơ gặp gỡ
Cứ loanh quanh, lãng đãng mơ hồ
Khóc đến cùng tiếng cười che dấu
Một cuộc đời dâu bể trôi đi...!
Đặng Quang Chính
05.09.2021
10:50
* Chim ô: chim quạ
Chim khách: chim thước
Khí hậu Thời tiết bây giờ thật khác xưa Lạnh thì khinh khủng chẳng ai ưa Nóng thì nóng quá hơn lúc xưa Cuồng phong bão tố qua khắp chốn Hạn hán khô queo khắp ao sông Sa mạc lại lai rai có tuyết Gây bao thảm cảnh thật đau thương hay tại lòng người tham hết biết !... Đặng Quang Chính 03.10.2022
Bánh đời Hồi còn nhỏ mẹ cưng chiều em lắm Ở trong nhà không động chạm việc chi Mẹ lo lắm em hãy còn bé nhỏ Việc trong nhà mẹ tất rả lo toan Có gia đình không ở chung với mẹ Việc trong nhà em phải gánh vác thôi Chuyện nấu nướng từ từ lo cũng được Ra quán ăn thỉnh thoảng chẳng chết ai Nhưng bây giờ em giỏi hơn khi trước Chẳng cần khen làm mọi việc trong nhà Nấu thức ăn làm cho ngon mới chịu Khách khen ngon em mời đến ăn hoài Khách giờ đây thường thăm em hơn trước Đã ăn ngon lại nghe tiếng cười giòn Dù phải trái cứ cười cho thật đã Đời chẳng vui nên ta cứ cười hoài Rồi một bữa sinh nhật em mời đến Kể chàng nghe bánh sinh nhật em làm Em pha trộn đử phụ gia, màu sắc Trông bánh ngon ai cũng muốn chia phần Ôi...bánh ngọt, chừng như lòng em ngọt Ôi... bánh ngọt, chừng như đời ngọt lịm Nhưng hỡi ôi...tên bánh đó là gì...? Đường lộn muối có còn gì là bánh Thực tế cuộc đời là như vậy đó Chút giận dỗi, chút hờn vui, lo lắng Trộn cách sao ta cảm thấy yêu đời Cuộc sống đời người chẳng có một khuôn !... Đặng Quang Chính 11.09.2021
Dáng thu Dáng thu như nặng đè xuống dưới Tình cảm mơ màng trải mặt hồ Sưong mù gợi dáng người xưa cũ Gió nhẹ hơi qua giọng của ai Lá im như tóc xuôi dáng liễu Ủ rũ bên hồ nay thấy đâu Người xưa ta đợi đâu chẳng thấy Chỉ thấy dáng thu chất nặng hồn !... Đặng Quang Chính 14.09.2021
21:44
O Huế điệu đàng Trống trường Đồng Khánh vừa tan. Trên đường Lê Lợi từng đàn bướm bay ..." Bướm kia bay một thuở mưa bay Chàng lãng tử ngắm nhìn mê mãi Em có phải em gái chân quê Lên tỉnh thành học trường Đồng Khánh Hồi nhỏ em vô cùng lí lắc Em bây giờ đằm thắm hết chê Em vẫn là bông hoa đồng nội Nón lá trên đầu trông giản đơn Tóc phủ kín mặt bầu tròn trĩnh Ngực căng phồng áo tím muốn bung Áo tím Huế áo màu chung thủy Bướm tung bay ngõ cũ không quên Khi bướm đậu trên cây tùng bách Gần hết đời chăm sóc cho chàng Ôi nhân hậu, thủy chung biết mấy Ấy tình người chẳng dấu được ai Tính điệu đàng ngày xưa còn đó Vẫn âm thầm dấu ấn ai hay !... Dấu ấn đó của người nữ tính Mềm mại, dịu dàng có ai hơn Anh quyến luyến phải vì điều đó Có biết đâu ...yêu vẫn là yêu! Có biết đâu màu tím thuở xưa Đã chất ngất, lòng anh … em đó Ôi màu tìm ... thủy chung muôn thuở Ôi điệu đàng ... O Huế của tôi !... Đặng Quang Chính 19.09.2021
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2022 23:07:14 bởi Ct.Ly >
Phải thế không anh Phải thế không anh chuyện đã rồi Chuyện ngày xưa đó đang mờ nhạt Kỷ niệm buồn vui thoáng qua nhanh Ai thương ai nhớ ai sầu lắng Phải thế không anh chuyện đắng cay Càng suy càng gẫm thấy chẳng hay Gia vị cuộc tình sao quá mặn Đường bỏ thêm vào chẳng thấm đâu Phải thế không anh mối tình đầu Bao nhiêu tươi đẹp chẳng u sầu Bên nhau sao thấy đời thơ mộng Thấy cuộc đời ta như gấm hoa Phải thế không anh người đã xa Cách mặt xa lòng ai chẳng rõ Gương đã vỡ rồi người muốn bỏ Gắn lại dù xong chẳng bỏ công Phải thế không anh mối tình nồng Một khi đã vỡ sao hàn được Chấp nhận rồi đây mãi nhớ nhau Rồi ngày tháng đó sẽ qua mau Đặng Quang Chính 11.10.2022 11:20
Bẫy tình Mơ màng chi nữa chuyện ngày xưa Dù cố khơi thêm cũng chẳng ưa Dù hình bóng cũ chưa mờ nhạt Bóng hồng thấp thoáng cứ đong đưa Uốn éo thướt tha bẹo hình dạng Môi đỏ mắt huyền sao thiết tha Như mời như gọi ân cần lắm Bẫy tình dù chết cũng không la !... Đặng Quang Chính 10.10.2022
Thu vắng xa Cây trút lá vàng cây khẳng khiu Ngã nghiêng như đứng chờ ai đó Băng ghế bên sông lặng lẽ buồn Bóng dáng ai kia khắc khoải chờ Thu ấy lâu rồi cũng tại đây Đón nhau gặp gỡ xôn xao lạ Ghế vắng thưa người ta với nhau Trời như dịu xuống trời thu ấm Đã mấy mùa thu gặp chổ này Cây đơn chiếc lẽ như nhìn ngắm Thưa thớt chim bay lẽ cánh xa Tình ta thấp thoáng như mờ nhạt Lá vẫn rụng rơi mỗi thu về Cành thêm trơ trọi như mời kéo Thảng thốt kêu nhau chim gọi đàn Tình thân cách biệt trời áo não Thu nay thu vẫn lại quay về Chim rầu chim vẫn tìm bạn cũ Người dấu yêu xưa ở chốn nào Ai vẫn chờ ai trong cô quạnh...?! Đặng Quang Chính 23.09.2021
Bồng lai tiên cảnh (*) Cửa thiên đàng, cứ khép hờ khép mãi Tội tổ tông, ai dám mở càn khôn Nhân loại thế, ai mời ai cám dỗ Cứ xoay vần, cứ né tránh, nhào vô Lục dục thất tình, không ai không có Ai không có là thánh thần, tiên Phật Người có rồi người ở dưới trần gian Giảm lòng dục để thành người tốt đẹp Giảm lòng dục nhưng ngôi ba nhập thế Có khác nhau nhập thế giữa trần gian Em và anh hòa nhập nhau làm một Phước trên đời ai đó giảng không sai Ý muốn giảm nhưng tâm kia trái ngược Càng cố gắng như Nữ Oa đội đá (**) Càng cố gắng như còng kia lấp biển (***) Loay hoay hoài gần sắp hết cuộc đời Làm người đó khó hoàn thành bổn phận Lúc còn trẻ cứ ganh đua, tranh đấu Lúc còn trẻ tình cảm luôn sôi sục Khi về già, cứ ngóng tới thiên đàng Cửa thiên đàng khi hai ta đồng cảm Nàng vẫy mời còn khép nép, ngại ngùng Nàng vẫy mời có khi còn lúng túng Nàng xua tay càng không dám bước vào Cửa thiên đàng khi xưa hồi còn nhỏ là đích điểm mỗi khi ta nhắm tới Nếu đạt được cũng chỉ là phù phiếm Nay buông xuôi, nơi ấy chốn bồng lai ...?! Đặng Quang Chính 24.09.2021
*
Bồng lai: Chổ của tiên ở
** Nữ Oa là vị thần được nhân gian sùng bái như một vị thần thủy tổ của loài người đã sáng tạo ra thế giới vạn vật.
http://truyenxuatichcu.com/truyen-xua-tich-cu/thuyen-thuyet-ve-nu-oa.html *** Còng sự tích con dã tràng, Vê cát để lấp
biển nhằm đòi lại viên
ngọc quý có thể nghe hiểu tiếng nói của các loài động vật
https://vi.wikipedia.org/wiki/D%C3%A3_tr%C3%A0ng Phù phiếm: không có nội dung thiết thực, không có giá trị thực tế.
Em lém lỉnh Còn nhỏ lí lắc là anh Thấy cây thấy lá sờ tay nắm liền Tưởng loại lá ấy lá hiền Lá gai đâu biết cứa liền một khi Em lém lỉnh có ai hơn
Hẹn nhưng đến trễ miệng cười thât tươi
Anh bực nên mặt không vui
Em cười, em nói huyên thuyên hết buồn
Một hôm lòng bỗng hốt nhiên
Hôn em một cái tự nhiên ai ngờ
Em không tỏ vẻ bất ngờ
Đưa thêm má khác chào mời làm thêm
Hồi nhỏ em lí lắc con
Khi lớn lém lỉnh ai hơn được nào
Duyên em có tự khi nào
Khiến anh mê đắm thương hoài đến nay
Bây giờ anh chẳng khóc nhè
Miệng phùng, mắt trợn gầm gừ thấy ghê
Nhưng em đã có bùa mê
Hôn anh nơi miệng anh phê điếng người !...
Đặng Quang Chính
25.09.2021
Vào lúc 15 tuổi, nếu bạn lên một chiếc phi thuyền, bay với tốc độ ánh sáng, và du hành 5 năm trong vũ trụ. Khi bạn về trái đất, bạn sẽ 20 tuổi. Tuy nhiên, tất cả những người bạn 15 tuổi lúc trước, giờ đây đã 65 tuổi. Tình yêu thời 4 D Mười lăm tuổi ta yêu nhau đằm thắm Vượt thời gian ta làm lễ kết hôn Thời gian đầu ... ôi !... mặn nồng hết biết Nhưng dần dà ... tình cảm cũ không hay Mái nhà này mới đây trông đã cũ Xã hội này đầy rẫy những bon chen Môi trường sống ô nhiễm làm nghẹt thở Nhìn trời cao ... ta muốn vói lên cao Anh muốn cùng em đến cõi trăng sao Ở nơi đó chị Hằng xinh hết biết Từ mặt trời sao Hỏa đứng thứ tư Ở nơi đó chắc lúc nào cũng ấm Nhưng lực hấp dẫn giữ em ở lại Luật vợ chồng cột chặt ở nơi em Luân lý đời người nhốt em trong rọ Luật đạo giáo kềm em vòng cương tỏa !... Rồi một hôm anh lãng đãng mơ màng Đi thơ thẩn gặp một người mơ mộng Chuyến du hành năm năm trong vũ trụ Quay trở về anh chỉ mới hai mươi Gặp lại em bà già sáu lăm tuổi Mặc ai cười vẫn người cũ tình xưa Mặc ai cười cả ba cùng hạnh phúc Ông Táo bây giờ thời buổi 4 D !... Đặng Quang Chính 26.09.2021
Thu trở lại Hạ chưa đủ ấm thu đã về Chim tìm nơi ấm đã bay xa Bướm không vờn lượn hoa tàn úa Lá cứ lượn lờ gió lắt lay Mưa lất phất bay như ai khóc Ngưu Lang, Chức Nữ đã gặp nhau ...?! Ta nàng xa cách chừng lâu lắm Gặp lại nhau rồi ... vui như xưa ...?!
Đặng Quang Chính 26.09.2021
Ngõ thu Ngày ấy ta đi cũng độ này Mùa thu cảnh vật đẫm mờ sương Lá rơi như vẫy tay chào mãi Ngõ cũ vắng người ai khóc ai
Lệ nuốt đắng cay lòng khóc mãi
Thu nay lại trở về khắp chốn
Lạnh thấm lòng người ai có hay
Ngõ kia vẫn đợi người viễn xứ !...
Đặng Quang Chính
30.09.2021
Sóng bể dâu Lương dân trú ẩn trong ống cống Nhà cửa tiền thuê trọ có đâu Miếng ăn chạy kiếm từng ngày bữa Con cái đói no ai phải lo Dịch bệnh xảy ra ai phải chịu
Lương dân thúc thủ lãnh đạo lo
Có phải cái bọn đầu to ấy
Tạo sóng biển dâu đất nước này ?!...
Đặng Quang Chính
01.10.2021
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: